Tiểu trợ lý nấu chén mì cho Nam Mô, nhìn hắn ăn vội vàng, không khỏi có chút áy náy.
“Thực xin lỗi...... Em không biết anh ở bên ngoài, bằng không em đã sớm mở cửa rồi.”
Nam Mô lắc đầu: “Không thể có lần sau.”
Tiểu trợ lý: “Vâng vâng vâng, lần sau em nhất định sẽ mở cửa đúng lúc cho anh.”
Nam Mô vẫn cứ lắc đầu: “Em luôn có việc cần hoàn thành, làm sao có thể cam đoan lúc nào cũng có thể mở cửa cho anh?”
Tiểu trợ lý: “Vậy......?”
Nam Mô: “Vì ra vào cho tiện, đưa cho anh chiếc chìa khóa nhà khác của em.”