Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 64: Chương 64: Khổ chiến. Hải thành Vũ gia




(Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!)

Chính Nam khoé miệng cười lạnh: “Ai tóm được ai?”

“Nhu Quyền - Bộc Phá Nhân”, Hyuga Neji dùng để thoát khỏi Bạch Zetsu ôm chặt.

Chân khí từ toàn bộ huyệt đạo phía sau Chính Nam cùng lúc bùng nổ, đẩy thân hình hắn về phía trước một chút.

Cao gầy thanh niên bị Chính Nam một đòn bất ngờ đẩy văng ra phía sau.

“Bát Quái - Không Chưởng”

Chính Nam quay người bồi một đòn. Luồng khí nén bay nhanh về phía cao gầy thanh niên, đập hắn văng thẳng vào vách hang động.

Cao gầy thanh niên cũng là cao thủ dã ngoại, vừa tìm được vách hang, hắn ngay lập tức theo hướng gió di chuyển, đó chính là hướng cửa ra.

Chính Nam cũng không có ý định tha cho người này, ai biết nhóm người này còn đồng bọn hay không.

“Thuấn Thân Thuật”

“Thuấn Thân Thuật”

...

Lợi dụng ưu thế về tầm nhìn, Chính Nam liên tiếp sử dụng Thuấn Thân Thuật đuổi theo cao gầy thanh niên. Chỉ qua năm hơi thở hắn đã đuổi kịp.

“Bát Quái - Không Chưởng”

Chính Nam vung tay đánh ra 1 chưởng thế nhưng bị cao gầy thanh niên né được. Hắn thì thầm: “Hừ, như vậy vẫn chưa xong đâu.”

“Thuấn Thân Thuật” - “Bát Quái - Thủ Phá Sơn”

Lại 1 lần phát động Thuấn Thân Thuật, Chính Nam áp sát cao gầy thanh niên rồi tung ra một chưởng cực mạnh vào lưng hắn.

Bị một đòn chấn thương nội tạng, lại thêm kinh mạch tắc nghẽn, thanh niên cao gầy lúc này chỉ có thể gọi một từ: “Thảm”.

Mặc dù vậy thì Nguyên Anh Kỳ vẫn là Nguyên Anh Kỳ, tố chất thân thể mạnh mẽ không phải một tên Linh Hư Kỳ như Chính Nam vài ba đòn là có thể đánh bại.

Cao gầy thanh niên nhe răng cười, máu chảy ra giữa hai hàm răng làm hắn nhìn cực kỳ dữ tợn: “Nhóc con, mày không nên để tao lần thứ hai tóm được mày.”

Chính Nam thầm than không tốt, hắn vẫn là quá non. Thanh niên kia không hề có ý định chạy trốn mà là dụ hắn tới gần người a.

Cũng không thể trách Chính Nam bởi vì kinh nghiệm vốn là từ trên lưỡi đao học được, đối luyện chỉ có thể cho hắn tốt nghiệp tiểu học mà thôi, còn muốn vượt gần 15 cấp giết địch, vậy ít nhất phải chờ tốt nghiệp đại học.

Cao gầy thanh niên không cho Chính Nam cơ hội trả lời, hoặc là nói, hắn đã không thể tiếp tục chịu đòn để có cơ hội như thế này lần thứ hai nữa, bởi vì thân thể hắn đã tiếp cận biên giới tan vỡ.

“Ngục Long Nha”

Cao gầy thanh niên vận nguyên khí vào hai tay rồi ném mạnh Chính Nam lên trần hang động, sau đó rút ra hai cây chủy thủ, một từ trên xuống, một từ dưới lên cùng lúc đâm về phía Chính Nam, rất có “Rồng đớp mồi” tư thế.

Bị va mạnh vào trần hang, Chính Nam mắt cũng nổ đom đóm, nhưng hắn biết mình chỉ có một cơ hội để phản công, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

“Thố Mao Châm” - Kaguya Otsutsuki lợi dụng tóc của mình để thi triển chiêu này, còn Chính Nam dùng là kim châm hắn từng chuẩn bị để giúp Ngọc Ngân chữa bệnh.

Một trận mưa châm bắn thẳng về phía cao gầy thanh niên, nhưng hắn không chút nào có ý định dừng lại, vì hắn biết khoảnh khắc sống chết chính là lúc này, chỉ có thể cắn răng chống chịu làn mưa châm.

Đáng tiếc Chính Nam phóng châm hoàn toàn có chủ đích, bởi vì tu vi lại cao cũng không thể tu luyện con mắt tới mức chịu được đòn đánh chính diện.

“Aaaaaaaa”

Cao gầy thanh niên la lên đau đớn, tiếng la tê tâm liệt phế làm hai cô gái đang xông về hướng này cũng nổi da gà.

“Không phải tiếng của chủ nhân, anh ấy đang thắng thế.” - Ngọc Ngân âm thầm vui mừng.

Ngược lại với cô, phía bên kia cô gái thủ lĩnh cắn răng tăng nhanh tốc độ về phía tiếng la.

Cao gầy thanh niên bưng lấy hai mắt đã ghim đầy kim châm của mình, từ trên không rơi xuống.

Chính Nam phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất. Đòn ném vừa rồi của thanh niên cao gầy mặc dù chỉ làm nền cho chiêu thức sau đó nhưng cũng đủ để Chính Nam uống một bình. Xương sườn của hắn đã gãy ba cây, phổi bị dập nghiêm trọng, thế nhưng hắn biết mình không thể dừng lại.

“Thuấn Thân Thuật” - “Bát Quái - Châm Huyệt”

Chính Nam vù một tiếng xuất hiện bên cạnh thanh niên cao gầy, hai ngón tay khép chặt thành chỉ đâm thẳng vào giữa trán hắn.

Thanh niên cao gầy toàn thân cứng đờ, giãy dụa và gào thét cũng ngay lập tức dừng lại bởi vì hắn đã chết không thể chết lại rồi.

Chính Nam tranh thủ ăn vào một viên cấp 3 hoàn mỹ Liệu Thương Đan, đồng thời cũng buộc phải ngừng cung cấp chân khí cho “Vụ Ẩn Thuật”. Nhìn như hắn chiếm toàn bộ thế chủ động cùng dễ dàng giết chết đối phương nhưng chỉ có bản thân Chính Nam biết, liên tiếp phát động Thuấn Thân Thuật đã để thân thể chịu gánh nặng rất lớn, nếu như không thể kết thúc chiến đấu trong đòn Bát Quái - Châm Huyệt vừa rồi thì khả năng bại trận của hắn là cực cao.

Một lát sau sương mù dần tản đi, Ngọc Ngân không biết lúc nào đã trói lại cô gái đầu lĩnh, đang chậm rãi hướng bên này đi tới.

“Chủ nhân, anh có bị thương không?” - Vừa rồi chiến đấu động tĩnh không thể bảo là không lớn, lại nghe tiếng la hét thất thanh, Ngọc Ngân lo lắng Chính Nam bị thương.

Chính Nam lắc đầu: “Anh thì không sao, nhưng hắn… có sao.” - Hắn chỉ tay về phía xa nơi cao gầy thanh niên đang nằm im không còn chút khí tức.

Cô gái thủ lĩnh mặt đầy đắng chát, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Bây giờ đã thật sự linh nghiệm.

Ngọc Ngân thấy Chính Nam còn sức đùa giỡn, trong lòng cũng thả xuống được gánh nặng. Cô ném cô gái thủ lĩnh xuống đất, lạnh lùng nói: “Còn người này anh muốn xử lý như thế nào?”

“Em biết tra tấn không?” - Chính Nam hỏi Ngọc Ngân.

“Em không biết, bình thường việc này sẽ do người bên dưới làm.” - Ngọc Ngân lắc đầu. Cô thật là không biết, mà có biết cũng không làm, không thể trước mặt Chính Nam tra tấn người khác được, cô sợ hắn ghét bỏ cô.

“Như vậy sao. Nếu không kiếm ít mật ong bôi toàn thân rồi thả vào ổ kiến lửa, hoặc là kiếm cái chủy thủ, hỏi một câu không trả lời thì trên mặt rạch một cái, hay là mang vào thành gom ăn mày lại cho bọn chúng thay nhau cưỡng gian, hừm, khó nghĩ a…” - Chính Nam xoa cằm, càng nói càng tà ác, càng nói càng phi nhân tính.

“Đừng… đừng a!” - Cô gái kia cũng run lẩy bẩy. Người này không phải người, người với người lại ác cũng sẽ không làm như vậy.

Bỗng nhiên Chính Nam xoay người nhìn thẳng vào cô gái thủ lĩnh, ánh mắt cực kỳ thâm thúy.

Đang lúc cô gái run lẩy bẩy cầu thần, khấn phật, Chính Nam tới gần cô rồi bắt đầu cởi giày của cô.

“Đừng… đừng a! Làm ơn!” - Cô gái thủ lĩnh vừa khóc, vừa đạp, vừa giãy dụa.

Chính Nam ban đầu muốn dọa một chút thôi, bây giờ lại cảm thấy phiền phức nên một cái điểm huyệt, cô gái thủ lĩnh nằm im ngay đơ.

Sau đó...

“Ahaha… tha... tha cho tôi đi.. ahaha… tôi có chết cũng không nói bất kỳ điều gì… ahaha, tôi… tôi sắp chết rồi… ahaha… tôi nói, tôi nói… cái gì tôi cũng nói...ahaha, khụ… khụ...”

Tê tâm liệt phế tiếng cười, xen kẽ tiếng xin tha, tiếng khóc, tiếng ho sặc sụa, thật không nghĩ ra nạn nhân đã trải qua sự việc kinh khủng gì.

Cô gái thủ lĩnh tâm muốn chết đều có!

Chính Nam vừa rồi điểm huyệt cười của cô làm cô cười không ngừng. Hiện tại cô đã hít vào thì ít, thở ra thì nhiều.

Chính Nam và Ngọc Ngân cũng tranh thủ khôi phục được không ít, hiện tại nên bắt đầu tra khảo: “Được rồi, không đùa giỡn, nói một chút lai lịch đi.”

“Chúng tôi có tổng cộng mười hai người, chia thành bốn tổ, mỗi tổ ba người, thường ở Vạn Tượng Sâm Lâm ngoại vi đi lòng vòng tìm kiếm con mồi giống như hai người để dàn cảnh cướp của.” - Cô gái vừa thở vừa nói, hiện tại mới ra hình người.

“Ồ, như vậy tu vi cao nhất là ai, như cô Nguyên Anh Kỳ tầng 4 lại xếp thứ mấy?” - Chính Nam tiếp tục hỏi.

“Cao nhất là Không Minh Kỳ tầng 4, chính là chị ruột của tôi. Tu vi tôi chỉ đứng thứ tư trong nhóm, nhưng chị của tôi là đại ca nên tôi vẫn được dẫn đội.”

“Cô mới hơn 20 chứ, tu vi này cũng không phải mấy kẻ lang thang có thể có được, chị của cô bao nhiêu tuổi?” - Ngọc Ngân lên tiếng hỏi.

Cô gái này tuổi tác cùng mình không sai, tu vi chỉ thua một cấp, nhưng mà người ta lang thang trộm cướp a, không có thời gian tu luyện. Chính mình hàng ngày ăn rồi tu luyện trong Lý gia, cảm thấy mình có phải đặc biệt ngu ngốc hay không?

“Chúng tôi ban đầu cũng không phải làm cái nghề này, nhưng mà ba năm trước cả nhà bị người ta diệt, chỉ còn cách chạy trốn. Chị của tôi 28 tuổi, chúng tôi vốn là Hải thành đại gia tộc tiểu thư, bây giờ phải vào rừng lăn lộn thành trộm cướp.”

“Ba năm trước Hải thành có án diệt môn sao?” - Chính Nam nhỏ giọng hỏi Ngọc Ngân.

“Có, lúc đó Hải thành đệ nhị gia tộc, Vũ gia, bị người ta diệt môn. Nghe nói đã không còn người sống. Cô gái này nói thời gian trùng khớp, nhưng không thể khẳng định hoàn toàn là thật.” - Ngọc Ngân quản lý đội hộ vệ, cùng với tình báo của Lý gia, tin tức lớn như vậy cô tất nhiên có nắm chắc.

Chính Nam vuốt cằm, Akatsuki của hắn hiện tại thiếu chính là những người như thế này. Tu vi cao, thiên phú tốt, bị mọi người nhận định là “đã chết” và quan trọng nhất, phải là nữ. Không phải vì hắn ham mê sắc đẹp các cô, mà là nữ thì hắn mới có thể thông qua hệ kiểm soát được thiện cảm của họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.