Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 323: Chương 323: Thiên Đế Linh Giới




“Hai Trúc Cơ kỳ, mười Luyện Khí kỳ. Long gia, ngươi chọc ta chơi à?” Kim Phi Dao thấy rõ tu vi mấy người kia, buồn cười hỏi kim long.

Lúc này kim long cũng thấy rõ tu vi người tới, nhất thời tức giận đến nổi trận lôi đình, nhưng hắn lại không phục, vẫn hung dữ như trước nói: “Ngươi đừng cao hứng quá sớm, tuy ta không duy trì được lâu nhưng liều mạng thức hồn thì vẫn có thể ngăn chặn tu vi của ngươi được nửa canh giờ. Đến lúc đó ngươi chính là một phàm nhân phổ thông, một kẻ Luyện Khí kỳ cũng có thể xử lý ngươi.”

“A, lợi hại như vậy sao? Long gia, ta rất sợ.” Kim Phi Dao cợt nhả nhìn hắn, cười nói.

Kim long tức giận nổ phổi, vọt tới không trung, đuôi rồng quấn lấy Kim Phi Dao, giận dữ hét về phía hoàng thành: “Đám phế vật kia, nàng này giết chết Tô Cảnh, chỉ phái chút người kia đến, đợi ta trở về sẽ chém đầu tất cả các ngươi.”

“Hóa ra tam hoàng tử tên là Tô Cảnh, ha ha ha.” Kim Phi Dao ha ha cười nói.

“Không cho phép ngươi gọi.” kim long hung hăng mắng.

Lý Duệ này là một gã thành vệ quân cửu phẩm của Long Uy đế quốc, thủ hạ là một đội tu sĩ Luyện Khí kỳ, chuyên trách trông coi hoàng thành giàu có, cuộc sống rất đầy đủ.

Hôm nay đã đi tuần được hơn một nửa, hắn đang nhàn nhã ngồi ở chỗ thành vệ uống trà thì có người đến báo, nói ở Sát Tiên đài ngoài thành dường như có cái gì đó.

Sát Tiên đài? Lý Duệ cảm thấy kỳ quái, là ai mà lại lên Sát Tiên đài chứ, nơi đó là nơi chuyên để xử trí những kẻ sát hại người hoàng tộc. Tổ tiên hoàng tộc sẽ hóa thành rồng phụ vào hậu đại, chỉ cần có người giết hậu đại thì sẽ bị long hồn của tổ tiên đưa tới Sát Tiên đài để xử quyết.

Mấy ngàn năm trước đúng là có không ít tu sĩ bị mang tới Sát Tiên đài, lưỡi dao trên Sát Tiên đài cũng đã chém giết không biết bao nhiêu người. Những người bị long hồn cuốn lấy thì dù có muốn chạy trốn cũng không thoát, trừ phi là Luyện Hư kỳ, bằng không thì kể cả Hóa Thần kỳ cũng không thể tránh thoát.

Có điều…

Hiện tại đế quốc Tô gia đã vững như bàn thạch, mấy ngàn năm rồi không có bất luận người hoàng tộc nào bị giết chết, tất cả đều là chết già, Sát Tiên đài kia đã sớm mất đi tác dụng. Không biết là loại người nào lại dám chạy lên Sát Tiên đài quấy rối, kể cả là nơi phế tích cũng vẫn là trọng địa hoàng gia. Ai ăn tim gấu mật hổ mà dám lên đó?

Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng Lý Duệ có nhiệm vụ canh giữ hoàng thành, chỗ kia đã vượt qua phạm vi quản lý của hắn, cho nên hắn lười phải nhấc mông, tiếp tục ngồi tại đó uống trà, nghĩ đến mấy tiểu Ma tộc phấn nộn mà lâu Nô Hoa mới mua về, eo nhỏ kia đúng là tinh tế nha.

Ngồi đủ hai canh giờ, hắn uống trà xong còn tuần thành thêm một lần, rồi lại đi lên thành lâu xem một vòng như bình thường mới phát hiện Sát Tiên đài xa xa không giống như có người rảnh rỗi trèo lên mà tựa hồ có cái gì đó hình rồng đang động đậy.

“Không thể nào. Chẳng lẽ có người giết hoàng tộc, bị long hồn đưa tới Sát Tiên đài?” Lý Duệ có chút nghi hoặc nhưng lại cảm thấy căn bản không có khả năng. Không phải nói không có người đánh thắng được hoàng tộc sao? Mà ai dám chứ? Tất cả Thiên Đế Linh giới đều là của Tô thị, nhìn thấy hoàng tộc chỉ có thể quỳ xuống thỉnh tội chứ ai mà dám giết bọn hắn?

Tuy nhiên, càng nhìn càng thấy trên Sát Tiên đài bất thường. Lý Duệ nghĩ nghĩ, quyết định mang theo tiểu đội của mình đi nhìn xem.

Nếu là có người rảnh rỗi đi quấy rối thì đuổi bọn họ đi, nếu quả thật có hoàng tộc bị giết, hung thủ bị long hồn đưa tới, hắn xử quyết người này xong chỉ sợ sẽ thăng quan phát tài.

Nghĩ vậy, trong lòng Lý Duệ lại có chút chờ mong, thực lòng hy vọng có hoàng tộc nào đó bị giết, bản thân đi lập công lớn.

Bay tới gần, trong lòng Lý Duệ nhất thời cuồng hỉ, thật sự là long hồn trong truyền thuyết!

Trên Sát Tiên đài bẩn thỉu cũ nát có một con kim long đã hơi ảm đạm quấn lấy một nữ tu sĩ. Vì bị kim long áp chế cho nên hắn nhất thời không nhìn ra người nọ có tu vi gì. Lại có người thật sự giết hoàng tộc, tuy nhiên đây chính là cơ hộ tốt, chỉ là một nữ nhân, hơn nữa tu vi còn bị ngăn chặn.

Sau khi nghe kim long rống lên với bọn họ, Lý Duệ bị kinh hách nghiêm trọng, hắn kinh hãi thất thanh hô lên: “Cái gì? Tam hoàng tử bị giết?”

“Tam hoàng tử? Không phải tam hoàng tử đi Tinh La Linh giới sao? Chẳng lẽ là bị giết ở Tinh La Linh giới?” Lý Duệ đột nhiên ý thức được, đây là chuyện lớn nha. Tam hoàng tử là vị hoàng tử mà bệ hạ vô cùng yêu thích, nhà mẹ đẻ tam hoàng tử cũng là một gia tộc có quyền lực hàng đầu, hiện tại tam hoàng tử bị giết, lần này to chuyện rồi.

Hắn vội vàng ra lệnh cho thủ hạ: “Mau, mau trở về bẩm báo, Tam hoàng tử bị giết, kẻ giết người đang ở trên Sát Tiên đài.”

“Dạ!” viên phó thủ cũng ý thức được tầm quan trọng của vấn đề, định rút hai người quay về hoàng thành nhưng lại nghĩ mấy tên thủ hạ Luyện Khí kỳ cưỡi pháp khí phi hành tốc độ không mau, cuối cùng quyết định tự mình đi về.

Kim Phi Dao thấy một gã Trúc Cơ kỳ quay đầu bay về hoàng thành liền nói với kim long: “A, một gã chạy rồi, hiện tại thực lực càng đại giảm. Như vậy chỉ sợ không giết được ta. Ngươi có muốn đợi thêm vài người tới không?”

“Hừ, ta xem ngươi cứng đầu đến bao giờ.” Kim long tự biết thời gian của bản thân không còn nhiều, nếu không phải những người này không tận tâm canh gác Sát Tiên đài thì sẽ không bị kéo dài như vậy.

Hắn phi thân dựng lên, quát đám người Lý Duệ: “Ta hiện tại sẽ vây khốn tu vi của nàng, các ngươi mau mau giết chết nàng. Chỉ có thời gian nửa canh giờ, các ngươi không cần nghĩ đến chuyện bắt sống, người này có tu vi Nguyên Anh kỳ, chỉ cần nàng khôi phục tu vi thì các ngươi không phải là đối thủ của nàng.”

Nói xong, toàn thân kim long hóa thành tự phù màu vàng, nhập vào trong cơ thể Kim Phi Dao. Sau đó, Kim Phi Dao phát hiện tay chân đã có thể hoạt động.

Bọn Lý Duệ lần đầu tiên nhìn thấy long hồn, nghe xong lời hắn nói thì chấn động. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ, làm sao bọn họ có thể đánh được? Tuy nhiên, tu vi bị áp chế thì cũng chỉ là một phàm nhân, không cần nói nửa canh giờ, chỉ cần thời gian một ly trà nhỏ là có thể làm nàng chết sạch sẽ.

“Ngươi giết chết tam hoàng tử, giao mệnh ra đây đi.” Lý Duệ uy phong lẫm lẫm lấy trường thương ra, chỉ vào Kim Phi Dao mà quát.

Kim Phi Dao vung tay, nhấc Mập Mạp từ trong áo ra, “Không cần giả chết, đám kia giao cho ngươi, giữ tên tu vi cao nhất còn sống cho ta là được, ta có một số việc cần tìm hiểu.”

Lúc đó Mập Mạp sợ Lang, vốn tưởng rằng Kim Phi Dao đã chết, đang định chạy, không ngờ nàng lại rơi ra khỏi Thiên Địa Tịch Diệt quyết, cho nên nó đành phải quay đầu chạy về. Kim Phi Dao không còn hơi sức chú ý đến nó, nó liền tự động chui vào túi áo nàng, không ngờ lại bị kim long cùng đưa tới nơi này.

“Ộp!” Mập Mạp lên tiếng, thân hình còn lười biến lớn, chỉ giữ hình thể bằng một bàn tay, vút một tiếng vọt tới bọn Lý Duệ.

Đám người Lý Duệ nhìn thấy một cái gì đó màu trắng nhảy ra, sau đó vọt tới bọn họ, còn chưa kịp thấy rõ gì đã bị đánh bay ra ngoài.

Kim Phi Dao tránh ra khỏi chỗ lưỡi dao, ngồi ở sát mép Sát Tiên đài, linh lực cũng chỉ bị áp chế nửa canh giờ, ngồi đây xem Mập Mạp đánh người là được. “Linh thú cấp bảy đánh tu sĩ Luyện Khí và Trúc Cơ kỳ, đúng là hành hạ đến chết, cho Kết Đan kỳ đến mới có ý tứ nha.”

Nàng không chút để ý nói, nghiêng đầu nhìn Mập Mạp một chưởng chụp bay đội nhân mã. Nàng lựa chọn Lý Duệ là có nguyên nhân, tu vi cao thì những việc biết đến cũng nhiều một chút.

Lý Duệ thấy tình thế không ổn, đang định chạy lại bị Mập Mạp xông lên đánh cho một quyền, rơi lún xuống đất đến ba tấc, đấy còn là hạ thủ lưu tình để giữ người sống, nếu không thì một chưởng này đã lấy đi tính mạng hắn.

Sau đó Mập Mạp lại đuổi theo giết các tu sĩ khác, tu sĩ Luyện Khí kỳ giống như ruồi bọ bị nó chụp tan tác.

Đúng lúc này, Lý Duệ vùng vẫy đứng dậy, hùng tâm nổi lên. Đã không đánh lại linh thú cấp bảy, vậy chủ nhân của nó hiện tại chỉ là một phàm nhân không tu vi, lấy tính mạng của nàng đúng là dễ như trở bàn tay. Chỉ cẩn chế trụ nàng, con linh thú kia cũng không dám xằng bậy.

Vì cứu mạng cũng là vì lập công, Lý Duệ bay vọt lên, đánh về phía Kim Phi Dao.

“Ngươi định làm gì? Đừng có tới nha.” Thấy Lý Duệ nhằm về phía mình, Kim Phi Dao còn kêu lên kinh hoảng. Lý Duệ mừng thầm trong lòng, quyết ý phải bắt nàng, nhưng một nắm tay lại xuất hiện trước mắt.

Kim Phi Dao đấm mấy quyền, Lý Duệ Trúc Cơ kỳ làm sao chống đỡ được nắm tay tương đương pháp bảo trung phẩm của nàng, lại càng không nói tới một thân sức mạnh, đánh hắn chỉ giống như đánh đậu phụ.

“Ta đã bảo ngươi đừng tới rồi. Ta đang tức giận, tay sẽ không phân biệt được nặng nhẹ, ngươi càng muốn tìm cái chết.” Kim Phi Dao đánh mấy quyền, lại đá thêm mấy đá, không cần dùng chút linh lực nào đã đánh cho Lý Duệ hôn mê.

Lúc này Mập Mạp cũng đã hoàn thành nhiệm vụ trở về. Ngoài tu sĩ trở về báo tin lúc trước thì không có ai chạy trốn. Nếu kim long biết thân thể Kim Phi Dao lợi hại như thế thì chắc chắn sẽ không vì bản thân sắp biến mất mà để nàng tự do hoạt động, chỉ áp chế linh lực nàng.

“Này, ta hỏi ngươi vài vấn đề, nếu ngươi trả lời tốt thì ta sẽ tha cho ngươi.” Kim Phi Dao ngồi xổm xuống, vỗ vỗ mặt Lý Duệ, đánh cho hắn tỉnh lại.

Lý Duệ bị thương rất nặng, có lẽ cũng không đủ sức trả lời xong vấn đề, nhưng dục vọng cầu sinh của con người phi thường cường đại, hắn mở mắt ra gật đầu: “Ta nói, tiền bối muốn biết cái gì ta cũng nói.”

“Đây là nơi nào?” Kim Phi Dao đương nhiên muốn hỏi chuyện quan trọng nhất.

Lý Duệ rất muốn chửi má nó, ngay cả nơi này là chỗ nào ngươi cũng không biết mà dám giết hoàng tử nơi này. Tuy nhiên, hắn vẫn chậm rãi đáp: “Đây là Thiên Đế Linh giới, bên kia là hoàng thành của Long Uy quốc, toàn bộ Thiên Đế Linh giới là của Long Uy quốc, ngươi giết tam hoàng tử chính là tội lớn.”

Kim Phi Dao căn bản không nghe hắn nói tội gì, mà vuốt cằm lẩm bẩm: “Lão Long này đúng là lợi hại, có thể đưa ta từ Tinh La Linh giới tới thẳng Thiên Đế Linh giới, hình như cũng không gần nha. So với đi truyền tống trận thì tiết kiệm được không ít linh thạch, lại còn tránh được Lang ma đầu, đúng là lợi lớn.”

“Ta hẳn là nên cám ơn tam hoàng tử, hắn đúng là người tốt.” Nàng ha ha cười, đẩy đẩy Lý Duệ, hỏi: “Ở đây có môn phái tu tiên hoặc tòa thành tu tiên nào không?”

Nhưng Lý Duệ không đáp lời, Kim Phi Dao nhìn lại, hắn đã tắt thở. Sửng sốt một cái, nàng cào cào tóc nói: “Ta còn chưa hỏi xong…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.