Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 4: Chương 4: Phú bà đầu tiên




Nhìn 3 cái nhiệm vụ nhảy ra trước mặt mình, Chính Nam hưng phấn không được. Hắn nhanh chóng mặc xong quần áo rồi chạy về ổ chó của mình, đóng cửa lại kiểm tra nhiệm vụ.

Hai cái nhiệm vụ phụ tuyến không có gì đặc biệt, chính là muốn hắn lên cấp và học nghề thôi, cái quan trọng là nhiệm vụ chính tuyến. Lúc nãy trên đường về Chính Nam cũng nhìn ra, trên đầu mấy nữ người hầu có chữ N, còn loáng thoáng thấy được R, hắn mới hỏi Hệ Thống: “Cấp S phú bà là như thế nào vậy Hệ Thống?”

“Tích… đẳng cấp phú bà chia thành N, R, S, SR, SSR dựa trên các tiêu chí Ngoại Hình, Tài Sản, Thiên Phú, Tâm Tính, Xuất Thân.”

“À, vậy cấp S phú bà gần như trung bình phải 60 trở lên, có chút khó làm. Còn độ thiện cảm giải thích như thế nào?” - Chính Nam tiếp tục hỏi.

“Tích… độ thiện cảm là cái nhìn của phú bà đối với kí chủ, 0 - 10 là căm thù, 11 - 30 là ghét bỏ, 31 - 50 là hiểu sơ, 51 - 70 là bạn thân, 71 - 90 là yêu thương, 91 - 100 trở lên là yêu say đắm, đặc biệt các trị số vượt ngưỡng sẽ được Hệ Thống cảnh báo cụ thể.”

“Còn nữa, muốn tỏa định phú bà có yêu cầu hay hạn chế gì không?”

“Tích… có 3 hạn chế là điểm mị lực, điểm thiện cảm và thiên phú của ký chủ. Cụ thể, muốn tỏa định phú bà từ cấp N tới cấp S cần tiêu hao 1 điểm mị lực, cấp SR phú bà tiêu hao 2 điểm và cấp SSR phú bà tiêu hao 3 điểm. Điểm mị lực có được mỗi khi ký chủ tăng 5 cấp và từ nhiệm vụ. Ký chủ không thể tỏa định phú bà đang có điểm thiện cảm thấp hơn 31 điểm. Cuối cùng là thiên phú, đây là hạn mức tối đa số lượng phú bà mà ký chủ có thể tỏa định.”

“Một câu hỏi cuối cùng, mỗi cảnh giới không phải chỉ có 9 cấp nhỏ thôi sao, tại sao nhiệm vụ lại yêu cầu lên cấp 10?” - Theo như ký ức của nguyên chủ thì đẳng cấp tu luyện của thế giới này chỉ có 9 đẳng cấp nhỏ a.

“Tích… đây là “Cực cảnh”, người bình thường là không thể đạt được. Người ta chỉ cho rằng kích hoạt thiên địa tẩy lễ mỗi khi đột phá đại cảnh giới là do thiên phú cao hoặc do may mắn, nhưng không biết rằng thiên đạo thế giới này có một điều kiện mà chỉ cần hoàn thành là có thể 100% kích hoạt thiên địa tẩy lễ.”

“Nói như vậy chỉ cần tôi tu luyện tới cấp 10 thì sẽ chắc chắn kích hoạt thiên địa tẩy lễ?”

“Tích… đúng vậy. Theo như ghi chép của thế giới này thì từ trước tới nay chỉ có 2 người từng đạt được đủ điều kiện này.”

[ Thiên Địa Tẩy Lễ ], ước mơ tha thiết của tu luyện giả mỗi khi đột phá đại cảnh giới. Nghe nói, một người nếu may mắn kích hoạt được thiên địa tẩy lễ sẽ được thiên địa che chở, bao bọc, bảo vệ… trở thành người trên người.

Dĩ nhiên, những chuyện này tạm thời không có liên quan gì tới Chính Nam bởi vì hắn đang nằm ngáy o o trên giường sau một ngày nhiều biến cố và mới lạ.



Sáng hôm sau, trong chuồng ngựa: “Má, cái thân thể rách nát này, chưa được 2 tiếng đồng hồ đã muốn rã ra từng mảnh. Thật cmn đúng là 3 hư… à không, 2 hư thanh niên.”

- Chính Nam vừa xoa lưng vừa càm ràm, tiện tay vứt cây chổi lớn và cái hốt rác vào trong kho chứa đồ.

Cũng may ngày hôm qua Chính Nam đã làm hết một vòng nên hôm nay cũng không nhiều việc. Rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn quyết định đi lòng vòng kiểm tra xem cấp S phú bà là như thế nào.

Trước đó Chính Nam cũng đã để ý mấy cái nữ nô tỳ, 99% là N, không có gì để bàn. Đi một vòng quanh Lý phủ cũng toàn một màu N, được một người R lại là thiếp thân nha hoàn của Đại tiểu thư, hắn cũng không dám trêu chọc.

Lại nói Lý gia Đại tiểu thư, Lý Gia Như, mới 15 tuổi ra mặt nhưng cũng đã có tiếng khắp Hà Thành. Người đã xinh đẹp, thiên phú lại cao, nghe nói đã đăng ký vào võ viện của Thiên Hà thư viện, chính là nữ thần trong mộng của hàng ngàn, hàng vạn thanh niên Hà Thành. Đấy là những thông tin từ trong trí nhớ của nguyên chủ mà Chính Nam có thể đọc được.

Đi một vòng không có kết quả, Chính Nam quyết định xuống bếp làm một chút ăn, dù sao ăn đồ mình làm cũng thuận miệng hơn.

Từ đằng xa Chính Nam đã thấy có cái bé gái đang lấp ló ở cửa phòng bếp.

“Ồ!” - Chính Nam dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đó là ai. Hắn rón rén tới sau lưng cô bé rồi la lớn: “Hù! Bắt được một cái kẻ trộm.”

“Ai nha má ơi có quỷ! Gia Nguyệt không phải ăn trộm, Quỷ đừng bắt Gia Nguyệt...”

Lý Gia Nguyệt bị Chính Nam hù một cái, sợ đến hồn phi phách tán. Cô bé nhắm mắt lại, lắc đầu nguầy nguậy còn luôn miệng xin tha làm Chính Nam cười muốn chảy hai lít nước mắt.

Một lúc sau thấy “Quỷ” không có hành động gì, Lý Gia Nguyệt mới hé mắt ra, gặp Chính Nam đang ôm bụng cười lăn lộn trên đất mới biết mình bị trêu chọc, cô bé tức giận phùng lên hai má, đá Chính Nam hai cái.

“Chết Chính Nam! Thối Chính Nam! Dám hù dọa bổn tiểu thư, có ai không, bắt hắn đánh 100 gậy.”

Chính Nam tranh thủ bò dậy, theo thói quen kích hoạt Thiên Nhãn nhìn một cái. Không nhìn thì thôi, nhìn một cái hết hồn.

“Phú bà: Lý Gia Nguyệt - Nhân Tộc - 12 tuổi

Đẳng cấp: 15 (Linh Hư kỳ tầng 5)

Độ thiện cảm: 49

Đánh Giá: S”

“Á đù! Á đù! Điểm đột phá nhiệm vụ chủ tuyến đây rồi!” - Chính Nam hai mắt tỏa sáng, trong lòng thầm hỏi Hệ Thống: “Đánh giá cấp phú bà còn có thể thay đổi không Hệ Thống?”

“Tích… có thể thay đổi theo tình huống.”

Được Hệ Thống trả lời, Chính Nam cũng đồng ý. Giống như một phú bà được đánh giá là cấp S, sau đó xảy ra không may, tu vi tận phế, hoặc bị người khác đánh ghen hủy dung thì đánh giá phải có lên xuống mới đúng.

Chính Nam hỏi: “Vậy tôi có thể tỏa định Gia Nguyệt hay không? Dù gì em ấy cũng mới 12 tuổi?” – Giọng hắn hết sức khẩn trương.

“Tích… tất nhiên là được, tuổi của phú bà không có bất kỳ ảnh hưởng gì.”

“Vậy còn chờ gì nữa, tỏa định Lý Gia Nguyệt.”

“Tích… tiêu hao 1 điểm mị lực tiến hành tỏa định Lý Gia Nguyệt phú bà… tỏa định thành công. Chúc mừng ký chủ tỏa định thành công vị phú bà đầu tiên, phần thưởng sẽ được cập nhật chung với nhiệm vụ chủ tuyến.”

“Tích… nhắc nhở: phú bà được tỏa định có thể được giải tỏa sau bảy ngày. Sau khi giải tỏa, bảy ngày sau mới có thể tỏa định lại phú bà đó.”

Lý Gia Nguyệt tim đập một cái, trong đầu luôn có cảm giác mình cùng Chính Nam có mối liên hệ gì đó, giống như nhìn hắn cảm thấy thân thiết hơn, cảm thấy… đẹp trai hơn!?

Chính Nam cũng không cảm thấy bất ngờ, nếu như không có cái hạn chế này, chỉ cần ra sức làm một cái 90 độ thiện cảm trở lên phú bà sau đó liên tục tỏa định, giải tỏa, tỏa định thì quá nhảm. Hệ thống không thể mắc một cái bug sơ cấp như vậy được.

“Tốt, đã có vị phú bà đầu tiên, như vậy bước tiếp theo là phải đẩy độ thiện cảm lên 51 điểm.” - Nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên, cho dù không có thưởng thì Chính Nam cũng sẽ làm, nói gì tới việc phần thưởng tốt như vậy.

Chính Nam thông qua trí nhớ của nguyên chủ đã biết được một số chuyện cũ giữa chính mình và cô Lý Gia Nguyệt: “49 điểm thiện cảm. Tên nhóc này cũng có bản lĩnh a, có thể để một tiểu thư như Lý Gia Nguyệt thân thiết như vậy. Bạn… sao!?” - Hắn đã có kế hoạch cụ thể rồi.

“Như vậy càng dễ dàng cho mình hơn một chút.” - Chính Nam một mặt tươi cười, nhìn Lý Gia Nguyệt nói: “Gia Nguyệt nha, Nhị tiểu thư nha, làm gì thập thò ở nhà bếp, lại muốn ăn vụng đồ ăn đúng không?

“Hứ! Cái gì gọi là ăn vụng đồ ăn.” - Lý Gia Nguyệt nãi thanh nãi khí, một bộ bà cụ non: “Đây là nhà em, em ăn đồ của nhà mình sao lại gọi là ăn vụng.”

Kể cũng kỳ, cô bé muốn ăn gì thì chỉ cần nói người hầu, gia đinh một tiếng là có người mang lên, làm sao cứ thích tự mình chạy đi nhà bếp thập thò ăn vụng.

Chính Nam một mặt “biết ngay”: “Đúng đúng. Mà, Nhị tiểu thư đã ăn chưa, hay vẫn đang thập thò “trong nhà mình” kiếm đồ ăn?”

“Chưa ăn được gì cả.” - Lý Gia Nguyệt xoa xoa cái bụng nhỏ, mặt nhăn nhó. Bỗng, cô bé chu cái miệng nhỏ, ánh mắt long lanh nhìn Chính Nam: “Hay anh Nam nấu cho Gia Nguyệt cái gì ăn đi, cũng mấy ngày rồi chưa ăn đồ anh Nam nấu.”

“Chờ chính là câu này.” - Chính Nam một mặt âm mưu thực hiện. Hắn hào phóng nói: “Cũng được, hôm nay anh sẽ đích thân vào bếp, tiêu diệt em cái con mèo nhỏ hay ăn vụng này.”

Lý Gia Nguyệt nghe Chính Nam gọi mình là mèo nhỏ ăn vụng cũng có chút không vui, nhưng mà nghĩ lại được ăn chính là tốt, nên cũng không nói gì mà hớn hở theo Chính Nam đi vào bếp.

Chính Nam và Lý Gia Nguyện cùng nhau đi vào phòng bếp. Đối với Chính Nam mà nói, nơi này không có chút nào xa lạ.

“Nhị tiểu thư!?”

“A, Nhị tiểu thư đến sao!? Xin chào Nhị tiểu thư!”

“Nhị tiểu thư cần gì thì cứ cho người tới nói là được mà.”



Lý Gia Nguyệt tự mình xuất hiện ở nhà bếp khiến đám đầu bếp, gia đinh, nô tỳ 1 trận nhốn nháo. Cô bé cau mày, phất tay nói: “Giải tán hết đi, bản tiểu thư muốn trưng dụng nhà bếp một lúc, đừng ai quấy rầy.” - Không giống lúc nói chuyện với Chính Nam, Lý Gia Nguyệt nói chuyện với người khác rất không gần gũi, hoàn toàn ở một giai cấp khác.

Đám hạ nhân ngẩn người rồi bỏ hết công việc trên tay xuống, kéo nhau ra ngoài. Đi ngang qua Lý Gia Nguyệt và Chính Nam, không ít người liếc mắt Chính Nam, biểu tình không vui.

Chính Nam nhún vai 1 cái, đây cũng không phải lỗi của hắn a.

“Hừ, bớt ồn ào. Anh Nam, tới lượt anh rồi đấy.” - Lý Gia Nguyệt ánh mắt chờ mong nhìn Chính Nam cười tươi tắn.

Chính Nam chột dạ: “Bà cô nhỏ này lật mặt còn nhanh hơn lật vở a, thật đáng sợ.” - Là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh khỏi.

Bỏ hết những suy nghĩ vớ vẩn, Chính Nam khẽ gật đầu với Lý Gia Nguyệt rồi bắt tay vào làm việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.