Lúc tiểu trợ lý tỉnh lại thì trời đã tối.
Cô cầm lấy ví tiền, chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ ăn, nấu cơm.
Cửa vừa mới mở ra thì không biết có cái gì ngã “Phanh” một tiếng ở trên chân cô.
Tiểu trợ lý: “Nha!!!”
Kia đồ vật: “Tê...... Là anh.”
Tiểu trợ lý ngạc nhiên: “Biến, biến thái! Anh tại sao có thể ở ngoài cửa nhà em như vậy?!”
Nam Mô: “...... A.”
Tiểu trợ lý: “...... Em không phải cố ý kêu anh là biến thái đâu, chỉ là buột miệng thốt ra.”
Nam Mô: “A.”