“Muốn công kích kết giới đúng không, vậy tôi dựng kết giới cho các người công kích.” - Chính Nam cười lạnh rồi đưa tay lên kết ấn.
“Ảnh Phân Thân Thuật”
Bốn phân thân của Chính Nam xuất hiện, nhìn nhau gật đầu một cái rồi chạy tới bốn góc của Tà Nguyệt kết giới.
“Tứ Tử Viêm Trận”
Đúng lúc Tà Nguyệt kết giới bắt đầu xuất hiện vết nứt thì biến cố phát sinh.
Lấy bốn phân thân của Chính Nam làm gốc, một kết giới hình hộp được dựng lên bên trong Tà Nguyệt kết giới, chỉ trong chốc lát đã hình thành một tầng kết giới thứ ba che lấy hai lớp Tà Nguyệt kết giới bên ngoài.
Chính Nam cười nói: “Này, tiếp tục công kích đi, chỉ là thêm một tầng kết giới mà thôi, haha.”
Mọi người thấy giờ này mà Chính Nam còn có tâm trạng cười đùa thì đều trợn mắt hắn, thật sự không đứng đắn.
Bốn người phe dong binh đều một mặt tro nguội.
Chiến đấu nãy giờ đã tiêu hao rất nhiều nguyên khí, công kích kết giới cũng không khác gì dùng nước bào băng, băng mòn nhưng nước cũng cạn a.
Bây giờ lại thêm một lớp kết giới thì chơi thế nào!? Có để cho người ta sống hay không!?
Dong binh chồng la lớn: “Tao cũng không tin tà, không phải là thêm một tầng kết giới sao!?”
Aaaaaaa….” - Hắn lần này thật chơi lớn, thiêu đốt tinh huyết đổi lấy nguyên khí.
Ầm! Ầm!
Một đạo quyền ấn cực lớn va chạm với kết giới tạo nên một vụ nổ đinh tai nhức óc, khói bụi tràn ngập.
Tú Anh phú bà vung tay tạo gió thổi khói bụi đi, tình cảnh lúc này mới hiện rõ ra trước mắt mọi người.
Nơi quyền ấn va chạm với kết giới giờ đã xuất hiện một cái hố to, trên mép hố là dong binh chồng tóc tai bạc trắng, da dẻ nhăn nheo há to miệng nhìn kết giới không chút suy suyển, lẩm bẩm nói: “Không thể nào… Không thể nào… phụttttt.” - Hắn phun ra một ngụm máu rồi nằm gục xuống.
“Khônggggg… Tao có chết cũng phải kéo theo tụi mày chết chung...aaaaaaa!” - Dong binh vợ la lên một tiếng đau xót rồi muốn tự bạo Nguyên Anh.
Không gian nhỏ như thế này, nếu một Lý Sương Kỳ tự bạo Nguyên Anh thì cả đám không chết cũng bị thương a.
“La ó cái gì! Ồn ào!”
Chính Nam vừa không muốn bị thương, lại không muốn những dong binh này chết như vậy nên hắn lại phải ra tay.
“Tâm Chuyển Thân Thuật”
Dong binh vợ vốn đã mệt mỏi vì bị vây khốn và chiến đấu thời gian không ngắn, lại tận mắt thấy chồng mình chết đi ngay trước mắt nên tinh thần hoàn toàn không tốt, dễ dàng bị Chính Nam thi triển nhẫn thuật cướp quyền điều khiển thân thể.
Nhìn dong binh vợ đang muốn tự bạo nhưng bị Chính Nam quát một câu liền sững sờ, sau đó hết sức quỷ dị tự đưa tay lên điểm vào huyệt đạo giữa trán mình rồi gục xuống, mọi người đều là một mặt thấy quỷ.
Nguyệt Nhi trưởng lão cũng không ngoại lệ.
Akatsuki mọi người... cũng không ngoại lệ.
“Hắc hắc, kỹ năng này dùng để trang bức quả thật không sai.” - Chính Nam trong lòng đắc ý nhưng ngoài mặt chỉ lạnh nhạt nói: “Đỡ ồn ào! Nên kết thúc được rồi.”
Những người này chỉ là nhận tiền để giết người nên cũng không có tình báo gì quan trọng để lợi dụng, Chính Nam cũng rất nhân từ dùng Châm Huyệt giúp ba người chết không đau đớn sau đó thu thập hết xác Nguyên Anh Kỳ trở lên rồi tản đi kết giới.
Mọi người không biết Chính Nam thu thập những xác chết này làm gì nhưng nếu hắn cần thì cứ để hắn lấy đi.
...
Kết giới vừa tản đi, đám đệ tử Tà Nguyệt Tông đều ùa tới hỏi thăm tình hình Nguyệt Nhi trưởng lão.
Bà tỏ vẻ mình không sao rồi nói với Chính Nam: “Không thần sứ, lần này thật sự cảm ơn Akatsuki, nếu không tôi cũng không biết là mình còn mạng để trở về không nữa.”
Chính Nam xua tay, cười nói: “Không có gì, không có gì. Đều là người nhà.”
Người nói vô ý nhưng người nghe cố tình a!
Nguyệt Nhi trưởng lão ánh mắt thâm thúy nhìn Chính Nam rồi liếc qua Nguyệt Vịnh, rồi liếc lại Chính Nam khiến hai người toàn thân đều khó chịu.
Ba vị phú bà híp mắt nhìn một màn này, trong lòng đều có tính toán riêng.
Tú Anh phú bà hừ một cái rồi bay thẳng lên Khởi Nguyên chiến hạm, không cần nói cũng biết là cô muốn đi về.
Chính Nam bất đắc dĩ nói: “Nếu đã không còn nguy hiểm vậy thì chúng tôi trở về trước. Tà Nguyệt Tông mọi người cẩn thận.” - Dứt lời hắn cũng tung cánh bay lên bầu trời.
“Người một nhà sao, hừ hừ.” - Nguyệt Nhi trưởng lão lẩm bẩm nói, khóe miệng bà còn cong lên nụ cười đầy ẩn ý.
Nguyệt Vịnh chịu không nổi Dì của mình trêu chọc đành phải cáo từ rồi bay lên trời.
...
Chính Nam tranh thủ thả chậm tốc độ Khởi Nguyện chiến hạm rồi giúp các phú bà kiểm tra vết thương. Mặc dù đã tính toán kỹ lưỡng để hạn chế tối đa thương vong và làm suy yếu kẻ địch nhưng Lý Sương Kỳ dù sao vẫn là Lý Sương Kỳ, một thoáng sơ sẩy bị trúng một chiêu cũng sẽ gây nên vết thương không nhẹ.
May mắn trang phục Akatsuki đều được Chính Nam cải tạo qua về trận pháp và phù văn, khả năng phòng ngự và hỗ trợ khôi phục không kém nên không có vết thương trí mạng nào cả.
Tú Anh phú bà vừa được Chính Nam kiểm tra vừa hỏi: “Anh và Ngô Đức Võ nói chuyện gì trong rừng mà lâu như vậy mới xuất hiện thế?”
Chính Nam thản nhiên đáp: “Không có gì quan trọng, chỉ là anh cố gắng đẩy hướng chú ý của hắn đến nơi khác chứ không phải là chúng ta nữa mà thôi.
Vừa rồi sử dụng Tu La Cốt Thể xong em có cảm thấy chỗ nào không tốt không?”
Tú Anh phú bà lắc đầu nói: “Không có. Hơi suy yếu một chút nhưng so với trước đây mỗi lần dùng xong là nằm một chỗ thì đã tốt hơn rất nhiều. Nói tới chuyện này em mới nhớ, em cảm thấy Hoàng Tuyền Thổ đã không có nhiều tác dụng nữa. Anh còn thứ khác không?”
Chính Nam thở dài nói: “Hoàng Tuyền Thổ đúng là chỉ có tác dụng giúp em tu luyện tới Tu La Cốt Thể viên mãn, còn muốn đột phá vào Tu La Chân Thể thì phải dùng thứ khác.”
Tú Anh phú bà hai mắt tỏa sáng nói: “Đúng là còn có thứ tốt hơn sao? Mau lấy ra cho em nhìn một chút.”
Chính Nam trừng mắt cô: “Tu La Cốt Thể của em còn chưa viên mãn, đưa cho em cũng không dùng được. Chờ khi nào viên mãn lại tính đi.” - Hắn cũng không thể nói là hắn mua không nổi a.
Làm đàn ông chính là phải chịu những nỗi khổ thầm lặng như vậy!
Tú Anh phú bà gật gù, rồi bỗng nhiên cô nhìn chằm chằm Chính Nam, ánh mắt kia lấp lóe những tia sáng kỳ dị.
Chính Nam không hiểu hỏi: “Chuyện gì nhìn anh như vậy? Anh đã nói rồi, chừng nào em còn chưa tu luyện tới Tu La Cốt Thể viên mãn, anh sẽ không cho em thứ mạnh hơn đâu, như vậy rất… ừm…”
Tú Anh phú bà không để Chính Nam nói hết câu đã nhào lên ôm chầm lấy hắn, dùng bờ môi đỏ mọng, ngọt ngào, thơm tho của mình để nói cho hắn biết cô đang muốn gì.
Chính Nam đang mạnh lên, không phải là từng bước mạnh lên mà là phát triển mang tính nhảy vọt rất đáng gờm.
Nhìn thấy hôm nay hắn một mình dựng lên kết giới mà Lý Sương Kỳ thiêu đốt toàn bộ tinh huyết cũng đánh không ra một vết trầy, Tú Anh phú bà biết hắn đã không phải là tên nhóc vài tháng trước cô có thể giả làm ma hù dọa hắn nữa, đã không còn mỗi lần muốn gặp cô đều phải chờ có người thông báo rồi dẫn lên phòng mới được vào nữa.
Hắn đã trở thành một phương thế lực, trở thành một mình chèo chống, vận chuyển, phát triển cả một tông môn.
Những cô gái bên cạnh hắn càng lúc càng nhiều, thiên phú, nhan sắc đều không thua kém gì cô, cô có gì hơn những người kia?
Huyết mạch? Hắn có thể tự mình kích hoạt và cải tiến huyết mạch của người khác chỉ bằng một cái liếc mắt.
Gia thế? Hắn còn đang muốn lật đổ đại lục đệ nhất tông môn đây, hắn sẽ quan tâm gia thế của cô sao?
Lại nói, Chính Nam đối với người khác chưa bao giờ để gia thế hay xuất thân ảnh hưởng, cứ xem trường hợp Bạch Vô Thường là thấy rõ.
Từ chỗ trước đây chỉ là hộ pháp, mỗi lần gặp đều phải hô một tiếng “Chủ Nhân”, cho tới bây giờ trở thành Bạch Vô Thường thần sứ, mỗi tối cùng hắn chung chăn gối, Tú Anh phú bà đều biết.
Rồi hôm qua nhìn thấy hắn và Bính hộ pháp Nguyệt Vịnh quấn chung một chỗ, hôm nay lại trước mặt gia trưởng thừa nhận là “người một nhà”, cô biết mình không thể tiếp tục như vậy nữa, không thể tiếp tục làm “bạn thân” nhìn hắn lần lượt bị các cô gái khác cướp đi nữa.
Cho nên có một màn đang xảy ra, Đại tiểu thư của đại lục đệ nhất thương hội, Tân Tinh Bảng đệ tam “Tu La” Tú Anh chủ động dâng lên môi thơm của mình, chủ động đưa ra vòng tay của mình ôm chặt lấy một người đàn ông.
Không có thân phận sang hèn, không có phân biệt giàu, nghèo, không có thiên phú cao, thấp, chỉ có tình yêu mà thôi.
Chính Nam sau vài giây sững sờ cũng “thật thà” đón nhận Tú Anh phú bà.
Hắn không biết vì sao cô lại “táo bạo” như vậy nhưng đây chắc chắn không phải là chuyện xấu. Đã không phải là chuyện xấu thì phải vận dụng hết bản lĩnh đàn ông của mình ra làm cho nó càng tốt hơn chứ sao, hắc hắc.
Trước đó vốn chỉ là hành động bộc phát của một giây nông nổi, bây giờ Tú Anh phú bà lại bị kỹ thuật điêu luyện của Chính Nam làm cho toàn thân nóng ran, say đắm không tự chủ được.
Hai người dính lấy nhau thật lâu mới rời ra. Nhìn sợi chỉ long lanh nối giữa hai bờ môi, Tú Anh phú bà khuôn mặt hồng hào chín mọng, sóng mắt lưu chuyển nhìn Chính Nam nói: “Em muốn…”