Sau khi buổi chụp ảnh kết thúc, nhân viên công tác tới tới lui lui thu dọn thiết bị.
Tiểu trợ lý và Nam Mô mỗi người một hộp sữa bò, hút đến mức phát ra cả âm thanh sồn sột.
Cách đó không xa trên sô pha, người đại diện ngồi chơi di động run bần bật, chuyên viên trang điểm ngồi ở đối diện hắn, chậm rì rì mở một quyển tạp chí. Mỗi lần lật một trang, thì người đại diện lại run rẩy thêm một chút.
Tiểu trợ lý: “Người đại diện của anh và chuyên viên trang điểm quen nhau sao?”
“Không biết, có thể là bạn bè đi.”
Nam Mô thấy ánh mắt cô rơi ở trên người mình, hơi hơi mỉm cười.
“Ai nha, tôi thật không cẩn thận, sữa bò đổ lên người nữa rồi.”
Tiểu trợ lý nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, chạy vội vàng đi lấy khăn giấy, ngón tay ở trên lồng ngực ấm áp của Nam Mô mà vuốt ve chà lau.
“Anh tại sao có thể không cẩn thận như vậy. Ai nha, anh đừng nhúc nhích, lại gần đây, tôi giúp anh lau.”
Nam Mô sung sướng gật đầu.
“Tôi mới mua áo sơ mi, hôm nay sau khi buổi chụp ảnh kết thúc, sẽ để cho cô chụp.”
===========================
Sữa bò và áo sơ mi trắng...
Ai hiểu ý tại hạ?