Tiên Tuyệt

Chương 396: Chương 396: Ngọc Ấn Linh Phù (Trung)




Nhan Chi Vi há hốc mồm, Tam Chuyển yêu đan có ý nghĩa thế nào, nàng hiểu rất rõ ràng.

Vũ La có pháp môn Cửu Chuyển Luyện Phù, đương nhiên hiểu rõ ràng hơn, hắn nhìn viên yêu đan nọ với vẻ bất ngờ, cười nói:

- Không ngờ thứ này chỉ là tiện tay nhặt được, lại trân quý tới mức như vậy.

Ngay cả Nhan Chi Vi cũng liếc nhìn bình đất nọ với ánh mắt tham lam.

Hồng Phá Hải nói:

- Ta đã nói rõ ràng, nếu ngươi khẳng khái tặng viên yêu đan này cho Hồng Ngạo, sau khi y dung hợp, chắc chắn thực lực sẽ tăng tiến hơn trước gấp đôi. Nếu ngươi muốn thu hồi, ta cũng sẽ không trách ngươi, nói thật, ta lấy bảo bối trân quý như vậy, trong lòng cũng cảm thấy áy náy.

Vũ La khoát tay ngăn lại, cười nói:

- Tiền bối cũng biết thân phận ta, ta chính là Nhân tộc, giữ yêu đan này thì có ích gì?

Hồng Phá Hải ngập ngừng:

- Nói như vậy. . .

Vũ La cắt ngang lời lão:

- Nếu ta đã lấy ra, tuyệt đối sẽ không thu về. Tiền bối, không dám giấu ngài, sở dĩ ta lấy ra là vì kính trọng ngài vì người khác đem thân mạo hiểm, đập vỡ yêu đan của mình, cho nên xin tiền bối đừng khách sáo.

Hồng Phá Hải sững sờ một chút, thấy dáng vẻ Vũ La vô cùng kiên quyết, cất tiếng thở dài, gật gật đầu:

- Lão già ta cảm tạ.

Lão đã quyết định nhận lấy, không nói thêm gì nữa, thu lấy bình đất. Lão ngẫm nghĩ một chút, lại nói:

- Không được, lão nhân gia ta không thể lấy không thứ này. . .

Vũ La nở một nụ cười khổ, hắn hiểu loại người mặt lạnh lòng nóng như Hồng Phá Hải, e rằng cả đời toàn là người khác chiếm phần hơn của lão. Nay lão chiếm phần hơn của mình, mình lại không lấy gì của lão, e rằng về sau lão khó yên lòng.

Cho nên Vũ La không chối từ, cười hì hì nói:

- Được rồi, lão nhân gia ngài có bảo bối gì không cần tới, vứt cho ta vài món là được.

Thấy Vũ La không khách sáo với lão, tâm trạng Hồng Phá Hải trở nên tốt hơn, bật cười sảng khoái:

- Ha ha ha, quả thật có thứ này có thể cho ngươi.

Hồng Phá Hải vẫy tay, một đạo hào quang từ hướng bảo khố của lão bay tới.

Nhan Chi Vi ở bên cạnh trêu chọc:

- Hồng gia gia, ngài nhận vật trân quý như vậy của người ta, bảo bối này phải cao cấp hơn mới được, không thể làm hạ thấp thân phận lão nhân gia ngài. . .

Hồng Phá Hải cười nói:

- Không cần tiểu hồ ly ngươi khích tướng, Hồng gia gia ta phải đâu là người keo kiệt.

Đạo hào quang trong tay Hồng Phá Hải khẽ chuyển, hóa thành tám điểm bạch quang. Chỉ thấy Hồng Phá Hải giơ tay ra xếp lại, xếp tám điểm bạch quang thành hình một cái chặn giấy.

Lão đưa chặn giấy nọ cho Vũ La, ngẫm nghĩ một chút, lại lấy trong lòng ra một chiếc ngọc giản đưa cho Vũ La.

Hai thứ này vào tay Vũ La, ngọc giản không nói, nhưng chặn giấy do tám điểm bạch quang tạo thành khiến cho Vũ La phải giật nảy mình:

- Thiên Sinh Thần Ngọc! Linh phù! Tiền bối, cái này, cái này quá mức trân quý, ta không thể nhận. . .

Tám điểm bạch quang kia không ngờ lại là tám khối Thiên Sinh Thần Ngọc, luyện chế thành tám ngọc phù có hình ngọc ấn. Giữa chúng có một lực lượng tương quan nào đó, có thể tổng hợp lại, cũng có thể phân tán đánh chết kẻ địch.

Hồng Phá Hải trừng mắt:

- Nếu ngươi không chịu nhận, vậy ta cũng không thể lấy viên yêu đan này.

Vũ La tỏ ra khó xử:

- Đây. . . đây không phải là vãn bối chiếm phần hơn sao?

Nhan Chi Vi ở bên cạnh kéo áo hắn:

- Vũ La, Hồng gia gia đã lấy ra, sao thể thu hồi?

Vũ La nghẹn lời, nở một nụ cười khổ, cúi đầu thi lễ Hồng Phá Hải:

- Nếu là như vậy, vãn bối đành cảm tạ.

Hồng Phá Hải tươi cười:

- Như vậy mới phải.

- Thứ này ta ngẫu nhiên lấy được vào thời Hồng Hoang, cũng không biết là ai lưu lại. Nếu ngươi có thể tìm được một vị phù sư hỗ trợ, có thể bảo phù sư ấy dựa theo phương pháp bên trong ngọc giản, dùng Thiên Sinh Thần Ngọc luyện chế ngọc phù. Ngọc phù mới luyện chế ra có thể phối hợp được với ngọc phù cũ, ngọc phù càng nhiều, công dụng càng lớn, tiền đồ bất khả hạn lượng!

Hồng Phá Hải cười gượng hai tiếng:

- Chỉ là điều kiện rất hà khắc, Thiên Sinh Thần Ngọc cũng không phải dễ tìm, tính tình phù sư cũng rất khó gần gũi.

Vũ La nghe vậy sửng sốt, cáo lỗi một lúc, lập tức xem qua ngọc giản kia ngay tại chỗ.

Trên thực tế chỉ là rót nguyên hồn vào trong ngọc giản. Tin tức ghi trong ngọc giản rất nhiều, nhưng Vũ La chỉ tìm tin tức mấu chốt, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ ràng, nhất thời mừng như điên dại.

Pháp môn trên thế gian này có thể khiến cho Vũ La vui mừng như vậy quả thật không nhiều. Cửu Long Thôn Nhật năm xưa là một, pháp môn Thực Phù của cóc đất sét là hai, thứ ba là Thiên Chu Ngọc Ấn pháp lục ghi lại trong ngọc giản này.

Pháp môn này thật ra chính là một biện pháp luyện chế pháp bảo khái quát, có thể nói rằng huyền diệu vô cùng. Bất quá tu sĩ bình thường, cho dù là siêu cấp cường giả như Hồng Phá Hải cũng không có cách nào luyện chế. Bởi vì muốn luyện chế pháp bảo này, không những phải biết chế khí, còn phải biết chế phù.

Pháp bảo này gọi là Thiên Chu, tư tưởng cơ bản giống như xây một căn nhà, trước hết phải nung từng viên gạch, sau đó mới dùng gạch xây nên. Mỗi một đạo Ngọc Ấn Linh phù là một viên gạch, trước hết luyện chế ngọc ấn, sau đó mới dần dần tổng hợp lại thành một con thuyền, (thiên chu)

Mỗi một ngọc ấn đều có công dụng độc đáo của riêng mình, bên trong Thiên Chu Ngọc Ấn pháp lục này đã đặc biệt thiết kế hoàn hảo. Chỉ cần tìm đủ số lượng ngọc ấn nhất định, ghép lại với nhau là có thể khiến cho Thiên Chu có được công năng hảo hạng.

Theo như bộ Thiên Chu Ngọc Ấn pháp lục này giới thiệu, đạt tới cực hạn, pháp bảo này có thể tung hoàng Tiên giới, không đâu địch nổi.

Bất quá hiện tại trong tay Vũ La chỉ có tám đạo Ngọc Ấn Linh phù, vừa đủ tạo thành một cái chặn giấy, muốn phi hành, ẩn độn không thành vấn đề, nhưng muốn trở thành một Thiên Chu thực thụ còn phải trải qua một quá trình rất dài.

Dù là như vậy, Vũ La cũng vô cùng hưng phấn. Bởi vì nếu luyện chế tất cả Ngọc Ấn Linh phù toàn bằng Thiên Sinh Thần Ngọc là chuyện hầu như không có khả năng. Nhưng Vũ La có được rừng Bồng Kinh Thần Mộc, sử dụng Thần Chi, thậm chí là Thiên Sinh Thần Mộc tương lai sinh ra để luyện chế linh phù là không thành vấn đề. Bản thân Vũ La lại là một vị phù sư, muốn tạo ra một bản yếu hơn Thiên Chu thật cũng không khó.

Cho dù là bản yếu, không thể tung hoành Tiên giới, nhưng muốn tung hoành vô địch trên thế giới này hẳn là không thành vấn đề.

Vũ La vô cùng hưng phấn, cúi đầu cảm tạ Hồng Phá Hải:

- Đa tạ tiền bối, bản thân vãn bối chính là phù sư, thứ này rất có tác dụng. . .

- - -

Trên Thần Hoang hải, một cụm mây trắng đang bay ung dung. Sau trận chiến Nộ Long đảo, Bán Yêu tộc nhượng bộ lui binh, nhường ra tất cả vùng biển từ Nộ Long đảo trở về phía Tây.

Trên cụm mây trắng này, Vũ La dẫn theo Nhan Chi Vi và Chu Nghiên ngồi trên đó. Nhan Chi Vi có chút hứng thú, muốn gác chân mình lên người Nam Vinh Âm, nhưng Vũ La trượng nghĩa từ chối.

Dù sao Chu Nghiên cũng đã bại lộ thân phận thật của mình, cũng không cần che giấu.

Cụm mây trắng này chính là một trong tám đạo Ngọc Ấn Linh phù biến thành, công dụng của đạo Ngọc Ấn Linh phù này là phi độn. Vũ La vì muốn thoải mái, cho nên biến hình thành mây trắng. Nếu muốn nhanh chóng, chỉ cần hắn ghép bảy đạo Ngọc Ấn Linh phù còn lại, vậy có thể hóa thành một con thoi, Vũ La đoán chừng tốc độ của nó tối thiểu cũng nhanh hơn Ngọc Tung Trùng gấp hai lần.

Di tích Tiên Tần, Nhan Chi Vi trợn trừng đôi mắt hồ ly nhìn Vũ La. Chỉ cần Vũ La chạm phải ánh mắt của nàng, lập tức sẽ có một giọng ghen tị vang lên:

- Không ngờ ngươi còn là một vị phù sư!

Vũ La dở khóc dở cười:

- Bà cô của ta ôi, dọc trên đường đi ngài nói chuyện này không biết bao nhiêu lần rồi, bao giờ ngài mới chịu để cho ta yên đây?

Tuy rằng Nhan Chi Vi là hồ ly, lại làm ra vẻ như sói tru dưới trăng, ngửa mặt lên trời gào rống:

- Ngươi thần lực hùng hậu vô song, ngươi có được thượng cổ thần khí, ngươi có được Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất, ngươi còn là một vị phù sư. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.