Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 118: Chương 118: Bạch Quân cái chết




Hạ Thanh Thanh hai chân chăm chú cuốn lấy Thiên Tà ngang hông, làm cho Cự long càng sâu hơn đâm thọc mật huyệt của mình. Nàng hai mắt trắng dã, môi anh đào mở phân nửa, thở gấp liên tục. Từng trận ngứa ngáy truyền khắp toàn thân khiến nàng không khỏi điên cuồng hướng về phía trước lắc lư mông to, tham lam tìm niềm vui. Xinh đẹp gò má tràn đầy dâm đãng biểu tình, tóc tai bù xù, đổ mồ hôi đầm đìa, lời dâm tiếng đãng khẽ ngâm...

Theo Hạ Thanh Thanh cấp tốc nghênh hợp, mật huyệt bên trong một trận dồn dập co rút lại, tê dại khó nhịn trong nháy mắt từ hoa tâm tiết ra hàng loạt ái dịch. Nàng mềm yếu vô lực rên rỉ, toàn thân rung động.

Thiên Tà Cự long bị một trận dâm dịch đổ tại lớn đầu rồng, khoái cảm ập tới khiến hắn càng thêm thô bạo, hung hăng mà chơi nàng.

Thiên Tà ôm lấy Hạ Thanh Thanh tại nàng mới vừa cao trào mật huyệt bên trong lại đâm thọc liên tục, Hạ Thanh Thanh dâm đãng mà nghênh hợp. Suy nghĩ tới mình ở trên cây, ban ngày ban mặt mà không cảm thấy thẹn nghênh hợp hắn, không khỏi xấu hổ không chịu nổi. Thế nhưng Thiên Tà quái vật lớn mang tới khoái cảm nhưng lại khiến nàng khó có thể chống cự, nhất là tại cách vị hôn phu cũ không xa làm loại chuyện này, một loại kích thích không tên tràn đầy trong não. Rất nhanh cảm giác sung sướng từ lỗ l-n của mình truyền khắp toàn thân, ngượng ngùng cảm giác cũng thoáng cái biến mất vô ảnh vô tung.

Thiên Tà dùng lực mạnh bóp lấy Hạ Thanh Thanh hai trái đào tiên, phía dưới Cự long ngang ngược mà hung hăng đâm vào kéo ra, khiến Hạ Thanh Thanh sảng khoái liên tiếp xoay mông to phối hợp hắn đâm thọc. Nàng liều mạng nâng lên mông to để mật huyệt cùng quái vật lớn kết hợp càng thêm chặt chẽ.

Theo thời gian trôi qua, Hạ Thanh Thanh cảm thấy âm đ*o ê ẩm, tê tê, ngứa, say lòng người khoái cảm từ âm đ*o bên trong dâng lên nhanh chóng tại toàn thân khuếch tán, Nnhư một sóng một sóng đánh thẳng vào bản thân nội tâm, nàng không khỏi phát sinh thoải mái, vui sướng nhỏ giọng rên rỉ, toàn thân hưng phấn phát nhiệt, nóng lên, mị nhãn khép hờ, bên tai nóng rần lên, khêu gợi môi đỏ mọng một cái lại thở hổn hển, trắng mịn nhỏ cái lưỡi thơm tho không được liếm đôi môi. Thân thể theo quái vật lớn ra vào mà lên dưới phập phồng, cặp mông cũng vậy một trước một sau rất đâm động hơn nữa còn là càng động càng nhanh quả thực là vô cùng điên cuồng. Hạ Thanh Thanh mồ hôi nhỏ giọt, mái tóc tán loạn tung bay theo gió, tiếng thở gấp liên tục. Mật huyệt bên trong thịt bị quái vật lớn mang vào mang ra khỏi, dâm dịch văng tứ phíaxung quanh.

Theo Hạ Thanh Thanh một tiếng bén nhọn hưng phấn kêu to, hai tay nắm chặt Thiên Tà vai, đầu về phía sau chúi xuống, âm đ*o liều mạng mà co rút lại kẹp chặt lấy Cự long. Hạ Thanh Thanh toàn thân một trận khó nhịn, tê dại, bên trong hoa tâm tiết ra hàng loạt dâm dịch, sau đó nàng mềm yếu vô lực nhũn ra, thỏa mãn vô cùng, toàn thân nằm ở đè lên Thiên Tà trên người, thở gấp liên tục, gương mặt hồng nhuận. Ướt át dâm dịch đánh vào Lý Tẫn Hoan Cự long, kích thích nóng bỏng gậy sắt Cự long càng thêm bành trướng, sảng khoái khiến Thiên Tà dường như biến thành dã thú điên cuồng mà đâm thọc.

Hạ Thanh Thanh cảm thấy bên trong âm đ*o xuất hiện một luồng kỳ lạ mà nóng bỏng dung dịch, nàng mãnh liệt run lên vài cái, hai tay ôm chặt lấy Thiên Tà phát sinh thỏa mãn tiếng rên rỉ, toàn thân vô lực nhúc nhích.

Hai người lẳng lặng bất động hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này mà không hề biết một bên khác đang chiến đấu Bạch Quân cùng Đại Địa Thú theo tiếng thét chói tai của Hạ Thanh Thanh mà đã phát hiện ra hai người.

- Gian phu dâm phụ.

Bạch Quân đã nhận ra Hạ Thanh Thanh, hắn quát lớn một tiếng, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bỏ qua Đại Địa Thú lao tới phía Thiên Tà và Hạ Thanh Thanh.

Phía bên kia còn đang hưởng thụ cao trào hai người bị tiếng quát bừng tỉnh. Thiên Tà trong mắt hiện lên một chút sát cơ, bất quá không đợi hắn ra tay Hạ Thanh Thanh đã nhanh chóng lấy quần áo quấn thân rồi lao ra chặn đánh Bạch Quân.

Bạch Quân mặc dù tu vi tiến cảnh thần tốc cũng đã là Trúc Cơ tầng thứ, nhưng vẫn không thể so sánh được với ngồi hoả tiễn giống như Hạ Thanh Thanh. Hắn nhanh chóng bị oanh bay ra bên ngoài.

- Phốc....

Bạch Quân một ngụm huyết phun ra, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Thanh Thanh.

- Kết Đan... Ngươi... Ngươi làm sao có thể...

Trong trí nhớ của hắn vài ngày trước Hạ Thanh Thanh cũng chỉ có Trúc cơ tu vi, nhưng hôm nay hắn rõ ràng nhìn không thấu nàng, cộng thêm hắn tin tưởng sức chiến đấu của mình đã vô địch Kết Đan phía dưới cảnh giới. Như vậy Hạ Thanh Thanh bây giờ tu vi....

- Hừ... Phế vật...

Hạ Thanh Thanh hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Bạch Quân có kinh ngạc, có phẫn nộ. Kinh ngạc là Bạch Quân không phải là phế nhân luyện khí kỳ sao? Nhưng hắn bây giờ rõ ràng là Trúc cơ cảnh giới.

Nhưng kinh ngạc cũng chỉ một thoáng loé lên rồi biến mất, thay thế vào đó là vô tận phẫn nộ. Tên phế vật này muộn không xuất hiện, sớm không xuất hiện. Đúng vào lúc nàng và Thiên Tà.... Thì lại xuất hiện.

- Phế vật... Kinh ngạc sao? Ta đúng là Kết đan cảnh, hơn nữa còn là hai ngày trước mới tăng lên đến Kết đan cảnh nha. Một buổi tối tu vi tăng từ Trúc cơ trung kỳ lên Kết đan trung kỳ, ròng rã một đại cảnh giới nha.

Hạ Thanh Thanh mặc dù tức giận, nhưng cũng không quên khoe khoang trêu chọc hắn một chút.

- Ngươi.... Tên gian phu kia giúp ngươi?

Bạch Quân trong lòng cuộn lên sóng to gió lớn. Một đêm tăng lên trọn vẹn một đại cảnh giới, cái này cũng quá không hợp lẽ thường. Bất quá sau đó hắn nghĩ tới gì đó, lập tức phẫn nộ mở miệng.

- Gian phu? Ngươi nói là chủ nhân đi. Không sai, ta không ngại nói cho ngươi biết nha, chủ nhân rất mạnh, không chỉ có tu vi cao thâm, hơn nữa phương diện kia cũng rất mạnh nha. Người ta còn không ứng phó nổi đây, bây giờ trong người ta còn lưu lại chủ nhân thánh dịch đây, cảm giác rất sung sướng nha.

Hạ Thanh Thanh liếc nhìn Bạch Quân một chút, sau đó mỉm cười dâm đãng nói.

- Hạ Thanh Thanh... Ngươi.... Phốc...

Phốc...

Bạch Quân nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, bên trong thân thể lục phủ ngũ tạng như bị một cây cự đại trùy sắt đập trúng, ánh mắt của hắn âm ngoan, phẫn nộ nhìn qua Hạ Thanh Thanh, lại nhìn về phía Thiên Tà, âm ngoan nói:

- Bạch Quân ta hôm nay nhớ kỹ, sau khi rời khỏi đây nhất định phải lấy mạng đôi gian phu dâm phụ các người.

Nói xong trong tay xuất hiện một tấm giấy nhỏ, hắn không chút do dự xé rách sau đó thân hình đột nhiên biến mất.

- Ngươi cho rằng, ngươi có thể cứ như vậy liền chạy.

Hạ Thanh Thanh cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Thiên Tà. Mặc dù Bạch Quân bỏ chạy Hạ Thanh Thanh mặc dù không có biện pháp giữ lại, nhưng Thiên Tà thì khác.

Quả nhiên, chỉ thấy Thiên Tà nhấc lên một tay, sau đó đưa về phía đã biến mất Bạch Quân làm một động tác bóp.

Bạch Quân lúc này đã ở ngoài xa trăm dặm, hy sinh một tấm thần hành phù để hắn chạy thoát, lúc này hắn nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa hai người Hạ Thanh Thanh cùng Thiên Tà. Bỗng nhiên đồng tử hắn co rụt lại, trong lòng nổi lên vô tận sợ hãi. Hắn chỉ thấy một cỗ lực lượng không thể kháng cự đang quấn lấy người hắn, kéo hắn bay ngược đi. Tốc độ phải nói cực kỳ nhanh, nhanh hơn vừa rồi dùng Thần hành phù không biết bao nhiêu lần. Gió mạnh phả vào mặt khiến hắn không nhấc dậy nổi mí mắt. Đột nhiên hắn cảm thấy lực hút kia biến mất, thay vào đó là một cảm giác kỳ lạ truyền tới.

Bạch Quân mở mắt ra thì thấy một cảnh tượng mà có thể là hắn cả đời khó quên được. Hắn thấy mình đang lơ lửng trong không trung, mà vừa rồi cách xa mình hơn trăm dặm Hạ Thanh Thanh lúc này đang hí ngược nhìn hắn, nàng vẫn đứng đúng vị trí vừa rồi khi hắn sử dụng Thần hành phù biến mất.

Bạch Quân hơi dụi mắt, sau đó quan sát xung quanh một chút, khi hắn quay lưng nhìn lại thì thấy trên cành cây Thiên Tà hơi phất tay một cái, lập tức người mình như dúi xuống một dạng “ Ầm Ầm “ một tiếng ngã xuống trên đất.

Bụi đất tán đi, Bạch Quân lúc này mới khó khăn bò dậy, đập luôn vào mắt hắn là một con Đại Địa Thú đầu lâu, cách xa xa một chút lại có rất nhiều những mảnh thân thể, tứ chi vô danh. Một giọng nói uyển chuyển vang lên bên tai hắn:

- Bạch Quân, ngươi biết không, này Đại Địa Thú vừa mới nhìn thấy thứ không nên nhìn nha, vậy nên ta mới phải ra tay chém giết nó nha Nguyên bản ta còn muốn tha cho nó đâu.

- Hạ Thanh Thanh.... Ngươi.

Bạch Quân nhìn chằm chằm vào Hạ Thanh Thanh, thấy nàng lúc này vô cùng đẹp, toàn thân trên dưới bao phủ một lớp trường bào màu đỏ tím, nghiêng nước nghiêng thành khuôn mặt lúc này còn vài tia đỏ ửng. Vô cùng kiều diễm. Nhưng Bạch Quân cũng không có tâm trạng đánh giá vẻ đẹp của nàng, nghĩ tới cảnh tượng Đại Địa Thú bị xé thành từng mảnh nhỏ, hắn không tự chủ được rùng mình một cái. Hắn bắt đầu có chút hối hận, hối hận lúc đó không có hiếu thắng định ra ước chiến, không có hiếu thắng xông vào Bách Thú Sơn Mạch.... Từ hôn thì từ hôn, ít nhất hắn cũng vẫn còn sống. Hắn biết mình hôm nay chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, một mình Hạ Thanh Thanh thì may ra hắn còn hy vọng, nhưng nam tử phía xa kia.

- Hạ Thanh Thanh... Dù sao chúng ta cũng đã từng quen biết. Cho Bạch Quân ta một cái chết thống khoái đi.

Bạch Quân tiến lên phía trước một bước, sau đó nhắm mắt lại, hai tay đưa qua hai bên, làm một bộ chịu chết tư thế, nói.

Bất quá vài phút sau hắn vẫn không thấy Hạ Thanh Thanh xuất thủ, vốn cho là Hạ Thanh Thanh không có giết mình mà thở phào một hơi Bạch Quân thì một thanh âm như ác quỷ vang lên:

- Bạch Quân.... Ngươi muốn cứ như vậy chết đi nha. Làm sao có thể chứ. Không hành hạ ngươi một trận thật tốt thì làm sao có thể tiêu tan sự phẫn nộ trong lòng ta được.

Hạ Thanh Thanh thanh âm như ác ma vậy, xem ra vừa rồi nàng cùng Thiên Tà bị Bạch Quân phá vỡ chuyện tốt nộ khí cũng chưa có tiêu tan đi.

Bạch Quân tiếng gào lên thê thảm, vang vọng một khu vực rộng lớn, tiếng kêu thê lương khiến không ít những võ giả quanh khu vực hơi rùng mình một cái.

Hơn một giờ sau thì thanh âm cũng kết thúc, Bạch Quân lúc này gân cốt đứt từng khúc, rải rác trên mặt đất, cùng Đại Địa Thú giống nhau, thân thể mỗi nơi một mảnh, Chỉ còn cái đầu lâu mang theo vô tận sợ hãi còn nguyên vẹn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.