Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 124: Chương 124: Bạch Hổ vs Giáp




“Băng Lôi Tế Tự”

Một vùng băng sương hình thành giống như bức tường trước mặt Tú Anh phú bà, bên trong còn có hỗn loạn lôi điện lấp lóe, Ngọc Ngân phú bà vừa lúc lọt vào khu vực này.

Mọi người đều đứng bật dậy xem xét tình hình trên sân, chỉ riêng Chính Nam vẫn còn ngồi bình tĩnh quan sát.

Trên sân, Tú Anh phú bà thở hồng hộc, tinh thần vẫn kéo căng.

Bình thường khi chiến đấu cô đều sử dụng Tu La hình thái tới nghiền ép đối thủ, nhưng hiện tại chỉ là đối chiến chứ không phải giết người, nên cô cũng không quá muốn ỷ lại vào lợi thế huyết mạch của mình.

“Như Ảnh Tùy Hình”

Vụt!

Từ trong màn sương, một bóng đen lấp lóe rồi xuất hiện ngay cạnh Tú Anh phú bà.

Bóng đen không phải ai khác mà chính là Ngọc Ngân phú bà.

“Liên Kích”

Vừa áp sát được đối thủ, Ngọc Ngân phú bà đã sử dụng ngay lợi thế linh hoạt của mình tiến hành công kích tốc độ cao.

Mặc dù đã rất cố gắng nhưng Tú Anh phú bà vẫn là bị Ngọc Ngân phú bà áp sát, thế nhưng như vậy không có nghĩa là Tú Anh phú bà đã chắc chắn thua cuộc.

“Nghiễm Hàn Chi Lực”

Một màng băng sương hình thành cực nhanh quanh thân Tú Anh phú bà, đồng thời cô cũng sử dụng vũ khí của mình đón đỡ đòn đánh của đối phương.

Vũ khí của cô chính là đôi găng tay mà Chính Nam chế tạo, còn cố ý yêu cầu hắn làm nó thật dẻo dai.

Ngọc Ngân phú bà một đòn không thành công, cô lập tức phát động tấn công liên tục.

“Cuồng Loạn Trảm”

“Trí Mệnh Tảo Kích”

“Long Đằng Trảm”

Liên tục là công kích như cuồng phong vũ bão đổ ập lên người Tú Anh phú bà. Trang phục trên người cô đã bắt đầu hư hại nghiêm trọng, thậm chí máu đã bắt đầu đổ.

Đúng lúc này, Ngọc Ngân phú bà cảm thấy không đúng nên lập tức rút lui thật nhanh ra khỏi vòng chiến. Cô cuối cùng cũng phát hiện ra đối thủ là cố ý trúng đòn để mua thời gian thi triển kỹ năng.

“Lôi Đình Vạn Quân”

Bầu trời ùn ùn kéo mây đen, rất nhanh những tia sét thô to bằng cánh tay người liên tục đánh xuống hai người.

Đúng vậy, là đánh xuống cả hai người.

Tú Anh phú bà muốn liều mạng, cô không để ý an nguy bản thân mà triệu hoán lôi đình đánh thẳng xuống người mình, ý đồ cùng đối thủ “chết chung”.

Ngọc Ngân phú bà đứng ở nơi an toàn cũng sững sờ trước quyết định táo bạo này của Tú Anh phú bà.

Chính Nam thì đứng lên nói nhỏ: “Trận này Hắc Vô Thường thần sứ thắng rồi.”

Đang lúc mọi người không hiểu ra sao thì bão lôi đình kia đột nhiên ngừng lại, bên trong là một mặt mờ mịt, ngơ ngác Ngọc Ngân phú bà.

Chính Nam bay lên đài kiểm tra vết thương của hai người, cho họ ăn đan dược rồi nói: “Hẳn là một loại thời - không kỹ năng, hoán đổi vị trí bản thân và đối thủ cho nhau a. Rất tốt, đủ táo bạo, nắm bắt thời cơ chuẩn xác, đối với bản thân mình cũng đủ hung ác.”

Tú Anh phú bà yếu ớt cười: “Vẫn không qua được mắt anh. Bạch, cô rất lợi hại. Nếu không dùng cách này thì quả thật là tôi không thể thắng được.”

Ngọc Ngân phú bà lắc đầu nói: “Không có khác biệt, thắng chính là thắng, thua là thua. Lần sau tôi sẽ thắng trở lại.”

Hai tay kẹp lấy hai vị phú bà rồi bay xuống chỗ quan sát, Chính Nam cao giọng nói: “Mọi người đều thấy a, rất đặc sắc, rất mãn nhãn nhưng cũng không kém phần nguy hiểm và liều lĩnh.”

“Trận thứ nhất, Hắc Vô Thường thần sứ thắng. Tiếp theo Bạch Hổ - Giáp, tới hai người.”

Hai chị em Vũ Tuyết - Vũ Vân nhìn nhau rồi gật đầu bay lên đài.

Chính Nam thì đỡ hai vị phú bà ngồi xuống rồi cao giọng nói: “Trận thứ hai, bắt đầu!”

Trên đài, Vũ Vân nói: “Chị hai, từ bé đến lớn luôn là chị nhường nhịn, bảo vệ và chăm sóc em. Chưa bao giờ em nghĩ là mình sẽ vung tay về phía chị, nhưng mà hôm nay em có lý do để phải làm như vậy. Chị cẩn thận nhé!”

Vũ Tuyết gật đầu nói: “Tinh thần như vậy rất tốt a, chị cũng muốn xem em gái nhỏ của chị đã đủ khả năng đuổi theo ước mơ của mình mà không có chị hay chưa.”

“Akatsuki!” - Một tiếng la đồng thanh đánh dấu trận chiến bắt đầu.

Cao hơn em gái mình tới sáu cảnh giới nhỏ, trong đó có một cảnh giới lớn, tất nhiên Vũ Tuyết phú bà sẽ không ra tay nghiền ép trước mà chủ động nhường sân khấu lại cho Vũ Vân thể hiện khả năng phối hợp chiêu thức của mình.

Tuy vậy cô cũng cần làm ra phòng ngự cho bản thân.

“Bàn Thạch Hộ Giáp” - Tăng khả năng phòng ngự của bản thân bằng cách hình thành một1 lớp giáp quanh thân từ đất đá.

Vũ Vân cũng biết ý định của chị mình nên cô ra tay không chút nào lưu tình.

“Linh Đồng”

Một loại đồng thuật cùng loại với Bạch Nhãn của Chính Nam, nhưng cho khả năng nhìn dòng chảy nguyên khí rất giới hạn.

“Vũ - Phong Khớp”

Vũ Vân tính toán rất không sai khi cô không dồn nguyên khí tấn công mù quáng mà vận dụng đồng thuật để quan sát dòng chảy nguyên khí của mục tiêu nhằm tìm ra điểm yếu rồi mới tấn công vào.

Vũ Tuyết phú bà lách mình tránh né chiêu thức của Vũ Vân rồi nói: “Em không thể tấn công đối thủ như vậy được, việc đầu tiên em phải làm đó là nghĩ cách khóa được đối thủ hoặc có phương án khác đảm bảo chiêu thức của em sẽ trúng hoặc ít nhất là dồn đối thủ vào vị trí cho các chiêu thức tiếp theo. Tấn công như thế này ngoài hao tổn nguyên khí và lộ bài ra thì không có tác dụng gì cả.”

Vũ Vân gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.

“Nhiếp Hồn Chú”

“Bách Hoa Liễu Loạn”

Chính Nam trên đài lắc đầu: “Không được, tinh thần thuật có đôi khi rất lợi hại, nhưng dùng nó lên một đối thủ mạnh hơn mình và trạng thái toàn thịnh như vậy là hoàn toàn sai. Giáp hộ pháp quá non rồi.”

Ngay lúc mọi người, thậm chí là Vũ Tuyết phú bà đều có suy nghĩ tương tự như Chính Nam thì Vũ Vân trên đài lại có ý tưởng khác.

“Linh Cơ” - Trong thời gian ngắn mở khóa Thức Hải, để bản thân rơi vào trạng thái gần giống như tẩu hỏa nhập ma, lợi ích là có thể tăng độ cuồng bạo của nguyên khí.

“Linh Tê” - Lại là trong thời gian ngắn mở khóa huyệt đạo trên thân thể, điên cuồng hấp thu linh khí từ ngoại giới. Một kỹ năng cho khả năng hồi phục rất bá đạo, nhưng hậu quả cũng không dễ chịu.

Thì ra tất cả phía trước đều là giả tượng, ý định thật sự của Vũ Vân là ở chiêu thức cuối cùng này khi cô dồn toàn bộ các kỹ năng có hiệu ứng lên người mình cùng một lúc.

Dưới trạng thái “Linh Cơ” và “Linh Tê”, Vũ Vân có thể đẩy giới hạn nguyên khí của bản thân lên tới Không Minh sơ kỳ và sạc đầy nó trong thời gian cực ngắn.

Sau khi tăng giới hạn nguyên khí của bản thân và sạc đầy rồi, vậy thì biến nó trở nên cuồng bạo và tấn công.

“Thâu Thiên Hoán Nhật” - thiêu đốt nguyên khí trong cơ thể.

“Hoa Tiên Vũ”

Một cơn lốc xoáy cực lớn, cực cuồng bạo tấn công về phía Vũ Tuyết phú bà.

Chính Nam lắc đầu: “Đáng tiếc.” - Hắn bay lên đài đỡ lấy loạng choạng muốn té Vũ Vân.

Bên kia, Vũ Tuyết phú bà có thể dễ dàng tránh né chiêu thức này nhưng cô quyết định ngạnh kháng qua, đây là để cho cố gắng của Vũ Vân không bị lãng phí.

Thế nhưng không có nghĩa là cô sẽ đứng im chịu đòn mà không phòng ngự gì cả.

“Sa Chi Thủ Hộ” - Bảo vệ những vị trí hiểm yếu.

“Nguyên Khí Hộ Thể” - Trải đều nguyên khí tới tất cả các nơi trên cơ thể để phòng ngự, đây là kỹ năng chỉ có Không Minh Kỳ trở lên sau khi mở ra Thức Hải mới có thể hiểu được.

Làm xong phòng ngự, Vũ Tuyết phú bà bắt đầu thừa nhận cơn lốc xoáy cuồng bạo kia quét qua người mình.

Mọi người đều có chút lo lắng cho Vũ Tuyết phú bà, mặc dù biết sẽ không có nguy hiểm trí mạng nhưng đứng im chịu đòn như vậy cũng quá hung ác chứ.

Chính Nam cười nói: “Không có việc gì đâu, mọi người đừng lo lắng. Trận này Bạch Hổ thần sứ thắng.”

Lốc xoáy tan đi, lộ ra thân ảnh có chút chật vật của Vũ Tuyết phú bà, nhưng như Chính Nam nói, cô một chút vấn đề cũng không có, bởi vì lốc xoáy kia ngay cả hai lớp phòng ngự của cô cũng không có đánh tan, nói chi tới thân thể.

Vũ Tuyết phú bà lo lắng hỏi: “Em ấy có sao không?”

Chính Nam lắc đầu nói: “Chỉ là thoát lực mọ6 chút, nghỉ ngơi hồi phục là không sao. Em a, đúng là cái muội khống, cứ tránh ra hoặc đánh tan nó không được sao, đứng chịu trận ở đó làm gì?”

Vũ Tuyết phú bà lắc đầu không nói, nếu cô quá dễ dàng tránh khỏi chiêu thức mà Vũ Vân dồn hết tâm huyết như vậy, cô sợ Vũ Vân sẽ hụt hẫng.

Để Vũ Tuyết phú bà đỡ Vũ Vân xuống dưới nghỉ ngơi, Chính Nam cao giọng nói: “Không biết vừa rồi mọi người cảm thấy một phía nghiền ép có chán hay không chứ tôi là cảm thấy khá chán rồi. Bính, em lên đài, anh và em đánh trước một trận, để Lam gia hai ông cháu chờ thêm một lát đi.”

Nguyệt Vịnh lập tức đứng lên hào hứng nói: “Được a, em còn là chưa bao giờ thấy anh ra tay đâu, lần này phải đánh cho tận hứng.”

Mọi người ở đây cũng là tò mò về năng lực của Chính Nam, bởi vì ngoài Ngọc Ngân phú bà biết được một số ra thì những người còn lại hầu như chỉ thấy hắn sử dụng Hỏa Độn mà thôi.

Đứng đối diện nhau từ hai mép võ đài, Chính Nam nói: “Bính a, đừng có vì anh là chủ nhân của em mà nương tay nhé, xuất ra bản lĩnh của Tân Tinh Bảng thứ 14 đi.”

Nguyệt Vịnh gật đầu nói: “Em sẽ không nương tay, vì em thật sự muốn đánh chủ nhân của em một trận đây.”

“Akatsuki!”

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.