Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

Chương 59: Chương 59: Án mạng liên tiếp




Nhân viên pháp y cẩn thận khám nghiệm thi thể, trên người không có dấu vết cưỡng ép, vô luận là vết siết trên cổ hay phần đầu bị đập, hoàn toàn không có dấu vết ngoại lực tác động, nói cách khác, tất cả đều là Mã Nhất Nhân tự làm.

Lâm Trịnh Lập Lâm cảnh sát sờ cằm suy nghĩ sâu xa, anh nhìn thi thể mới lần, lại ra văn phòng bên ngoài, nhìn hiện trường hỗn loạn rồi nhìn về phía bảo an cùng Dương An Na hoảng sợ đứng bên kia.

"Nói rõ ràng xem, tối hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Trịnh Lập liếc nhìn chiếc áo sơ mi chữ T rộng lớn rõ ràng không phải của cô, lại thêm gò má sưng đỏ, căn bản đã đoán được tình huống: "Cô nói trước đi."

Dương An Na cúi đầu lau nước mắt, chỉ gò má sưng đỏ của mình: "Hôm nay tôi tăng ca làm thêm giờ, đồng nghiệp đều đã tan tầm, chỉ còn lại tôi và Mã giám đốc. Tới khoảng tám giờ, Mã giám đốc đột nhiên đi tới bên cạnh, ông ta muốn quy tắc ngầm tôi, tôi không đồng ý, ông ta liền cậy mạnh tát tôi hai bạt tai. Tôi kêu cứu mạng nhưng không có ai tới cả." Nói tới đây, Dương An Na tựa hồ nhớ lại tình cảnh đó, nước mắt liền trào ra: "Sức lực của tôi quá nhỏ, không có cách nào phản kháng bị ông ta lôi vào văn phòng. Tôi cứ nghĩ mình chết chắc rồi, không ngờ đột nhiên Mã giám đốc leo xuống khỏi người tôi, bắt đầu tự siết cổ mình, sau đó bắt đầu đập đầu vào tường, cứ như trúng tà vậy."

Dương An Na nói xong thì nhìn về phía bảo an: "Tiếp đó bảo an tới, hai tụi tôi ngơ ngơ ngác ngác đứng đó một lúc mới kịp phản ứng bỏ chạy ra ngoài, sau đó liền báo cảnh sát."

Lâm Trịnh Lập nhìn về phía bảo an, anh bảo an gật đầu biểu thị Dương An Na nói thật: "Sáu giờ tối hôm nay Mã giám đốc xuống phòng an ninh bảo tôi tối nay không cần tuần tra lúc tám giờ như thường lệ, tôi còn khó hiểu không biết là vì sao, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Khi ấy tôi đi ngang qua tầng lầu này, vốn định đi rồi nhưng nghe thấy chút động tĩnh không đúng lắm, sau khi vào cửa thì nhìn thấy mặt đất bừa bộn. Tôi sợ Mã giám đốc gặp chuyện. Kết quả mở cửa văn phòng ra thì thấy Mã giám đốc giống như bị quỷ nhập điên cuồng đập đầu mình vào tường."

Lâm Trịnh Lập có thể coi là nhân viên chính phủ, chưa bao giờ tin tưởng chuyện quỷ thần, thấy bảo an cùng Dương An Na nói có quỷ nháo loạn thì nhịn không được phì cười: "Nói cứ như thật, tòa cao ốc này chẳng lẽ thật sự có quỷ nháo sao?"

Anh vốn chỉ nói đùa mà thôi, không ngờ vừa nói xong thì bảo an cùng Dương An Na khiếp sợ gật đầu: "Lâm cảnh sát nói đúng a, mới đầu tôi cũng không tin, chỉ nghĩ là bọn họ nhát gan, buổi tối đi tuần thấy gió lay cỏ động liền sợ. Thế nhưng hôm nay tôi tận mắt nhìn thấy Mã giám đốc giống như phát điên tự đập đầu vào tường. Tôi không muốn tin cũng không được."

Bảo an xoa mồ hôi lạnh trên trán, người đồng nghiệp nói gặp quỷ của anh sợ tới nhập viện, đến giờ vẫn chưa quay lại. Bảo an mới chưa tới nên mấy hôm nay chỉ có một mình anh tuần tra, vẫn không có chuyện gì cho đến hôm nay...

Dương An Na nuốt nước miếng, nắm chặt cổ áo: "Tôi cũng nghe đồng nghiệp nói thấy nữ quỷ ở nhà vệ sinh nam, rất dọa người." Lúc đó người đồng nghiệp nam kia ở lại tăng ca, lúc đi vệ sinh thì thấy, lúc quay lại thì sợ tới nhũn cả chân. Kết quả một đám đồng nhiệp nam run run rẩy rẩy đi tới, kết quả không thấy gì, người đồng nghiệp nam kia bị mắng quá xá, bị bảo là nhát cáy.

Mới đầu Dương An Na cũng khinh thường người nọ, cảm thấy đàn ông con trai gì mà còn nhát gan hơn cả con gái. Thế nhưng bây giờ cô lại cảm thấy nữ quỷ kia thật sự tồn tại. Nhưng nói sợ thì cô không sợ, đại khái vì trải qua chuyện này nên cô biết được, có vài người so với quỷ còn đáng sợ hơn.

Mã Nhất Nhân chết làm nhân viên tập đoàn Lý thị bàng hoàng, Mã Nhất Nhân là người của bộ phận điều hành, thế là nhân viên trong bộ phận này không dám đi làm, rối rít xin nghỉ. Nhóm nhân viên hai lầu trên dưới lầu làm việc của bộ phận điều hành cũng hoảng sợ muốn nghỉ theo nhưng bị giám đốc của mình chửi đầy máu chó, không cho nghỉ.

Cứ tiếp tục như vậy thì cổ phiếu công ty sẽ rớt giá thảm thiết mất.

Trợ lý tổng tài tập đoàn Lý thị gọi điện tới đồn cảnh sát, hỏi bọn họ tình huống rốt cuộc thế nào, tìm được hung thủ hay chưa, tổng tài không tin chuyện này do quỷ làm ra.

Vừa vặn, Lâm Trịnh Lập cũng nghỉ vậy. Thế nhưng cố tình lại không tìm được dấu vết của người nào khác.

Kết quả xét nghiệm của nhân viên pháp y là Mã Nhất Nhân tự đập đầu mà chết. Đau đớn khủng khiếp như vậy, người bình thường không thể nào chịu được, càng miễn bàn là từng chút từng chút đập tới chết, ít nhất cũng đập mấy chục lần. Trứ phi là có ai đó nắm đầu gã dộng vào tường.

Thế nhưng dáng người Mã Nhất Nhân lớn như vậy, khả năng Dương An Na là hung thủ rất nhỏ, cô ta căn bản không đủ sức. Mà người bảo an kia mặc dù cao lớn nhưng nếu muốn khống chế Mã Nhất Nhân, Mã Nhất Nhân nhất định sẽ phản kháng, nhưng trên người Mã Nhất Nhân lại hoàn toàn không có dấu vết vật lộn. Hơn nữa trong cơ thể cũng không có dấu vết bị bỏ thuốc, nói cách khác suy luận có người nắm đầu gã dộng vào tường là không có khả năng.

Vì thế kết luận cuối cùng vẫn là Mã Nhất Nhân tự đập đầu vào tường đến chết, nhưng điều này có thể sao? Người bình thường sao lại có thể đập đầu đến chết như vậy? Càng miễn bàn khi ấy gã đang chuẩn bị làm chuyện xấu, căn bản không có lý do a!

Lâm Trịnh Lập điều tra Mã Nhất Nhân, phát hiện chuyện gã này quy tắc ngầm đồng nghiệp mới vào công ty không phải lần đầu tiên. Trong cục bọn họ từng có ghi chép một vụ cưỡng hiếp, thế nhưng cuối cùng người báo án đã rút đơn.

Còn nguyên nhân là gì, Lâm Trịnh Lập có tìm cới người báo án tìm hiểu.

Người báo án không phải người thủ đô, cô đã quay trở về quê nhà sinh sống. Anh chạy xuống quê thì tìm được cô gái. Đó là một cô gái dáng dấp xinh đẹp thanh thuần, vừa nghe mục đích của Lâm Trịnh Lập tới thì lập tức chận anh lại ở ngoài cửa. Thế nhưng nghe Mã Nhất Nhân đã chết, cô gái vừa ứa nước mắt vừa nói đáng đời, báo ứng.

Chờ cô gái tỉnh táo lại, Lâm Trịnh Lập mới từ miệng cô gái biết rõ nguyên nhân hậu quả. Cũng giống như Dương An Na, Mã Nhất Nhân ở lại tăng ca cùng cô, chờ đến khi chỉ còn hai người bọn họ thì tỏ ý muốn quy tắc ngầm, chỉ cần đi theo gã thì không cần vất vả làm việc. Cô gái không đồng ý, Mã Nhất Nhân liền dùng sức mạnh, sau khi bị cường bạo cô gái khóc lóc chạy đi báo cảnh sát.

Thế nhưng lại bị Mã Nhất Nhân gọi điện hăm dọa, Mã Nhất Nhân cảnh cáo, nếu cô dám tới đồn cảnh sát nói bậy nói bạ thì lập tức tất cả mọi người ở quê sẽ biết chuyện cô bị cường bạo, hơn nữa gã còn có hình khỏa thân của cô.

Cô gái tuyệt vọng tới đồn cảnh sát rút đơn, sau đó ôm hành lý lẳng lặng quay về quê nhà, không dám trở lại thủ đô nữa.

Càng điều tra Mã Nhất Nhân, Lâm Trịnh Lập lại càng muốn chửi má nó, tên cặn bã này chết là đúng quá rồi, còn tra cái rắm gì nữa chứ!

Vì thế lúc trợ lý tập đoàn Lý thị gọi điện tới, Lâm Trịnh Lập liền nói, thông qua kết quả kiểm tra của pháp y, Mã Nhất Nhân tự sát chứ không phải bị giết. Còn vì sao lại tự sát thì cảnh sát không rõ.

Cái này không phải Lâm Trịnh Lập nói bừa, nhân viên pháp y chứng minh Mã Nhất Nhất thật sự tự sát, hơn nữa còn có nhân chứng tận mắt nhìn thấy là Dương An Na cùng bảo an.

Chuyện Mã Nhất Nhân xôn xao khắp tập đoàn Lý thị một phen, sau đó thư kí truyền tin ra, Mã Nhất Nhân ham mê bài bạc nên thiếu nợ một số tiền lớn, không có cách nào xoay xở nên mới tự sát trong phòng làm việc, muốn công ty bồi thường để trả nợ.

Mặc dù rất nhiều người không tin cách nói này nhưng ít nhiều gì cũng có lời giải thích. Hơn nữa đã vài ngày trôi qua, cao ốc cũng không xuất hiện thêm chuyện ma quỷ gì nữa, dần dần bóng ma trong lòng mọi người cũng biến mất.

Thế nhưng nửa tháng sau, một người nam của bộ phận kinh doanh lầu bốn chết ngay trước mặt mọi người, thời gian cũng là buổi tối, bên kinh doanh có vài người lưu lại tăng ca, nghiệp vụ của bọn họ thì thì làm thêm giờ là chuyện rất bình thường.

Người nam này là nhân viên có năng lực không tệ trong bộ phận kinh doanh, trong tay đều là khách hàng lớn, quả thực làm người ta nhìn đỏ mắt. Bên người lại còn một người bạn gái quen lâu năm, nghe nói qua vài tháng nữa sẽ đính hôn.

Kết quả bây giờ lại chết trong nhà vệt sinh, tử trạng cực kỳ thê thảm, bé chym bị người ta bứt xuống nhét vào miệng, dưới thân gã là một vũng máu lớn, cả người co quắp.

Chờ đồng nghiệp ngáp dài xử lý xong công việc, phát hiện gã đi vệ sinh chưa quay lại nên kết bè kết nhóm đi tìm gã, thuận tiện cũng vệ sinh một chút.

Nào ngờ đâu khi tiến vào phòng vệ sinh lại thấy tình cảnh khủng khiếp như vậy, một đồng nghiệp nam vốn đang nghẹn tiểu trực tiếp bị dọa tới tè ra quần.

Lâm Trịnh Lập nhìn hiện trường, cũng nhịn không được nhíu mày, đồng dạng là nam nhân, nỗi đau bị bứt chym này anh cũng thực đồng cảm.

Nhân viên pháp y giám định người nam này lúc đi vệ sinh thì bị người ta bứt đứt, bên trong dương v*t vẫn còn nước tiểu.

Dựa theo kinh nghiệm phá án nhiều nằm của Lâm Trịnh Lập thì người này khẳng định bị giết vì tình, hung thủ có thể là nữ nhân. Dù sao thì nam nhân giết người sẽ không bứt đứt dương v*t như vậy, chỉ có nữ nhân đối đãi với bạn trai hoặc tình nhân phản bội mới ngoan độc đến thế.

Căn cứ theo camera giám sát bên ngoài, Lâm Trịnh Lập không phát hiện được nữ nhân nào khả nghi, bộ phận kinh doanh cũng không có đồng nghiệp nữ lưu lại tăng ca.

Nhà vệ sinh cũng không cách âm quá tốt, theo lý thì với thảm trạng như vậy, người chết có lẽ sẽ kêu la rất thảm thiết, thế nhưng khi đó không có người nào phát hiện động tĩnh.

Thậm chí khi đó có một nữ đồng nghiệp vì nhà vệ sinh tầng mình hỏng nên đã xuống lầu đi nhờ, ở ngay cách vách nhưng không hề nghe thấy chút động tĩnh nào, quả thực quá dọa người.

Bởi vì nhân viên pháp y không tìm được bất kỳ thành phần dược phẩm nào trong cơ thể người chết nên có thể nói, khi đó người chết hoàn toàn thanh tỉnh.

Lâm Trịnh Lập ấn ấn huyệt thái dương, cảm thấy thực nhức đầu, tập đoàn Lý thị này bị người ta nguyền rủa hay sao mà cả hai người chết đều quỷ dị như vậy a?

Anh điều tra tình huống người chết thì phát hiện gã này có một cô bạn gái sắp kết hôn và ba cô tình nhân.

Chậc chậc chậc, nhân mô cẩu dạng, ngoài mặt đẹp đẽ trong lòng thối nát!

Người chết là Tống Trường Phong 28 tuổi, nhân viên bộ phận kinh doanh, năng lực nghiệp vụ tốt, có tin đồn nói cuối năm nay Tống Trường Phong sẽ được đề bạt làm quản lý. Gã có một người bạn gái chuẩn bị kết hôn, hai người đã quen nhiều năm, nếu không có gì bất ngờ thì cuối năm nay sẽ đính hôn, không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Lúc Lâm Trịnh Lập tới tìm bạn gái Tống Trường Phong, cô gái kia vẫn còn chìm đắm trong tâm tình sầu khổ, cả người ngây ngây ngốc ngốc, căn bản không biết nên làm thế nào mới tốt.

Nghe Lâm Trịnh Lập hỏi có biết Tống Trường Phong có thù oán với ai hay không, cô gái lắc đầu nói không biết, thế nhưng bạn trai cô có năng lực nghiệp vụ rất giỏi, vẫn luôn có vài người đỏ mắt ghen tị. Thế nhưng giết người thì cô cảm thấy không đến mức đó.

Lâm Trịnh Lập suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Cô có biết Tống Trường Phong có tình nhân khác không?"

Cô gái vô cùng kinh ngạc, sau khi bộ não tiếp thu được tin tức này thì tức giận: "Tôi không tin, bạn trai tôi yêu tôi như vậy, làm sao chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt?"

Lâm Trịnh Lập không đành lòng nhưng phải vẫn lấy ra ba tấm hình của ba nhân tình: "Cô xem thử xem có biết bọn họ không?"

Cô gái run run lật xem từng hình, cả ba người cô đều gặp qua, có vài lần cô bắt gặp Tống Trường Phong ăn cơm với bọn họ, khi đó Tống Trường Phong giải thích là khách hàng, ăn cơm giao thiệp là chuyện rất bình thường.

Cô gái cũng không hoài nghi, cô cũng không phải không biết làm kinh doanh là phải tiếp xúc nhiều, không quản nam nữ. Cô không có khả năng bắt bạn trai mình chỉ được tiếp khách hàng nam.

Hơn nữa mỗi lần ra ngoài ăn cơm, Tống Trường Phong vẫn luôn báo cho cô biết mình đi với ai, khách hàng nào, nam hay nữ. Vì thế cô gái lại càng không nghi ngờ.

Cô gái hít hít mũi, ánh mắt sưng đỏ: "Mấy người này đều là khách hàng của bạn trai tôi, không phải tình nhân. Anh cảnh sát, nếu không có chứng cớ xác thực thì không thể tùy tiện oan uổng người ta."

Lâm Trịnh Lập có chứng cớ xác thực, anh nắm được bằng chứng thuê phòng khách sạn của Tống Trường Phong với ba nữ nhân này, thế nhưng đối mặt với cô gái đang khổ sở, Lâm Trịnh Lập chỉ cười gượng một tiếng. Nếu cô gái không biết Tống Trường Phong có tình nhân thì cái chết của gã cũng không liên quan tới cô.

Cô gái này quá ngu ngốc, đạo hạnh của Tống Trường Phong lại quá cao, thực sự đã đùa giỡn xoay cô bé như chong chóng.

Sau khi biết rõ tình huống, Lâm Trịnh Lập đứng dậy cáo từ.

Sau khi Lâm Trịnh Lập đi rồi, cô gái quay lại ngồi xuống ghế sô pha, nghĩ tới những lời Tống Trường Phong từng nói với mình, nhất thời có chút mê mang. Cô không tin Tống Trường Phong phản bội mình. Thế nhưng, nếu Tống Trường Phong không làm chuyện như vậy thì sao cảnh sát lại nói ba người kia là nhân tình của Tống Trường Phong?

Lâm Trịnh Lập cũng tới hỏi chuyện ba nữ nhân kia, quả thực đều là khách hàng của Tống Trường Phong, chỉ là từ khách hàng biến thành tình nhân mà thôi. Ba người có ba tính cách khác biệt, bất quá đều rất soái tỷ, bọn họ biết rõ Tống Trường Phong có một cô bạn gái sắp kết hôn, cũng biết sự tồn tại của hai nhân tình khác. Nhưng vậy thì sao chứ, bọn họ chỉ vui vẻ nhất thời mà thôi, dáng dấp Tống Trường Phong không tệ, năng lực lại mạnh, lên giường với gã rất thoải mái, vậy là đủ rồi. Một trong số đó thậm chí còn có chồng có con.

Lâm Trịnh Lập thật sự cảm thấy mở rộng tầm mắt, thái độ của ba nữ nhân kia đối với Tống Trường Phong giống như bao dưỡng tình nhân vậy, lúc có nhu cầu thì gọi điện, lúc không cần thì thỉnh thoảng ăn bữa cơm. Căn bản không có động cơ giết người.

Anh cũng điều tra nam nhân của ba nữ nhân kia, thế nhưng không có ai biết quan hệ của họ với Tống Trường Phong, cho nên cũng không có động cơ giết người. Như vậy vấn đề là, rốt cuộc là ai có thù oán sâu nặng đến mức muốn giết Tống Trường Phong?

Vụ án này cũng tiến vào ngõ cụt như vụ Mã Nhất Nhân, camera giám sát không có thông tin gì hữu dụng, người bên cạnh Tống Trường Phong cũng không có động cơ, hơn nữa tình huống chết vô cùng quỷ dị làm Lâm Trịnh Lập vô thức nghĩ tới hướng có quỷ nháo.

Trong đầu vừa lóe lên suy nghĩ này, Lâm Trịnh Lập liền vỗ đầu mình, anh là cảnh sát a, sao có thể vì không thể phá án mà nghĩ linh tinh chứ?

Tập đoàn Lý thị liên tiếp xảy ra hai vụ án mạng, lòng người công ty bàng hoàng, nhất là nhóm đồng nghiệp nam, cứ cảm thấy trong cao ốc có nữ quỷ chuyên nhắm vào nam nhân.

Vì thế, đồng nghiệp nữ ngược lại lại không sợ.

Mã Nhất Nhân là người thế nào người trong ngành biết rất rõ, tham tiền háo sắc, tất cả nhân viên mới nào có ai không bị ma trảo của gã ức hiế[, bây giờ gã chết rồi, nhóm đồng nghiệp nữ vui như mở hội, cảm thấy nữ quỷ kia đã làm chuyện tốt.

Thế nhưng Tống Trường Phong chết thì bọn họ không rõ là vì sao, bình thường Tống Trường Phong rất thích giúp đỡ mọi người, quan tâm bạn gái, làm việc nghiêm túc, tựa hồ không có tật xấu.

Thế nhưng nghĩ tới Tống Trường Phong bị bứt chym thì khẳng định gã có oán thù tình ái. Hơn nữa rất có thể là nữ. Bình thường nam nhân giết người làm gì có ai bứt chym người khác, này cũng quá kỳ quái đi?

Chính vì thế Tống Trường Phong này rất có thể đã lén lút quan hệ với nữ nhân khác, nữ quỷ biết chuyện, cảm thấy gã bất trung nên giết gã.

Cách giải thích này vừa được tung ra thì nhanh chóng truyền khắp cao ốc, nhóm đồng nghiệp nam có tính lăng nhăng hoặc đang lén lút ngoại tình đều hoảng sợ, sợ tiếp theo nữ quỷ sẽ tìm tới mình nên vội vàng xin nghỉ hoặc lập tức chấm dứt quan hệ với nhân tình.

Hai vụ án liên tiếp xuất hiện, lòng người bất ổn, cảnh sát lại không tra được nguyên do, tổng tài Lý thị đau đầu không thôi, phẫn nộ nói: "Cái đám cảnh sát thủ đô đúng là phế vật, Lý thị chúng ta nộp nhiều thuế như vậy chẳng lẽ chỉ là nuôi suông?"

Trợ lý Lý Nghị Nhiên đứng bên cạnh, thở mạnh cũng không dám, thấy Lý Nghị Nhiên bớt giận một chút cẩn thận nói: "Tổng tài, có khi nào giống như người ta nói là cao ốc nháo quỷ không?"

Lý Nghị Nhiên lại càng phẫn nộ hơn: "Anh cũng là cao tài sinh tốt nghiệp trường chính quy, sao lại mê tín như vậy? Trên đời này làm gì có quỷ?"

Trợ lý cúi đầu mặc Lý Nghị Nhiên mắng, thấy đối phương mắng xong mới nhỏ giọng nói: "Tổng tài, nếu cảnh sát không thể tìm ra hung thủ, vụ án lại rất kỳ quái, vì sao chúng ta không thử tìm đại sư tới xem thử? Nói không chừng thật sự có vấn đề thì sao? Vẫn tốt hơn là không làm gì cả a!" Trợ lý đã theo Lý Nghị Nhiên ba bốn năm, rất rõ tính cách của boss mình, mặc dù boss không tin mê tín nhưng chỉ cần khuyên nhủ tốt thì Lý Nghị Nhiên sẽ tiếp nhận.

Lý Nghị Nhiên khoát tay bảo trợ lý ra ngoài, không muốn nghe mấy chuyện này nữa.

Trợ lý trầm mặc nhìn Lý Nghị Nhiên một cái, đóng cửa đi ra ngoài.

Trong phòng làm việc, Lý Nghị Nhiên đứng bên cửa sổ sát đất nhìn tập đoàn Tiêu thị ở đối diện, anh cùng Tiêu thị chỉ có giao tình ngoài mặt, lúc ban đầu Tiêu thị dựa vào số mệnh tuyển dụng nhân viên, anh còn từng châm chọc một trận, đường đường là Tiêu thị mà tuyển dụng nhân viên lại tùy hứng như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày sụp đổ.

Thế nhưng không ngờ, Tiêu thị chẳng những không sụp đổ, ngược lại phát triển không ngừng, trước kia hai nhà ngang hàng với nhau mà hiện giờ anh đã theo không kịp.

Nghe nói Tiêu gia dưỡng một vị Hoàng đại sư, gần nhất bên cạnh Tiêu Thiên lại xuất hiện một đại sư trẻ tuổi, quan hệ của hai người rất tốt, đã giúp Tiêu Thiên giải quyết không ít chuyện, hai chuyện anh nghe được là công trường Tiêu thị với trường học tài trợ.

Mặc dù đại chúng không biết nhưng trong giới thương trường thì có lẽ không có ai không biết.

Lý Nghị Nhiên cảm thấy mấy chuyện này chỉ là tin bát quái giải trí, thế nhưng lỡ như là thật thì sao?

Trên đời này có không ít thứ kỳ lạ, Lý Nghị Nhiên suy tư một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.