Tiên Quốc Đại Đế

Chương 147: Q.10 - Chương 147: Uy lực của tân thánh nhân




Kim trì bình tĩnh ở trong mắt Diêm Xuyên như tràn ngập uy hiếp khủng khiếp.

Im lặng một lúc sau Diêm Xuyên mở miệng nói:

- Mặc dù trẫm có huyết mạch của Khổng gia nhưng trẫm họ Diêm, các ngươi mở ra đi.

Diêm Xuyên đưa ra Vấn Thiên lệnh.

Mọi người ngạc nhiên, chỉ có Khổng Ngạo Thiên là lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Khổng Tước Tử gật đầu, nói:

- Được rồi, vậy Diêm đế đứng xem đi.

Khổng Hạt Tử kêu lên:

- Khổng Ngạo Thiên!

Khổng Ngạo Thiên hưng phấn tiến lên:

- Có, có!

Diêm Xuyên đưa ra Vấn Thiên lệnh, Khổng Ngạo Thiên lập tức nhận lấy, như sợ hắn đổi ý. Khổng Ngạo Thiên mau chóng rạch lòng bàn tay, thật nhiều máu tuôn ra chảy vào Vấn Thiên lệnh.

Vù vù vù vù!

Vấn Thiên lệnh bỗng biến thành màu đỏ.

Bùm bùm bùm bùm!

Vấn Thiên lệnh bị quăng vào kim trì, bỗng bị nhuộm đỏ.

Mùi tanh thổi bốn phía.

Mùi tanh đậm đặc làm vô số đệ tử của Khổng gia không chịu nổi.

Xung quanh vang tiếng ho khan.

- Khụ khụ khụ!

Khổng Tước Tử lập tức ra lệnh:

- Khổng Ma Vương, hãy dẫn các tộc nhân ra ngoài ngay!

- Tuân lệnh!

Khổng Ma Vương lập tức triệu tập tộc nhân đi ngược trở lại thông đạo lúc trước.

Miêu Miêu nhíu mày nói:

- Meo! Mùi tanh nồng quá.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Đây là toái hồn chi khí.

- A?

Diêm Xuyên giải thích rằng:

- Trong thông đạo luân hồi không phải tất cả hồn phách đều có thể chuyển thế trọng sinh, có rất nhiều bị nghiền thành bột, những mùi tanh này chính là toái hồn chi khí!

Miêu Miêu bịt mũi nói:

- Meo! Thật ghê tởm!

Khổng Ngạo Thiên hét to:

- Thiên đạo!

Vù vù vù vù!

Khổng Ngạo Thiên bỗng thân hợp thiên đạo, đứng bên trên kim trì, không, hiện tại là huyết trì.

Lực lượng thiên đạo xông hướng huyết trì.

huyết trì bị khuấy động.

Ầm ầm ầm ầm!

Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn Khổng Ngạo Thiên:

- Hình chi thiên mạch?

Ngày xưa không để ý, không cảm giác được gì, bây giờ Diêm Xuyên đã xác định cửu đại thiên mạch, chợt cảm thấy thiên đạo của Khổng Ngạo Thiên khá quen, là một trong chín thiên mạch? Lâm binh đấu giả giai hàng ngũ tiền hành! Hành chi thiên mạch?

hình chi thiên mạch khuất động huyết trì, chợt vang tiếng nổ điếc tai.

Ầm ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ điếc tai chấn động toàn tiểu thế giới rung lắc.

Miêu Miêu giật mình kêu lên:

- Meo! Thông rồi, thông rồi!

Nơi này là không gian trong suốt, bên ngoài chính là thông đạo luân hồi, xung quanh có vách tường trong suốt không nhìn thấy ngăn cách trong ngoài.

Nhưng hình chi thiên mạch trước mắt đánh vỡ cái hố to trên vách tường, liên kết với thông đạo luân hồi?

Khổng Hạt Tử biến sắc mặt nói:

- Nguy rồi!

Trong huyết trì, chất lỏng màu đỏ nhanh chóng tuôn ra thông đạo luân hồi.

Khổng Ngạo Thiên cũng biến sắc mặt nói:

- Tiêu rồi!

Nhưng tiểu không gian không vỡ ra, vô số chất lỏng tiến nhập luân hồi thông đạo, chảy ngược lên thông đạo luân hồi, xoay tròn.

Vù vù vù vù!

Trong khoảnh khắc, chất lỏng đánh tan, ban đầu thông đạo luân hồi có màu lam bỗng bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.

Đám quỷ hồn ban đầu xoay nhanh bỗng không thể tới gần, bên dưới thông đạo luân hồi lượn lờ màu đỏ.

Ầm ầm ầm ầm!

Dường như có tiếng xé rách vang lên.

Bên dưới thông đạo luân hồi bỗng trao ra khí thế khủng bố.

Khí thế mạnh đến nỗi trừ Khổng Ngạo Thiên ra mọi người đều lùi một bước.

Miêu Miêu kinh ngạc nói:

- Meo!

Diêm Xuyên cũng kinh ngạc nói:

- Khí thế thật cường đại!

Nên biết cho đến bây giờ không có lực lượng nào khiến Diêm Xuyên kinh sợ như vậy. Lực lượng này không nói vượt qua kiếp thứ nhất của Diêm Xuyên nhưng ít nhất là tương đương.

Khổng Ngạo Thiên bỗng giật mình kêu lên:

- A, gia chủ, cứu ta, ta không nhúc nhích được!

Khổng Ngạo Thiên bị đóng đinh trên không trung, giang hai tay hai chân, lộ vẻ mặt kinh khủng.

Sâu trong thông đạo luân hồi, một luồng sáng lam thẳng hướng Khổng Ngạo Thiên.

Bùm bùm bùm bùm!

Ánh mắt Khổng Ngạo Thiên ngơ ngác.

Miêu Miêu giật mình kêu lên:

- Meo! Khổng Ngạo Thiên làm sao vậy?

Diêm Xuyên nheo mắt nói:

- Chết rồi, hồn phách bị trùng kích tan nát, hồn phi phách tán.

Khổng Hạt Tử biến sắc mặt nói:

- Cái gì?

Khổng Tước Tử ngăn cản Khổng Hạt Tử.

Lúc này, sâu trong thông đạo luân hồi bỗng toát ra một đoàn sáng vàng, đoạn sáng chậm rãi nhập vào người Khổng Ngạo Thiên.

Khổng Hạt Tử khó hiểu hỏi:

- Gia chủ?

Khổng Tước Tử bỗng quỳ xuống:

- Hoàng Thiên tại thượng, đời sau bất hiếu tử tôn Khổng Tước Tử quỳ lạy Hoàng Thiên thủy tổ!

Khổng Hạt Tử nghiêm túc hỏi:

- Hoàng Thiên tại thượng? Cái gì là Hoàng Thiên?

Khổng Hạt Tử chợt nghĩ ra cái gì, bùm một tiếng mau chóng quỳ xuống.

Khổng Hạt Tử kích động đến môi run run nói:

- Đời sau bất hiếu tử tôn, Khổng Hạt Tử, cung nghênh Hoàng Thiên thủy tổ trở về, cung nghênh thủy tổ!

Miêu Miêu nhìn hướng Diêm Xuyên:

- Meo! Hoàng Thiên gì? Doãn Hận Thiên biết chuyện kỷ đệ tam, có nhắc tới không?

Trong mắt Diêm Xuyên đầy nghi hoặc.

Mi mắt Diêm Xuyên giật giật nói:

- Có nhắc tới, Hoàng Thiên là Khổng Hoàng Thiên, tại kỷ đệ tam sáng lập ra Khổng gia, thiên hạ đệ nhất gia tộc, nhân vật tuyệt thế dù là Bách Hoàng cũng không sánh bằng, thiên hạ đệ nhất nhân trong kỷ đệ tam!

Miêu Miêu kinh ngạc nói:

- Meo! Thiên hạ đệ nhất nhân trong kỷ đệ tam?

Ầm ầm ầm ầm!

Tiểu không gian rung động kịch liệt.

Bên ngoài tiểu sơn cốc của Khổng gia.

Diêm Xuyên và Miêu Miêu đi vào không lâu thì bên ngoài xảy ra chuyện.

Hai thế lực đối kháng với nhau.

Không phải Bạch Khởi, cũng không là người của Khổng gia mà là Độc Cô Phá Thiên thánh nhân và U Hải lão tổ.

U Hải lão tổ âm trầm cười nói:

- Độc Cô Phá Thiên? Phải chúc mừng ngươi, không ngờ thành thánh nhân. Nhưng thánh nhân thì sao? Năm đó đám Hóa Tôn Thiên gặp lão tổ ta còn phải hành lễ vãn bối!

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân lạnh lùng hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

U Hải lão tổ cười nói:

- Kết minh với ta, cùng nhau xử lý Diêm Xuyên. Ta biết chắc ngươi có cùng mục đích như ta, ta chia hai phần kho báu của Khổng gia cho ngươi.

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân nhìn U Hải lão tổ, lạnh lùng nói:

- Ta sẽ tự đối phó Diêm Xuyên, không nhọc ngươi bận tâm, hiện tại, ngươi cút cho ta!

U Hải lão tổ quát:

- Khốn kiếp, chỉ bằng vào ngươi cũng muốn ăn một mình? Ngươi tính cái gì? Thành thánh nhân rồi sao? Lão phu muốn giết ngươi không tốn bao nhiêu công sức!

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân lạnh lùng nói:

- Ta nói rồi, cút cho ta!

U Hải lão tổ lạnh lùng nói:

- Hừ! Lại là một tiểu bối cuồng vọng. Độc Cô Phá Thiên, là ngươi đưa toàn Độc Cô thế gia vào hủy diệt!

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Độc Cô Phá Thiên thánh nhân bỗng nắm trường kiếm chém ra một luồng kiếm quang.

Một thuộc hạ của U Hải lão tổ xông lên:

- To gan!

Keng keng!

Dưới kiếm quang, thuộc hạ kia lập tức bị chém thành hai nửa, kiếm quang hung mãnh không giảm kiếm thế, xông hướng U Hải lão tổ.

Ầm ầm ầm ầm!

U Hải lão tổ kinh ngạc đánh ra một chưởng, nhưng kiếm quang vẫn chém phá cương chưởng, chớp mắt cắt vỡ góc áo.

Phía xa, đám Bạch Khởi biến sắc mặt nói:

- Cái gì?

Tại sao Độc Cô Phá Thiên biến mạnh nưh vậy? Hơn nửa năm trước Bạch Khởi cho rằng thực lực của Độc Cô Phá Thiên tương đương với gã, nhưng một kiếm này quá kinh diễm.

U Hải lão tổ lạnh lùng quát:

- Độc Cô Phá Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.