Một tiếng nổ ầm vang lên, kinh mạch toàn thân Vũ La vô cùng đau đớn, linh nguyên khổng lồ bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cửa ải cuối cùng trước mặt linh nguyên hùng mạnh như vậy không chịu nổi nữa, chỉ nghe Vũ La ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, phá quan thuận lợi.
Linh nguyên hùng mạnh theo kinh mạch xông thẳng lên mi tâm, trong hai tai Vũ La tiếng nước ngập trời. Hai mắt hắn phun ra một đạo linh quang dài chừng một trượng, bên trong đồng tử phù văn chuyển động. mi tâm đau nhói như kim đâm. Kéo dài như vậy trong thời gian uống cạn chén trà, bỗng nhiên tất cả dị tượng đồng thời biến mất. Vũ La nhìn lại, bên trong mi tâm của mình đã mở ra một không gian nhỏ hẹp, mà Phong Thần Bảng âm thầm lặng lẽ chiếm vị trí trung ương.
Bên ngoài thân thể Vũ La, chín con quang long, chín con hỏa Kỳ Lân, chín con hoàng điểu, chín con bạch hổ thình lình xuất hiện, quay xung quanh Vũ La, cúi đầu hành lễ.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả dị tượng này đều biến mất. Vũ La cũng không thấy được dị tượng này, chỉ có bọn Cốc Mục Thanh sớm bị thiên địa nguyên khí vận chuyển làm cho bừng tỉnh, trợn mắt há mồm nhìn.
So ra kiến thức của bọn họ còn kém xa Vũ La cùng Mạc Thiên Ngôn, không hiểu con số Ngũ Cửu (năm loại chín con) này có ý nghĩa gì, nhưng cũng có thể biết được chắc chắn dị tượng này bất phàm.
Càng là dị tượng hùng mạnh, thời gian kéo dài càng ít. Sau khi tất cả dị tượng biến mất, mới thấy Mộc Dịch Trạc ra khỏi pháp bảo động thiên của mình, bởi vì bị phòng ngự động thiên ngăn trở, cho nên y cảm ứng thiên địa nguyên khí biến hóa chậm hơn mọi người rất nhiều.
Tuy rằng Vũ La cảm thấy quá trình đột phá rất dài, trên thực tế lại rất ngắn ngủi.
Đương nhiên Mạc Thiên Ngôn cũng cảm giác được biến hóa ở bên ngoài, nhưng y đạo tâm kiên định, bản thân mình đang luyện khí tới thời khắc mấu chốt. Vũ La vẫn không rung chuông, chứng tỏ không có gì nguy hiểm, mặc cho bên ngoài long trời lở đất, y vẫn giữ vững đỉnh lô của mình.
Mộc Dịch Trạc đi ra nhìn Vũ La, giọng đầy bất mãn:
- Không phải chỉ là đột phá cảnh giới thôi sao, ở đây có ai tu vi lại không tinh thâm hơn ngươi, cần gì làm cho thiên địa nguyên khí đại động như vậy, để cho mọi người biết ngươi đột phá? Tuổi ngươi còn trẻ, cầu hư vinh như vậy để làm gì?
Y chủ quan cho rằng Vũ La cố ý quấy phá thiên địa nguyên khí, khiến cho người ta biết hắn đột phá cảnh giới.
- Thời gian ngươi canh gác còn chưa hết, đừng nhân cơ hội này lười biếng, hãy chăm chỉ canh gác cho chúng ta!
Mộc Dịch Trạc mắng Vũ La thêm vài câu, sau đó trở vào pháp bảo động thiên của mình, tiếp tục điều tức nghỉ ngơi.
Vũ La cũng không ngờ sau khi mình triệu hồi Kỳ Lân Tý lại có hiệu quả như vậy. Pháp trận lúc trước hắn bố trí vẫn còn đó, nhưng đối với chuyện thiên địa nguyên khí dao động, trận pháp này không có cách nào ngăn cản, cho nên đánh thức tất cả mọi người. Vũ La nhìn bọn Cốc Mục Thanh, ngượng ngùng cười xin lỗi:
- Thật là có lỗi, đã quấy rầy mọi người. . .
Thác Bạt Thao Thiên vung tay lên, mỉm cười, tiếp tục tu luyện giống như không có chuyện gì.
Hổ Mãnh cùng Kiều Hổ vẫn còn kinh sợ trong chốc lát mới ngồi yên trở lại. Dị tượng xảy ra lúc Vũ La đột phá vẫn còn rành rành trong đầu họ, người có thể có được dị tượng như vậy, tương lai thành tựu sẽ kinh người tới mức nào?
Hai người vô cùng kinh sợ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chậm chạp tiếp tục tu luyện như trước.
Cốc Mục Thanh nhìn Vũ La một cái thật sâu, trong lòng bỗng nhiên mềm nhũn, chỉ có nàng có thể biết được rõ ràng, tuy rằng nhìn qua hiện tại Vũ La đột phá hết sức oai phong, nhưng nếu so với tiền kiếp lại thê lương khôn xiết. Nếu không phải bị người ám toán, hiện tại hắn vẫn đường đường là Nam Hoang Đế Quân, đâu cần lặn hụp ở cảnh giới Cửu Cung như vậy?
Nàng dịu dàng mỉm cười với Vũ La, vẻ dịu dàng hiếm có này khiến cho Vũ La sửng sốt một lúc lâu mới khôi phục tinh thần lại. Lúc này Cốc Mục Thanh đã ngồi trở lại vào thạch động của mình, ngũ tâm hướng thiên, nhắm mắt tu luyện.
Vũ La nở một nụ cười khổ, lắc lắc đầu, một mình đứng trước cửa động.
Đợi qua một lúc, Vũ La mới lặng lẽ vén ống tay áo lên xem. Hiện tại hắn đã đột phá cảnh giới Bảo Sơn, thân thể hắn được tôi luyện không hẹn mà ngầm hợp ý Thiên Đạo, giống như một bức tượng được điêu khắc tinh xảo, toàn thân không có một vết sẹo nào, lực lượng cơ thể hết sức hùng mạnh, vượt qua người thường gấp trăm lần. Cơ bắp hắn hết sức dẻo dai, cho dù bị đao kiếm chém vào cũng không để lại chút dấu vết.
Vẻ hoàn mỹ của thân thể hắn được thể hiện qua cánh tay: hình dáng cánh tay hắn vô cùng cân đối, nhưng vẫn không mất đi lực lượng. Thế nhưng cánh tay trái Vũ La lại đặc dị vô cùng, tất cả cơ bắp hóa trong suốt như thủy tinh, có thể nhìn thấy rõ ràng mạch máu, xương gân bên trong.
Trong cơ bắp trong suốt này, một luồng hỏa khí đang chậm rãi lưu chuyển, thỉnh thoảng luồng hỏa khí này lại khuếch trương, hóa thành hình dáng một con Thần Thú Kỳ Lân.
Kỳ Lân Tý, Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm thượng, theo như trước mắt có được hai công dụng chủ yếu.
Công dụng thứ nhất là hình dáng cánh tay như Vũ La hiện tại, cánh tay này có được lực lượng của một Thần Thú Kỳ Lân.
Một công dụng nữa được gọi là Nhất Tý Chi Lực, bất cứ người nào, bất cứ cảnh giới nào lấy được Kỳ Lân Tý này, đạo Thiên Mệnh Thần Phù này sẽ giúp người đó một tay thăng tiến cảnh giới.
Hiệu quả của công dụng này cũng không thay đổi theo cảnh giới của tu sĩ. Thứ quyết định hiệu quả là mức độ tương thích giữa tư chất của Thiên Mệnh Thần Phù và tính cách của tu sĩ.
Kỳ Lân Tý là một Thiên Mệnh Thần Phù vô cùng độc đáo. Thiên Mệnh Thần Phù thông thường đều lấy bản thân mình làm chủ, tạo ra phù trận mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, nhưng Kỳ Lân Tý lại phải lấy chủ nhân mình làm chủ, phối hợp với chủ nhân mới có được uy lực hùng mạnh.
Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này tạm thời vẫn chưa thể tạo thành phù trận.
Vũ La cũng từng biết qua rất nhiều Thiên Mệnh Thần Phù kỳ lạ, mà kỳ lạ nhất vẫn chưa phải Kỳ Lân Tý này, mà là đạo Phù Cổ của hắn.
Lúc này Phù Cổ đã tiêu hóa gần hết tinh huyết của Huyết Vĩ Chu Vương, đạt tới chừng sáu mươi năm hỏa hầu, đồng thời cũng có được một ít kỹ năng của Huyết Vĩ Chu Vương.
Vũ La nghiên cứu Kỳ Lân Tý một chút, uy lực của đạo Thiên Mệnh Thần Phù kỳ lạ này tương quan chặt chẽ với tu vi của chủ nhân nó. Tu vi cảnh giới chủ nhân càng cao, uy lực của Kỳ Lân Tý càng lớn.
Chuyện khiến cho Vũ La cảm thấy vui sướng chính là, Kỳ Lân Tý này có thể thăng cấp cùng chủ nhân mình.
Thiên Mệnh Thần Phù bình thường, trời sinh ra thế nào cũng vẫn giữ nguyên như vậy, dù có tu luyện Hậu Thiên cũng không có tác dụng gì, không bao giờ có thể thăng cấp, nhưng Kỳ Lân Tý thì lại khác.
Hiện tại cánh tay trái của Vũ La có được Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý, trong đó chỉ có lực lượng của một con Kỳ Lân, nhưng theo Vũ La tu luyện, sau này nói không chừng sẽ có được lực lượng của hai, ba con, tối đa có thể đạt tới lực lượng của chín con Kỳ Lân.
Nếu có được lực lượng của chín con Thần Thú Kỳ Lân, như vậy Kỳ Lân Tý có thể chống lại Hạn Bạt Huyết Phần, cũng được xếp vào hàng thiên hạ đệ nhất.
Vừa rồi thiên địa nguyên khí dao động trong phạm vi lớn, hiển nhiên đã quấy nhiễu đám hung thú đang ngủ say xung quanh vùng núi này. Vũ La vẫn còn chưa tỉnh lại từ trong trạng thái hưng phấn vì được Kỳ Lân Tý, đã cảm giác được trong từng ngọn sơn phong, sơn cốc xung quanh, có bảy đạo khí thế hùng mạnh đang ép tới.
Đám hung thú này con nào cũng có được thực lực Đại Năng, không hề kém bọn Xà Vương cùng Huyết Vĩ Chu Vương. Chính là đám hung thú nhất phẩm này đã khiến cho Mạc Thiên Ngôn phải giật mình kinh hãi, lập tức bế quan luyện khí, tranh thủ thêm một phần thực lực để bảo vệ mình.
Đám hung thú nhất phẩm này đều đạt tới đẳng cấp Thú Vương, uy nghiêm bất khả xâm phạm. Thế nhưng hiện tại có người ở gần lãnh địa của chúng quấy nhiễu thiên địa linh khí, làm ra động tĩnh lớn như vậy, đây là chuyện mà chúng tuyệt đối không thể nào tha thứ.