Ba ngày nay, Lý Hiểu Nghệ giống như sống trong ác mộng, cô không dám ra khỏi cửa, không dám nhìn tới di động, thậm chí không dám mở TV, công ty đã vứt bỏ cô, thậm chí còn qua loa chuyện quan hệ công chúng.
Trước khi rời đi, người đại diện nói với cô công ty quyết định vài năm tới sẽ không an bài công việc cho cô, cứ chờ xem tình huống rồi nói.
Lý Hiểu Nghệ hiểu rõ, công ty quyết định tuyết tàng cô, một nữ minh tinh có lịch sử đen trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng xuất hiện trước mặt công chúng. Mà Lý Hiểu Nghệ cũng hiểu được mình không có năng lực thừa nhận áp lực dư luận của công chúng.
Chính là cô không cam lòng, rõ ràng không phải lỗi của cô. Vì sao mọi người đều chỉ trích cô? Vì sao chứ?
Lý Hiểu Nghệ không ngừng tự hỏi mình, đối mặt với vô số bình luận phỉ nhổ, khinh thường, chán ghét, cô vô thức cũng bị dẫn dắt theo, là vì cô quá hèn hạ, là vì cô không biết tự trọng, tất cả đều là lỗi của cô?
Lý Hiểu Nghệ hốt hoảng, đã biết bao nhiêu ngày rồi cô không ăn cơm, bên ngoài phòng đều là phóng viên, thậm chí còn có người giả làm người đưa thức ăn để tới phỏng vấn.
Nhiệt độ trên weibo không hề suy giảm, ảnh nude của cô có thể tùy ý thấy trên mạng, căn bản không cấm được. Thậm chí còn có người pm riêng cho cô nói những lời lẽ dơ bẩn tởm lợm, cứ như cô là gái điếm hèn kém.
Cha mẹ gọi điện chất vấn, quở trách cô không đứng đắn.
Lý Hiểu Nghệ đột nhiên cảm thấy sống thật không có ý nghĩa.
Cuộc sống của cô rất tốt, cũng đang ở độ tuổi rực rỡ, thế nhưng hết thảy đều bị hủy trong tay gã bạn trai cũ. Cô hận, cô oán, nhưng lại không có cách nào trả thù.
Oán hận tích lũy trong lòng, nháy mắt đó cô hoảng hoảng hốt hốt nghe thấy có người thì thầm bên tai, tới đây, đi theo tôi, nếu muốn báo thù thì đi theo tôi nào!
Lý Hiểu Nghệ hoảng hốt theo sát âm thanh kia, dựa theo chỉ thị của nó mở nước đầy bồn tắm, sau đó mặc bộ đồ ngủ màu đỏ sậm, nằm vào bên trong.
Nước lạnh thấm ướt quần áo nhưng Lý Hiểu Nghệ lại không hề cảm giác được. Cô cầm lấy con dao gọt trái cây sắc bén, hung hăng rạch một dao trên cổ tay mình.
Máu tươi tí tách chảy xuống sàn nhà.
Mất máu quá nhiều làm sắc mặt Lý Hiểu Nghệ trở nên tái nhợt.
Cô nghe thấy âm thanh kia khen ngợi cô làm rất tốt, Lý Hiểu Nghệ mệt mỏi nhếch môi: “Sau đó thì sao?”
Âm thanh kia nói: “Sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, đến khi cô tỉnh lại, cô sẽ có được thứ mình muốn. Vô luận là giết tên đàn ông kia hay giết đám dân mạng miệng mồm bẩn thỉu này, muốn làm gì cũng được.”
Lý Hiểu Nghệ hài lòng nhắm mắt lại, không bao lâu sau cô liền ngâm mình trong bồn tắm. Máu tươi cùng nước giao hòa, chiếc váy ngủ đỏ thẫm nở rộ trong nước, cô lặng yên rời đi rồi lại rực rỡ như một đóa hoa hồng.
Người đầu tiên phát hiện Lý Hiểu Nghệ chết là người đại diện của cô, ông không gọi điện được cho Lý Hiểu Nghệ, bất đắc dĩ chỉ có thể đi tới nhà tìm, nói cho cô biết bên công ty đã an bài, cần cô mở một buổi họp báo.
Thế nhưng không ngờ lại nhìn thấy thi thể Lý Hiểu Nghệ.
Tin tức Lý Hiểu Nghệ chết một lần nữa lên top tin hot, mọi người chấn động, không ai ngờ cô lại tự sát. Dù sao thì trước đó cũng từng có một vụ lộ clip sex tương tự, thời gian sẽ mang đi hết thảy, cũng chữa lành tổn thương, mọi người đều sẽ tốt lên.
Bọn họ không ngờ Lý Hiểu Nghệ lại yếu ớt như vậy, cư nhiên tự sát.
“Yếu đuối? Clip quan hệ với bạn trai bị người ta xem tùm lum như vậy, là bà thử coi có yếu đuối không?!”
“MD đại hiệp bàn phím, cứ làm như mình trâu bò lắm ấy, tốt? Làm sao mấy người biết người ta tốt?”
...
Làm nhân vật công chúng, còn từng sở hữu nhiều fan hâm mộ như vậy, cái chết của Lý Hiểu Nghệ lập tức dẫn tới sóng to góp lớn, fan hâm mộ của cô, bao gồm cả những người đã thoát fan vì vụ clip sex trước đó cũng nhao nhao kích động, muốn bạn trai cũ của Lý Hiểu Nghệ phải trả cái giá thật lớn, tựa hồ người khinh thường ghét bỏ Lý Hiểu Nghệ trước đó không phải là họ vậy.
Sau khi sự việc đã xảy ra thì bọn họ mới tỉnh ngộ ra, hiểu được cái gì là quý trọng, cái gì là hối hận.
Lúc giới giải trí ồn ào huyên náo, Tống Triết cũng có tiếp xúc một chút, dù sao thì tin tức cũng hot lâu như vậy, cho dù không vào weibo, tùy tiện xem tin tức cũng thấy được.
Hiện giờ bạn trai cũ của Lý Hiểu Nghệ bị nhóm fan hâm mộ moi ra, bao gồm cả địa chỉ gia đình cùng địa chỉ nơi làm việc, thường xuyên có người tới cửa mắng chửi, thậm chí còn có fan nam cực đoan trùm bao bố đập hắn nhập viện.
Đáng tiếc bạn trai cũ của Lý Hiểu Nghệ không thể tìm ra là ai làm, ai cũng kêu bạn fan kia quá thông minh, biết tìm góc chết camera, còn trùm bao bố, ai biết được là ai làm chứ.
Bạn trai cũ Vũ Phong nằm trong bệnh viện mà tức giận tới phát run cả người, chân của hắn bị bó bột, trên mặt là mảng xanh mảng tím, lúc vào bệnh viện thậm chí còn bị không ít phóng viên vây quanh đòi phỏng vấn.
Đám ký giả kia dính như keo da chó, có vung thế nào cũng không bỏ đi được. Trước kia Lý Hiểu Nghệ chưa hết, tất cả tiêu điểm chú ý đều nằm trên người cô, hắn cũng là nhân vật chính khác trong đoạn clip nhưng không hề bị quan tâm chú ý. Dù sao thì hắn cũng không phải người nổi tiếng, tự nhiên là không thu hút ánh mắt người ta bằng Lý Hiểu Nghệ.
Thế nhưng từ khi Lý Hiểu Nghệ chết, người đại diện tựa hồ đã là vò mẻ không sợ bể công khai chuyện hắn uy hiếp muốn Lý Hiểu Nghệ mua lại đoạn clip đó với giá mười triệu, thậm chí còn phanh phui chuyện bởi vì có người khác ra giá mua cao hơn mà hắn đã bội ước bán clip đi, dẫn tới Lý Hiểu Nghệ suy sụp tự sát.
Từng câu từng chữ lên án của người đại diện nói cho công chúng biết Lý Hiểu Nghệ đã phải chịu nỗi thống khổ cùng tuyệt vọng tới cỡ nào, cô cho rằng chỉ cần gom góp đủ mười triệu là có thể giải thoát, nào biết được Vũ Phong là một tên cặn bã như vậy, rõ ràng đã nói xong, cư nhiên vì tiền mà đẩy một cô gái từng là bạn gái của mình tới chỗ chết. Vũ Phong, hắn rốt cuộc có lương tâm không?
Tin tức vừa ra, toàn bộ internet liền bùng nổ, ai ai cũng xúc động cũng phẫn nộ, toàn bộ hỏa lực nhắm thẳng về phía Vũ Phong.
Nhìn bình luận chế nhạo dưới tin tức hắn bị đánh nhập viện, Vũ Phong tức giận vứt điện thoại xuống, đám đại hiệp bàn phím này bây giờ lại tới báo thù thay Lý Hiểu Nghệ, trước đây sao không làm? Cả đám trí chướng chỉ biết xuôi theo chiều gió!
Cảnh sát trước mặt hắn gấp sổ ghi chép ghi lời khai báo của Vũ Phong lại, thấy dáng vẻ tức tối của hắn thì lạnh nhạt nói: “Được rồi, nếu như không còn chuyện gì cần bổ sung thì tôi đi trước. Nếu bắt được người tình nghi, chúng tôi sẽ thông báo.”
Vũ Phong lớn tiếng nói: “Cảnh sát đồng chí, anh nhất định phải giúp tôi! Tên đó nhất định là fan cuồng của Lý Hiểu Nghệ, anh chỉ cần tìm kiếm trong số fan là sẽ tìm được thôi.
Cảnh sát gật đầu có lệ, sau đó rời khỏi phòng bệnh, đóng cửa lại, liếc nhìn Vũ Phong đang nằm trên giường bệnh chửi bới mà cười nhạt, nữ thần của anh bị một tên cặn bã như vậy hại, muốn giúp hắn tìm ra người đánh sao, ây da, khó đây! Không có camera, không có nhân chứng, ai biết được tới ngày nào tháng nào mới bắt được người chứ!
“Mẹ kiếp, móa nó, một đám ngu, một đám trí chướng...” Vũ Phong tức giận không ngừng mắng chửi. Cô y tá bưng khay bông băng đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy dáng vẻ đầy lệ khí của hắn của nhịn không được bĩu môi.
Lại nói tiếp, hôm qua lúc Vũ Phong nhập viện, y tá cũng không muốn chăm sóc hắn. Thế nhưng lại không có cách nào, cô chỉ mới vào làm, không có kinh nghiệm, không có hậu trường, chỉ có thể bị nhóm tiền bối bắt nạt, an bài đi chăm sóc Vũ Phong.
“Vũ Phong, đến giờ thay thuốc rồi!”
Cồn sát khuẩn làm gó má Vũ Phong đau tê tái, hắn gào một tiếng, định vung tay thì y tá đã nhanh tay lẹ mắt chọt một phát vào vết thương trên tay hắn, Vũ Phong ăn đau, gào la inh ỏi.
Cô bé y tá thầm đắc ý, thế nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra thực lạnh lùng, cực kỳ ghét bỏ nói: “Đàn ông con trai, bán đứng bạn gái cũ dứt khoát như vậy, sao tới phiên mình bôi thuốc thì sợ tới mức đó chứ? Đừng có nhúc nhích, còn nhúc nhích thì coi chừng còn đau hơn đấy.”
Vũ Phong tức giận trừng mắt, thế nhưng y tá nắm giữ quyền sống chết của hắn trong tay, hắn có tức tối thế nào cũng không dám chửi bới lúc đang thay thuốc.
Đúng là không có cái gì hài lòng hết! Mẹ kiếp!
Y tá thay thuốc xong liền bưng đồ đi, ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không thèm cho hắn.
Nửa đêm, Vũ Phong ngủ mơ mơ hồ hồ thì bị nghẹn tiểu.
Hắn xốc chăn bò dậy, lê cái chân trái bị thương đi vào WC xả nước. Trong lúc mơ hồ, hắn nhìn thấy trong gương WC có hình bóng một người khác.
Vũ Phong chỉ cảm thấy da đầu tê rần, cơn buồn ngủ tan biến hẳn, trán không ngừng túa mồ hôi lạnh.
Hắn cuống quýt nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra thì trong gương chỉ có một mình mình, là gương mặt tái nhợt vì bị dọa hoảng của hắn.
Vũ Phong thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi, nhất định là vừa nãy nhìn nhầm rồi, Lý Hiểu Nghệ sao có thể ở trong gương chứ.
Hắn chậm rãi cà nhắc đi ra ngoài, tắt đèn.
Vũ Phong không biết ngay khoảnh khắc đèn phụt tắt, trong gương đột nhiên xuất hiện một gương mặt nữ, cô ta dùng ánh mắt quỷ dị âm trầm nhìn chằm chằm Vũ Phong, hai mắt đột nhiên chảy ra huyết lệ theo gò má trượt xuống. Khóe miệng nhếch lên một độ cung làm biểu tình cô lại càng cổ quái, đáng sợ hơn, đặc biệt dọa người.
Thế giới bên ngoài vẫn ầm ĩ như cũ, Vũ Phong trốn trong bệnh viện dưỡng bệnh, thế nhưng bệnh viện cũng không phải chỗ tốt, mặc dù đã chọn phòng VIP nhưng vẫn có người tiến vào phòng bệnh của hắn, châm chọc hắn, thậm chí là nhục mạ hắn.
Thế nhưng tốt xấu gì đám người kia cũng biết nơi này là bệnh viện, nếu dám ra tay thì sẽ bị cảnh sát bắt.
Vì thế đêm đó, Vũ Phong liền rống giận với y tá, tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào tới thăm hỏi. Cô bé y tá vô tội bị chửi đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, lúc bôi thuốc cùng truyền nước cố ý động tay động chân một chút đã đủ làm Vũ Phong ăn đau.
“Uiiiiiii...” Vũ Phong ôm bàn tay sưng tấy vì truyền nước, chất vấn: “Cô rốt cuộc có phải y tá không vậy? Truyền nước mười lần là hết tám lần đâm sưng tay tôi, có phải cô cố ý không hả?”
Cô bé y tá vừa dọn dẹp đồ đạc vừa nhàn nhạt nói: “Truyền nước bị sưng cũng bình thường thôi, anh cứ xoa xoa một chút là được rồi. Đàn ông con trai gì mà cứ la ỏm tỏi như con gái.”
Y tá nói vậy, Vũ Phong lại càng tức điên hơn: “Cô cút đi, gọi y tá trưởng tới đây, tôi muốn khiếu nại.”
Cô bé y tá cũng không sợ: “Y tá trưởng bận lắm, không có việc gì thì đừng quấy rầy chị ấy. Được rồi, tôi làm xong rồi, anh nằm xuống giường nghỉ ngơi đi!”
Nói xong, cô bưng đồ đi ra ngoài, Vũ Phong tức giận chộp lấy điều khiển TV ném về phía cô y tá.
Vốn cho dù đập trúng thì cũng chỉ đập trúng lưng, đau một chút mà thôi, không hiểu sao lại trợt chân ngã sấp xuống, gương mặt cũng đập xuống đất, chai lọ thủy tinh trong khai rớt xuống bể nát, mảnh thủy tinh cắt mặt cùng tay cô bé y tá chảy máu.
Cô bé y tá thấy máu đầy đất thì vẻ mặt hoảng sợ, sờ thấy vết thương trên mặt thì kêu lớn. Nghe thấy động tĩnh, nhóm y tá nhao nhao chạy tới, nhìn thấy dáng vẻ của cô bé y tá thì sợ ngây người, vội vàng nâng cô bé dậy đưa đi cứu chữa.
Cô bé y tá vừa khóc lóc khổ sở vì biết mình bị hủy dung, vừa mắng chửi muốn kiện Vũ Phong.
Bệnh nhân các phòng bên cạnh nhao nhao vây xem, nhìn thấy cô bé y tá xinh đẹp bởi vì Vũ Phong mà bị hủy dung liền châu đầu ghé tai, cực kỳ khinh thường.
“Tên đó quả thực chính là Vũ Phong à? Mới đầu tôi còn tưởng là người khác! Loại người này đúng là khốn khiếp mà, đã vào bệnh viện rồi mà vẫn còn ngang ngược như vậy!”
“Cô y tá này tốt lắm, cười lên rất ngọt ngào, tên Vũ Phong này sao lại ác tâm vậy chứ, ngay cả một cô bé cũng không buông tha. Bị mớ miểng kia rạch nát mặt như vậy, không phải hủy cả mặt rồi còn gì! Xem máu dưới đất kìa, xem ra bị thương không nhẹ!”
“Tôi thấy kẻ cặn bã như vậy còn ở bệnh viện gì chứ, trực tiếp tự sinh tự diệt đi cho rồi, đúng là tởm chết đi được!”
“Nghĩ tới nữ thần, tôi liền chịu không nổi muốn trùm bao tải hắn ta!”
“Ủa mà không phải hắn bị người ta trùm bao tải đánh phải vào đây à? Giờ mới biết hắn ở đây, nửa đêm chạy qua trùm bao bố đánh gãy cái chân còn lại chỉ cần nửa phút thôi!”
“Ầy, tôi muốn đánh gãy cái cẳng thứ ba của hắn hơn!”
...