Tiên Quốc Đại Đế

Chương 12: Q.4 - Chương 12: Truyền thừa




Diêm Xuyên, Phụng Âm Dương xông vào trong hang động.

Phụng Âm Dương biểu tình hưng phấn, nhưng khi vọt vào thì khựng lại.

Diêm Xuyên cũng dừng lại, nhướng mày.

- Đồ nhi, tới đây!

Trong hang lại vang giọng của Lý Thương Lan.

Giọng Phụng Âm Dương bỗng khàn khàn nói:

- Sư phụ, sao người...sao người trở thành như thế này?

Chính giữa hang là Lý Thương Lan, nhưng hiện tại đôi mắt gã đã bị đào chỉ còn lại hai hốc máu, đôi tay bị chặt, đầu gối cũng bị bẻ đứt. Có chín cái móc to xuyên qua toàn thân Lý Thương Lan, xách gã lên.

Vô cùng khí vận bao phủ nội bộ, lại là vi dẫn nhập khí vận kim long bên ngoài. Long trải khí vận kim long hình như thu nhỏ gấp mấy lần, ngưng hiện trong sơn động, chín long trảo bấu xương sống của Lý Thương Lan.

Phụng Âm Dương bi thương lẩm bẩm:

- Sư phụ, sao có thể như vậy? Làm sao có thể?

Phụng Âm Dương vươn tay định xé nát tất cả, cứu Lý Thương Lan ra.

Lý Thương Lan bỗng hét to:

- Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích!

Phụng Âm Dương khóc gào:

- Sư phụ!

Lý Thương Lan khó hiểu hỏi:

- Lão phu có thể chờ đến lúc ngươi đến là đã thỏa mãn rồi. Âm Dương, sao ngươi tìm đến đây được? Và sau lưng ngươi là ai? Long khí mạnh mẽ như vậy.

Diêm Xuyên mở miệng nói:

- Ta tên Diêm Xuyên, là chủ Đại Trăn hoàng triều.

Long khí? Mắt Lý Thương Lan đã bị móc ra mà vẫn thấy được long khí trên người mình? Nên biết rằng kiếp trước dù mình là phong thủy sư mạnh nhất thiên triều cũng không thấy được!

- Diêm Xuyên? Thì ra ngươi chính là Diêm Xuyên!

Lý Thương Lan gật gàu, không hỏi nhiều nữa.

Lý Thương Lan quay sang hỏi Phụng Âm Dương:

- Âm Dương, các ngươi làm sao tìm đến đây?

Phụng Âm Dương nhanh chóng kể lại quá trình.

Lý Thương Lan trịnh trọng nói:

- Mạnh Tử Thu? Ài, lão phu thẹn với hắn. Âm Dương, sau này nếu có thể thì hãy chăm sóc con cháu của Mạnh Tử Thu!

Phụng Âm Dương sốt ruột nói:

- Vâng, đệ tử tất nhiên kính cẩn nghe theo sư phụ dạy bảo. Nhưng mà sư phụ, Nam tông ta bị Lý Thương Hải chiếm cứ, hiện tại...!

Lý Thương Lan trầm giọng nói:

- Hừ, Nam tông? Cho dù Nam tông có bị hủy cũng không sao, Phong Thủy Nam tông ta tu là phong thủy chứ không phải tu công đức, mạch này chỉ mộ người có chân truyền, chỉ cần chân truyền không chết thì mạch này không diệt!

Phụng Âm Dương tràn đầy khó hiểu hỏi:

- Vâng, nhưng mà sư phụ, rốt cuộc mọi chuyện là sao vậy? Tại sao Lý Thương Hải ra tay với người?

Lý Thương Lan căm hận nói:

- Lý Thương Hải lòng muông dạ thú, mọi người đều bị hắn lừa, nếu không thì sao sư phụ bị tai họa ngập đầu thế này?

Phụng Âm Dương vẫn là không hiểu, nói:

- Nhưng tại sao hắn làm như vậy? Hai người là huynh đệ ruột mà!

Lý Thương Lan thù hận nói:

- Huynh đệ ruột? Ha ha ha, ngươi hiểu sai rồi, kế hoạch của Lý Thương Hải bắt đầu trù tính từ khi còn trong bụng mẹ, khi ta và hắn chưa ra đời thì hắn tính kế rồi! Hắn không phải người của thế giới này!

- Hắn là âm phủ chuyển thế trọng sinh ư?

Lý Thương Lan oán hận nói:

- Không, không phải âm phủ, âm phủ thế giới cách cục không khác gì dương gian, Lý Thương Hải không đến từ âm phủ mà là bên ngoài, cũng chính là 'tiên giới'. Hắn là cường giả nào đó của tiên giới không biết dùng bí pháp gì đưa hắn chuyển vào thế giới chúng ta, đầu thai vào bụng mẫu thân ta. Hắn không nhận kiếp này, chỉ nhận tiền kiếp!

Phụng Âm Dương tràn đầy khó hiểu hỏi:

- Tiên giới? Hắn từ tiên giới xuống dưới? Xuống dưới làm cái gì?

Lý Thương Lan trầm giọng nói:

- Hắn muốn phá cửa giới chúng ta, để cường giả của tiên giới, không, nên nói là đế vương nào đó tiến vào. Khác với tiên nhân tiến vào, hắn muốn phá lỗ hổng lớn, để đế vương kia và quốc gia của y cùng nhau xâm lược thế giới của chúng ta!

Diêm Xuyên nhướng mày:

- Cả quốc xâm lấn ư?

Phụng Âm Dương thắc mắc hỏi:

- Tại sao chứ? Thế nhân đều muốn bay lên tiên giới, tại sao đế vương kia muốn tiến vào thế gian của chúng ta?

Lý Thương Lan giải thích nói:

- Tiên giới? Thế gian? Ha ha ha, trên đời này căn bản không có cái gọi là tiên giới, thế gian, vốn chỉ có một thế giới mà thôi. 'Phàm trần' chúng ta năm đó cũng là một phần của tiên giới, sau này bị Chỉ Trần nữ thần dùng đại pháp lực phong ấn một khu vực.

Phụng Âm Dương kinh ngạc kêu lên:

- Chỗ chúng ta vốn là một phần của tiên giới? Bị phong ấn? Phong ấn một giới? Chỉ Trần nữ thần?

Lý Thương Lan cảm thán nói:

- Thời thượng cổ xảy ra một đợt đại kiếp nạn, trời chết, thiên đạo tan vỡ, cả thế giới sắp hủy diệt. Trong trời đất tất cả cường giả, anh hùng ở tai kiếp tử thương hầu như không còn. Chỉ Trần nữ thần hy sinh bản thân cứu toàn thế giới, nhưng chính Chỉ Trần nữ thần cũng không chắc mình hy sinh có thể cứu được muôn dân. Bởi vậy trước khi Chỉ Trần nữ thần hy sinh bản thân từng phong ấn năm khu vực để bảo vệ năm đốm lửa cho thiên hạ, vì thiên hạ chúng ta không đến mức hoàn toàn hủy diệt.

Phụng Âm Dương hỏi:

- Năm khu vực ư? Thế giới chúng ta là một trong số đó?

Lý Thương Lan chua xót nói:

- Đúng vậy, hiện tại ngươi đã biết đế vương kia muốn tiến vào thế giới này để làm gì rồi chứ?

Phụng Âm Dương giật mình nói:

- Vì đạo ấn của Chỉ Trần nữ thần?

Lý Thương Lan cười to nói:

- Không uổng là đồ nhi của ta, ha ha ha ha!

Phụng Âm Dương tò mò hỏi:

- Tại sao sư phụ biết? Không lẽ mạch chúng ta thông với thượng cổ?

Lý Thương Lan giải thích nói:

- Thông với thượng cổ? Không, khi thượng cổ đại kiếp nạn xảy ra thì mạch chúng ta còn chưa xuất hiện, sau đó mạch chúng ta mới sinh ra. Trong mạch chúng ta có một kẻ địch thực lực cao vô cùng, vậy nên mạch chúng ta mới trốn vào thế giới này.

- Kẻ địch?

Lý Thương Lan khẽ thở dài, nói:

- Đúng là kẻ địch, rất mạnh! Có lẽ cả đời này không thể báo thù.

Lý Thương Lan cảm thán nói:

- Trước khi mạch chúng ta tiến vào thế giới này, năm khu vực Chỉ Trần nữ thần phong ấn có ba cái bị đánh tan, bị người trộm đi đạo ấn, còn lại hai. Thế giới này chính là trong số đó, còn có một không biết hiện giờ vẫn tồn tại không nữa.

Phụng Âm Dương khó hiểu hỏi:

- Vậy Bắc tông thì sao? Phong Thủy Bắc Tông có quan hệ gì với Phong Thủy Nam tông chúng ta không?

Lý Thương Lan cảm thán nói:

- Phong Thủy Bắc Tông? Ha ha, thật ra Phong Thủy Bắc Tông và Phong Thủy Nam tông chúng ta là một mạch, chẳng qua sau này một chia thành hai, mạch chúng ta chỉ được một nửa truyền thừa, còn một nửa nằm trong tay Bắc tông. May là tông chủ của Bắc tông giống như ta, hiểu chuyện quan trọng bên trong, cũng chỉ một đời truyền cho một người. Sau này nếu có cơ hội thì ngươi hãy tìm cách lấy đến một nửa truyền thừa khác đi.

Phụng Âm Dương gật đầu nói:

- Tuân lệnh!

Phụng Âm Dương hỏi:

- Nhưng mà sư phụ ơi, làm sao Lý Thương Hải có thể phá vỡ thế giới này của chúng ta? Tại sao ngay từ đầu người không phát hiện?

Lý Thương Lan cay đắng nói:

- Vì cái gì ư? Là bởi vì táng thiên đồng quan đó!

Diêm Xuyên đứng một bên giật mình nhìn Lý Thương Lan.

Lý Thương Lan có chút run rẩy nói:

- Vốn ta cho rằng táng thiên đồng quan là một tiên khí mà thôi, Lý Thương Hải khuyên ta mở hai giới âm dương ta cũng đồng ý rồi. Nhưng sau mấy năm nghiên cứu, ta phát hiện đó không phải tiên khí, ta biết nó là cái gì rồi. Nó không chỉ có thể mở ra Hoàng Tuyền Lộ mà uy lực to lớn có thể phá mở thế giới này! Thì ra truyền thuyết là thật sự, ha ha ha ha, không ngờ năm đó một quan tài của Chỉ Trần nữ thần chôn trong thế giới này!

Diêm Xuyên tò mò hỏi:

- Quan tài đó rốt cuộc là cái gì?

Nên biết kiếp trước Diêm Xuyên cũng vì mở ra khải tiên mộ mà có được một cái táng thiên đồng quan, sau này hắn dùng táng thiên đồng quan chôn kiếp trước của mình, kiếp này lại xuất hiện một cái ư?

Lý Thương Lan chua xót nói:

- Là cái gì ư? Ha ha, tại sao không nghĩ từ cái tên của nó đi?

Diêm Xuyên bỗng biến sắc nói:

- Tên? Táng thiên đồng quan, táng thiên? Táng - thiên?

Lý Thương Lan trầm giọng nói:

- Đúng vậy, lúc trước ta đã nói rồi, khung trười chết, trong truyền thuyết năm dó Chỉ Trần nữ thần, một đám thượng cổ đại thần đem 'trời' chôn trong một đồng quan, đồng quan đó gọi là táng thiên đồng quan!

- A?

Diêm Xuyên nhướng mày.

Đem 'trời' chôn trong đồng quan? Táng thiên đồng quan?

Lý Thương Lan khổ sở nói:

- Sau đó không biết thượng cổ đại thần dùng bí háp gì mà chia táng thiên đồng quan làm chín, chín cái táng thiên đồng quan, xác trời cũng biến mất, biến thành chín quan tài trống rỗng. Lúc đó thượng cổ đại kiếp nạn sắp kết thúc, rất nhiều thượng cổ đại thần chết đi, trong đó có chín người bị Chỉ Trần nữ thần dùng chín quan tài rỗng này chôn bốn phương trời. Không ngờ thế giới chúng ta cũng có một cái! Ngay cả trời còn chôn trong quan tài được, đây vẫn là tiên khí bình thường sao?

Diêm Xuyên hít sâu, thán phục nói:

- Thiên hạ có tổng cộng chín táng thiên đồng quan?

Kiếp trước dù là thiên triều thánh thượng nhưng thiên hạ có nhiều cường hùng, lúc đó thiên triều ngoan ngoãn nghe theo, không hiểu nhiều về thiên hạ.

Lý Thương Lan buồn bã nói:

- Tại sao Lý Thương Hải phải đuổi ngươi đi? Là vì sợ ngươi làm hỏng việc lớn của hắn. Phong thủy tế đàn đã sắp đặt xong rồi, chỉ cần hắn điều động tất cả phong thủy sư trong Nam tông ta vào ngày chín tháng chín, ngày trùng dương mở ra là được. Phong thủy sư một tông ra tay là đủ, đủ lắm rồi!

Phụng Âm Dương giật mình nói:

- Sư phụ, cuối cùng có phải còn có huyết tế không?

Lý Thương Lan trầm giọng nói:

- Đúng vậy, khi đó ta còn lấy làm lạ là tại sao Lý Thương Hải mời hết cường giả các tông môn Nam Thần châu đi, hắn muốn tiến hành huyết tế, đem các đại thế lực Nam Thần châu một lướt bắt hết, đợi đế vương tiên giới tiến vào thì có thể dùng tốc độ nhanh nhất thống nhất Nam Thần châu.

Phụng Âm Dương cảm thán nói:

- Hèn chi, hèn gì hắn đuổi đi các đại biểu khách mời đại thánh địa, các đại thư viện, là không muốn huyết luôn những người đó biến thành kẻ thù trong thiên hạ. Dù đã đuổi đi các đại thánh địa nhưng không hình thành thế đối địch sống chết.

Lý Thương Lan cười to nói:

- Âm Dương, ngươi là đệ tử đắc ý nhất của ta, tạo nghệ phong thủy của ngươi mạnh hơn cả vi sư năm đó. Vi sư luôn chuẩn bị truyền y bát cho người. Là ý trời! Ý trời đưa ngươi đến cho ta. Hiện tại vi sư đem truyền thừa mạch chúng ta cho ngươi, Lý Thương Hải nhốt ta nhiều năm muốn được đến truyền thừa của ta, ha ha, không ngờ ta vẫn là truyền cho ngươi, ha ha ha ha!

Phụng Âm Dương khó hiểu nói:

- Sư phụ? Hiện tại ư...

Lý Thương Lan hét:

- Đừng nói nhảm, ngồi xuống!

*Ong!*

Trước ngực Lý Thương Lan bỗng thò ra la bàn hình nửa vòng tròn, không, nên nói là nửa khối la bàn, la bàn có gần ngàn vòng tròn.

Lý Thương Lan nói:

- Diêm Xuyên, ngươi hộ pháp cho sư đồ chúng ta được chứ?

- Được!

Diêm Xuyên gật đầu đi hướng cửa hang.

Diêm Xuyên đi ra khỏi cửa hang, nghe thấy bên trong truyền ra giọng nói.

Lý Thương Lan vô cùng trịnh trọng nói:

- Đồ nhi, ngươi nghe cho kỹ, ở tiên giới phong thủy sư đều là lấy 'mạch' luận hùng, cái gọi là tông môn phong thủy chỉ là người hầu của mỗi mạch mà thôi. Mỗi mạch chỉ có một chân truyền, một phong thủy sư, mạch chúng ta gọi là 'quỷ cốc!'

Giọng của Phụng Âm Dương vang lên:

- Nghe rõ, mạch chúng ta gọi là 'quỷ cốc'.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.