Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 407: Chương 407




“Vậy thì mười nghìn linh thạch”, Diệp Thành lại thêm chín nghìn nữa sau đó đưa cả cho lão già mặc đồ tím kia.

Lão già cũng đưa lại cho hắn một miếng ngọc giản: “Cầm lấy miếng ngọc giản này, biết đâu, ta nói biết đâu ngươi đặt trúng thì dùng nó đến đây lấy tiền, nếu không có miếng ngọc giản này thì không được tính”.

“Con hiểu rồi”, Diệp Thành cười xoà sau đó cầm lấy miếng ngọc giản quay người đi, phía sau hắn còn có từng cặp mắt nhìn hắn như đang nhìn một tên ngốc vậy.

Sau khi đặt cược, Diệp Thành không hề rời đi khỏi nơi này mà nhìn ngó trái phải ở nơi đặt cược, nơi này được bày trí hết sức tinh tế, chạy tới đây cược tiền quả là một trải nghiệm mới mẻ.

“Không tồi, quả là không tồi”, Diệp Thành xoa cằm. . truyện xuyên nhanh

“Nào nào nào, cược to được to, cược nhỏ được nhỏ”, trước một cái bàn ở ngay bên cạnh, một người trông giống như con khỉ gầy trơ xương lên tiếng hô hào.

Diệp Thành liếc mắt qua nhìn và tiến tới, hắn cũng muốn xem xem các tu sĩ các cược sẽ cá cược thế nào.

Khi đi lại gần một chút khoé miệng Diệp Thành bất giác nhếch lên: “Xắc xúc xắc?”

“Mẹ kiếp, đúng là hay ho”, Diệp Thành xoa xoa cằm: “Tu sĩ cũng cược thế này sao? Nếu như người nào đó có thiên nhãn thì chỉ cần nhìn một phát là nhìn thấu được rồi, kể cả không thể nhìn thấu thì cũng có thể nghe ra mà”.

“Vậy là ngươi không hiểu rồi”, nghe thấy tiếng Diệp Thành lẩm bẩm như vậy, một người bên cạnh hắn nghiêng đầu sang nhìn, và thật tình cờ, người này Diệp Thành đã gặp từ trước, đây chẳng phải là tên béo trước đó đâm sầm vào khiến hắn ngã ra sao?

“Sao thế, nơi này còn có môn đạo nào sao?”, Diệp Thành nhìn tên béo và hỏi bằng giọng khó hiểu.

“Đương nhiên rồi, ngươi cho rằng bên mời cá cược ngốc cả à?”, tên béo kia nói rồi không quên chỉ vào bàn đặt cược: “Nhìn thấy chưa, bàn đặt cược còn có cấm chế, cho dù là kết giới nhỏ nhưng những khả năng thần thông của tu sĩ cũng chẳng có tác dụng ở đây đây, còn cái bát lắc xúc xắc kia, cái nào cũng là binh khí cả, những khả năng thần thông của tu sĩ không hề có tác dụng, kể cả là thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu được bên trong là đại hay tiểu.

“Vậy các ngươi không sợ họ giở trò sao?”

“Có bao nhiêu người xem thế này bọn họ dám sao?”

“Mở, một, hai, ba, sáu điểm, tiểu”, khi Diệp Thành còn đang vui mừng vì điều bất ngờ thì cái tên người gầy như khỉ là nhà cái kia đã mở bát ra, ba điểm, đúng như Diệp Thành vừa nhìn thấy, vả lại tên này còn không hề giở trò.

“Mẹ kiếp”, tên béo ở bên cạnh hắn bắt đầu hằn học mắng chửi.

“Đúng là gặp phải ma rồi, vẫn là đại”, cũng giống như hắn, tiếng chửi rủa bắt đầu vang lên và nó đều vang lên từ những tên bị thua tiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.