Tiên Tuyệt

Chương 672: Chương 672: Trận chiến đầm lầy (Hạ)




- Không muốn nói ư?

Vũ La đoán được, không khỏi cười một tiếng:

- Ngươi không muốn nói, để ta nói thay ngươi vậy.

- Lệ Vũ Chiểu trước kia tên là Lệ Quỷ Chiểu, sau Đế Quân Thôi Xán cầm quyền, cảm thấy Nam Hoang chính là thiên hạ của Ma tu, hẳn nên cường hãn thượng võ, cho nên đổi tên hung địa nổi danh nhất Nam Hoang này từ Lệ Quỷ Chiểu thành Lệ Vũ Chiểu.

- Đế Quân Thôi Xán chính là người hiểu rõ Lệ Vũ Chiểu nhất Nam Hoang từ trước tới nay, bởi vì hắn vốn là tu luyện thành công ở chỗ này, có thể nói hiểu nơi này rõ như lòng bàn tay. Cũng là người duy nhất ở Nam Hoang từ trước tới nay, có thể suy đoán ra quy luật xuất hiện của Quỷ Chiểu.

Sắc mặt Quỷ Lệ Danh càng thêm khó coi hơn:

- Rốt cục ngươi là ai, vì sao ngươi có thể biết nhiều như vậy?

Vũ La ngồi trên tảng đá đổi sang tư thế khác, nhướng mày nói:

- Không phải là ngươi đã đoán được sao? Chỉ bất quá ngươi không dám thừa nhận mà thôi.

Quỷ Lệ Danh nhất thời ủ rũ như cha chết:

- Thật là ngươi sao?

Vũ La gật đầu:

- Ngươi không ngờ rằng ta sẽ trở lại sao?

- Không thể nào!

Quỷ Lệ Danh gầm lên một tiếng:

- Ngươi đã chết từ lâu, làm sao có thể sống lại được? Nguyên hồn Thôi Xán cũng đã bị hủy diệt, không thể nào chuyển thế trùng tu.

Vũ La phóng xuất nguyên hồn của mình:

- Cho ngươi nhìn một cái, cũng cho ngươi mất hết hy vọng.

Lực lượng nguyên hồn vừa xuất hiện, nhất thời sắc mặt Quỷ Lệ Danh trắng bệch, cắt không còn giọt máu, đôi môi run run:

- Ngươi. . . thật sự là ngươi. . .

Vũ La chậm rãi nói:

- Lâm Tuyệt Phong, Tống Kiếm Mi đều đã chết hết, chỉ còn lại một mình ngươi. Các ngươi cho là đã hủy diệt nguyên hồn bận tọa, nhưng các ngươi cũng không ngờ rằng một đạo Thiên Mệnh Thần Phù đã chết lại có thể bảo vệ cho nguyên hồn bản tọa bất diệt!

Quỷ Lệ Danh bỗng nhiên gào thét kêu lên:

- Tiện nhân Tống Kiếm Mi hại chết ta rồi! Nếu không phải ả nói Hạn Bạt Huyết Phần đã chết, ta làm sao dám có lòng ám toán Đế Quân. Tống Kiếm Mi, cho dù ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Vũ La đứng dậy:

- Thành quỷ? Quỷ Lệ Danh, ngươi chưa chiến mà sợ, coi như đã thua.

Quỷ Lệ Danh thình lình trừng mắt nhìn Vũ La, nét mặt hoàn toàn dữ tợn điên cuồng:

- Thua? Ha ha ha! Thôi Xán, Quỷ Lệ Danh ta là ai ngươi còn không hiểu rõ sao? Cho dù ta chết, cũng phải kéo ngươi theo!

Chợt y vỗ một chưởng vào mi tâm mình, một đám lửa đen kịt trong lòng bàn tay bùng lên, vang lên thanh âm trầm đục như sấm động tháng Sáu.

Bắt đầu từ mi tâm y, mỗi đường kinh mạch dấy lên một luồng lửa đen, rất nhanh kinh mạch toàn thân y đã bị ngọn lửa màu đen bùng cháy. Vũ La nhướng mày:

- Ma Diễm Thiêu Mạch, ngươi cũng là thật ác độc, đối với mình cũng hạ thủ được.

Ma Diễm Thiêu Mạch chính là một thủ đoạn tàn nhẫn nhất trong công pháp của Quỷ Lệ Danh, có thể kích phát tất cả tiềm năng tu sĩ, gia tăng một thân chiến lực lên năm thành.

Ở tình huống thông thường, thủ đoạn này được sử dụng cho tử sĩ hoặc con rối. Quỷ Lệ Danh tự biết hôm nay Thôi Xán tuyệt sẽ không bỏ qua cho mình, cho nên nghiến răng nghiến lợi chịu đau, liều mạng thi triển trên thân thể mình, muốn đánh cuộc một lần cuối. Đau đớn vô cùng tận khiến cho cả gương mặt Quỷ Lệ Danh vặn vẹo méo mó, da thịt trên mặt co rúm lại, miệng méo mắt lệch, hung quang trong mắt không giảm mà tăng.

- Thôi Xán, ân oán trăm năm giữa ta và ngươi hôm nay sẽ hoàn toàn kết thúc, cũng là một chuyện thống khoái!

Vũ La không nhịn được ngửa mặt lên trời cười to:

- Ha ha ha, Quỷ Lệ Danh, tên âm hiểm tiểu nhân ngươi nhát như chuột, giảo hoạt như quỷ, ngươi cần gì phải ra vẻ đường hoàng như vậy? Cái gì là ân oán trăm năm? Bất quá là ngươi nhìn thấy bản tọa thì bỏ chạy, bản tọa gặp lúc rủi ro ngươi lại đạp một cước. Người như vậy cũng không biết xấu hổ, đòi làm đối thủ cùng ta?

- Ta tới giết ngươi, không phải kết thúc ân oán gì với ngươi cả. Có ân báo ân, có cừu báo cừu. Tiểu thù có thể bỏ, tiểu ân không thể quên.

- Ta và ngươi chính là tử thù, tuyệt đối không thể cười xòa cho qua. Nếu ta không giết ngươi, gút mắc trong lòng vĩnh viễn không thể nào cởi bỏ.

Quỷ Lệ Danh giận tím mặt:

- Được, cứ việc giết ta đi, ngươi muốn giết ta, vậy phải chôn cùng ta!

Y vươn tay ra, chộp ra một trảo, một chiếc hồ lô tinh xảo màu vàng sẫm xuất hiện trong lòng bàn tay, từng vòng lửa đen cháy bừng bừng vây quanh hồ lô.

Hồ lô kia đón gió hóa lớn, trở nên to bằng chum nước.

Quỷ Lệ Danh quát một tiếng chói tai:

- Đốt! Đốt! Đốt! Đốt sạch thiên hạ, Ma Hỏa Luyện Tiên!

Y giơ hồ lô màu vàng sẫm kia lên cao, miệng hồ lô phun ra một luồng Ma Hỏa đen kịt, gặp gì đốt nấy, nháy mắt đã đốt cháy phạm vi hàng chục dặm xung quanh.

Ma Hỏa bừng bừng càng cháy càng cao. Vũ La vẫn ngồi trên tảng đá như trước, bất kể ngọn lửa hung mãnh tới mức nào cũng phải dừng lại cách hắn chừng ba trượng.

- Ngươi vẫn sử dụng những thủ đoạn này ư, quả thật là không có một chút tiến bộ nào. Khó trách năm xưa ngươi thấy bản tọa lập tức chạy trốn.

Quỷ Lệ Danh quát lên như sấm, chuyện năm xưa y lẩn trốn Đế Quân Thôi Xán là chuyện vô cùng nhục nhã trong đời. Trong hồ lô màu vàng sẫm bất chợt phun ra một thanh trường kiếm lửa khổng lồ, trường kiếm phóng vút lên cao, múa may vài cái, tiếp tục toát ra Ma Hỏa vô cùng tận.

Quỷ Lệ Danh lại run hồ lô một cái, một hung hồn Ma Hỏa chui ra. Hung hồn này khi còn sống là một hung thú Bát trảo Hỏa Giao nhất phẩm thượng, sau khi bị Quỷ Lệ Danh giết chết, luyện hóa cả thân thể, sinh hồn, nội đan của nó trong hồ lô, bồi dưỡng trăm năm trở thành hung hồn Ma Hỏa.

Hung hồn vẫn có ngoại hình Bát trảo Hỏa Giao như trước, bất quá hung dữ hơn, hùng mạnh hơn rất nhiều. Nó vừa xuất hiện đã lập tức bổ nhào về phía trước, dung nhập vào trong Ma Hỏa phi kiếm khổng lồ. Ngay sau đó phi kiếm rung mạnh một cái, một ít Ma Hỏa còn sót lại trên mặt đất vù một tiếng bị Ma Hỏa phi kiếm hấp thu. Phi kiếm này lại bành trướng thêm vài phần, nhắm vào đầu Vũ La chém xuống một kiếm.

Vũ La khẽ khoát tay.

Keng!

Kỳ Lân Tý đã phát động, Thần Điểu Đồng Hoàn cũng đã phát động. Hai cánh tay hắn giao nhau trước người, hai đạo Thần Hỏa bừng bừng cháy, va chạm một cái thật mạnh với Ma Hỏa phi kiếm của Quỷ Lệ Danh.

Dưới chân Vũ La trầm xuống, tảng đá hắn ngồi lập tức vỡ tan tành.

Ma Hỏa phi kiếm có chút chật vật bay ngược trở về, Quỷ Lệ Danh có chút khó tin nhìn tay trái Vũ La:

- Thiên Mệnh Thần Phù! Thôi Xán, ngươi quả thật vô cùng may mắn, lại có thể tìm được một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, mặc dù so ra kém Hạn Bạt Huyết Phần, nhưng có thể nói là rất khá.

Vũ La cũng không nói gì, vươn ra ngón tay trỏ Thần Hỏa bừng bừng, ngoắc ngoắc Ma Hỏa phi kiếm lơ lửng trên không.

Quỷ Lệ Danh giận dữ:

- Thật là cuồng vọng!

Trên Ma Hỏa phi kiếm, hung hồn Bát trảo Hỏa Giao xuất hiện ra ngoài, nằm trên thân kiếm. Ma Hỏa phi kiếm chém xuống một kiếm, Vũ La dùng cánh tay trái được Kỳ Lân Tý gia trì chộp ra một trảo bắt được phi kiếm. Hung hồn Bát trảo Hỏa Giao lách tránh sang bên, sau đó cắn mạnh về phía Vũ La.

Một con Thần Điểu Phượng Hoàng phóng vút lên cao, mổ mạnh một cái vào cổ hung hồn Bát trảo Hỏa Giao.

Ma Hỏa màu đen bị mổ trúng văng ra tung tóe. Quỷ Lệ Danh rống to một tiếng, hung hồn Bát trảo Hỏa Giao kêu thảm một tiếng, lập tức lui về.

Vũ La đột ngột bay lên không, không đợi Ma Hỏa phi kiếm lui về, một cước đạp mạnh trên phi kiếm, Vu lực màu vàng sẫm nhanh chóng tràn ngập. Ma Hỏa phi kiếm phát ra một tràng tiếng vỡ nát răng rắc, cuối cùng hóa thành hỏa vân đầy trời bay lả tả dưới chân Vũ La.

Hung hồn Bát trảo Hỏa Giao kêu lên một tiếng thê lương, liều mạng bỏ chạy về phía Quỷ Lệ Danh. Vũ La giơ tay lên chộp ra một trảo, hai ngón tay đâm vào cổ hung hồn, hai đạo Thần Hỏa nhanh chóng rót vào.

Hung hồn Bát trảo Hỏa Giao là do Ma Hỏa màu đen tạo thành, thình lình từ thân thể nó bùng lên hại ngọn lửa màu vàng, nhanh chóng tràn ngập toàn thân, ngay sau đó cả hung hồn cũng bị Thần Hỏa cắn nuốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.