Một tên chiến sĩ Yêu tộc không chịu nổi áp lực tâm lý, hoàn toàn nổi điên thét lên chói tai, rời khỏi đội ngũ xông về phía trước.
- Trở về. . .
Hỏa Sư Đà còn chưa dứt lời, cây quỷ xung quanh đã hành động trước. Hàng chục cây quỷ thình lình há to miệng, miệng của chúng giống như lỗ đen, nhắm vào tên chiến sĩ Yêu tộc mất tinh thần hút mạnh, nhất thời tên chiến sĩ nọ bay vút lên không.
Bởi vì những cây quỷ ở nhiều hướng khác nhau cùng hút một lúc, cho nên kéo thân hình tên chiến sĩ Yêu tộc bay bống lên không.
Thấy mồi ngon sắp sửa tới miệng, đám cây quỷ không chịu nhượng bộ, cây nào cũng ra sức hút thật mạnh. Tên chiến sĩ Yêu tộc kia kêu lên thảm thiết liên tục, thình lình giữa không trung nổ ầm một tiếng, thân thể y bị lực hút của mấy chục cây quỷ xé tan tác, máu thịt tung bay vương vãi đầy trời. Không đợi rơi xuống đất, rất nhiều cây quỷ xung quanh đã vội xông lên gào thét, từng đạo âm phong quét tới, hấp thu máu thịt của tên chiến sĩ kia, không để rơi xuống đất một chút nào.
Thấy cảnh tượng tàn khốc trước mặt, ai nấy đều giật mình kinh hãi. Chiến sĩ Yêu tộc có thể còn sống tới bây giờ có thực lực không yếu, lại thêm Yêu tộc trời sinh thân thể cường hãn, nhưng đám cây quỷ này chỉ bằng vào hấp lực lại có thể xé tan tành thân thể một tên chiến sĩ, cây quỷ này quả nhiên đáng sợ vô cùng.
Vũ La thấy rõ, lực hút của những cây quỷ này đã nghiền nát nguyên hồn của tên chiến sĩ Yêu tộc kia trước, thân thể y không còn khống chế, tự nhiên dễ dàng bị xé nát.
Đám chiến sĩ Yêu tộc thấy vậy kinh hãi, trở nên hết sức khẩn trương. Vòng vây của cây quỷ ngày càng khép lại, lúc này muốn lui đã không thể được.
- Vũ La Đại nhân, làm. . . làm sao bây giờ. . .
Hỏa Sư Đà lại không có chủ ý, mồ hôi lạnh ứa ra, lắp bắp hỏi Vũ La. Vài tên chiến sĩ Yêu tộc bắt đầu cảm thấy hối hận, lẽ ra không nên tiến vào rừng.
Rất lâu Hỏa Sư Đà vẫn không nghe thấy tiếng Vũ La trả lời, y bèn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy hai mắt Vũ La khép hờ, dường như thân thể toàn lực đề phòng, đang nhìn chằm chằm vào cây quỷ có gương mặt Tả Viễn. Dường như đám cây quỷ xung quanh không phải là vấn đề đối với hắn, chỉ có khuôn mặt này mới là uy hiếp chân chính.
Thình lình một tiếng thở dài u oán vang lên, dường như từ dưới lòng đất vọng lại, phát ra từ những oan hồn đã bị đè nén không biết bao lâu. Trong mắt “Tả Viễn” lộ ra vẻ mệt mỏi, đôi môi khô héo giật giật, làm rơi xuống những mảnh vỏ cây:
- Lại có người sống vào đây ư, gần đây thức ăn không tệ. . .
Cây quỷ này vừa lên tiếng nói, Hỏa Sư Đà sợ tới mức dựng tóc gáy, hầu như là theo bản năng vung tay lên, dị bảo của y hóa thành một đạo hàn quang đâm vào mắt “Tả Viễn”.
“Tả Viễn” chỉ khẽ ngẩng đầu lên, há miệng hút một cái, dị bảo kia không có sức phản kháng, lập tức bị hút vào miệng như lỗ đen của “Tả Viễn”.
Hỏa Sư Đà chỉ cảm thấy dường như có một cái miệng vừa cắn vào cổ mình, đau tới nỗi thét lớn một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi ngoài xa ba thước.
Dị bảo cũng giống như bản mệnh pháp bảo của tu sĩ, cây quỷ kia lại nuốt chửng một cách dễ dàng. Sau khi vào bụng, cũng không biết cây quỷ kia dùng thủ đoạn gì, nháy mắt dị bảo tan nát, Hỏa Sư Đà bị thương không nhẹ.
Xung quanh vang lên tiếng xào xạc, tất cả cây quỷ cũng nhau ùa tới. Vũ La nhìn chằm chằm “Tả Viễn”, trong lòng chợt bừng tỉnh ngộ:
- Quỷ Tướng!
Quỷ Tướng nuốt chửng dị bảo của Hỏa Sư Đà, thể hiện chiến lực hùng mạnh, nhưng lại lộ vẻ chưa đã thèm, vẻ mặt đau khổ lẩm bẩm nói:
- Huyết thực. . . chỉ có huyết thực mới có thể giảm bớt đau khổ của chúng ta, các huynh đệ, giết đi!
Nó vừa dứt lời, đám cây quỷ đang xông lên chợt trở nên cuồng bạo, từ trong thân chúng hiện ra một bộ mộc giáp bảo vệ. Có một số cây quỷ hóa cảnh thành một thanh đao sắc bén bằng gỗ, điên cuồng hô giết xông lên.
Từ trên cao nhìn xuống, xung quanh toàn là cây quỷ hùng mạnh, vô cùng vô tận. Mấy chục người bọn Vũ La bị vây ở giữa giống như thuyền nan giữa biến, bất cứ lúc nào cũng bị sóng biển bao phủ.
Quỷ Tướng xông lên, khác với những cây quỷ khác, Quỷ Tướng đã có thể hóa thành hình người, tối thiểu cũng giống được tám phần. Cảnh hóa thành hai cánh tay, rễ hóa thành hai chân, thân khoác giáp gỗ, thậm chí còn có một miếng hộ tâm kính màu vàng. Quỷ Tướng chộp ra một trảo sau lưng, rút ra một thanh mộc kiếm dài ba trượng. Tay trái nó vung lên, xuất hiện một tấm mộc thuẫn cao tới hai trượng, rộng chừng một trượng.
Mộc kiếm gõ vào mộc thuẫn vang lên những tiếng thình thịch đều nhịp, giống như tiếng trống của quân đội tác chiến. Thanh âm này vừa vang lên, đám cây quỷ xung quanh càng trở nên cuồng bạo, lập tức các chiến sĩ Yêu tộc lại có bảy, tám người bị cây quỷ lôi ra khỏi đội ngũ của mình. Sau đó một đám cây quỷ ùa lên điên cuồng, chỉ nghe vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, lúc đám cây quỷ tản ra, trên mặt đất chỉ còn lại một vũng máu.
Quỷ Tướng vẫn gõ mộc thuẫn, thanh âm của nó gây ra áp lực nặng nề cho các chiến sĩ Yêu tộc. Nó đi tới từng bước một, mỗi bước đều để lại dấu chân hết sức rõ ràng, sâu chừng một tấc. Mỗi lần bước tới một bước, âm khí trên người Quỷ Tướng tăng lên một phần, hồng quang cuồng bạo trong mắt nó cũng theo đó tăng vọt.
Rốt cục đến trước trận các chiến sĩ Yêu tộc, hai chiến sĩ Yêu tộc đối mặt Quỷ Tướng bị ánh mắt của nó đảo qua, một cỗ dao động tinh thần cuồng bạo nháy mắt đâm vào nguyên hồn hai người. Chỉ nghe hai người hét thảm một tiếng, trúng thương lui về phía sau. Trận hình lập tức xuất hiện một lỗ hổng, đám cây quỷ gào thét ùa tới, chuẩn bị xông vào theo lỗ hổng, tàn sát các chiến sĩ Yêu tộc.
Quyền trái của Vũ La giáng xuống, thế mạnh ngàn cân, nhìn bề ngoài chậm nhưng thật ra rất nhanh. Ầm một tiếng vang lên, một vòng lửa màu vàng nhạt khuếch tán ra trên mặt đất, đám cây quỷ đang bao vây xung quanh bị ngọn lửa đốt cháy bừng bừng, rất nhanh đã nổ tung thành từng mảnh nhỏ. Những cây quỷ xông lên trước càng bi thảm hơn, bị nổ tan tác, vụn gỗ tung bay đầy trời.
Nương theo vụn gỗ tung bay che giấu, ánh mắt Quỷ Tướng đột nhiên trở nên sắc bén hẳn lên:
- Ha ha, ngươi bị lừa rồi.
Quỷ Tướng lách thân tiến vào, mộc thuẫn trong tay nó quét mạnh một cái, đánh bay ba chiến sĩ Yêu tộc. Nhất thời lỗ hổng mở rộng ra, Quỷ Tướng xông vào vung kiếm chém Vũ La.
Mộc kiếm thật lớn phát ra một tiếng vù, mắt thấy đã tới còn cách Vũ La chưa đầy một thước. Bên dưới mộc kiếm, khí lưu sắc bén mà cuồng bạo thổi quét đất đá bay tán loạn, rất nhiều nhánh cây như những mũi tên bay ra bốn phía.
Vốn Quỷ Tướng và Vũ La đang cùng đề phòng lẫn nhau, nhưng Vũ La vì chiến sĩ Yêu tộc xung quanh không thể không ra tay, cho nên bị Quỷ Tướng đoạt mất tiên cơ.
Quỷ Tướng xuất ra một kiếm mười phần nắm chắc, nhưng sắc mặt Vũ La cũng không hề tỏ ra kinh hoàng, ngược lại còn nở một nụ cười quỷ dị:
- Kẻ bị lừa chính là ngươi!
Lúc này Quỷ Tướng cảm thấy không ổn, nhưng đã không còn kịp nữa. Dưới chân nó thình lình bạo phát một cỗ lực lượng, ầm một tiếng nổ đỉnh tai nhức óc vang lên, đầy trời toàn là lửa màu vàng. Quỷ Tướng bị nổ hất bay lên không, một chân đã tan tác, giữa không trung không thể mượn lực. Thân hình Vũ La chợt chớp lên, đã tới bên cạnh nó, quyền trái mang theo một vệt lửa dài giống như sao băng, đánh mạnh vào ngực nó.
Quỷ Tướng điên cuồng hét lên một tiếng, mộc kiếm gác ngang đỡ lấy một quyền của Vũ La. Bốp một tiếng vang lên, ngọn lửa màu vàng đánh vỡ nát mộc kiếm, ánh lửa bùng lên, mộc kiếm tan tành, vụn gỗ bùng cháy đầy trời.
Trong khoảnh khắc này, Vũ La chuyển Lực Bạt Sơn từ tay trái sang tay phải, giơ hữu chướng lên chộp mạnh vào đầu Quỷ Tướng.
Trong vụ va chạm vừa rồi, nửa người của Quỷ Tướng đã trở nên tê dại, lần này không thể tránh né. Nó miễn cưỡng xoay người, cũng chỉ tránh được nửa đầu, một nửa còn lại bị chụp vỡ nát, nhìn qua thê thảm vô cùng.
Vũ La không dám sử dụng thần lực, sợ rừng Bồng Kinh Thần Mộc của mình bị âm khí làm ô nhiễm, chỉ sử dụng Thiên Mệnh Thần Phù, vốn Thần Hỏa bên trong Kỳ Lân Tý trời sinh khắc chế quỷ hồn.