“Sao ta không thấy ngươi trong đại hội đấu đan nhỉ?”, Ly Chương cũng bước tới, đứng vây quanh Diệp Thành.
“Ta không kịp tới”, Diệp Thành ho khan một tiếng, nhẩm niệm một câu rồi triệu hồi Tiên Hoả, để nó lơ lửng trong lòng bàn tay, hơn nữa còn điều khiến nó thay đổi màu sắc.
Tiên Hoả của hắn thay đổi màu sắc rất kỳ lạ, một ngọn lửa nhỏ pha trộn với các màu đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, đám Trần Vinh Vân nhìn ngọn lửa bảy màu mà trợn tròn mắt.
“Đây là chân hoả gì vậy?”, ba người nhìn chằm chằm ngọn lửa trong lòng bàn tay Diệp Thành, ngay cả Từ Nặc Nghiên cũng sáp lại: “Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy chân hoả bảy màu đó!” . truyện kiếm hiệp hay
“Hay là chúng ta đổi đi!”, Vi Văn Trác triệu gọi chân hoả màu tím của mình ra.
“Đừng có mơ”, Diệp Thành thu lại Tiên Hoả.
Hai ngày tiếp theo Hạo Thiên thế gia bận rộn hơn rất nhiều, hầu như đều là chuẩn bị cho Thiền Uyên Hội Minh.
Nhưng đó là chuyện của các trưởng lão.
Còn các đệ tử tham gia Thiền Uyên Hội Minh lúc này đều đang yên tĩnh điều tiết hơi thở trong phòng, luôn giữ cho mình ở trạng thái tốt nhất.
Phù!
Trong khu vườn nhỏ, Diệp Thành thở ra một hơi khí đục, hắn duỗi eo thật dài, chín chu kỳ Man Hoang Luyện Thể và chín chu kỳ Man Hoang Luyện Hồn khiến hắn tràn đầy năng lượng, toàn thân dễ chịu.
Diệp Thành uống nốt ngụm rượu cuối cùng rồi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao.
Không biết đến lúc nào hắn mới dời mắt, đi ra khỏi cổng khu vườn, dưới bầu trời sao, hắn nhìn Hạo Thiên thế gia thật kỹ coi như nhìn thay thân nương của mình.
Phủ đệ của Hạo Thiên thế gia đúng là rất lớn.
Đập vào mắt hắn là những đỉnh núi nhỏ, còn có cung điện, lầu các, đâu đâu cũng thấy có cây linh quả và linh thảo, nhưng so với Đan phủ của Đan Thành thì vẫn còn kém xa.
Các thành viên của Hạo Thiên thế gia cũng khá nhiệt tình, ai nhìn thấy hắn cũng chào hỏi.
Tâm trạng Diệp Thành không có gì thay đổi nhiều, vẫn bình lặng như màn đêm yên tĩnh này, hắn vẫn không có tình cảm gì với nơi đây, sở dĩ hắn ở lại giúp Hạo Thiên thế gia cũng là vì chút tình cảm nhỏ nhoi.
“Sắp cởi rồi, sắp cởi rồi”, khi Diệp Thành đi ngang qua biệt uyển thì nghe thấy tiếng cười khúc khích truyền ra từ bên trong.