Những chuyện linh tinh nhỏ nhặt như vậy căn bản kể mãi không hết, thế nhưng cũng không phải chuyện lớn nên Trương Y Nhã cùng hai nữ sinh chung phòng khác cũng không xé rách mặt với Trần Đan Đan, ít nhiều gì cũng ở chung phòng với nhau hai năm, không quá thân nhưng cũng không quá kém. Vì chút chuyện nhỏ này mà tranh cãi thì không quá cần thiết. Vì thế ba cô nữ sinh vẫn luôn bấm bụng cho qua.
Thế nhưng không ai ngờ được, người mà bọn họ vẫn luôn nhẫn nhịn tha thứ lại là một kẻ như vậy.
“Sau đó thì sao? Sau đó xảy ra chuyện gì?” Phùng Lệ An mím môi hỏi.
“Sau khi bị phát hiện, Trần Đan Đan cùng bạn trai Xảo Xảo lập tức phủ nhận, nói chuyện không như Xảo Xảo thấy. Xảo Xảo không muốn nghe bọn họ nói nhiều, trực tiếp nói chia tay. Bạn trai Xảo Xảo không chịu, Trần Đan Đan chột dạ nên đi xuống lầu trước. Mình là người ngoài cũng không tiện ở đó nên đi xuống lầu chờ Xảo Xảo. Kết quả vừa mới bước xuống lầu thì Xảo Xảo....”
Thân mình Trương Y Nhã run run, nhớ tới Văn Xảo Xảo ngã chết ngay trước mặt mình, Trương Y Nhã liền kích động, cắn răng phẫn nộ nhìn về phía Trần Đan Đan và người thanh niên cặn bã kia, tựa hồ muốn lột da rút gân bọn họ: “Sớm biết vậy thì mình đã không để Xảo Xảo một mình đối mặt với tên đê tiện kia. Như vậy Xảo Xảo đã không chết, nhất định là tên khốn kia đẩy Xảo Xảo ngã xuống lầu.”
Rất nhanh sau đó cảnh sát đã tới, là người trong cuộc Trương Y Nhã lập tức kể lại chuyện ngoại tình của Trần Đan Đan và tên cặn bã kia, nhóm sinh viên vây xem tặc lưỡi hít hà, bàn luận xôn xao.
Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp trường, tên tuổi Trần Đan Đan và thanh niên kia nổi tiếng không chỉ trong trường mà còn qua cả các trường khác. Xung quanh có rất nhiều trường đại học và cao đẳng nên tốc độ lan truyền rất nhanh.
Vì thế chuyện cũng lọt tới tai bạn trai Trần Đan Đan ở khu Tây, nam sinh nọ lập tức chạy tới khu Đông, truy hỏi Trần Đan Đan chuyện này rốt cuộc có phải thật hay không.
Tình huống của Trần Đan Đan hiện giờ rất tệ, bạn trai Văn Xảo Xảo có nghi vấn giết người nên bị cảnh sát mang đi, chuyện Trần Đan Đan và người này ngoại tình cũng được lan truyền, tất cả mọi người đều trách mắng Trần Đan Đan, mắng cô ta không biết xấu hổ, bạn cùng phòng thì xem Trần Đan Đan như kẻ thù. Ra cửa bị chỉ chỏ, ở trong phòng ký túc xá thì bị giễu cợt chửi rủa, Trần Đan Đan cảm thấy cả thế giới đều đang đối nghịch với mình.
Càng đáng sợ hơn là buổi tối Trần Đan Đan còn không ngừng gặp ác mộng, cô mơ thấy Văn Xảo Xảo mặt mũi bê bết máu trở về tìm mình đòi mạng. Trần Đan Đan thật sự không biết Văn Xảo Xảo sẽ bị người kia đẩy ngã xuống lầu.
Mới đầu Trần Đan Đan cũng vì hứng thú nhất thời mà thôi, cô và bạn trai quen nhau đã được hai năm, thời kỳ nhiệt liệt đã qua, hiện giờ quan hệ hai người rất bình thản. Bạn trai đối đãi không tệ, Trần Đan Đan muốn cái gì là được cái đó, vì thế cô không muốn chia tay. Sau khi gặp bạn trai Văn Xảo Xảo, thấy đối phương có ý với mình thì liền lén lút gặp gỡ.
Mối quan hệ lén lút này thật sự rất kích thích, có cảm giác như ăn cây gai vậy, làm người ta phấn khích.
Chờ cảm giác này qua rồi, Trần Đan Đan sẽ chia tay đối phương, cô thật sự chưa từng nghĩ tới việc có quan hệ chính thức với đối phương. Hai người ở chung một chỗ chỉ là vui đùa mà thôi. Cô có bạn trai, đối phương có bạn gái, lúc bắt đầu cả hai cũng đã nói rõ.
Nhìn dáng vẻ khóc lóc kể lể của Trần Đan Đan, tâm Phương Nghiêm lạnh đi phân nửa, anh cư nhiên thích một cô gái như vậy, cô ta lén lút quan hệ với người khác cắm sừng lên đầu anh, mà người kia còn là bạn trai của bạn cùng phòng cô ta.
Phương Nghiêm siết chặt nắm tay, gân xanh trên trán nổi lên: “Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy? Chia tay đi, sau này đừng tới tìm tôi nữa.” Nói xong, anh quay đầu muốn đi, nếu còn không đi, anh sợ mình sẽ nhịn không được cho cô ta một cái tát.
Trần Đan Đan ôm mặt khóc thảm, vẻ mặt hốc hác hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ xinh đẹp kiêu kỳ trước kia.
Trần Đan Đan hối hận, nếu lúc đầu cô không liếc mắt đưa tình với bạn trai Văn Xảo Xảo thì đã không phát sinh chuyện này, danh tiếng cũng không hỏng bét như vậy, bạn trai cũng không chia tay. Thế nhưng bây giờ hối hận có ích lợi gì, Văn Xảo Xảo đã chết, cô cũng xong đời. Cô căn bản không thể tiếp tục học ở trường này nữa.
Mấy ngày sau, cảnh sát điều tra rõ vụ việc, Văn Xảo Xảo đứng ở ban công đòi chia tay với Từ Hội, Từ Hội không đồng ý. Hai người phát sinh tranh cãi, đúng lúc này hàng rào bảo hộ đang được sửa chữa, Văn Xảo Xảo sẩy tay ngã xuống lầu, chết tại chỗ.
Trần Đan Đan là người thứ ba không cần chịu trách nhiệm pháp luật, thế nhưng khó tránh bị người khác lên án. Sau khi cảnh sát kết án, hai người bạn cùng phòng trực tiếp dọn ra khỏi phòng ký túc xá, không muốn đối mặt cùng tha thứ cho Trần Đan Đan.
Hiện giờ mới biết hối hận, ban đầu lúc dụ dỗ bạn trai người khác sao không biết hối hận?
Sau đó Phùng Lệ An không thèm chú ý tới chuyện của Trần Đan Đan nữa, chỉ biết cô ta đã nghỉ học, nghe nói thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy Văn Xảo Xảo về tìm mình. Nghe tới đây, Phùng Lệ An hả giậng mắng đáng đời.
Sau khi chuyện Văn Xảo Xảo kết thúc, Phùng Lệ An mới nhớ tới chuyện xin đổi huấn luyện viên, còn thuyết phục Trương Y Nhã đổi luôn.
Đến trung tâm, nhìn thấy Tống Triết đang luyện tập, Phùng Lệ An liền tiến tới chào hỏi: “Hi, cậu vẫn chưa thi à?”
Tống Triết nhìn đối phương, mỉm cười: “Ngày mai thi. Hôm nay huấn luyện viên dẫn tụi tôi luyện tập lần cuối. Mấy ngày nay tôi không cô tới tập.”
Phùng Lệ An thở dài: “Ừm, trong trường xảy ra chút chuyện. Người bạn cùng phòng có bà nội mất mà tôi kể cho cậu trước đó bị bạn trai đẩy ngã xuống lầu qua đời rồi.”
Chuyện này Tống Triết có nghe thấy, Vương Vũ Dương chung nhóm tập lái xe sớm đã kể chuyện này cho cậu nghe, chẳng qua cậu không ngờ cô gái kia lại là bạn cùng phòng của Phùng Lệ An mà thôi.
Nghĩ tới hắc khí trên người Lý Yến Cương ngày càng nồng đậm hơn, Tống Triết hiểu ra, thì ra là vậy a! Cậu liền nói: “Nếu cô muốn đổi huấn luyện viên thì tốt nhất nên làm sớm một chút.”
Phùng Lệ An: “Hôm nay tôi tới cũng vì chuyện này, tôi sớm đã không muốn học với ông ta, số tiền kia coi như bỏ. Tôi đi trước đây, không quấy rầy cậu luyện tập.”
...*...