Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 534: Chương 534: Kim Bệ Hạ




“Cái gì? Còn phải đưa Yêu tộc này tới Lưu Bàn Sơn? Có lầm không vậy? Sao nhiều chuyện thế?” Bố Tự Du nhìn hai tiểu hài tử đang ngâm mình trong ao trong tiểu đảo nổi, một thì đang ra sức quẫy, một thì vẻ mặt lãnh khốc dựa vào bờ không nói gì.

Nhìn chằm chằm Mập Mạp và Chu Tước, Bố Tự Du chọc chọc Kim Phi Dao, nhỏ giọng hỏi: “Hai người này thật sự không phải là ngươi sinh?”

“Đầu óc ngươi có vấn đề à? Ta sinh với ai? Hơn nữa, hai kẻ kia đều không phải người bình thường, ta có thể sinh ra con ếch và con gà sao?” Kim Phi Dao cảm thấy Bố Tự Du điên rồi.

Bố Tự Du lại vuốt cằm nghĩ nghĩ, không chắc chắn đáp: “Nhưng ngươi cũng không xem như người, sinh ra ếch và gà hẳn là việc rất bình thường đi.”

“Ngươi đi tìm chết đi.” Kim Phi Dao tức giận mắng.

“Được rồi, Hắc Thủy kiến đã bắt đủ, chúng ta mau mau xuất phát thôi.” Bố Tự Du sờ sờ đầu, ha ha cười ầm lên.

Kim Phi Dao lại xòe ngón tay ra đếm, nói: “Không nhanh như vậy đâu, ta muốn tới Lưu Bàn Sơn lấy Tinh Viên thạch trước, sau đó luyện pháp bảo bản mạng rồi mới đi cùng ngươi.”

“Pháp bảo bản mạng? Không cần đâu, lần này không phải đi đánh nhau, là có chuyện tốt. Đợi xong việc thì ngươi lại đi luyện pháp bảo, không ảnh hưởng gì hết.” Bố Tự Du nghe nàng nói phải luyện pháp bảo thì vội nói, ai có thể đợi lâu như vậy chứ.

“Chuyện tốt?” Kim Phi Dao không dám tin nhìn hắn, cảm thấy bản thân nghe lầm rồi, lại còn có chuyện tốt. Nàng đã sống gần sáu trăm năm, chưn từng kiếm được chuyện tốt từ nam nhân, hiện tại Bố Tự Du lạ nói có nhiệm vụ là chuyện tốt, không phải là sẽ càng nguy hiểm đó chứ.

Thấy vẻ mặt không tin của nàng, Bố Tự Du lại khẳng định: “Thật, không cần đánh nhau, ta lừa ngươi làm gì, lại có rất nhiều đồ ăn ngon, cam đoan ngươi sẽ thích.”

“Sự tình quá khác thường chắc chắn có vấn đề, tám phần là loại chuyện cửu tử nhất sinh cho nên ngươi mới dụ ta đi.” Chuyện này quá không hợp với lẽ thường, nàng đã đồng ý đi rồi sao còn phải dụ dỗ như vậy.

“Đừng có nghi thần nghi quỷ, dù sao ngươi cũng phải đi, đâu phải ta nói như vậy thì ngươi sẽ không đi. Ngươi đã đồng ý với ta rồi, ta bắt Hắc Thủy kiến giúp ngươi, ngươi đi cùng ta.” Bố Tự Du cau mày tức giận nói.

“Thật là quỷ dị nha.” Mang theo một bụng khó hiểu, Kim Phi Dao thu thập tiểu đảo nổi, nhấc cả Mập Mạp và Chu Tước ra, cuối cùng cùng với Hoa Uyển Ti và Bố Tự Du chen lấn trên phi thảm mà đi tới Lưu Bàn Sơn Thần giới.

Nhìn phi thảm chật chội, Kim Phi Dao cảm thấy những người này thật sự quá lười, chen chúc hết ở đây làm gì? Đột nhiên, nàng nhớ lại mình đã kiếm được không ít pháp bảo, không bằng lấy ra vài cái cho Mập Mạp và Hoa Uyển Ti để bọn họ tự bay. Chu Tước thì không cần, cứ để cho hắn trở về Yêu tộc rồi tự làm.

Lục tìm trong túi càn khôn một hồi, nàng tìm ra vài món pháp bảo trung, hạ phẩm cho Mập Mạp và Hoa Uyển Ti, nhưng hai người đều lắc đầu không chịu lấy, cảm thấy quá sức phiền toái, có sẵn phi thảm không ngồi, ăn no rửng mỡ mới tự mình bay. Điều này đã chọc tức Kim Phi Dao, tặng không pháp bảo mà còn bị ghét bỏ, nếu là tu sĩ khác thì không biết đã cao hứng thành dạng gì rồi.

Lưu Bàn Sơn Thần giới có hơi xa, những Thần giới Yêu tộc ở đều là vừa cướp được, tất cả đều ở nơi xa xôi ít người, cho nên lần này mấy người Kim Phi Dao phải bay hai tháng mới tới nơi, từ xa đã thấy Lưu Bàn Sơn Thần giới vĩ đại đứng sừng sững trong mây, từ trên đỉnh núi có hơn mười thác nước trắng xóa chảy xuống, lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Tuy nhiên, Kim Phi Dao hơi do dự nhìn Lưu Bàn Sơn Thần giới, nói: “Sao Lưu Bàn Sơn Thần giới này trông lại kỳ quái như thế, thoạt nhìn giống như cái gì đó.”

“Giống như một đống đại tiện.” Bố Tự Du một bên thật hợp tình hình nói.

“Nói rất đúng, thật sự rất giống.” Kim Phi Dao vỗ tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ, bảo sao nàng cứ cảm thấy như giống cái gì đó. Thần giới này không phải là một đống phân dưới to trên nhỏ sao, một tầng lại một tầng, phi thường hình tượng, trên núi có cây có hoa có cỏ, còn có phòng ở, thoạt nhìn phi thường khôi hài.

Kim Phi Dao hắc hắc cười, “Nếu là ta thì đã sớm gọt lại núi này, thế nào cũng phải làm cho nó đẹp mắt một chút, nhìn như vậy thật sự quá ghê tởm. Yêu tộc kể cả không soi mói cũng phải làm cho bình thường một chút chứ. Chu Tước, ngươi từng tới đây chưa?”

Chu Tước nhìn Lưu Bàn Sơn Thần giới trước mắt, đột nhiên cảm thấy có chút mất mặt, Thần giới này thật sự làm người ta phiền chán. Nghe thấy Kim Phi Dao hỏi, hắn lắc đầu, khó chịu đáp: “Chưa từng tới, lúc trước ta không muốn quay về Yêu tộc, chạy tới đây không phải là tự chuốc cực khổ sao? Lại nói, chỗ này cũng không phải nơi ở vốn có của Yêu tộc, chẳng qua là cướp được từ tay Nhân tộc, muốn nói đến vấn đề thưởng thức thì hẳn là Nhân tộc trước kia ở đây quá không biết thưởng thức.”

“Ngươi đúng là rất quan tâm đến chuyện Yêu tộc. Chúng ta mau đi thôi, lấy Tinh Viên thạch rồi ta còn có việc phải làm nữa. Rốt cục cũng có thể đưa ngươi trở về, ít đi một tiểu hài tử là thêm một phần thoải mái.” Kim Phi Dao cũng không quản Chu Tước và Linh Dương nói với nhau cái gì, nhưng chỉ cần nghĩ có thể đá bớt một người khỏi phi thảm là cảm thấy rất tốt.

Dưới sự xem thường của Chu Tước, đoàn người bay đến phụ cận Lưu Bàn Sơn, còn chưa tới gần đã thấy từ trên Lưu Bàn Sơn nhanh chóng xuất hiện một đội nhân mã hùng hùng hổ hổ bay về phía các nàng. Vừa tới trước mặt các nàng liền hung hăng quát: “Người nào xông đến Lưu Bàn Sơn của chúng ta? Nhân tộc thì bỏ mạng lại, Ma tộc thì xưng tên ra.”

Kim Phi Dao sửng sốt một cái, đây là chiếm núi làm vua nha, liền cười hì hì chỉ vào Chu Tước nói: “Yêu tộc thì sao?”“Yêu tộc?” đoàn Yêu tộc kia đánh giá mấy người từ trên xuống dưới, bốn gã Nhân tộc một gã Yêu tộc. Hơn nữa tiểu hài tử bị chỉ kia căn bản chính là Nhân tộc nha. Vì thế liền quát: “Nói bậy bạ gì đó, hắn rõ ràng là Nhân tộc.”

Không ngờ tên Yêu tộc Nguyên Anh kỳ này lại không nhận ra Chu Tước, Kim Phi Dao nhất thời kinh ngạc nhìn Chu Tước. Sắc mặt Chu Tước tối sầm, tính khí đại thiếu gia liền nổi lên, cao giọng mắng Yêu tộc kia: “Ngươi không có mắt à? Nhìn thấy bản điện hạ mà cũng dám lớn tiếng nói chuyện như vậy, cẩn thận ta bảo tư tế rút yêu hồn của ngươi ra.”

Sau đó, hắn ngẩng cao đầu, cao ngạo nói: “Gọi tư tế của các ngươi ra đây cho ta, tiểu nhân vật như các ngươi còn chưa có tư cách tới đón ta, cút!”

Yêu tộc bị hắn mắng cho choáng váng đầu, muốn tức giận nhưng nhìn tu vi những người tới lại nhẫn nhịn, ai biết người này có phải là điện hạ thật hay không, nếu đắc tội đám đồ điên kia thì có thể gặp phiền toái. Hắn nhanh chóng vung tay, có Yêu tộc liền bay trở lại Lưu Bàn Sơn tìm tư tế.

Kim Phi Dao chậc lưỡi, nhãn châu chuyển động nhìn Chu Tước, truyền âm hỏi: “Ngươi là điện hạ?”

“Ngươi không biết sao? Những người có thực hồn thần thú thì được Yêu tộc xưng là điện hạ, đây là cách xưng hô đặc biệt, các Yêu tộc khác không được dùng. Chúng ta là thần thú, không phải là yêu thú phổ thông. Thần thú đều được gọi là điện hạ, mà người Yêu tộc có thực lực được xưng là vương, được tôn trọng nhất lại là bệ hạ.” Chu Tước mặt không biểu cảm truyền âm.

“Không thể nào!” Kim Phi Dao chấn động, không hiểu hỏi: “Nhưng những Yêu tộc giao tiếp cùng ta đều biết ta là Thao Thiết, lại không có một ai gọi ta là điện hạ, cả ngày tìm ta phiền toái. Vì sao? Đều có được thực hồn, sao ngươi có thể làm điện hạ mà ta lại không có ai quản, chẳng lẽ là vì ngươi do Yêu tộc nuôi lớn?”

“Ngươi không nhận được thực hồn chúc phúc của Đại Tế Ti, đương nhiên không có người gọi ngươi là điện hạ. Ngươi bị Yêu tộc tìm phiền toái chắc chắn là vì ngươi cả ngày gây chuyện sinh sự, đắc tội Yêu tộc. Lại càng không nói tới chuyện ngươi lớn lên trong Nhân tộc, không hề ở cùng Yêu tộc.” Chu Tước không hề kinh ngạc chuyện vì sao đãi ngộ của nàng lại kém như vậy.

Kim Phi Dao cảm thấy quá không công bằng, bản thân căn bản không hề làm chuyện gì tai họa đến Yêu tộc. Hơn nữa, người mở Cửu Trọng Linh Áp trận chính là nàng, không cần nói điện hạ, làm bệ hạ đều hoàn toàn không có vấn đề.

Trong lúc Kim Phi Dao còn rối rắm, từ Lưu Bàn Sơn lại có người bay tới, trên người mặc đồ màu sắc rực rỡ, trên tay cũng cầm một cây quyền trượng, cũng là tư tế giống Linh Dương.

Nhìn thấy tư tế đến, Chu Tước đột nhiên lắc đầu, mũ phượng lĩnh mao từ trên đầu hiện ra, ánh lửa chớp động giống như đang cháy trên đầu, ánh mắt lãnh đạm nhìn tư tế.

Tư tế dừng một chút, lập tức tiến lên bái kiến: “Bái kiến Chu Tước điện hạ, không biết điện hạ tới, không kịp tiếp đón từ xa, thỉnh điện hạ đừng lấy làm phiền lòng, ta sẽ đưa điện hạ đi gặp Đại Tế Ti.”

Nói xong, ánh mắt hắn lại nhìn về phía mấy người Kim Phi Dao, dè dặt cẩn trọng hỏi; “Không biết mấy vị này là thế nào với điện hạ?”

Bố Tự Du chỉ vào Kim Phi Dao, cười nói: “Ta và điện hạ của các ngươi không có quan hệ, ta là cùng vị này tới.”

Kim Phi Dao nhìn tư tế, đột nhiên tâm sinh nhất niệm, lắc lắc đầu làm sừng Thao Thiết hiện ra, sau đó nhếch miệng cười nói: “Ta là Thao Thiết, hiện tại đại biểu cho nghi trượng bên ngoài của Cửu Yêu vương. Lần này là nhận ý chỉ của Lang đại nhân Ma tộc tiến đến tặng đồ, phía sau đều là thuộc hạ của ta.”

Tư tế ngây ngẩn cả người, đây là bao nhiêu danh hiệu và thế lực chứ. Là Thao Thiết, phía sau có hai gã nô lệ Nguyên Anh kỳ, bên cạnh có đả thủ thần thú kỳ, tuy trên người nàng không có dấu vết của thực hồn chúc phúc nhưng đúng là có thực hồn, đây là điện hạ chưa chính danh nha.

Đả thủ thần thú kỳ, nếu ở trong Yêu tộc là đã có thể phong vương, hiện tại lại làm thuộc hạ cho Thao Thiết tu vi không khác biệt lắm, vị này thật có lai lịch nha.

“Các vị, mời! Ta sẽ lập tức đưa các vị đi gặp Đại Tế Ti.” Hắn cảm thấy đây không phải là chuyện hắn có thể xử lý, vội vàng đưa mấy người Kim Phi Dao lên Lưu Bàn Sơn.

“Vị điện hạ này, ngươi nói là ngươi tới theo lệnh Lang đại nhân, không biết có chuyện gì?” tư tế không biết nàng và Linh Dương giao dịch cho nên cẩn thận hỏi lại.

Kim Phi Dao lại không trực tiếp trả lời mà hướng về phía tư tế cười nói: “Ngươi gọi ta là Kim bệ hạ là được.”

“Bệ hạ?” tư tế nghi hoặc nhìn nàng, không rõ nàng có ý gì, không có thực hồn chúc phúc, ngay cả danh điện hạ còn không có.

Kim Phi Dao lại cười đến đặc biệt quỷ dị, chầm chậm nói: “Đúng vậy, bởi vì ta đủ tư cách được gọi là bệ hạ. Nếu không có ta thì Cửu Trọng Linh Áp trận vẫn còn đang áp Yêu tộc ở ngoài Thần cấp giới, yêu thú Thần cấp giới cũng không có khả năng tiến lên Thần Thú kỳ, mà Lưu Bàn Sơn cũng sẽ không thể thành địa bàn của các ngươi. Ngươi nói xem, chẳng lẽ ta không đúng là bệ hạ sao?”

Nàng nói xong, tư tế kinh hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.