Tiếng Kêu U Ám

Chương 4: Chương 4: Chị em.




Ngọc Lam nhận ra tiếp xúc với bạn bè của Vân Lam một thời gian đã làm ý định trả thù cho em gái dịu xuống. Nhưng mỗi lần nhìn em gái thân toàn dây này dây nọ, nhịp tim lúc chậm lúc nhanh làm Ngọc Lam muốn xé xác tất cả những kẻ liên quan. Tình trạng của Vân Lam chẳng có chút tin tốt, khả năng trở lại bình thường như lúc trước là thấp nhưng khả năng tỉnh dậy còn không có hy vọng thì còn mơ gì đến khả năng phục hồi, giữ được mạng sống sau khi não bị chấn thương nặng đã là kỳ tích lắm rồi. Bây giờ chỉ trông đợi vào phép màu sẽ xảy ra với Vân Lam thôi. Vân Lam và Ngọc Lam là song sinh nhưng là song sinh khác trứng. Bình thường nhìn cả hai giống nhau như hai giọt nước chứ nếu nhìn kĩ sẽ nhận ra sự khác biệt trên khuôn mặt.  Song sinh luôn có sự liên kết vô hình với nhau. Dù không gặp mặt nhau nhưng cả hai đều vô thức cảm nhận được sự hiện diện của người kia. Ngọc Lam là người đầu tiên phát hiện ra bản thân có một người chị em sinh đôi. Đó là vô tình một lần, Tịch Dương- bác sĩ điều trị hiện tại của Vân Lam, trong một chuyến du lịch đến Việt Nam đã tình cờ gặp Vân Lam ở địa điểm du lịch, bản tính thích vớ vẩn của Tịch Dương đã thôi thúc bản thân lén nhổ vài sợi tóc của Vân Lam. Ngay trong ngày Tịch Dương liền video call cho Ngọc Lam để nói chuyện này, sau đó đã gửi mấy sợi tóc từ Việt Nam đến Hoa Kỳ để Ngọc Lam xét nghiệm ADN.

Ngọc Lam chưa bao giờ trò chuyện với em gái nhưng tình cảm thầm lặng dành cho Vân Lam không ngừng nảy sinh.

Nhìn gương mặt sáu, bảy phần giống mình đang nằm trong lồng kính với nhiều thiết bị điện tử xung quanh x tâm trạng Ngọc Lam càng thêm tồi tệ.

Thời gian để Ngọc Lam ở Việt Nam là có hạn, nhanh chóng giải quyết chuyện của Vân Lam, khả năng sau này gặp lại Vân Lam và gia đình rất thấp. Tịch Dương chẳng rảnh rỗi trông coi mạng sống của Vân Lam. Thời gian dự đoán tỉnh dậy của Vân Lam cũng sát ngày Ngọc Lam rời Việt Nam. Có lẽ đến cuối cùng vẫn không cho Vân Lam biết sự tồn tại của Ngọc Lam. ***** Chương này kết thúc tí, nếu mọi người đủ kiên nhẫn đọc đến chương này rồi thì mình rất cảm ơn. Mọi người like hoặc comment để mình lấy động lực được hông? Khen chê hay gì cũng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.