Có được thực lực như vậy, ngay cả Đại Tế Ti cũng không nghi ngờ rằng Vũ La có thể tham gia tỷ võ cổ Địa Liệp Long , gật đầu tỏ vẻ hài lòng, nở một nụ cười:
- Tốt, không tiếc bất cứ giá nào, phải chiêu mộ Vũ La cho bằng được.
Lúc trước bọn họ còn hoài nghi không biết Vũ La có được lực lượng Bán Mộc Thần Lực hay không, cảm giác một cao thủ Bán Mộc Thần Lực từ trên trời rơi xuống khó lòng tưởng tượng. Nhưng không ngờ sự tình phát triển khó lòng tin được, Vũ La lại có thể vận dụng Mộc Thần Lực, hơn nữa còn là Mộc Thần Lực cao cấp.
Tối hôm ấy, Đại Tế Ti thiết yến khoản đãi ba người Vũ La, cùng Cung Thập Nhị vừa mới gia nhập Mộc Thần Trủng.
Cung Thập Nhị tới một mình. A Hắc hiển nhiên cực kỳ mâu thuẫn với Mộc Thần Trúng,
Cả ngày không thấy nó xuất hiện trước mặt Yêu tộc Mộc Thần Trủng.
Tuy rằng Cung Thập Nhị tới, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng cười vui. Dù sao y cũng bị bức phải làm phản, gia nhập Mộc Thần Trủng.
Bữa tiệc này có vẻ không vui lắm, chỉ là Vũ La ăn như lang như hổ, dường như ngoài ăn ra hắn không để ý tới chuyện gì, ít nhiều gì cũng làm Chu Nghiên cảm thấy hơi xấu hổ. Nếu không biết tính muội phu mình, bất cứ ai gặp hắn lần đầu tiên, đều cho rằng hắn là một thùng rượu túi cơm.
Thật ra trong lòng Vũ La cũng có chút sốt ruột, tới Mộc Thần Trủng đã mấy ngày, thứ mình nên biểu hiện cũng đã biểu hiện, cũng không tỏ ý muốn đi, vì sao đám người ở Mộc
Thần Trủng này còn không chiêu mộ mình?
Sau khi ăn xong bữa tiệc này, Đại Tế Ti cũng không nhắc tới chuyện này, Vũ La có chút rầu rỉ không vui trở về.
Sau khi rửa mặt, Vũ La đang chuẩn bị ngồi xuống tu luyện, bỗng nhiên một tràng tiếng gõ cửa vang lên, giọng Kỳ Hằng vang lên bên ngoài:
- Vũ tiên sinh nghỉ ngơi chưa vậy?
Vũ La mở cửa phòng ra, Kỳ Hằng mỉm cười đứng ngoài cửa, ngoài lão ra còn một người nữa, là Đại Tế Ti.
Thấy hai người này, Vũ La biết chuyện mình đang mong đợi rốt cục đã tới. Hắn vội vàng nhiệt tình mời hai người vào trong:
- Thì ra là Đại Tế Ti Đại nhân, mời vào.
Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng trước sau tiến vào, phân ngôi chủ khách ngồi xuống.
Kỳ Hằng nhìn nhìn xung quanh, hỏi han:
- Vũ tiên sinh ở đây có cảm thấy quen không?
Vũ La gật đầu:
- Không thành vấn đề, nơi này tốt lắm.
Đại Tế Ti đánh giá Vũ La một phen, chợt hỏi:
- Ta nghe nói tiên sinh chính là cư dân Ma Sơn, không biết Vũ tiên sinh tương lai có tính toán gì không?
Vũ La trầm ngâm một chút:
- Ta mới xuất đạo, cũng không biết thế giới bên ngoài này ra sao, nói thật ra cũng chưa có dự định gì.
Đại Tế Ti và Kỳ Hằng thoáng nhìn nhau, cảm thấy có hy vọng, Kỳ Hằng lại hỏi:
- Chúng ta muốn mời tiên sinh gia nhập Mộc Thần Trủng, chẳng hay ý tiên sinh thấy nào?
- Gia nhập Mộc Thần Trủng ư?
Vũ La sửng sốt, đóng kịch thật tài tình, làm như hắn chưa bao giờ nghĩ tới khả năng này.
Kỳ Hằng và Đại Tế Ti cảm thấy trong lòng căng thẳng. Tuy rằng cả hai đều là lão hồ ly, nhưng chuyện Vũ La gia nhập hay không có quan hệ vô cùng trọng đại với Mộc Thần Trủng, cho nên bọn họ không khỏi cảm thấy khẩn trương.
Đại Tế Ti lập tức lên tiếng nói:
- Tiên sinh cũng thi triển Thảo Mộc thần thông, chúng ta vốn là đồng nguyên. Hơn nữa ta thấy tiên sinh ở cùng con cháu Mộc Thần Trủng chúng ta cũng hết sức hòa hợp, sao không gia nhập chúng ta, về sau tuy hai mà một chẳng phải tốt lắm ru?
Kỳ Hằng nói tiếp:
- Tiên sinh bất tất phải nhọc lòng, có yêu cầu gì xin tiên sinh cứ nói, đừng ngại.
Vũ La nhìn hai người, trong lòng đang tính toán. Đại Tế Ti đưa mắt nhìn Kỳ Hằng một cái, Kỳ Hằng đứng dậy đi tới trước mặt Vũ La, lấy trong tay áo ra một cái bọc:
- Cho dù tiên sinh không muốn gia nhập Mộc Thần Trủng cũng không sao, mấy ngày nay ngài đã giúp đỡ cho Mộc Thần Trủng chúng ta rất nhiều, đây là chút lễ vật nho nhỏ, xin tiên sinh vui lòng nhận cho.
Kỳ Hằng mờ bọc ra, bên trong xuất hiện một ít dược thảo đặc biệt trân quý, chỉ riêng gốc nhân sâm đã trưởng thành có sắc vàng óng ánh, mang vào Trung Châu chắc chắn các Đại sư luyện đan sẽ đánh nhau đổ máu để tranh giành. Mà trong đó có tới mười mấy loại dược thảo có cùng cấp bậc với gốc nhân sâm này. Thậm chí có hai loại Vũ La cũng không biết là gì.
Đó chỉ là lớp trên cùng, lớp kế tiếp chính là một ít tài liệu hệ Mộc trân quý, tỷ như Vạn Niên Huyết Trầm Mộc, Thanh Kim Lão Căn. Kim Tâm Đảo Mộc Hạch. . . nếu các Đại sư luyện khí của Trung Châu nhìn thấy, ắt sẽ xảy ra một trường mưa máu gió tanh.
Đến hiện tại, Vũ La đã có thể hoàn toàn khẳng định, tài nguyên Đông Thổ còn phong phú hơn cả Trung Châu.
Bên dưới lớp tài liệu này còn một lớp nữa. Sau khi Vũ La nhìn thấy nhiều bảo bối trân quý như vậy, đã có chút ngây người, nhưng không ngờ vừa lướt nhìn qua lớp thứ ba, đôi mắt hắn lập tức đứng tròng.
Vũ La nhìn thấy thứ gì mà có thái độ này? Chính là Thiên Sinh Thần Mộc!
Lớp thứ ba không ngờ là mười ba đoạn Thiên Sinh Thần Mộc. Thứ trân quý như vậy ở Mộc Thần Trủng này chi dùng để lót dưới đáy bao giống như lá chuối lá tre!
Tuy rằng những thần vật như Thiên Sinh Thần Ngọc, Thiên Sinh Thần Mộc, Thiên Sinh Thần Thạch cũng cần cơ duyên xảo hợp, dưới điều kiện hết sức hà khắc mới có thể hình thành Thiên Mệnh Thần Phù. Nhưng bản thân những tài liệu này còn là nguyên liệu dùng luyện chế linh phù cực phẩm, đối với một phù sư như Vũ La, rõ ràng có lực dụ hoặc không nhỏ chút nào.
Vũ La quyết định không giả vờ khách sáo nữa, lập tức nhận lấy cái bọc:
- Vậy xin đa tạ.
Hắn giúp Mộc Thần Trủng thu phục Cung Thập Nhị, đà thương Cung Động, nói giúp đỡ rất nhiều còn là khách sáo, phải nói là giúp đỡ bằng trời. Cho nên chút lễ vật này, Vũ La nhận lấy không có gì xấu hổ.
Tuy rằng trong tương lai Thụ Vương Bồng Kinh Thần Mộc sẽ sinh ra Thiên Sinh Thần Mộc, nhưng dù sao đẳng cấp hiện tại vẫn chưa đủ, chỉ có thể sinh ra Thần Chi.
Vũ La thuận tay thu bọc thảo dược vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, nhưng Kỳ Hằng cùng Đại Tế Ti nhìn thấy động tác này lại giật nảy mình. Không gian trữ vật là thứ phổ thông ở Trung Châu, nhưng ở Đông Thổ lại là một thần thông cực kỳ hiếm thấy. Cũng chỉ có Yêu tộc nào có được loại thần thông này, mới có thể luyện chế ra dị bảo có công năng trữ vật. Dị bảo bậc này ở Đông Thổ có giá trên trời, Mộc Thần Trủng sa sút đã nhiều năm, không còn sử dụng vật xa xỉ này nữa.
Nhìn thấy động tác này của Vũ La. Kỳ Hằng cùng Đại Tế Ti tưởng rằng trên người hắn có dị bảo trữ vật, nhất thời cảm thấy nàn lòng thoái chí. Muốn chiêu mộ người thân mang dị bảo như vậy, cái giá phải trả nhất định không thấp, không biết Mộc Thần Trủng có thể đưa ra điều kiện khiến cho người ta hài lòng hay không. . .
Nói chung, so ra Đông Thổ Yêu tộc ngay thẳng hơn Nhân tộc rất nhiều. Tỷ như Kỳ Hằng và Đại Tế Ti, tuy rằng trong Yêu tộc là loại người đa mưu túc trí, nhưng bọn họ tới chiêu mộ Vũ La cũng là đường đường chính chính, không có quanh co lòng vòng.
Theo suy nghĩ của Yêu tộc, bàn điều kiện chính là bàn điều kiện, thích hợp là có thể hợp tác, không thích hợp thì thôi, không giống như Nhân tộc còn kèm theo nhiều điều kiện khó tin.
Kỳ Hằng cùng Đại Tế Ti nhìn nhau, mật lộ vẻ lo lắng.
Cuối cùng Đại Tế Ti cân nhắc một chút, nâng giá lên cao hơn một bậc:
- Tiên sinh, chúng ta chuẩn bị thỉnh tiên sinh đảm nhiệm chức Thủ Tịch Tế Ti của Mộc Thần Trủng chúng ta, địa vị gần ngang với ta, tiên sinh cảm thấy thế nào?
Vũ La không hứng thú lắm với địa vị ở nơi này. Hắn là Nhân tộc, tới Yêu tộc với tư cách là khách, kiếm lợi ở đây mang về Trung Châu mới là phải đạo.
Bởi vậy sau khi nghe Đại Tế Ti nói như vậy, sắc mặt Vũ La vẫn tỏ ra lạnh nhạt như trước.
Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng cảm thấy tim mình như chìm xuống, thất vọng cực độ, thầm nghĩ xem ra là không được.
Cũng không có khả năng mời Vũ La làm Đại Tế Ti, cho hắn địa vị Thủ Tịch Tế Ti là đã tỏ ra hết sức thành ý. Nhưng Vũ La vẫn bất động như trước, chuyện này có nghĩa là hắn không hề có hứng thú với Mộc Thần Trủng.