Người này vừa xuất hiện, đám chiến sĩ Mộc Thần Trủng đang nằm rên la trên mặt đất càng cảm thấy tuyệt vọng, kinh hô thất thanh:
- Trời oi, y lại luyện chế ra dị bảo!
Tiếp xúc với Yêu tộc trong thời gian qua, Vũ La cũng đã hiểu rõ ràng, không phải là Yêu tộc không thể sử dụng pháp bảo, nhưng vì Yêu tộc tu luyện bản mệnh thần thông, cho nên pháp bảo của Yêu tộc phải tương hợp với bản mệnh thần thông của mình.
Tài liệu có thể thỏa mãn yêu cầu này thật sự không nhiều lắm. Cho nên thông thường Yêu tộc luyện chế pháp bảo đều dùng một phần thân thể của mình làm nguyên liệu.
Tỷ như Dạ Vũ Thần Trủng, bọn chúng giống như loài chim, trên lưng có cánh. Cung Động mới bè một đoạn xương cánh của mình, luyện chế thành dị bảo cốt địch.
ở Đông Thổ, Yêu tộc có được dị bảo chắc chắn không thua gì Đại Năng của Nhân tộc.
Tên Cung Động này chính là một thiên tài của Yêu tộc, vốn có sự tồn tại của y, Dạ Vũ Thần Trủng rất có khả năng tiêu diệt Mộc Thần Trủng, độc bá Lạc Nhật hoang nguyên. Đáng tiếc không biết vì lý do gì, Cung Động đột nhiên hóa điên, bị Dạ Vũ Thần Trủng giam giữ lại, nhờ vậy Mộc Thần Trủng mới tránh được một kiếp, không ngờ tối nay y lại khôi phục thần trí, xuất hiện tại nơi này.
Đối mặt với một kẻ địch hùng mạnh như vậy, ngay cả Kỳ Hằng cũng cảm thấy da đầu hơi
Tê dại.
Cung Động hai mắt nhắm nghiền đứng trước mặt mọi người cách chừng vài chục trượng, cốt địch trong miệng thổi lên không ngừng. Nếu so sánh Âm Ba Lôi Sát đạn của Cung Thập Nhị với dị bảo cốt địch này, quả thật là một trời một vực.
Vũ La nhìn Cung Động, linh cơ thoáng động, mở Thiên Phủ Chi Quốc ra, từng dây Bích Ngọc Đằng kéo dài ra giống như những con rắn lục múa tít xung quanh.
- Bán Mộc Thần Lực!
Bích Ngọc Đằng vừa xuất hiện, lập tức dùng linh lực bao phủ xung quanh, làm giảm thương tổn âm ba công kích của cốt địch kia với chiến sĩ Mộc Thần Trủng, dần dần các chiến sĩ Mộc Thần Trủng cũng khôi phục lại.
Lần này bọn họ đã tận mắt thấy Vũ La sử dụng dây leo Bán Mộc, quả thật không thể nghi ngờ là Bán Mộc Thần Lực. Những lời của Kỳ Thắng trước đây trở thành những lời ghen ghét, nói xấu Vũ La.
Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng vô cùng hưng phấn, cho dù đối mặt với một đối thủ vừa thần bí vừa hùng mạnh, nhưng có một vị cao thủ có thể sử Bán Mộc Thần Lực bên phe mình, hy vọng thắng quả thật lớn vô cùng.
Bích Ngọc Đằng xuất hiện khiến cho chủ nhân cốt địch có hơi bất ngờ, tiếng cốt địch hơi ngừng một chút, nhưng sau đó vẫn thổi tiếp rất nhanh.
Hiển nhiên chi một Bán Mộc Thần Lực vẫn không làm cho Cung Động e ngại.
Các chiến sĩ Yêu tộc xung quanh lo lắng hẳn lên, địch nhân quá sức hùng mạnh, dường như cũng không bị cao thủ Bán Mộc Thần Lực dọa lui.
Chu Nghiên và Dịch Long cũng hơi lo lắng, nói không chừng hôm nay phải bại lộ thân phận. Cũng may bọn họ đã có thể xác thực Đông Thổ dồi dào tài nguyên, hơn nữa đã có hiểu biết đại khái về thế giới Đông Thổ, chuyến đi này không phải là không có thu hoạch.
Vũ La mỉm cười, khí độc Bích Ngọc Đằng tràn ngập, dần dần khuếch tán. Nhìn qua như chậm rãi, nhưng chỉ trong khoảng thời gian uống cạn chén trà đã khuếch trương tới trước người Cung Động.
Hiển nhiên Cung Động có chút không cam lòng, ra sức thôi thúc cốt địch, một tia âm ba đâm vào trong khí độc.
Xèo. . . Một làn khói trắng bốc lên, âm ba bị khí độc ăn mòn. Cung Động cũng khẽ cau mày, không thể không lui về phía sau mười trượng.
Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng nhất thời cất tiếng hoan hô, vung quyền trợ uy.
Sắc mặt Kỳ Thắng trở nên hết sức khó coi, Vũ La vận dụng Bán Mộc Thần Lực đã quét sạch khí thế của y hơn phân nửa.
Vốn y cho rằng bằng vào thực lực của mình, lại thêm thân phận cháu Đại Tế Ti, sớm muộn gì cũng có thể đoạt được vị trí Hổ Báo chiến sĩ của Kỳ Nguyên. Nhưng hiện tại một vị cao thủ thân mang Bán Mộc Thần Lực xuất hiện, đã đập cho giấc mộng của y tan thành mây khói.
Mà hiện tại hiển nhiên Vũ La đã được chiến sĩ Mộc Thần Trủng ủng hộ, y muốn cướp lấy vị trí Hổ Báo chiến sĩ lại càng khó khăn hơn.
Cung Động lui về phía sau mười trượng, nhưng không có ý dừng tay như vậy, vốn y đứng yên bất động, bỗng nhiên thổi mạnh cốt địch một cái, nhất thời một cỗ âm ba có thể thấy được bằng mắt thường từ trong cốt địch bay ra, quay xung quanh thân thể y, dần dần khuếch tán, hình thành một vòng âm ba bảo vệ.
Khí độc của Bích Ngọc Đằng tới trước người y đều bị vòng âm ba này chắn ở bên ngoài.
Y tính toán thật là khéo léo, nếu đứng ở chỗ cũ, cho dù có vòng âm ba bảo vệ cũng sẽ bị ăn mòn. Nhưng lui về phía sau mười trượng, khí độc khuếch tán tới, nồng độ đã giảm sút rất nhiều, không đủ để xuyên qua vòng âm ba bảo vệ của y.
Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng lại phập phồng lo lắng, vài người thấp giọng bàn tán:
- Đáng chết thật, Dạ Vũ Thần Trủng có chiến sĩ hùng mạnh như vậy từ khi nào, chiến sĩ hùng mạnh nhất của bọn chúng không phải là Cung Thập Nhị hay sao?
- Xin tổ tiên anh linh phù hộ, giúp cho chúng ta có thể tránh được một kiếp này. .
Vũ La nhìn Cung Động xa xa, mắt y thủy chung vẫn nhắm chặt. Nếu y mở mắt, Vũ La khẳng định không phải là một đôi mắt chim giống như Cung Thập Nhị.
Hắn hừ lạnh một tiếng, cất cao giọng nói:
- Mở mắt ra đi.
Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng xung quanh không hiểu Vũ La nói như vậy là có ý gì, Kỳ Nguyên giải thích:
- Xem ra vị chiến sĩ này chỉ có lúc mở mắt mới phát huy chiến lực của mình tới mức tối đa, Vũ tiên sinh đang khiêu chiến với y.
Cung Động vẫn bất động, tiếng địch trong miệng vẫn vang lên không ngừng. Bỗng nhiên một chuỗi âm ba tràn đến, bắn xuống mặt đất sau đó phản xạ, từ nhiều góc độ vô cùng xảo quyệt bắn về phía Bích Ngọc Đằng của Vũ La.
Lúc này rất nhiều Bích Ngọc Đằng từ trong Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La chui ra, vây quanh bảo vệ mọi người vô cùng nghiêm ngặt. Những nơi Bích Ngọc Đằng bị âm ba đột phá, lúc này cũng được phong tỏa chặt chẽ.
Cung Động xuất ra một đòn không có kết quả, lúc này mới kinh ngạc kêu lên một tiếng. Bất quá thanh âm cũng y cũng không phát xuất từ yết hầu, mà là phát xuất từ bụng:
- Quả nhiên có chút bản lĩnh, bất quá muốn cho ta mở mắt, chi bằng vào Bán Mộc Thần Lực là không đủ.
Thanh âm trầm thấp, hơn nữa lọt vào tai có chút cảm giác cổ quái.
Vũ La chợt mỉm cười:
- Nếu đã là như vậy. . .
Trên đầu hắn thình lình xuất hiện một mảng rừng Bồng Kinh Thần Mộc, từng tia ngân quang từ rừng cây rơi xuống. Vũ La giơ tay đón lấy, lực lượng Thần Mộc nằm trên bàn tay hắn cách chừng nửa tấc, dần dần ngưng kết lại thành một quả cầu màu bạc to bằng đầu người.
Lực lượng quả cầu màu bạc không ngừng ngưng kết, xa xa Cung Động biến sắc, mí mắt khẽ động mấy lần, rốt cục cũng mở mắt ra.
Ầm. . . Một ngọn lửa màu đỏ vô cùng mạnh mẽ từ trong hai mắt y phun ra, xung quanh thân thể Cung Động ba trượng lập tức chìm trong biển lửa. Biển lửa rừng rực cháy, không ngừng nổ mạnh, toát ra những ngọn lửa giống như kiếm bén, quét ra bốn phía.
Cung Động ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng chói tai, sau đó nhắm cốt địch thổi mạnh một cái.
Tiếng địch sắc nhọn thôi thúc biển lửa xung quanh, tầng tầng cuộn về phía Vũ La.
Vũ La vung tay đầy mạnh, quả cầu màu bạc bắn nhanh ra.
Mọi người chi nhìn thấy ngân quang chợt lóe, hai mắt coi như tạm thời không nhìn thấy gì. Bên tay chỉ nghe một tiếng nổ đinh tai nhức óc, cảm thấy mặt đất dưới chân run lên kịch liệt, một lúc lâu sau mới bình ổn trở lại.
Lúc này Vũ La đã thu hồi Bích Ngọc Đằng cùng rừng Bồng Kinh Thần Mộc, đứng yên tại chỗ khí định thần nhàn.
Cung Động đang nửa quỳ dưới đất, trong hai mắt nhỏ ra từng giọt máu tươi. Xung quanh y đã trở thành một cái hố to, cốt địch vẫn còn trong tay, nhưng lúc này đã phủ đầy vết nứt.
- Mộc Thần Lực, Mộc Thần Lực cao cấp, giỏi, giỏi lắm. . .
Y vừa dứt lời, hai mắt màu đỏ nhìn Vũ La một cái thật sâu, sau đó xoay người do dự rời đi.
Đám chiến sĩ Mộc Thần Trủng sửng sốt một lúc, bỗng nhiên ai đó hô hoán, xông tới nâng Vũ La lên, miệng đếm nhịp tung hắn lên không.