Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh

Chương 14: Chương 14: Chuyển nhà




"Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, nhận được mức năng lượng là 10." Thanh âm 88 vang lên, Diệp Niệm Ninh nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ vừa kịp deadline.

Thế nhưng bây giờ còn một chuyện đặc biệt xấu hổ đang chờ cậu xử lý!

Diệp Niệm Ninh trộm liếc nhìn Thời Yến An một cái, thấy Thời Yến An cũng đang nhìn cậu, hai người bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Thời Yến An mở miệng trước, "Đợi tôi xong rồi cùng ăn một bữa cơm nhé?"

"Không được không được, tôi còn có việc." Diệp Niệm Ninh lui ra sau hai bước vội vàng xua tay nói.

Thời Yến An gật đầu, Diệp Niệm Ninh là ca sĩ, nhất định sẽ có khá nhiều hoạt động, lần này tới tìm anh nói không chừng còn là bớt chút thời gian từ trăm công ngàn việc, nghĩ đến điều này, trong lòng anh không chỉ có loại cảm giác tiếc nuối không thể hiểu được, còn có loại vui sướng không thể nào lý giải.

"Thật ra vừa rồi tôi nói câu đó là vì tôi chơi thua trò đại mạo hiểm với người khác, bọn họ yêu cầu tôi tới nói câu này với anh. Bởi do từng thấy anh trên hot search, cho nên nghĩ rằng anh là bạn trai tôi, tôi có giải thích rồi nhưng bọn họ không nghe..." Diệp Niệm Ninh vừa động não vừa bịa ra một lý do, vội vội vàng vàng mở miệng giải thích.

Thời Yến An cau mày, rõ ràng là không hài lòng với lời giải thích này. Anh mở miệng ngắt lời Diệp Niệm Ninh, "Không có việc gì, tôi không ngại."

"Thật à?" Diệp Niệm Ninh kinh hỉ nhìn Thời Yến An, chờ Thời Yến An ừ một tiếng cậu mới cười nói: "Vậy thì tôi đi trước nhé, tạm biệt!"

Lần này không chờ Thời Yến An đáp lời cậu đã vội vã rời đi, Thời Yến An vẫy vẫy tay với bóng lưng Diệp Niệm Ninh, sau đó nhỏ giọng nói: "Ừm, tạm biệt..."

*

"Đại hội âm nhạc" nổi danh lâu nay sắp khai mạc. Đại nhạc hội đã được tổ chức ở nước Z gần 50 năm, hai năm tổ chức một lần, mỗi lần kéo dài ba ngày, rất nhiều các ca sĩ tên tuổi hầu như đều từng biểu diễn qua trên sân khấu của đại nhạc hội.

Diệp Niệm Ninh cũng không ngoại lệ, năm ngoái lúc cậu mới vừa nổi tiếng thì từng hát qua ở đại nhạc hội. Cũng nhờ độ hot của đại nhạc hội, cậu mới được rất nhiều người biết đến chỉ trong thời gian ngắn, vậy nên cậu luôn có một lòng biết ơn với đại nhạc hội.

Lần này địa điểm tổ chức đại nhạc hội đặt tại thành phố H, chủ đề là "Bóng đêm". Cậu được đại nhạc hội mời lên sân khấu trình diễn hai bài hát, một bài khai mạc một bài áp trục, có thể nói là rất vừa ý cậu.

Chú thích

Nhưng trước khi đi thành phố H, Diệp Niệm Ninh còn chuyện rất quan trọng phải làm, đó chính là chuyển nhà. Cũng may thủ tục mua nhà đã hoàn tất, cậu chỉ cần xách giỏ vào ở là được.

"Alo anh, anh đến đây giúp em chuyển nhà nha!" Thu dọn đồ đạc xong đương lúc rảnh rỗi chờ công ty chuyển nhà đến, Diệp Niệm Ninh gọi điện thoại cho Diệp Thanh Lâm rủ rê.

"Chuyển nhà? Em dọn đi đâu?"

Diệp Thanh Lâm tạm dừng cuộc họp, trực tiếp tiếp nhận cuộc gọi trước mặt mọi người, những người còn lại cũng đã sớm nhìn quen rồi nên không trách, người có thể khiến tổng giám đốc của bọn họ nhận điện thoại ngay trên bàn hội nghị ngoại trừ cậu chủ ra thì cũng không còn ai khác.

"Em mua một căn hộ ở gần bệnh viện thủ đô."

"Chuyển đến gần bệnh viện thủ đô? Đầu óc em có vấn đề gì không? Từ bệnh viện thủ đô đó lái xe tới công ty và phòng làm việc của em, kể cả không kẹt xe cũng phải mất hơn nửa tiếng, em nhàn đến không có chuyện gì làm rồi sao?"

"Anh à ~ người ta chỉ muốn đến đó ở thôi ~ mặc dù nơi đó cách xa công ty và phòng làm việc, nhưng lại gần nhà chú hai đó!"

"... Em liên hệ công ty chuyển nhà xong chưa?"

"Liên hệ xong rồi, xíu nữa bên đó sẽ tới."

"Vậy em chờ anh một chút, giờ anh tới."

Cúp điện thoại, Diệp Thanh Lâm thở dài một hơi, đứa em trai này của anh thật là nghĩ cái gì thì muốn cái đó, cũng không biết hỏi anh trước một cái. Thôi quên đi, tùy nó thôi, còn có thể không cần đứa em trai này sao?

"Tan họp đi, tôi đến giúp Diệp Niệm Ninh chuyển nhà, ngày mai lại nói tiếp."

Diệp Thanh Lâm nói với một đám người đang trông mong nhìn anh, lấy chìa khóa lên xe rời khỏi công ty, mà đám người còn lại thì lại lặng lẽ ngồi buôn dưa với nhau, rất nhanh, tin tức Diệp Niệm Ninh vì thất tình mà chuyển nhà bị truyền ra khắp công ty.

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên. Diệp Niệm Ninh nghĩ hẳn là anh cậu đến, vì thế vội vàng chạy ra mở cửa, kết quả lúc mở lại nhìn thấy anh cậu và Tống Tử Khiêm.

"Ù uôi, hai ngươi sao lại đến cùng vậy?" Diệp Niệm Ninh nghi hoặc nhìn hai người bọn họ.

"Lúc anh ra khỏi công ty vừa lúc gặp phải cậu ta nói muốn đến gặp em sắp xếp lộ trình, nghĩ có thêm một người thì có thể làm xong nhanh hơn, thế là cùng nhau đến đây." Diệp Thanh Lâm giải thích.

Diệp Niệm Ninh gật đầu, sau đó lấy ly nước cho cả hai, "Công ty chuyển nhà đã đưa một phần đồ đạc qua rồi, lại đến một chuyến nữa thì cũng gần xong."

"Đồ đạc của cậu nhiều như vậy thật sự muốn dọn qua hết sao?" Tống Tử Khiêm hỏi.

"Đúng vậy, nếu không chả nhẽ chừa lại một ít đồ để nó mốc meo sao?"

"Cậu ở bên này đang yên đang lành, sao tự nhiên lại muốn chuyển nhà?" Tống Tử Khiêm lại hỏi.

Diệp Niệm Ninh tặng Tống Tử Khiêm một ánh mắt, sau đó nói: "Anh không hiểu."

Tống Tử Khiêm kỳ quái nhìn cậu một cái rồi sau đó kinh ngạc nói: "Không phải là cậu thất tình thật đấy chứ?"

"??? Gì?" Diệp Niệm Ninh mặt đầy hoang mang.

Diệp Thanh Lâm nghe thấy lời này lập tức đứng lên, "Cái gì? Em thất tình? Không phải, em yêu đương hồi nào mà thất tình?"

"Em cũng muốn biết lắm." Sau 5 giây đứng hình, cậu nhìn phía Tống Tử Khiêm hỏi: "Ai nói với anh tôi thất tình?"

"Người trong công ty đều đồn như thế, lúc ra khỏi cửa tình cờ đi ngang qua nghe thấy bọn họ đang thảo luận."

"Uầy, đều là tin đồn thôi, sao mà tin được! Lần trước tôi dẫn tên nhóc Thời Ngọc Duy kia tới công ty, bọn họ còn nói là tôi yêu sớm, còn cậu ta là bạn trai tôi đấy!" Diệp Niệm Ninh cười nói.

Đúng lúc này người của công ty chuyển nhà tới dọn đồ đạc, ba người liền tự giác nhảy vọt qua cái đề tài này.

Diệp Niệm Ninh lái xe nghe hai người Tống Tử Khiêm và Diệp Thanh Lâm ngồi phía sau bàn chuyện về tiến trình công việc của cậu, còn bàn đến khí thế ngất trời, bất đắc dĩ thở dài. Một ông anh trai cuồng công việc và một người đại diện cuồng công tác, hai người bọn họ song kiếm hợp bích rõ là muốn cậu chết mới vừa lòng mà.

Diệp Thanh Lâm hỏi Diệp Niệm Ninh, "Đại nhạc hội bên kia muốn em đến hát mở màn và áp trục, đến lúc đó nhất định Weibo sẽ bị oanh tạc một phen, em tính làm sao?"

"Còn có thể làm gì bây giờ, chửi em thì em chửi lại." Diệp Niệm Ninh trưng vẻ mặt "thì làm sao nào".

"Em cứ như vậy không sớm thì muộn cũng sẽ mất nhóm người qua đường."

"Em cần những người qua đường đó có ích lợi gì, chỉ cần fans em mua album và đĩa đơn, cày xếp hạng cho em là được."

Trong lúc nhất thời Diệp Thanh Lâm cũng vô lực phản bác, trái lại Tống Tử Khiêm tiếp lời nói: "Lần này đại nhạc hội đã định vài ca sĩ có tên tuổi hơn cậu, nhưng bọn họ lại không đưa những người kia ra áp trục mà lại chọn cậu, rõ ràng chính là muốn kiếm chuyện để tăng nhiệt độ, đến lúc đó nếu không cậu cứ đăng bài khiêm tốn một chút trên Weibo đi, như vậy những anti-fan và người qua đường kia cũng không sẽ nói gì."

"Không được. Cho dù tôi đăng cái gì lên Weibo thì nhất định những anti-fan đó đều sẽ nhảy vào kiếm chuyện, tôi đây vì cái gì không thể đăng bài trên Weibo để bản thân tôi vui vẻ mà lại để ý xem anti-fan vui hay không?"

Tống Tử Khiêm cau mày, lời Diệp Niệm Ninh nói tuy rằng chỉ là ngụy biện nhưng kỳ thật cũng có chút đạo lý. Hơn nữa, nếu làm sao cũng đều sẽ bị mắng, vậy tại sao không thể lựa chọn một phương thức khiến bản thân mình thấy hài lòng chứ?

"Thôi được rồi, chuyện này tự em xem mà làm đi."

Người đầu tiên thỏa hiệp với Diệp Niệm Ninh vĩnh viễn luôn là Diệp Thanh Lâm.

"Sau nhạc hội cậu phải ra nước ngoài quay quảng cáo và MV, chờ quay xong về nước thì cũng gần đến đại điển âm nhạc."

Tống Tử Khiêm tiếp tục báo cáo lộ trình. Mà khi Diệp Niệm Ninh nghe thấy phải xuất ngoại tay liền run lên một chút, nếu cậu xuất ngoại sau đó đột nhiên nhảy ra nhiệm vụ phải lập tức gặp Thời Yến An thì cậu phải làm sao?

Cậu khẩn trương hỏi: "Quay quảng cáo và MV gì vậy?"

"Quảng cáo Rừng Sương Mù và MV《 Yếu Mệnh 》."

Rừng Sương Mù là một nhãn hiệu nước hoa niche*, sản xuất tại nước A, mới vừa được công bố năm trước, mặc dù hiện tại chỉ là thương hiệu niche, nhưng vài năm sau nó sẽ lan rộng trên toàn cầu.

*Nước hoa niche: là loại nước hoa với quy mô nhỏ, sản xuất rất ít hoặc không giờ xuất hiện trong các trung tâm thương mại. Thế nhưng nó được các nhà chuyên biệt về nước hoa làm ra, mục tiêu của loại sản phẩm này không phải bán nhiều mà tập trung vào sự tinh tế. Họ không quảng cáo rầm rộ vì chính nhận xét của khách hàng là cách lan truyền tốt nhất.

Cậu nhớ rõ kiếp trước cũng từng nhận được cái thông báo này, có điều lúc ấy Rừng Sương Mù chỉ là thông báo cậu đến phỏng vấn, hơn nữa sau cùng cậu còn không được chọn. Lần này thế mà lại muốn cậu đến quay thẳng luôn, quá trình thật sự khác hoàn toàn với trước kia rồi.

"Không cần phỏng vấn sao?" Cậu hỏi.

"Không cần, giám đốc bên Rừng Sương Mù chỉ đích danh nói muốn em đến quay."

"What?"

Cái quái gì thế? Cậu vốn đâu có quen biết gì với giám đốc Rừng Sương Mù! Với cả cậu nhớ rõ kiếp trước giám đốc của Rừng Sương Mù kia hình như là ông chú trung niên đầy dầu mỡ*, đây chắc không phải là muốn quy tắc ngầm với cậu đấy chứ?

Chú thích

Đến lúc đó nếu thật sự quy tắc ngầm với cậu, cậu nên báo cảnh sát trước hay là cứ đánh một trận trước rồi tính tiếp đây?

Tuy rằng trong lòng suy nghĩ lung tung rối loạn thành một nùi, nhưng cái quảng cáo này dù thế nào cậu vẫn muốn đến quay, thế nhưng nên làm cái gì với nhiệm vụ và Thời Yến An bây giờ nhỉ? Nếu nhiệm vụ có thể kéo dài đến một tháng thì hay biết mấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.