Tiên Tuyệt

Chương 941: Chương 941: Nhổ cỏ tận gốc, họa liên lụy người nhà (Thượng)




Thế nhưng Phù Vận Tiên văn vô cùng trân quý, Vũ La không có khả năng gặp người là phát, nhị phẩm trung vẫn là kém một chút.

Phương Địch Hương nhìn ra Vũ La muốn tìm cao thủ nhị phẩm thượng, không khỏi nhắc nhở:

- Tiên sinh, cao thủ nhị phẩm thượng khó tìm, không chỉ giá cực cao, hơn nữa người đến cảnh giới đó đều đang bận rộn xung kích cảnh giới nhất phẩm, sẽ không tiếp nhận làm thuê, hơn nữa bọn họ hơn phân nửa tính tình cổ quái không dễ sai bảo.

Vũ La mỉm cười:

- Ngươi còn chưa rõ, tính xấu ai cũng có. Khi ngươi yếu thế, tính tình của đối phương tự nhiên biểu hiện ra hết sức rõ ràng, thế nhưng nếu như ngược lại, đối phương có việc cầu ngươi, bất cứ tính tình cổ quái gì của hắn cũng phải thành thành thật thật thu hồi lại.

Trong khi nói chuyện, Vũ La nhìn thấy một dãy kiến trúc đặc biệt trước mặt.

Điểm cao nhất của toàn bộ Binh Đạo Phường, khi vừa tiến vào chính là đỉnh của cổng chào. Mà sau khi tiến vào, hai bên đường đều là nhà trệt (một tầng) thấp lè tè, chỉ có duy nhất một dãy tiểu lâu hai tầng. Mặc dù dãy tiểu lâu này xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn qua dường như trong sa mạc thổi tới một trận gió to là có thể trực tiếp thổi đổ tiểu lâu này, thế nhưng đây dù sao cũng là điểm cao thứ hai hàng thật giá thật của toàn bộ Binh Đạo Phường.

Tầng dưới của tiểu lâu có một cánh cửa, tầng trên ngay cả một cánh cửa sổ cũng không có.

Cho dù là cánh cửa tầng một này cũng đóng chặt, trên đó cũng không viết những tin tức cơ bản như họ tên và đẳng cấp giống như những phòng khác.

Cánh cửa nhẵn bóng.

Một tiểu lâu xiêu xiêu vẹo vẹo như vậy lại phối hợp với một cánh cửa hào hoa nhất toàn Binh Đạo Phường. Trên cánh cửa sơn son đỏ thẫm, quái thú điêu khắc bằng đồng ngậm vòng cửa. Sát mép đại môn còn có từng chiếc đỉnh đồng to bằng nắm tay, khiến cho người ta có cảm giác khoa trương khuếch đại.

Vũ La mỉm cười:

- Người này đi, ta thích phong cách của người này.

- Người này. . .

Phương Địch Hương có chút khó khăn:

- Tiên sinh, nếu không chúng ta hay là thôi đi, đừng tìm vị này.

Vũ La hỏi:

- Vị này rất khó đối phó ư?

Phương Địch Hương cười khổ:

- Đâu chỉ là khó đối phó? Vị này, chính là chủ nhân của Binh Đạo Phường này. Không nói đến giá để hắn xuất thủ đắt tới mức nào, từ khi Binh Đạo Phường này thành lập tới nay, chưa có ai nhìn thấy hắn tiếp nhận người nào thuê.

Vũ La sờ cằm, gật đầu nói:

- Tên này thật giảo hoạt, bản thân không muốn khom lưng, lại dựng một con đường nhỏ như vậy, tụ tập lại tất cả những người bằng lòng khom lưng cúi đầu vì tiền lại, sau đó hắn thu phí bảo vệ, như vậy hắn sẽ không phải khom lưng rồi.

Phương Địch Hương tức cười, sau một lát nhịn không được lắc đầu cười nói:

- Thực ra ý này cũng không khác sự thật là bao, chỉ là cách nói này của ngài quá trắng trợn. . .

Vũ La đi tới trước cửa, dùng lực đập vòng cửa.

- Này. . .

Phương Địch Hương không kịp ngăn cản, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đi theo.

Cạch cạch cạch. . .

Thiếu hội chủ Hoành Dã Thiếu Bá của Hoành Dã thương hành khi đó tới Binh Đạo Phường, dùng vũ lực bức bách Lương Mạt Vũ bảo vệ hắn đi Tinh Hải săn bắn.

Trên thực tế trong Hoành Dã thương hành cao thủ như mây, làm sao lại cần một Tiên Nhân nhị phẩm như Lương Mạt Vũ bảo vệ? Hoành Dã Thiếu Bá chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi, muốn giáo huấn Binh Đạo Phường cỗ thế lực nhỏ mới xuất hiện trên Cửu Dương Tinh này một chút, để Lương Mạt Vũ biết, ai mới là lão Đại của toàn bộ Cửu Dương Tinh.

Hoành Dã Thiếu Bá khi đó chính là chưa từng gõ cửa, đã trực tiếp xông vào.

Sau đó, Hoành Dã Thiếu Bá và bốn gã hộ vệ của hắn tất cả đều bay ra, bốn gã hộ vệ này cũng đều là Tiên Nhân nhị phẩm!

Sau khi Thiếu hội chủ trở về, chừng nửa ngày sau thì chết. Cho dù hạng mục kinh doanh chính của Hoành Dã thương hành chính là tiên đan, trong nhà cất giấu vô số, nhưng vẫn không thể cứu được cái mạng nhỏ của Thiếu hội chủ.

Lương Mạt Vũ đánh chết Hoành Dã Thiếu Bá, toàn bộ Cửu Dương Tinh thoáng cái chấn động. Đến lúc hộ vệ đoàn cường hãn của Hoành Dã thương hành quét qua, Binh Đạo Phường phỏng chừng ngay cả một chút cặn cũng không sót lại.

Thế nhưng hội trưởng Hoành Dã Hùng Bá của Hoành Dã thương hành, một người ngang ngược như vậy lại nhẫn nhịn không dám đi báo đại thù này.

Khi đó trên Cửu Dương Tinh mọi người vô cùng kinh ngạc, vô luận như thế nào cũng không rõ đã xẩy ra chuyện gì. Thế nhưng sự tình cũng không dừng ở đây, chẳng qua người không chịu từ bỏ ý đồ lại không phải là Hoành Dã Hùng Bá, mà là Lương Mạt Vũ. Trong nửa năm sau đó, biến cố của các phương diện theo nhau mà đến, Hoành Dã thương hành cực thịnh một thời không ngờ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi ầm ầm sụp đổ. Hội chủ Hoành Dã Hùng Bá ở trong quá trình buôn bán tinh thú được ăn cả ngã về không, bị đoàn mã tặc lớn nhất Tiên giới Thập Tam Lang tập kích, không chỉ hàng hóa tổn thất gần như không còn, mà ngay cả bản thân Hoành Dã Hùng Bá cũng chết ở trong tay của Đại Lang Bảo Cảnh Thiên.

Thập Phương thương hành chính là thừa dịp Hoành Dã thương hành sụp đổ, trắng trợn tiếp nhận sinh ý lúc trước của Hoành Dã thương hành, mới có thể quật khởi nhanh chóng như vậy.

Trên thực tế trong quá trình suy bại của Hoành Dã thương hành, Lương Mạt Vũ từ đầu đến cuối vẫn chưa từng lộ mặt. Nhưng Tiên giới có nhiều người thông minh, sao lại không nhìn ra mối liên quan trong đó.

Từ đó về sau gần như không có ai tới Binh Đạo Phường quấy rối nữa.

Ngàn năm trước đây tộc trưởng của cổ thị Tiên tộc thị tộc nhất lưu trong Tiên giới, hơi có chút thủ đoạn, phỏng chừng là thông qua một số con đường đã nghe được một ít nội tình của Lương Mạt Vũ, tự mình đăng môn (đến cửa) bái phỏng, chuẩn bị hậu lễ.

Thế nhưng Lương Mạt Vũ vẫn là không gặp, Tộc trưởng cổ thị ở ngoài cửa khổ đợi ba ngày, Lương Mạt Vũ không mở cửa. Trên mặt Tộc trưởng có chút khó coi, đồng thời khi rời đi đã nói mấy câu khó nghe.

Ba tháng sau tinh cầu của cổ thị Tiên tộc, bị một viên lưu tinh cực lớn đột nhiên lao tới đụng nát bấy, cao thủ tử thương gần như không còn, cổ thị Tiên tộc từ đó xuống dốc.

Sau lần này, cho dù là người có thân phận, khi đến ngoài đại môn sơn son của tiểu lâu trong Binh Đạo Phường cũng phải ngoan ngoãn, không dám có chút quá phận.

Vũ La chính là người đầu tiên trong ngàn năm nay dám gõ cửa, càng là người đầu tiên dám trực tiếp xông vào.

Tin tức này một truyền mười, mười truyền trăm đã có chút cường điệu hóa, trên thực tế cao thủ lúc này còn đang ở trong Binh Đạo Phường cũng chỉ là năm sáu chục người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.