Tiên Tuyệt

Chương 634: Chương 634: Đạo thứ mười sáu (Hạ)




Vũ La cười thầm, quả nhiên là lão hồ ly.

Vừa vào Băng Hà khẩu, Vũ La đã ở lại, chỉ dặn dò Vu Thiên Thọ phối hợp Chu Thanh Giang.

Chuyện Bắc Thú quân xử lý vô cùng thuận lợi, ngũ đại Thiên Môn trấn giữ, ai dám không phục. Huống chi còn có một vị lão tổ tông trước kia từng trấn giữ Băng Hà khẩu: Vu Thiên Thọ.

Chu Thanh Giang cơ hồ không gặp phải lực cản gì, đã khuất phục được Bát Đại Tính. Sau khi Cừu Vạn Thắng biết Cừu Nhân Hổ chết đi, cũng chỉ gặng hỏi vài câu, rốt cục vẫn sáng suốt quyết định im lặng.

Chức Đại Thống Lĩnh Bắc Thú quân rốt cục rơi vào tay Ngưu thị trong Bát Đại Tính, gia chủ hiện tại của Ngưu thị là Ngưu Hồng trở thành Đại Thống Lĩnh.

Sau khi Chu Thanh Giang chọn người xong không rời đi ngay tức khắc, mà ở lại Băng Hà khẩu bảy ngày. Trong thời gian bảy ngày này, ba ngàn Hỏa Vân Chiến Xa binh trợ giúp Ngưu Hông đã tảo thanh tất cả chướng ngại, Cừu Vạn Thắng cũng chỉ có thể tạm thời ngủ say.

Vũ La an tâm bế quan, bắt đầu tu luyện đạo Phượng Nhãn Thần Văn thứ mười sáu.

Kết quả một phen khổ tâm nghiên cứu lại khiến cho Vũ La có hơi bất ngờ.

Sau khi đạo Phượng Nhãn Thần Văn thứ mười sáu vào chỗ, bộ thần văn này mới xem như chân chính hoàn chỉnh, rốt cục tác dụng của bộ thần văn này cũng hiện ra.

Mười sáu đạo Phượng Nhãn Thần Văn có vô số cách phối hợp, mỗi cách phối hợp có diệu dụng khác nhau. Đạo thần văn này còn thâm ảo hơn tất cả linh văn mà hiện tại Vũ La biết được gấp ngàn vạn lần. Trong khoảng thời gian ngắn, Vũ La cũng chỉ biết được tác dụng của vài cách phối hợp. Phượng Nhãn Thần Văn này cũng không phải là pháp môn tà ác, ngược lại sau khi gộp đủ tất cả thần văn, khí chất của nó biến đổi, quang mình chính đại vô cùng.

Lúc trước Vũ La từng phát hiện Phượng Nhãn Thần Văn trong cơ thể hung thú ở Yên sơn, sau từ miệng Ma Tổ, hắn lại biết Phượng Nhãn Thần Văn có tác dụng mở mang linh trí, đoạt tu vi người khác.

Thế nhưng lần này, trong cách phối hợp mà Vũ La nghiên cứu ra đầu tiên, không ngờ lập tức có công dụng đoạt tu vi người khác, bất quá cũng không hề tổn âm đức.

Hoặc có thể nói cũng không phải là đoạt tu vi, mà là một loại cộng tu.

Nếu Vũ La giao bộ pháp môn thần văn này cho người Giản Thị bộ lạc cùng tu luyện, mà không xảy ra liên hệ kết nối nào với Vũ La, như vậy tiến độ tu luyện sẽ cực kỳ chậm chạp.

Nhưng nếu bọn họ tu luyện liên hệ với Vũ La, vậy tiến độ tu luyện sẽ cực kỳ nhanh chóng, nhanh hơn gấp ba lần tu luyện một mình. Chỉ bất quá chừng một phần hai mươi tu vi trong đó sẽ thông qua quan hệ hỗ tương này chuyển sang cho Vũ La, nhưng tính ra vẫn còn có lãi rất nhiều.

Quan hệ tu luyện như vậy giống như là tín ngưỡng tôn giáo, có ích lợi rất lớn cho người Giản Thị bộ lạc, cũng có ảnh hưởng rất tốt với Vũ La.

Ngoài ra, một số công dụng khác cũng không có gì gọi là hại người mà không lợi mình. Mà sau khi mười sáu đạo thần văn dung hợp, Vũ La có cảm giác bộ thần văn này tuyệt đối không phải là công pháp Ma đạo gì cả, thật ra còn chính đạo hơn cả tất cả công pháp phe Chính đạo trên thế giới này.

Ngày cuối cùng, Vũ La truyền thụ cách tu luyện bộ thần văn này cho Giản Thị bộ lạc. Hắn bào Giản Kiệt và Giản Địch chọn thành viên bộ lạc cường tráng tu luyện trước, quan sát một thời gian rồi hãy nói.

Hôm nay Giản Thị bộ lạc có quy mô mấy vạn người, Giản Kiệt cùng Giản Địch chọn ra năm trăm người tu luyện trước.

Trong Thiên Phủ Chi Quốc mưa thuận gió hòa, cả bộ lạc sống hạnh phúc, thiếu năm trăm nhân khẩu lao động cũng không thành vấn đề.

Năm trăm người này tu luyện, Vũ La vẫn lo sợ không yên, dù sao cũng là lần đầu tiên tu luyện. Vũ La bảo Giản Địch, Giản Kiệt triệu tập tất cả mọi người lại cùng một chỗ, lúc bắt đầu tu luyện, hắn ở bên cạnh hộ pháp cho bọn họ.

Người Giản Thị bộ lạc lớn lên trong hoàn cảnh gian khổ, có thể nói rằng tố chất trời sinh rất tốt. Trong khoảng thời gian này sống trong Thiên Phủ Chi Quốc ăn ngon mặc đẹp, không gặp phải tai họa gì, ai nấy đều khỏe mạnh, thậm chí thiếu niên mới chừng hai mươi tuổi lại phát triển cao lên thêm được nửa cái đầu.

Chỉ tiếc những người này cũng không có kinh nghiệm tu luyện, đầu tiên Vũ La nói đại khái một chút nên tu luyện thế nào, những kẻ có ngộ tính tốt tự mình mò mẫm bắt đầu. Phần lớn u mê không hiểu, Vũ La không thể làm gì khác hơn là chịu khó bắt tay chỉ điểm cho từng người một.

Bận rộn hơn nửa ngày, mọi người mới hiểu được cơ bản, bắt đầu ngồi xuống tu luyện ra hình ra dáng.

Chỉ bất quá đa số trong hai canh giờ đầu tiên cũng không mò được đường lối.

Đến bước này rồi, Vũ La không giúp đỡ được gì nữa, hoàn toàn phải trông vào ngộ tính cá nhân. Bởi vì tu luyện là chuyện huyền diệu khó lòng giải thích, nhất là bước đầu tiên, thứ có thể ngôn truyền thật sự là hữu hạn.

Chờ hơn hai canh giờ, chợt Vũ La có cảm giác một đạo linh lực nhỏ như sợi tơ từ trên trời giáng xuống, rót vào Thiên Linh Cái hắn, chui vào trong Minh Đường Cung.

Vũ La hết sức vui mừng, xem ra có người đã vào cửa.

Hắn bèn theo đường đi của đạo linh lực kia tìm ngược lại, thì ra là Giản Địch.

Giản Kiệt bên cạnh thấy vậy lộ vẻ nôn nóng, Vũ La cũng chỉ có thể cười thầm. Dục tốc bất đạt, Giản Kiệt vốn tính kích động, bảo y ngồi yên tu luyện như vậy quả thật là làm khó cho y.

Vũ La phóng xuất nguyên hồn cẩn thận kiểm tra thân thể Giản Địch một chút, sau khi phát hiện quả thật không có bất kỳ ảnh hưởng không tốt nào, mới thật sự yên tâm.

Qua nửa canh giờ nữa, đạo linh lực thứ hai phá không rót vào thân thể Vũ La. Sau đó tốc độ linh lực xuất hiện nhanh hơn, sau một canh giờ đã có hơn ba trăm đạo linh lực bay tới, cũng có nghĩa đã có hơn ba trăm người tu luyện thành công.

Một đạo linh lực nhìn qua rất nhỏ bé, nhưng góp gió thành bão, số lượng nhiều, lại liên miên bất tuyệt, có thể tưởng tượng tương lai hết sức khả quan.

Sau hai canh giờ nữa, hơn bốn trăm sáu mươi đạo linh lực hội tụ trên đầu Vũ La.

Còn lại không tới bốn mươi người, cơ bản đã có thể xác định là không thích hợp tu luyện. Tỷ lệ này cao tới mức kinh người, phải biết rằng ở Trung Châu, trong ngàn người cũng khó mà tìm được một người thích hợp tu chân, vốn hắn cho rằng trong năm trăm người này, có thể có năm mươi người thành công đã là rất khá, hiện tại xem ra tư chất của cư dân thế giới dưới lòng đất vô cùng tốt.

Giản Kiệt vào lúc tối hậu quan đầu cũng tu luyện thành công, cống hiến một tia linh lực.

Nhiều linh lực hội tụ lại với nhau như vậy, nhưng sau khi rót vào cơ thể Vũ La lại trở nên hết sức tinh thuần, hoàn toàn không chút pha tạp như Vũ La đoán trước. Hơn nữa sau khi tiến vào Minh Đường Cung, không hề có chút nào trắc trở, hoàn toàn chuyển hóa thành Long Nguyên.

Sau khi Vũ La củng cố cảnh giới đã là Long Nguyên trung cấp. Linh nguyên của hơn bốn trăm người này rót vào, tất cả đều chuyển hóa thành Long Nguyên tinh thuần nhất, khiến cho Vũ La cũng phải giật nảy mình, không ngờ rằng có được ích lợi lớn như vậy.

Hắn dẫn đạo tất cả Long Nguyên chuyển động trong cơ thể, tốc độ rất nhanh, hết chu thiên này tới chu thiên khác, trong lúc không hay không biết đã trôi qua chín đại chu thiên.

Mà linh nguyên từ bên ngoài cơ thể rót vào vẫn không có vẻ gì là dừng lại. Linh nguyên càng ngày càng nhiều, Long Nguyên cũng càng ngày càng khổng lồ. Dưới tốc độ vận chuyển nhanh chóng như vậy, Cửu Long Thôn Nhật thuận thế mà làm, chỉ mất hai canh giờ đã hoàn thành tám mươi mốt đại chu thiên, Vũ La chưa từng thuận lợi như vậy bao giờ. Hiện tại hắn có cảm giác nước chảy thành sông, trong Minh Đường Cung vang lên một trận rào rào, dễ dàng đưa cảnh giới của mình tăng lên tới Long Nguyên đỉnh phong.

Những linh nguyên kia vẫn chưa đoạn tuyệt, lại qua nửa canh giờ, đến khi Vũ La hoàn toàn củng cố cảnh giới Long Nguyên đỉnh phong, năm trăm người này mới lục tục thu công lần tu luyện đầu tiên.

Vũ La kiểm tra mọi người một lượt, xác nhận này pháp môn đúng là không có gì thương tổn đối với bản thân bọn họ, rốt cục yên lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.