Tiên Tuyệt

Chương 749: Chương 749: Phá trận (Hạ)




Nơi này chính là Cửu Huyền Vấn Thiên trận, chung quanh là một mảnh hư vô, chẳng lẽ trong thế giới do khí Huyền Hoàng ảo hóa ra này có ấn giấu đạo Thiên Mệnh Thần Phù nào đó hay sao?

Mặc dù nghi vấn trùng trùng, nhưng Vũ La vẫn không chút do dự lựa chọn sắc phong.

Lần này cũng không giống như lần trước, những lần trước đây sau khi Vũ La xác nhận, Phong Thần Bảng lập tức toát ra ánh sáng, thu hút lấy đạo Thiên Mệnh Thần Phù vô chủ kia về phía mình.

Nhưng lần này dường như Phong Thần Bảng đang chuẩn bị làm gì đó, từng cỗ hào quang màu vàng nhạt từ thân thể nó xông ra, khuếch tán không ngừng. Giữa chín đạo hào quang màu vàng nhạt liên tiếp như vậy, rốt cục Phong Thần Bảng ngưng tụ ra một vòng sáng màu vàng nồng đậm trên thân thể của mình, từ trong Minh Đường Cung bắn ra bên ngoài.

Vũ La vội vàng mở mắt ra xem, muốn biết rốt cục đạo Thiên Mệnh Thần Phù kia ẩn nấp ở nơi nào.

Bên ngoài chính là thế giới do khí Huyền Hoàng ảo hóa ra, nhưng vòng sáng màu vàng kia hoàn toàn không thèm để ý tới thế giới này, vù một cái đã xuyên thấu toàn bộ thế giới, chiếu rọi vào một nơi tồn tại bản nguyên thuộc thế giới bên ngoài.

Ầm. . .

Một tràng tiếng sấm trầm đục liên tục vang lên, thế giới do Huyền Hoàng khí ảo hóa ra hoàn toàn sụp đổ, các loại hình thái sinh linh, núi cao, sông, hồ, biển cả toàn bộ chia năm xẻ bảy, hóa thành khí Huyền Hoàng nguyên thủy nhất.

Mà trước mắt Vũ La có một vòng sáng màu vàng không ngừng bành trướng, bao phủ trên đầu hắn.

Luồng sáng màu vàng kia có tính xuyên thấu cực mạnh, dễ dàng xuyên qua khí Huyền Hoàng, khiến cho Vũ La nhìn thấy được cảnh vật thật xung quanh mình. Hắn thấy mình đang khoanh chân ngồi trên một mảnh đất trống, cách đó không xa là một thềm đá thật dài, chính là lối vào Long Hổ Sơn.

Mà ở xéo phía trước hắn chính là cột đá của sơn môn Long Hổ Sơn.

Trên cột đá, ba chữ to Long Hổ Sơn như rồng bay phượng múa đang toát ra hồng quang giống như ngọn lửa.

Chuyện ra ngoài dự liệu của Vũ La chính là, vòng sáng màu vàng kia lại bao phủ cột đá này.

Hiển nhiên trong cột đá đang cất giấu thứ gì đó, đang ra sức đối kháng với lực lượng của Phong Thần Bảng. Vòng sáng màu vàng không ngừng xoay tròn, mà trên cột đá kia, ba chữ to Long Hổ Sơn cũng đang không ngừng phóng xuất ánh lửa nồng đậm, đối kháng với ánh sáng vàng kia.

Lúc này Vũ La phóng xuất nguyên hồn, khí Huyền Hoàng xung quanh không còn ảnh hưởng, dưới nguyên hồn quan sát, Vũ La giật mình kinh hãi.

Ba chữ to Long Hổ Sơn kia nhìn qua đơn giản, trên thực tế có từng đường nét trận pháp vô cùng đặc biệt, gắn kết tất cả khí số, linh mạch của cả Long Hổ Sơn lên trên cột đá này.

Trong cự thạch có một luồng hào quang mông lung, khiến cho nguyên hồn Vũ La cũng không nhìn rõ rốt cục bên trong phong ấn thứ gì.

Mà bên ngoài luồng hào quang kia bị vô số đường nét trận pháp trói chặt lại giống như kén tằm. Hào quang không ngừng nhảy lên, nhưng đã bị những đường nét trận pháp trói buộc chặt chẽ.

- Là vật gì đây. . .

Vũ La không nhịn được thì thầm một tiếng.

- Ủa. . .

Bọn Ôn Tây Lăng có vẻ kinh ngạc, bọn chúng nhìn thấy được biến hóa trong trận, biến hóa như vậy khiến cho bọn chúng cảm thấy không yên lòng. Nhưng Ôn Tây Lăng vẫn vô cùng tin tưởng như trước: ngay cả Ngọc Ma Vương cùng Kim Long tôn giả ở Cửu Huyên Vấn Thiên ở trước mặt đại trận cũng phải ôm đầu máu chạy về, huống chi là lỏi con Vũ La ngươi!

Đúng là Vũ La không tinh thông trận pháp, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không biết gì cả.

Tuy rằng hắn không phá giải được những đường nét trận pháp chằng chịt như kén tằm kia, nhưng hắn có phương pháp xử lý khác: linh văn.

Vũ La thầm cân nhắc trong lòng trong khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, lúc này mới quyết định được. Mà những đường nét trận pháp kia mượn linh lực của cả Long Hổ Sơn này, vẫn đang không ngừng đối kháng sắc phong của Phong Thần Bảng.

Vũ La chậm rãi giơ tay lên, đánh ra hai tầng ấn ký Băng Chi Tổ Vu, Vu lực màu vàng sẫm phát động, ngón tay Vũ La cũng động, tốc độ nhanh chóng vô cùng. Thậm chí Ôn Tây Lăng bên ngoài trận cũng không nhìn rõ quỹ tích tay hắn, chỉ nhìn thấy tay Vũ La vừa động, đã có một mảng hào quang màu vàng nhạt toát ra.

Cho dù với tốc độ như vậy, Vũ La cũng phải viết trong khoảng thời gian tàn một nén nhang.

Đây là loại linh văn mà Vũ La đã nhìn thấy qua vài lần nhưng vẫn không thể hoàn toàn hiểu được, cũng không thể hoàn toàn nắm được trong tay. Một nét vẽ như vậy từ đầu chí cuối nhìn qua như có vô số linh văn dày đặc, trên thực tế chỉ có một đạo.

Trong đạo linh văn này, Vũ La còn cho thêm vào vài loại linh văn thượng cổ mà mình quen thuộc, có vẻ như không giống ai. Sau khi cải biến như vậy, dường như lực lượng linh văn có hơi yếu đi, nhưng dễ dàng khống chế hơn.

Sau khi làm ra một quái thai như vậy, Vũ La cũng không biết rốt cục đạo linh văn này có uy lực tới mức nào.

Sau khi hắn viết xong cũng cảm thấy cả người một trận hư thoát, Vu lực màu vàng sẫm suýt nữa tiêu hao không còn.

Cũng may lỗ chân lông trên thân thể hắn mở ra một lượt, điên cuồng hấp thu khí Huyền Hoàng nồng đậm bên ngoài. Khí Huyền Hoàng chính là một trong những loại linh khí căn bản nhất trên thế giới này, có cấp bậc cao hơn thiên địa linh khí thông thường giữa trời đất không ít. Nó nhanh chóng chuyển hóa thành Vu lực màu vàng sẫm tinh thuần nhất, lực lượng của hắn lại được bổ sung đầy đủ như trước.

Sau khi đạo linh văn kia rời tay Vũ La bay ra, vận chuyển theo một quỹ tích hơi kỳ dị, chậm rãi rơi vào trên cột đá kia, sau đó nhanh chóng thẩm thấu vào trong. Dường như cột đá kia là do vô số hạt cát ghép lại mà thành, đạo linh văn này chính là nước, chậm rãi thấm vào.

Một lúc lâu sau vẫn không thấy cột đá có phản ứng gì.

Ôn Tây Lăng ngoài trận cũng thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

- Tên xuẩn ngốc này thật sự cho rằng mình có thể phá giải Cửu Huyền Vấn Thiên trận hay sao? Đùng nói giỡn, trận này là do đích thân tố sư Long Hổ Sơn ta bày ra. . .

Y còn chưa dứt lời, cột đá kia thình lình run lên kịch liệt.

Bốp. . . trên cột đá nứt ra một cái khe thật nhỏ, mặc dù khe nứt này nhỏ vô cùng, nhìn qua không thể tạo thành ảnh hưởng gì với cột đá, nhưng nó lại nằm trên ba chữ Long Hổ Sơn.

Mà Vũ La nhờ có nguyên hồn có thể nhìn thấy rõ ràng, những đường nét trận pháp chằng chịt bên trong đang không ngừng gãy lìa ra.

Mà khe nứt kia càng ngày càng lớn, giống như một con rắn độc nhanh chóng lan tràn khắp mặt ngoài cột đá. Rất nhanh vết nứt đã xuyên qua cả cột đá, sau đó nhanh chóng biến thành, hai, ba, bốn khe nứt. . . giống như mạng nhện giăng đầy cột đá, nhưng cột đá vẫn chưa sụp đổ.

Trận pháp do tổ sư đầu tiên của Long Hổ Sơn đích thân bố trí quả thật bất phàm, có thể vây khốn chặt chẽ luồng hào quang kia trong trung tâm cột đá. Bất kể là Phong Thần Bảng hay là Vũ La, cũng không thể bằng vào lực lượng của mình phá vỡ được trận này.

Nhưng lực lượng của Vũ La cùng Phong Thần Bảng hợp lại với nhau, bấy nhiêu đã đủ.

Đạo linh văn kia của Vũ La đã phá nát một nửa đường nét trận pháp bên trong cột đá, đây là kết quả mà Vũ La đã dốc hết toàn lực của mình.

Nhưng một nửa đường nét trận pháp còn lại vẫn có năng lực tiếp tục giữ lại luồng hào quang kia bên trong cột đá.

Bất quá thần quang sắc phong của Phong Thần Bảng trên đầu tiếp tục vận chuyển, giống như đang kéo một bàn kéo khổng lồ từ thuở Hồng Hoang. Dây thừng vô hình trên bàn kéo kéo luồng sáng kia ra thật mạnh. Luồng sáng không thể ngăn lại bắt đầu tiến về phía thần quang, tránh thoát từng đường nét trận pháp.

Dường như Vũ La nghe được thanh âm gãy lìa của từng đường nét trận pháp, rốt cục cột đá sụp đổ.

Ầm. . .

Ba chữ Long Hổ Sơn nổ ầm thành nhiều mảnh nhỏ, cột đá cũng theo đó vỡ tan tành. Luồng sáng kia lao mạnh vào luồng thần quang sắc phong của Phong Thần Bảng.

Sau đó nó cùng luồng thần quang kia hóa thành một điểm sáng to bằng hạt gạo vô cùng xinh đẹp, chui vào trong mi tâm Vũ La.

Ầm. . . Cả Long Hổ Sơn cũng chấn động một cái. Những đường nét trận pháp kia liên kết khí số, linh mạch của Long Hổ Sơn lại với nhau. Sau khi luồng sáng kia chạy thoát, Long Hổ Sơn cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.