Chính Nam vừa thò tay muốn hái đóa Thông Linh Hoa trước mặt thì mặt nước bắt đầu sủi bọt, xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội.
Có thứ gì đó muốn từ dưới nước lao lên!
Àoooooo… àoooo….
Gràooooooooooooo…..!!!
Một con Giao Long cực lớn, toàn thân đen nhánh bất thình lình trồi lên khỏi mặt nước, ngẩng đầu lên trời gầm thét. Mặt đất, mặt hồ và cả mặt Chính Nam đều bị tiếng gầm của nó làm cho chấn động.
Sau khi đảo 2 vòng quanh mặt hồ, Giao Long cúi đầu xuống sát người Chính Nam, hai con mắt cực lớn nhìn Chính Nam chằm chằm, từ lỗ mũi phì ra hai dòng nước sượt qua người hắn.
“Một tên yếu đuối nhân loại và một tên rất yếu đuối nhân loại, đây không phải là nơi hai đứa nên đến a.” - Giao Long mở miệng nói tiếng người, hơi thở phà phà vào người Chính Nam làm hắn lật nghiêng, lật ngửa.
Chính Nam mặt đen thui, cái mẹ gì gọi là “rất yếu đuối nhân loại”. Hắn lấy xuống mặt nạ, làm bộ cực kỳ ngạc nhiên, khoa trương nói: “Oa! Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới được gặp Rồng a, ngài có phải là Rồng Thần trong truyền thuyết hay không? Chính là có thể gọi mưa, gọi gió, bay lượn chín tầng trời Rồng Thần á.”
Nghe được Chính Nam khoa trương mình là Rồng Thần, Giao Long trong lòng thoải mái a, cảm thấy cái nhân loại nhỏ bé này thật có ánh mắt. Nó đắc ý nói: “Coi như nhóc có kiến thức, tha cho nhóc tội mạo phạm bản Rồng Thần nghỉ ngơi. Từ đâu tới thì về đó đi.” - Nói xong nó muốn lặn xuống nước.
Thấy Giao Long muốn đi, Chính Nam liền gấp. Hoa còn chưa có hái đâu, sao có thể để nó đi như vậy được chứ. Hắn há miệng gọi với theo: “Rồng Thần, bên kia là… vợ con, cô ấy rất yêu thích bông hoa này, con có thể hái tặng cô ấy được không?”
Rồng Thần, không, Giao Long lại ngoi đầu lên, hỏi: “Ồ, nhóc biết hoa này là hoa gì sao?”
Chính Nam cũng không giấu diếm, gật đầu nói: “Chính là Thông Linh Hoa chứ, con cùng vợ con chính là cố ý đi tìm cây hoa này.”
Giao Long nhìn Chính Nam một lát, nhìn hắn có chút run rẩy muốn quay đầu chạy tới nơi nó mới nói: “Thích thì hái đi, dù sao cũng chỉ để đó trang trí cái bờ hồ, cũng không có gì quan trọng. Hái xong mau rời đi.” - Nói xong nó lại lặn xuống nước, không có động tĩnh.
Chính Nam hái hoa xong, hướng về hồ nước cúi người một cái rồi cùng Ngọc Ngân ba chân bốn cẳng chạy.
Chạy ra hết tầm nhìn Bạch Nhãn, Chính Nam mới vừa lau mồ hôi vừa nói: “Thần mẹ nó, Giao Long đó a! Thậm chí biết nói tiếng người rồi, ít cũng phải Lí Sương Kỳ chứ.”
Ngọc Ngân cũng lau mồ hôi, nuốt ngụm nước miếng nói: “Đúng vậy, thời gian trước nghe nói trong Van Tượng Sâm Lâm xuất hiện Long tộc, khả năng chính là con Giao Long này.”
Chính Nam cùng Ngọc Ngân lại nghỉ ngơi mười phút, sau đó hai người cùng nhau về hang báo cũ chờ Vũ Vân trở lại.
Phía bên kia, Giao Long ngoi đầu lên từ mặt nước, lầm bầm: “Tiên tri thật sự nói đúng a, có người biết Thông Linh Hoa. Nếu hoa đã về tay đúng người, vậy nhiệm vụ của mình hẳn là hoàn thành rồi chứ!?” - Nói, nó vươn mình bay thẳng lên trời bởi vì giam cầm nó mấy trăm năm trận pháp, theo Thông Linh Hoa bị Chính Nam hái đi, đã tự động đổ nát.
...
Chính Nam và Ngọc Ngân trở về hang báo vẫn không thấy có dấu hiệu Vũ Vân trở lại. Hắn cũng không hề tỏ ra lo lắng, ngược lại còn cảm thấy có chút may mắn vì có thời gian chuẩn bị.
Trong hai ngày kế tiếp, Chính Nam và Ngọc Ngân tiếp tục bạn ngày ra ngoài tìm yêu thú luyện tay, thuận tiện hái ít linh dược các thứ, tối đến thì trở về hang báo nghỉ ngơi.
Vết thương mấy ngày trước của Chính Nam cũng đã ổn định, bắt đầu bước vào giai đoạn phục hồi. Không có cách a, vừa là Y Sư, vừa là Luyện Dược Sư chính là không nói lý.
Chỉ là bởi vì ở trong rừng không có phú bà nào để làm nhiệm vụ hàng ngày nên điểm thưởng xem như hoàn toàn lãng phí.
Chính Nam không phải là không nghĩ tới việc tỏa định Ngọc Ngân nhưng thiên phú hạn chế a, bốn phú bà đã max slot rồi. Mỗi ngày hắn mở bảng thông tin lên chỉ để đổi điểm mị lực thành điểm thiện cảm của Tú Anh phú bà cuối cùng cũng được đền đáp.
“Chúc mừng ký chủ tăng điểm thiện cảm của Trần Mai Tú Anh phú bà lên 51, mong ký chủ tiếp tục cố gắng.”
Ký chủ: Chính Nam - Nhân tộc - 18 tuổi
Đẳng cấp: 20(Linh Hư tầng 10 – Chưa chuyển chức tu chân)
Thiên phú: cấp 4
Huyết mạch: Bạch Nhãn Huyết Kế Giới Hạn.
Mị lực: 2
Kỹ năng: cấp 4 Tam Thân Thuật, cấp 1 Thuấn Thân Thuật, cấp 1 Ma Huyễn - Nại Lạc Kiến Thuật, cấp 1 Thổ Độn - Tâm Trung Trảm Thủ Thuật, cấp 1 Vụ Ẩn Thuật, cấp 1 Vụ Ảnh Thuật, cấp 1 Phi Tiêu Thao Khống Thuật, cấp 1 Vụ Trung Quỷ Ảnh Thuật, cấp 1 Ảnh Phi Tiêu Thuật, cấp 1 Kim Phược Thuật, Bát Quái Chưởng (9 kỹ năng), Nhu Quyền(2 kỹ năng), Nhu Bộ, Thố Mao Châm, Thủy Châm.
Nghề: cấp 4 luyện dược sư, cấp 4 trận pháp sư, cấp 3 luyện khí sư, cấp 3 y sư, cấp 3 đầu bếp, cấp 1 tuần thú sư.
Phú bà: Lý Gia Nguyệt(S, 71/100), Diệp Liên Hoa(S, 57/100), Trần Mai Tú Anh(SR, 55/100), Lý Gia Như(SR, 73/100).
Điểm dư: 10 điểm cấp, 15 điểm kỹ năng, 17 điểm nghề.
Balo: Cấp 3 Tụ Linh Trận Bàn, 9 viên cực phẩm linh thạch, 8 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 3), 2 thẻ đạo cụ trang bị(cấp 3), gói quà cấp 20.
Nhiệm vụ: chính tuyến [ Phú Bà Đầu Tiên - giai đoạn 3 ], chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 3 ], phụ tuyến [ Nam Nhân Đảm Đương - giai đoạn 3: 20/30, còn 86 ngày ], phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh – giai đoạn 4 ], ẩn [ Thành lập thế lực - giai đoạn 2 ], tu chân [ Hòa Hợp Thiên Địa ].
Đánh giá: Không tệ.
Lại dùng 1 điểm mị lực tăng thiện cảm Tú Anh phú bà lên 55, Chính Nam lẩm bẩm: “Tạm thời ngừng sử dụng điểm mị lực lại đã, cần phải chuẩn bị sẵn cho mọi tình huống.”
Thoạt nhìn Chính Nam đã tích trữ được khá nhiều điểm nhưng theo cách tính của Trang thì sau khi chuyển chức tu chân thành Hòa Hợp Kỳ, điểm để tăng cấp hẳn là sẽ tăng lên thành 3 điểm mỗi cấp, các nghề từ cấp 4 lên cấp 5 cũng sẽ tiêu hao 4 điểm nghề, bảng kỹ năng sẽ được mở rộng thêm cho nên chỗ điểm kia cũng chẳng bao giờ là đủ.
Tối ngày thứ 3ba, Chính Nam tính nhẩm thời gian, nếu không có gì sai sót mà nói, ngày mai mặt trời mọc sẽ là lúc ám kình hắn đánh vào người Vũ Vân bộc phát. Như vậy nếu có gì đó xảy ra thì nó sẽ xảy ra vào tối nay.
Duy trì tầm nhưng của Bạch Nhãn ở khoảng 3,000 mét, Chính Nam nhận ra một nhóm mười người đang tiến hành vây ráp hắn và Ngọc Ngân ở ngoài 1,000 mét. Nhếch mép cười, hắn nói với Ngọc Ngân: “Bạn cũ về tới rồi, còn mang theo chín người bạn mới nữa.”
Ngọc Ngân lên tinh thần nhưng cũng không lo lắng, bởi vì số trận pháp và bẫy rập Chính Nam bố trí mấy ngày nay đủ sức vây giết Nguyên Anh trung kỳ. Đối với Không Minh Kỳ hiệu quả không lớn nhưng giữ chân một lát để hai người thoát đi là không có vấn đề.
...
Đám người kia bố trí vòng vây xong xuôi mới tiến lại gần hơn. Vũ Vân lên tiếng gọi: “Bên trong có người không?”
“Vũ Vân, mấy ngày rồi không gặp vẫn rất xinh đẹp a, haha.” - Chính Nam cười trả lời, như cái bạn cũ gặp lại.
Theo tiếng trả lời của Chính Nam, hắn cũng dẫn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, vẫn là trang phục dài đen mây đỏ cùng mặt nạ kỳ quái. Còn Ngọc Ngân theo lệnh của Chính Nam đã ẩn thân ở một nơi không xa, nếu có chuyện gì xảy ra cô có thể đánh lén một lần cứu mạng hắn.
Vũ Vân có chút sợ hãi trong lòng, nhưng nghĩ lại bên cạnh mình còn nhiều người như vậy, cô hừ lạnh một tiếng, sau đó ra hiệu cho mọi người vây quanh.
“Làm sao, mang theo bạn mới đến thăm bạn cũ?” - Chính Nam không những không lo lắng, thậm chí còn có tâm trạng nói đùa với Vũ Vân.
“Chị tôi nói rằng nếu hôm nay anh còn sống tới mặt trời mọc mới có điều kiện cùng chị tôi gặp mặt, nếu không… hừ!” - Vũ Vân hất hàm đắc ý.
Chính Nam đếm một chút, tính cả Vũ Vân thì hiện tại vây quanh hai người hắn có tổng cộng mới sáu người. Còn bốn người khác đang ẩn nấp xung quanh, như vậy đây là toàn bộ người trong “băng cướp” của Vũ Vân.
Vũ Tuyết cô gái kia hẳn một trong bốn người đang ở một nơi không xa nhìn, ngoài miệng nói muốn khảo nghiệm hắn, thực ra muốn mượn tay hắn giết những người này chứ, nếu hắn không may xảy ra chuyện gì, “đại năng” cũng không tìm tới trên đầu cô ta.
Tâm trí không sai a!
Chính Nam tỏ vẻ khá ngạc nhiên hỏi: “Cô giải quyết được chân khí của tôi trong người rồi?”
Vũ Vân đắc ý nói: “Đừng quên chị tôi là Không Minh Kỳ cao thủ, một chút dị chủng chân khí không phải hút một cái là ra.”
Chính Nam cười, gật đầu nói: “Đúng là cao thủ, hẳn là đã hút ra cả hai luồng chân khí chứ. Haiz, tôi tính một chút, có lẽ là khoảng 15 phút nữa nó mới bạo phát, biết như vậy nên tăng cường độ mới đúng.”
Vù… Vù…
Từ xa một bóng người như quỷ mị u linh nhảy nhót trên tàng cây, hai nhảy ba nhún đã đứng bên cạnh Vũ Vân, lạnh lùng nói: “Anh nói còn có luồng chân khí thứ hai trong cơ thể Vân?”
Chính Nam biết còn cố hỏi: “Vị này là...?”
“Vũ Tuyết! Anh mau trả lời tôi, anh còn ẩn nấp chân khí trong cơ thể Vân?” - Vũ Tuyết gấp, sát khí đã bắt đầu tập trung Chính Nam. Em gái, người thân duy nhất còn lại của mình bị người động tay chân, quan trọng hơn là mình không phát hiện được.
“Ha, Vũ Tuyết đúng không, trận hình này của cô làm tôi rất không vui, bởi vậy nên cô có thể sẽ phải chuẩn bị không vui đi là vừa. Chân khí của tôi đã tiến vào bên trong trái tim Vũ Vân, đến đúng thời gian sẽ bạo phát. Nhưng mà cô yên tâm, từ bên ngoài nhìn, Vũ Vân chỉ là rùng mình một cái, sau đó nhắm mắt lại rồi nằm xuống, không đau đớn, không kêu la và 100% toàn thây.” - Chính Nam chậm rãi nói từng chữ một, giống như đang giảng giải một cái hoàn mỹ cố sự.
Thế nhưng Vũ Tuyết thì cảm thấy cái cố sự này... không hay một chút nào!