Phương Địch Vũ thấy Vũ La lắng nghe chăm chú mỉm cười nói tiếp:
- Ngoại trừ điều này còn phải mua Tiên Khi phi hành cỡ lớn, loại Tiên Khí này các phương diện phi hành, phòng ngự, công kích phải cân đối, như vậy chí ít cũng phải là một món Tiên Khí cấp bậc tam phẩm trung, dựa theo gia thị trường hiện tại phỏng chừng cần tiêu phí khoảng một trăm năm mươi vạn tiên ngọc.
- Cá nhân ta kiến nghị, còn phải thuê một gã cường giả và một vị hướng đạo, cường giả tốt nhất thực lực có thể là nhị phẩm thượng, nhị phẩm trung miễn cưỡng cũng có thể ứng phó. Người dẫn đường thực lực cũng không quan trọng, mấu chốt là phải rất quen thuộc đối với Ngự Xạ Tinh. Hai người này cộng lại, phỏng chừng một tháng cũng phải mất hai mươi vạn tiên ngọc.
- Giả thiết ba tháng có thể tìm được món thiên địa Linh Vật kia, như vậy tổng chi phí chính là hai trăm năm mươi tám vạn tiên ngọc. Đây còn không bao gồm phải mua sắm các loại tiếp tế.
Món Phù Hạch Tiên Binh thứ nhất Vũ La đã thu vào ba trăm ba mươi vạn, món thứ hai sau khi trừ tiền hoa hồng, hắn có thể được chia bảy trăm năm mươi chín vạn. Lúc trước lại đưa cho Phương Địch Vũ tám mươi vạn tiền hoa hồng, hiện tại trên tay hắn còn có hơn một ngàn vạn tiên ngọc, con số mấy trăm vạn tự nhiên không đáng kể.
Tòa tinh không phù đảo kia, lẽ ra cũng cần phải chia đều với Lão Hắc và Lôi Ba, chẳng qua sau khi đấu giá kết thúc hắn còn chưa gặp qua hai người, chuyện này chờ sau này hãy nói.
Vũ La gật đầu một cái với Phương Địch Vũ:
- Được, không biết hội trưởng các hạ có hộ vệ thích hợp giới thiệu hay không? Phương Địch Vũ gật đầu một cái:
- Thập Phương thương hành chúng ta cùng Vĩnh Vũ tiêu cục hợp tác tốt mấy trăm năm rồi, ta sẽ giới thiệu ngươi cho bọn họ.
Phương Địch Hương bên cạnh chớp mắt mấy cái, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tiệc tối đáp tạ của hội đấu giá vẫn như trước ở thủy tạ liên đình, Phương lão gia tử tự mình xuất tràng, cùng chạm chén với đám hậu sinh văn bối, bầu không khí cực kỳ sôi nổi, trên toàn bộ tầng đỉnh thiên trì, bay một tầng hương rượu.
Tiệc tối qua đi, Phương Địch Vũ tự mình an bài, Vũ La từ phòng số Bảy chữ Thiên trực tiếp chuyển đến phòng số một chữ Thiên.
Sau khi Phương Địch Vũ đi, Tổ Thiên Thu cũng cáo từ, đuổi theo hội trưởng khoe thành tích. Trong phòng số một chữ Thiên chỉ còn lại ba người Vũ La. Lão Hắc và Lôi Ba lúc này tỏ ra câu nệ hơn trước rất nhiều.
Vũ La ngồi xuống, hai người mới dám ngồi, mông của Vũ La chưa chạm ghế, hai người đều một mực đứng.
Vũ La nhìn thấy hai người rập khuôn theo hình dạng của mình, nhịn không được nở nụ cười:
- Chuyện này. . . không cần phải như vậy. . .
Trong lòng hắn không có cảm giác đắc ý gì, cho dù ở Ngọc Thiết lâm trường, hắn cũng biết tình huống này là chuyện sớm hay muộn, chẳng qua tới nhanh như vậy ngược lại có chút vượt ngoài ý liệu.
Có thể nói đấu giá Cửu Dương Tinh lần này, kỳ vọng của Vũ La vốn không cao như vậy, trong toàn bộ quá trình, hắn đã an bài mấy chỗ không chút vết tích, nhưng cũng là cơ duyên xảo hợp mới có hiệu quả như vậy.
Lão Hắc cân nhắc một chút, mới nói:
- Tiên sinh, tòa tinh không phù đảo kia của ngài cũng cần phải có người trông nom chứ? Lão Hắc Mao Toại tự tiến (Mao Toại tự đề cử), ngài thấy thế nào?
Vũ La nói:
- Dựa theo ước định của chúng ta trước kia, tòa tinh không phù đảo này cũng có phần của hai người các ngươi. . .
Lão Hắc vội vàng xua tay:
- Ngài ngàn vạn lần đừng nhắc lại ước định đó, chúng ta lúc trước không biết trời cao đất rộng, đã không công chiếm lấy tiện nghi lớn như vậy, nếu như còn muốn phù đảo, vậy thực sự là không biết sâu cạn rồi.
Lôi Ba bên cạnh suy nghĩ một chút, nói:
- Tiên sinh, chuyện của Ngũ Phương Giới thực sự không có quan hệ với ta.
Vũ La vẻ mặt lạnh lẽo, Lão Hắc vội vàng khuyên bảo:
- Là thật, ngài không ngại nghe hắn nói hết.
Lôi Ba vội vàng nói:
- Nói chính xác, đều không có quan hệ với ba người chúng ta. Chúng ta chỉ phụ trách chưởng khống Thiên kiếp, thao túng Thâm Không uế Thủy là một người khác, chúng ta tuyệt đối không có tham dự vào trong đó. Nếu tiên sinh không tin, cho ta ba tháng, ta sẽ cho ngài xem chứng cứ.
Vũ La nhìn hắn một chút, Lôi Ba bất đắc dĩ thở dài, nhìn Vũ La chấp tay, không nói nửa lời xoay người đi ra, sau đó cũng không có xuất hiện nữa, cũng không biết là nản lòng thoái chí, hay thực sự đi tìm chứng cứ.
Lôi Ba lúc trước xem nhẹ giải thích những điều này với Vũ La, thế nhưng hôm nay tình huống đã khác rất nhiều. Lão Hắc mắt thấy ôm đùi Vũ La sẽ thăng tiến rất nhanh, nhưng trên thực tế Lôi Ba hắn mới hẳn là người quan hệ thân mật nhất với Vũ La trong Tiên giới, hết lần này đến lần khác vì chuyện của Ngũ Phương Giới, thành kiến của Vũ La đối với hắn cực sâu. Lần này tới Cửu Dương Tinh, dọc trên đường đi Vũ La chưa từng nói qua cái gì với hắn.
Lôi Ba cũng không muốn cả đời ngủ đông ở cửa nhỏ nhà nghèo như Lôi thị Tiên tộc, cho nên hắn không thể không giải thích, thế nhưng hiện tại mới giải thích, hiệu quả tự nhiên kém quá nhiều.
Lão Hắc dự định trực tiếp bỏ công việc thấp kém của Ngọc Thiết lâm trường theo Vũ La đi tinh không phù đảo. Với thân phận hiện tại của Vũ La, Lôi thị Tiên tộc cũng không dám tới gây phiền phức.
Vũ La vẫn canh cánh chuyện thiên địa Linh Vật của Ngự Xạ Tinh, chẳng qua Lão Hắc đi theo cũng không có tác dụng gì, mà hắn thật sự cũng cần một người tới trông nom tinh không phù đảo. Lão Hắc tương đối mà nói, còn có thể tin được, hắn liền gật đầu đáp ứng.
Lão Hắc vô cùng vui mừng:
- Tiên sinh yên tâm, Lão Hắc nhất định tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng!
Ngày thứ hai, cùng Phương Địch Vũ đi Vĩnh Vũ tiêu cục, thế nhưng Phương Địch Vũ không tới, người tới lại là Phương Địch Hương.
Nữ hài giống như hoa lan trong cốc vắng hôm nay mặc một bộ váy áo rất chính thức, trên mặt đánh một tầng phấn nhàn nhạt, so với hôm qua kém đi một phần trong sáng hồn nhiên, nhiều hơn chút vẻ đoan trang.
Nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Vũ La, Phương Địch Hương cười nói:
- Nếu như ta cố ý hờn dỗi một chút, nói ngươi không chào đón ta, chỉ sợ ngươi sẽ cảm giác ta rất làm bộ đi?
Trong lòng Vũ La thật sự là có ý nghĩ này, cũng không khỏi mỉm cười:
- Phương cô nương mời vào.
Phương Địch Hương khoát tay chặn lại:
- Không vào nữa, ta thấy ngươi rất coi trọng đối với thiên địa Linh Vật kia, chúng ta tranh thủ thời gian đi Vĩnh Vũ tiêu cục xác định chuyện này, sau đó nhanh chóng xuất phát.
- Không phải Phương huynh nói cùng đi với ta sao?
Phương Địch Hương nói:
- Ca ca của ta công việc bận rộn, ta đoạt lấy việc này từ chỗ phụ thân.
Vũ La cũng không nghĩ nhiều, gọi Lão Hắc tới, ba người chạy tới Vĩnh Vũ tiêu cục.
Đại bàn doanh của Vĩnh Vũ tiêu cục cũng ở Cửu Dương Tinh, chính là một tiêu cục mới quật khởi trong mấy trăm năm gần đây. Đừng thấy thời gian không dài, thực lực lại rất hùng mạnh, có người nói chỗ dựa sau lưng rất đáng sợ, nội tình cực sâu.
Tiêu cục hợp tác với Thập Phương thương hành trước đây vốn không phải là Vĩnh Vũ tiêu cục, mà là một tiêu cục thực ra đã hợp tác với Thập Phương thương hành hơn ngàn năm rồi. Chẳng qua sau khi Vĩnh Vũ tiêu cục xuất hiện, biểu thị ý đồ hợp tác với Thập Phương thương hành, sau khi bị cự tuyệt, thương đội của Thập Phương thương hành luôn xảy ra vấn đề, mọi chuyện không thuận lợi, mặc dù không có chuyện lớn gì nhưng khiến cho Thập Phương thương hành buồn bực không chịu nổi.
Phương lão gia tử trong lòng rất rõ ràng, ba năm sau liền triệt để đoạn tuyệt hợp tác với tiêu cục kia, toàn diện chuyển hướng sang Vĩnh Vũ tiêu cục, về sau không xuất hiện qua vấn đề gì nữa.
Trong thương nghiệp chỉ biết chuyện thương nghiệp, giao tình so với tiền đồ của thương hành chẳng đáng là gì, người ngoài cũng không trách gì được.
Phương Địch Hương cùng Vũ La ngồi một chiếc xe ngựa cũng không bắt mắt, xe ngựa chỉ có hai con Lôi Quang Phún Vân Thú kéo, rất nhanh đã đến bên ngoài một tòa trang viên cực lớn trên Cửu Dương Tinh.