Ngân, nó vội bắt chuyến xe buýt để đi đến quán ba nơi mà hắn đang uống, rõ là nó vẫn còn đang rất lo lắng cho hắn mà, đến nơi.
- Tuấn , đừng uống nữa đi về.
Hắn giờ trông rất thảm , hắn cố đưa mắt nhìn về phía ngân khi nghe giọng nói ngọt như đường ấy, sao mà quen quá.
- Ngân à, anh thật sự rất nhớ em, anh sai rồi, tha lỗi cho anh được
không, anh sẽ không bao giờ chấp nhận rằng chúng ta sẽ là bạn khi có
ngần ấy chuỗi ngày hạnh phúc.
Và hắn đã khóc, những giọt nước mắt
như nỗi lòng của hắn, cũng chỉ vì một cô gái mang tên” Ngân” , nó đã cố
kiềm nén cảm xúc của mình lắm để không bật ra tiếng khóc.
- Thôi nào đi về .
Ngân đưa hắn về nhà, công nhận là hắn trông thế chứ nặng chả khác nào con
ục, đang đi về thì bàn tay hắn giữ lại, bất ngờ phản ứng không kịp nó
ngã nhào vào lòng hắn, mùi hương thơm của hoa lưu ly , không lẫn vào đâu được , hắn đè nó xuống giường.
- Tuân thả tôi ra nhanh.
Nhưng dường như tiếng kêu của nó không tác dụng, hắn xé quần áo nó, ... thế
là lần đầu tiên của nó đã trao cho người mà Ngân yêu.Sáng mở mắt dậy,
cảm thấy toàn thân vô cũng đau nhức, hắn đã dậy từ lúc nào, ôm chầm lấy
nó trong niềm hạnh phúc:
- Dậy rồi à, ngủ tí nữa đi.
- Ư..m,
Nó xấu hổ chết đi được, sao trên mình không còn mảnh vải nào che thân thế
này, nhưng mệt quá đành thiếp đi, hắn ngắm nhìn nó, bây giờ nó giống như chú chim sẻ cho cần được che chở , bảo vệ, tại sao lúc nào cũng tỏ ra
mình mạnh mẽ trong khi cô yếu đuối cơ chứ.Đa số đàn ông đều muốn người
phụ nữ của họ yếu đuối một chút để họ chính là bề vai vững chắc nhất cho người phụ nữ tựa vào , và hắn cũng không ngoại lệ. Một lúc sau, nó tỉnh dậy thì chợt nhận ra người bên cạnh nó đã đi đâu rồi, Ngân bèn lấy một
cái áo sơ mi khá dài của tuấn mặc vào, vừa ra khỏi phòng thì đã ngửi
thấy mùi thơm cháo, thì ra đây là món sở trường của hắn.
- Dậy rồi à, ăn chút gì đi.
- ừm.
- À cái áo tôi mượn một tí, một chút anh có thể đi mua giúp tôi một bộ quần áo được không ?
- Ừm, em ăn đi.
Nó ăn hết phần cháo, hắn đi ra ngoài, nó giờ đây không còn là một cô gái ở tuổi đôi mươi nữa mà đã trở thành phụ nữ rồi, nó cũng không thấy hối
hận vì chuyện của hôm quá, vì má nó đã từng nói rằng:“ Lần đầu tiên của
con, hãy trao cho người mà con yêu thương nhất”, dù biết rằng nó với hắn còn có nhiều rào cản mà bắt buộc hai người phải vượt qua. Liệu rằng nó
có đủ tin tưởng vào tình yêu của Tuấn dành cho cô?
Hắn trở về mua một bồ quần áo đơn giản, nó mặc vào, rồi Ngân nói:
- Tôi đi về, à ừ chuyện tối qua , tôi không cần anh phải chịu trách nhiệm, hãy coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra nhé.
Hắn tức giận:“ Cái gì , coi như chưa từng có chuyện xảy ra á, đó là điều anh không thể làm được “ nói rồi tuấn giữ ngân lại.
- Từ nay em cứ ở lại đây đi.
- Anh điên à, tôi có nhà tôi về ,không phiền đến anh,tôi không muốn làm kẻ thứ 3 , anh hiểu không, chúc anh với thảo hạnh phúc.
- Em mới là kẻ điên , thật sự em muốn anh với thảo quay lại đến thế ư
- Tất nhiên rồi.
- Được, anh sẽ làm theo nguyện vọng của em, vì đó là điều em muốn.
Nói rồi nó đi nhanh ra khỏi cửa.Tự dặn lòng mình:“ Chấm dứt rồi” , hắn dường như đang muốn điên lên vì nó
- Tôi vì em mà muốn phát điên đây.