Tiên Tuyệt

Chương 415: Chương 415: Không gì không làm được (Hạ)




Những độc tố này dung nhập vào bên trong Bích Ngọc Đằng, chẳng những vô hại đối với Bích Ngọc Đằng, ngược lại vô cùng hữu ích. Chỉ cần qua ba đến năm ngày, Bích Ngọc Đằng tiêu hóa những độc tố này, tiếp theo gặp phải kỳ độc như vậy chỉ chốc lát là có thể giải được.

Bích Ngọc Đằng vừa thu lại, hắc khí trên người Thiết Hùng Hồn diệt hết, mặc dù thoạt nhìn thực suy yếu, thế nhưng rõ ràng độc đã được giải.

- Phụ thân!

Thiết Sư Công bổ nhào vào người Thiết Hùng Hồn, không nhịn được lớn tiếng khóc lên. Thiết Hoành Giang từ khi Vũ La bắt đầu giải độc đã vô thanh vô tức đi tới bên cạnh thủ hộ, lúc này lực lượng nguyên hồn phát động, đảo qua toàn thân Thiết Hùng Hồn, suýt chút nữa lệ già tung hoành:

- Thực sự giải rồi!

Xung quanh người Thiết gia hoan hô như sấm dậy, sắc mặt của Lôi Thiên Quá trong nháy mắt lại biến thành trắng bệch!

Làm sao có khả năng? Đó chính là kỳ độc Hắc Hải Tinh Quỳ, trên lịch sử toàn bộ Đông Thổ, ngoại trừ sử dụng Sơ Nguyên Lôi Tê Đan của Lôi gia, còn chưa từng có ai dùng thủ đoạn khác giải được loại độc này! Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì, làm sao bất cứ chuyện gì cũng có thể đè ép Lôi gia chúng ta như vậy?

Thiết Hoành Giang áp chế kích động trong lòng, quay đầu nhìn Lôi Thiên Quá:

- Cho dù không có tiểu huynh đệ xuất thủ, ngươi cho là ngươi hôm nay có thể yên ổn đi ra khỏi Cương Nha Thủy phủ sao?

Lôi Thiên Quá sửng sốt.

Thiết Hoành Giang đã hừ lạnh một tiếng nói:

- Trở về nói với lão tử của ngươi, đừng giở trò quỷ với Thiết mỗ. Thiết Hoành Giang ta có sóng gió gì chưa trải qua? Đại Thánh Yêu tộc không chịu uy hiếp, muốn lấy nữ tử Thiết gia ta, người của cổ Trùng Sơn các ngươi còn không xứng! Cút!

Thiết Sư Lan vui mừng quá đỗi, tự mình tiến lên xách Lôi Thiên Quá lên, ném mạnh một cái. Lôi Thiên Quá kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, xuyên qua đại môn của sảnh yến hội, bay qua mặt nước, hung hắn ngã ở trên bờ.

Bị quẳng hung ác như vậy, Lôi Thiên Quá cũng không dám chửi bậy nữa. Một đám hạ nhân Thiết gia hùng hổ lao ra:

- Sư Lan thiếu gia, ngài cứ yên tâm đi, giao tiểu tử khốn này cho chúng ta!

Thiết Hoành Giang vui mừng nhìn con cả ngủ say trên cáng, khoát tay nói với Thiết Sư Công:

- Phụ thân ngươi còn rất yếu, ngươi cũng đừng ở đây nữa, đi xuống hầu hạ đi, chiếu cố hắn cho tốt. Thiết Sư Công gật đầu một cái:

- Cảm ơn gia gia.

Hắn hướng về phía đám hạ nhân nói:

- Nâng đại gia trở về, cẩn thận một chút. . .

Mấy người nâng cáng lên, Thiết Sư Công lại xoay người dập đầu ba cái với Vũ La:

- Vũ tiên sinh, mạng này của Thiết Sư Công, là của ngài rồi!

Vũ La đang sửng sốt, Thiết Sư Công đã đứng dậy, đuổi theo cáng đi ra ngoài.

Vũ La nhìn phụ tử bọn họ đi xa, nhịn không được thở dài, trong lòng thật sự có chút ảm đạm.

Đây chính là chỗ tốt của thế gia tu chân, một nhà già trẻ đều là tu sĩ, cùng tu luyện, chẳng những có thể sống thọ, còn có thể tiếp tục hưởng thụ hạnh phúc gia đình.

Đế Quân Thôi Xán xuất thân dân gian, tu luyện ngàn năm, cha mẹ đã sớm mất, thậm chí ngay cả cảm giác này hắn cũng đã sớm quên rồi.

Bởi vì tình cảm ấm áp này, tiệc rượu kế tiếp Vũ La có chút không tập trung. Đã trải qua chuyện vừa rồi, các tân khách thật ra cũng không có tâm tư gì, trường yến hội này không kéo dài bao lâu liền qua loa giải tán.

Các tân khách đều tự trở về, trong lòng lại phỏng đoán những điều nhìn thấy chuyến này: Tam đại Yêu Thánh, Vũ tiên sinh thần bí.

Bốn người này liên thủ, chẳng lẽ Đông Thổ muốn đổi trời rồi?

Nhan Chi Tây tuyệt đối không có ý tứ đổi trời, tình trạng hiện tại của Đông Thổ rất thích hợp, Nhan Chi Tây liên hợp Hồng Phá Hải và Thiết Hoành Giang, chỉ là vì tạo áp lực với Đại Thánh Yêu tộc khác, làm cho bọn họ không thể phản đối kế hoạch của mình.

Hồng Phá Hải và Thiết Hoành Giang đối với kế hoạch kết giao Nhân tộc của Nhan Chi Tây vốn không quan tâm gì, đều là nể mặt của Vũ La, lúc này mới chịu nhúng tay.

Nhan Chi Tây cũng hiểu được, mình lần này khua sơn chấn hổ, đã làm chấn động những con hổ Đại Thánh Yêu tộc khác, cũng làm cho những cái đầu quỷ quái tinh ma của những thị tộc cổ xưa phải đau không ít. Những thị tộc cố xua này phỏng đoán thế nào, cứ mặc kệ bọn họ vậy.

Thiết gia đã thu thập đủ các loại tài liệu kim loại, Thiết Hoành Giang liền muốn đích thân động thủ luyện chế cho Thiết Hùng Bá một con rối chân thân. Bản lĩnh luyện khí của lão so ra kém Lỗ đại sư, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm, có thể đảm nhiệm lần luyện khí này, cũng ngại làm phiền Vũ La lần nữa.

Thiết Hoành Giang hôm nay cũng được tính là “chỉ còn lại bốn bức tường trống không”, muốn tặng Vũ La một ít thứ, lại không có khả năng lấy ra, đành phải khất lại về sau, Vũ La cũng không để ý.

Chuyến đi Đông Thổ lần này của hắn đã kiếm được đầy bát đầy bồn, dược liệu trân quý chất chồng như núi, mang về Trung Châu tùy tiện bán ra, chỉ sợ Cửu Đại Thiên Môn cũng không giàu có bằng mình.

Đám người Vũ La cáo biệt người Thiết gia, Thiết Sư Lan dẫn theo Thiết Băng Oánh đến tiễn đưa, Thiết Sư Công cũng tới vẫn là câu nói kia: Mạng này của ngươi rồi!

Vũ La thầm nhủ xin miễn thứ cho, ta cần mạng nhỏ của ngươi làm gì?

Nhan lão và Hồng Phá Hải cũng cùng đi, mọi người vừa hay kết bạn!

Từ Huyền Nhạc Uyên đi ra, Nhan Chi Tây hỏi:

- Vũ La ngươi tiếp theo đi đâu? Trở về Mộc Thần Trủng ư?

Vũ La gật đầu, tiện tay lấy một đạo linh văn Yêu tộc phong ấn lục thức của Nam Vinh Âm, lúc này mới nói:

- Lần này ta trở về Trung Châu, chẳng qua tình huống Trung Châu phức tạp, chỉ sợ cần một đoạn thời gian mới có thể hồi âm cho các vị tiền bối.

Đông Thổ mặc dù năm bè bảy mảng, các đại Thần Trủng làm theo ý mình, thế nhưng dù sao cũng còn có dạng tồn tại siêu cấp như Đại Thánh Yêu tộc, có thể thống soái Đông Thổ.

Trung Châu lại không giống như vậy, Cửu Đại Thiên Môn bằng mặt nhưng không bằng lòng, nội đấu không ngừng, căn bản không có một người mạnh mẽ có thể thống nhất thiên hạ tu chân.

Nam Hoang cũng không kém gì, tu vi, danh khí của Quỷ Lệ Danh kém xa Thôi Xán, hắn chỉ là Nam Hoang Đế Quân trên danh nghĩa.

Vũ La giải thích một phen, Nhan Chi Tây cũng đã hiểu được tình huống của Trung Châu, không khỏi có chút lo lắng:

- Tóm lại, gặp khó khăn gì cần chúng ta hỗ trợ, ngươi cứ việc mở miệng.

Vũ La gật đầu:

- Ta tự nhiên sẽ không khách khí với các vị tiền bối.

Mọi người lúc này mới chắp tay từ biệt, Hồng Phá Hải đi về hướng Đông, Nhan Chi Tây về Thanh Khâu, Vũ La lại đi về phía Lạc Nhật Hoang Nguyên.

Trước khi chia tay, Vũ La kính nhờ Hồng Phá Hải truyền tin cho Bán Yêu tộc, hai mươi khối Thiên Sinh Thần Ngọc đổi lấy Công chúa của bọn họ.

Một chuyến đi này xem như trắc trở rất nhiều.

Vũ La tiếp tục phong lục thức của Nam Vinh Ẩm, dùng ngôn ngữ Nhân tộc nói chuyện với Chu Nghiên. Cảm khái một phen, hai người đều có chút mỉm cười: Dịch Long chỉ sợ ở Mộc Thần Trủng sắp nổi điên rồi.

Hắn không biết ngôn ngữ Yêu tộc, chỉ có thể giả câm giả điếc, lại không có biện pháp hỏi thăm Yêu tộc xem Vũ La đi về phía nào, thời gian dài như vậy, chỉ sợ thật sự là đã không chịu nổi.

Bây giờ đại di từ (chị vợ) Chu Nghiên đã hoàn toàn nghiêng về phía muội phu Vũ La, đương nhiên nhìn thế nào cũng không hài lòng với Dịch Long, cũng trở nên vui sướng khi người gặp họa.

Hai người trò chuyện huyên thiên, trong lòng Vũ La tính toán hành trình đi Yêu tộc lần này.

Thật ra thực lực chỉnh thể của Yêu tộc không bằng Nhân tộc.

Vũ La lúc trước từng suy đoán qua thực lực của cường giả Yêu tộc so với Đại Năng Nhân tộc. Giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy Khoái Tông, phán đoán thực lực của Khoái Tông tương đương với chưởng giáo Cửu Đại Thiên Môn. Thế nhưng Cửu Đại Thiên Môn ngoại trừ chưởng giáo, còn có rất nhiều cao thủ Đại Năng, Bát Đại Thần Trủng lại chỉ có tám Hổ Báo chiến sĩ.

Yêu tộc trời sinh thân thể mạnh mẽ, bởi vậy người khổ tâm tu luyện tự nhiên hơi ít, cho nên thành tựu của cá nhân Yêu tộc có thể rất cao, thế nhưng người đạt tới độ cao này lại ít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.