Tiên Tuyệt

Chương 77: Chương 77: Ba Xà Đấu Thận Long (Hạ)




Lúc này hắn đối với Vũ La chân chính nổi lên tâm tư “Kết giao”.

Nếu như chuyện này truyền ra, chỉ sợ không ai có thể tin tưởng, đường đường Đại Năng, hơn nữa còn là cao thủ trong Đại Năng, vô số người muốn nịnh bợ làm quen, không ngờ Mạc Thiên Ngôn lại chủ động muốn kết giao với một hậu sinh vãn bối, hơn nữa hậu sinh vãn bối này còn chỉ là một tiểu tu sĩ cảnh giới Cửu Cung.

- Đừng xem nữa, chúng ta đi thôi, chiến đấu cấp bậc như vậy, chỉ sợ mấy tháng cũng không phân thắng bại. Cho dù phân thắng bại, phe thất bại kia cũng có thể tiện tay diệt chúng ta, chuyện trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi cũng đừng nghĩ tới.

Vũ La chậm rãi nói.

Mọi người phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, ai nấy đều có tâm tư của riêng mình, ngồi trong Vân Thượng Ngọc Cung yên lặng không nói.

Mạc Thiên Ngôn lại nhìn thoáng qua hai con cự thú đánh cho long trời lở đất phía dưới, buông tiếng thở dài, Vân Thượng Ngọc Cung bay lên, bay về phía Nhược Lô Ngục.

Bay ra ngoài mấy trăm dặm, dần dần không nghe thấy thanh âm đánh nhau của hai con cự thú nữa.

Hai con vật khổng lồ đều là quỷ lười biếng, hơn nữa hình thể quá lớn, đều không muốn chạy loạn xung quanh, cho dù đánh nhau cũng chỉ quanh đi quẩn lại ở một địa phương.

Vũ La nhìn xuống phía dưới, từ trên cao quan sát cấm địa Yên Sơn, cảnh sắc tuyệt mỹ, trong thanh sơn tú thủy lại thỉnh thoảng bỗng nhiên có một cây cổ thụ ngàn năm rầm rầm đổ xuống, hoặc là một khối cự thạch to như cối xay bùm một tiếng quăng lên trời, hoặc là bỗng nhiên một tiếng ầm một tiếng mấy trăm trượng mặt đất cùng nhau lún xuống, hoặc là một dòng suối nhỏ chợt tăng vọt thành một dòng sông lớn, các loại dị tượng không ngừng xuất hiện - Đó đều là một ít hung thú không biết tên phía dưới đang đùa giỡn.

ở sườn sau của một ngọn núi, một mảnh sương mù thật dày, mặt ngoài hào quang bảy sắc bao phủ, từ xa nhìn lại giống như một quả quang cầu bảy màu.

Thỉnh thoảng có một đám hư ảnh kỳ quái từ trong sương mù bay ra, nhanh như thiểm điện quấn lấy phi điểu bay qua xung quanh, lui về liền không có tiếng động.

Vũ La nhìn thấy rõ ràng, trong những phi điểu này, không ngờ có một con Hung thú tứ phẩm hạ Liệt Hổ Hộc!

Mạc Thiên Ngôn đi tới nói:

- Không cần nhìn, phía dưới khẳng định có bảo bối, ha ha, nơi này chính là cấm địa Yên Sơn, nếu như thực lực của chúng ta đủ, nơi này chính là một tòa bảo khố thiên nhiên, tính ra Bảo Khố Bí Cảnh của Thôi Xán cũng còn kém hơn so với nơi này!

Vũ La có cảm giác kỳ dị, lại liếc mắt nhìn đoàn chướng vụ bảy màu kia, mỉm cười gật đầu.

Vân Thượng Ngọc Cung từ trên cao xẹt qua, tránh được tuyệt đại đa số ác điểu hùng mạnh, bay với tốc độ cao về phía Nhược Lô Ngục.

Vân Thượng Ngọc Cung phi độn tốc độ siêu phàm, ngày đi ngàn dặm, sau một ngày đêm mấy người Vũ La đã về đến Nhược Lô Ngục. Ngoài ý liệu của mọi người là Diệp Niệm Am và Bạch Thắng Kiếp đã trở lại.

Thập Phương Quỷ Độn vô cùng giảo hoạt, đã không có người hiểu rõ bản tính Thiên Mệnh Thần Phù như Vũ La. Bạch Thắng Kiếp và Diệp Niệm Am một trước một sau, tân tân khổ khổ đuổi theo, hai người vẫn là mất dấu.

Thời gian mấy người Vũ La ở thế giới động thiên trong bụng Thận Long không ngờ không giống với bên ngoài, bọn họ cảm giác thời gian chỉ trôi qua một ngày đêm, trên thực tế đã là ba ngày sau rồi.

Về đến Nhược Lô Ngục, Vũ La lại lập tức trở về ngục tốt nho nhỏ, Mộc Dịch Trạc khí thế tái khởi, không còn dựa dẫm người khác nữa, vẫn như trước là đường đường Phó Giám Ngục.

Vũ La về tới phòng nhỏ của mình, ba người Mạc Thiên Ngôn. Cốc Mục Thanh và Hổ Mãnh lại đi gặp mặt Diệp Trọng Lạc Đại nhân, thương lượng xem kế tiếp nên làm thế nào.

Tâm tình thoải mái vì sống sót sau tai nạn rất nhanh biến mất, không bắt được Thập Phương Quỷ Độn, lần gây chiến này đã xuất động hai Đại Năng, ba thần bộ, lại không chút thu hoạch, chắc chắn Trưởng Lão Hội rất không hài lòng, sau khi chia tay Vũ La rõ ràng cảm giác được tâm tình không vui của mấy người Hổ Mãnh.

Thế nhưng những điều này Vũ La căn bản không quan tâm, thành bại của phe Chính đạo có quan hệ gì với ta?

Hắn hiện tại hận không thể chạy tới Ly Nhân Uyên xem xét tấm phù văn Quang Mang Thái Dương kia, cùng những phù văn liên quan xung quanh, nếu như có thể, hay nhất là hỏi lão ma đầu một chút, trong những phù văn này rốt cuộc ẩn chứa hàm nghĩa sâu xa gì.

Đáng tiếc Ly Nhân Uyên chưa tới thời gian mở ra, bất luận kẻ nào cũng không được phép xuống dưới.

Hắn mở cung điện tráp gỗ ra, ngồi ngay ngắn trong đó lấy ra món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên kia.

Trên thực tế sau khi từ trong bụng Thận Long đi ra. Vũ La cũng đã bắt đầu hoài nghi, thứ này rốt cuộc có đúng là Ngụy Linh Vật Tiên Thiên hay không. Lúc đó trong những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên bay lượn xung quanh quang trụ cực lớn kia, có ba món tương xứng với một món trong tay mình, thế nhưng khí tức của ba món kia lại không giống với món của mình.

Vũ La lúc đó không nhiều lời, hiện tại đã an toàn, lấy ra món của mình, càng xem càng cảm giác thứ này không giống như sinh ra trong thế giới động thiên của Thận Long.

Lúc trước hắn cho rằng thứ này bộ phận quan trọng nhất chính là chủy thủ hóa thành mỏ phượng sắc bén, thế nhưng suy nghĩ một phen mới phát hiện mình sai rồi, bộ phận quan trọng chân chính chính là chiếc vòng trung ương kia.

Mà tám khoen sắt nối liền với chủy thủ đều là dựa vào chiếc vòng này.

Nói cách khác, phù văn Quang Mang Thái Dương trên mặt chiếc vòng này mới là bộ phận hạch tâm của toàn bộ Linh Vật. Trong thần thức Xà Vương. Huyết Vĩ Chu Vương đã tu luyện thành phù văn này, Ba Xà lại có viên bảo châu bạc vô cùng cứng rắn, rốt cục đạo phù văn này có ý nghĩa gì?

Vũ La vén tám chiếc khoen sắt trên chiếc vòng lên, sợi xích của hắn cũng đã biến thành khoen sắt bình thường móc trên chiếc vòng. Bảy chiếc khoen sắt khác không ngoài dự đoán của Vũ La, chất liệu chính là đồng nhất với sợi xích, hiển nhiên sợi xích vốn là ở trên thứ này, chỉ là không biết vì sao lại bị người gỡ xuống, còn giấu vào trong Ly Nhân Uyên.

ở giữa chiếc vòng, đạo phù văn Quang Mang Thái Dương kia đang bị mười hai đạo phù văn hắc sắc trói buộc, Vũ La suy nghĩ một chút, dùng phương pháp ma đạo giống như năm xưa tế luyện sợi xích, dùng rất nhiều tinh huyết hoàn tất tế luyện món Linh Vật này.

Hiện tại hắn đã là tu sĩ cảnh giới Cửu Cung rồi, xưa đâu bằng nay, mặc dù tiêu hao rất nhiều tinh huyết, cảm giác lại mạnh hơn rất nhiều so với lần trước, ít nhất không có sắc mặt tái nhợt, cước bộ phù phiếm.

Linh Vật sau khi tế luyện cùng Vũ La cũng xây dựng nên một mối liên hệ thần bí như có như không, chỉ là so sánh với sợi xích lúc trước, mối liên hệ này còn có chút cảm giác ngăn cách, đó là bởi vì tồn tại mười hai đạo phù văn kia.

Vũ La không có ý định triệt hồi mười hai đạo phù văn này, dù sao hắn còn không xác định được phù văn Quang Mang Thái Dương kia rốt cuộc có tác dụng gì.

Sợi xích bởi vì hai lần cắn nuốt đã đạt tới cảnh giới pháp bảo lục phẩm thượng, so với khi Vũ La phát hiện đã cao hơn hai đẳng cấp. Thế nhưng bảy đạo khoen sắt khác, khả năng là do nuôi dưỡng ở trong thế giới động thiên của Thận Long, không ngờ đẳng cấp còn cao hơn so với sợi xích, đều là Phù Bảo ngũ phẩm hạ!

Phù Bảo hùng mạnh hơn xa so với pháp bảo, thậm chí còn có ưu thế hơn so với linh phù thông thường. Phù Bảo ngũ phẩm hạ cho dù ngạnh kháng pháp bảo ngũ phẩm thượng cũng không hề rơi xuống hạ phong.

Về phần chiếc chủy thủ kia cũng đã đạt tới đẳng cấp ngũ phẩm hạ, sắc bén dị thường.

Trung tâm món Linh Vật này, chiếc vòng đồng kia lại làm cho Vũ La có chút đoán không ra, căn bản không làm rõ được rốt cuộc là đẳng cấp gì, chiếc vòng đồng mới là chỗ căn bản của Linh Vật, không thua kém Ngụy Linh Vật Tiên Thiên chút nào.

Vũ La tâm niệm khẽ động, trên chiếc vòng đồng khoen sắt và chủy thủ chậm rãi lui vào trong chiếc vòng, trên vòng đồng vốn mộc mạc hiện lên một phiến hoa văn, chính là một con hoàng điểu tung cánh muốn bay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.