Không có 307
Nhưng lần này lại khác, Mộc Thần Trủng vừa có Vũ La. Đại Tế Ti không khỏi cảm thấy hưng phấn hẳn lên.
Trong lúc ăn mừng còn đang diễn ra, Đại Tế Ti và Kỳ Hằng lại tìm tới Vũ La.
Bên ngoài tiếng hoan hô không dứt bên tai, Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng dẫn Vũ La đi vào một con đường lát đá nho nhỏ dẫn ra phía sau rừng đá, vào trong Thần Trủng có hình dáng giống như phong hỏa đài.
Đứng bên dưới Thần Trủng, càng có thể cảm nhận nó cao lớn biết chừng nào. Thần Trủng có hình vuông, cạnh đáy dài hai mươi trượng, cao mười tám trượng, xây bằng nhiều khối đá cao bằng đầu người. Trên mỗi khối đá như vậy đều có điêu khắc một đạo linh văn Yêu tộc. Những đạo linh văn này âm thầm lặng lẽ hấp thu Thảo Mộc Thần Lực từ cỏ cây trên hoang nguyên, rót vào trong Thần Trủng.
Đại Tế Ti và Kỳ Hằng cung kính quỳ xuống trước đại môn Thần Trủng, Vũ La đã gia nhập Mộc Thần Trủng, tự nhiên cũng quỳ theo.
Hai cánh cửa đá của Thần Trủng vô cùng thô kệch, thể hiện phong cách nghệ thuật thô kệch của Yêu tộc. Trên mỗi cánh cửa đá được điêu khắc một cây cổ thụ cảnh lá rậm rạp vươn ra, bao phủ cả bề mặt cửa.
Đại Tế Ti lạy ba lạy, vô cùng cung kính tụng một đoạn chú văn cổ xưa. Cửa đá dâng lên một cỗ thần quang, ngay sau đó ầm một tiếng, dường như cây cối được ai đó động tay động chân, hai gốc cổ thụ điêu khắc trên hai cánh cửa như sống lại, cảnh lá vẹt sang hai bên. Một phần cửa biến mất, để lộ ra một cửa động rất sâu.
Vũ La hết sức bất ngờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cơ quan như vậy. Lúc trước hắn vẫn xem thường Yêu tộc, hiện tại xem ra mình đã xem thường anh hùng Đông Thổ.
Đại Tế Ti và Kỳ Hằng cùng nhau đi vào Thần Trủng với dáng vẻ thành kính. Vũ La cũng vội vã theo sau.
Trên vách thông đạo dẫn vào Thần Trủng có vẽ rất nhiều bức họa. Vũ La xem thử, đại đa số hắn không hiểu gì. Cả ba người đi xuống dưới theo một cầu thang xoáy trôn ốc, sau khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, đi vào trong một huyệt động rất lớn.
Vũ La đoán thử, hiện tại mình đang ở độ sâu trăm trượng dưới lòng đất, huyệt động này còn lớn hơn cả kiến trúc Thần Trủng bên trên mặt đất, có hình tròn giống như một cái nồi úp ngược. Vũ La ước lượng đường kính của nó có hơn trăm trượng.
Bên cạnh địa huyệt có một vòng cột đá cao ngất, to bằng những cột đá trong rừng đá bên ngoài, trên cũng được điêu khắc đủ các loại thực vật, bất quá số lượng nhiều hơn gấp mấy lần.
Một vòng cột đá bao bọc ở ngoài, ở trong là một khoảng trống, dưới nền lát đá, điêu khắc rất nhiều hoa văn, liên miên bất tuyệt.
Trung ương địa huyệt có một mắt suối trong, nước suối phun ra rào rào, cao lên chừng ba trượng.
Trên đỉnh của cột nước, thần lực cuồn cuộn như mây như vụ, thay đổi liên tục. Một hạt châu màu xanh đậm to bằng trứng gà đang quay cuồng bên trong thần lực, bập bềnh theo cột nước, toát ra từng đợt dao động sinh mệnh.
Vũ La đã hơi hiểu ra, cũng giống như di tích thần điện trong Ma Sơn mà hắn đã nhìn thấy, trong mỗi tòa Thần Trủng đều giữ lại một viên Yêu Vương nguyên thủy nhất, hạt châu màu xanh đậm này có lẽ chính là Tổ Linh yêu đan của Mộc Thần Trủng.
Đại Tế Ti cùng Kỳ Nguyên quỳ xuống vái lạy Tổ Linh yêu đan. Vũ La cũng bắt chước làm theo.
Sau khi lễ bái một phen. Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng cũng không đứng dậy mà quỳ trước mặt Tổ Linh yêu đan. Hai người đều tỏ ra hết sức thành kính, thể hiện tín ngưỡng kiên định mà thuần khiết.
Vũ La cũng quỳ xuống bên cạnh. Đại Tế Ti và Kỳ Hằng nhìn Tổ Linh yêu đan với vẻ tôn kính một cái, lúc này mới nói với Vũ La:
- Vũ La Tế Ti, lần này đưa ngươi tới đây để bái kiến Tổ Linh yêu đan một chuyến. Tuy rằng chúng ta hết sức hoan nghênh ngươi gia nhập Mộc Thần Trủng, nhưng cũng cần Tổ Linh yêu đan thừa nhận thân phận ngươi mới được.
Kỳ Hằng cũng nói:
- Ngoài ra còn có một điểm, chỉ có được Tổ Linh yêu đan thừa nhận, thần lực trong cơ thể ngươi mới có được dấu ấn Mộc Thần Trủng chúng ta, mới có thể đại biểu Mộc Thần Trủng chúng ta đi tham gia cổ Địa Liệp Long .
Vũ La đang muốn hỏi phải làm sao mới được Tổ Linh yêu đan thừa nhận, môi vừa mấp máy, Đại Tế Ti cũng đã tranh trước một bước, lấy một chiếc bao cỏ trong tay áo ra đưa cho Vũ La:
- Đây là phần của ngươi.
Vũ La nhận lấy mở ra xem, bên trong toàn là bảo bối, đủ các tài liệu dược thảo trân quý của Thảo Mộc nhất mạch, trong đó có hơn phân nửa Vũ La không biết, số lượng trong bao này còn nhiều hơn cả số lễ vật lần trước tặng cho Vũ La.
Đại Tế Ti lại nói:
- Đây là phần chia của ngươi tháng này.
Vũ La nghe vậy giật mình kinh hãi, hắn còn tưởng rằng đây là phần chia một năm, không ngờ chỉ là một tháng. Chẳng trách Đại Tế Ti nghiến răng nghiến lợi thật chặt, nhất định không nhả ra thêm một chút nào.
Thứ trong bao cỏ này, Vũ La nhẩm tính nếu mình mang trở về Trung Châu, tối thiểu cũng có thể bán ra được mười vạn miếng Ngọc Tủy. Một tháng có thể được chia mười vạn miếng Ngọc Tũy, Vũ La chợt cảm thấy mình vô cùng yêu mến Đông Thổ.
Nhờ đó Vũ La cũng hiểu rõ ràng, vì sao những người như Trịnh Tinh Hồn muốn liều mạng đả thông thông đạo từ Trung Châu sang Đông Thổ, cho dù là thông đạo này có khả năng khiến cho hai tộc xảy ra đại chiến.
Cũng may Vũ La đã quen trải qua những tình cảnh lớn, chi vui trong lòng một chút, ngoài mặt vẫn bình thản thu cất bao cỏ, sau đó mới nói:
- Ta phải làm sao mới được Tổ Linh yêu đan thừa nhận?
Đại Tế Ti tỏ ra cung kính vô cùng:
- Chuyện này không ai có thể giúp ngươi. Tổ Linh yêu đan là Linh Vật do tổ tiên lưu lại, có cảm ứng trời sinh với những sinh vật thân cận với Thảo Mộc Thần Lực. Bất quá tổ tiên thường là hùng mạnh mà cao ngạo, đám hậu bối chúng ta phải tỏ ra kính sợ trong lòng, thành kính lễ bái, khép nép phủ phục trước mặt Tổ Linh yêu đan, mới có thể khiến cho anh linh tổ tiên thương xót đám vãn bối chúng ta còn đang giãy dụa trong bể khổ trên thế gian này.
Kỳ Hằng nói thẳng hơn, ra vẻ cẩn thận:
- Vũ La Tế Ti, được Tổ Linh yêu đan thừa nhận là một chuyện hết sức huyền diệu, khó bề giải thích, tao ngộ của mỗi người cũng không giống nhau. Chúng ta thật sự không có biện pháp giúp gì cho ngươi, nếu ngươi không được Tổ Linh yêu đan thừa nhận, chúng ta cũng không có cách nào khác.
Đại Tế Ti giao trước phần chia tháng này cho Vũ La, biểu hiện mời chào Vũ La hết sức chân thành. Nhưng cũng nói thẳng cho hắn biết, nếu hắn không được Tổ Linh yêu đan thừa nhận, cho dù bọn họ mời chào cũng bằng vô dụng.
Vũ La gật đầu một cái:
- Được, xin các vị cứ yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức mình.
Đại Tế Ti và Kỳ Hằng gật đầu, lại lễ bái Tổ Linh yêu đan một lượt, sau đó mới đứng dậy rời đi.
Hai lão đi rồi, trong địa huyệt mênh mông chỉ còn lại mình Vũ La. Hắn nhìn chằm chằm viên Tổ Linh yêu đan màu xanh đậm nọ với vẻ hết sức hứng thú, cảm nhận từng cỗ năng lượng sinh mệnh bừng bừng bùng phát.
Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng ra khỏi địa huyệt, cả hai cùng nhìn thấy vẻ lo âu trong mắt đối phương.
Kỳ Hằng hỏi:
- Ngài cảm thấy Vũ La Tế Ti có thể được Tổ Linh yêu đan thừa nhận trong thời gian bao lâu?
Hiển nhiên Đại Tế Ti hiểu rõ nỗi lo của Kỳ Hằng, liếc nhìn ra xa một cái, cũng có vẻ lo âu nói:
- Mộc Thần Trủng chúng ta, kỷ lục nhanh nhất là mười chín ngày, bình thường là hai mươi lăm ngày. Trước khi cổ Địa Liệp Long khai mạc sẽ triệu tập trước một tháng, chỉ cần trong một tháng này chạy tới địa điểm tập hợp là được. Nếu Vũ La Tế Ti có thể được Tổ Linh yêu đan thừa nhận trong hai mươi lăm ngày, còn lại năm ngày chúng ta cố gắng nghĩ cách, miễn cưỡng còn kịp.
Kỳ Hằng lại không lạc quan như vậy:
- Lần này địa điểm tập hợp nằm ở Quỷ Mộc nhai, cho dù là thần thông phi hành nhanh nhất của Mộc Thần Trủng chúng ta, cũng phải mất mười sáu ngày mới có thể chạy tới. Cho dù chúng ta nghĩ cách tìm cho Vũ La Tế Ti một món dị bảo phi hành, dị bảo phi hành thông thường cũng phải mất chín ngày. Trừ phi chúng ta tìm được dị bảo phi hành mạnh nhất, bằng không. . .