Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 199: Chương 199: Xà Hạt Động(2)




“Bát Quái - Không Chưởng”

Chính Nam không muốn ỷ mạnh hiếp yếu nên cố ý áp chế cảnh giới tại Nguyên Anh Kỳ tầng 1 để đánh với Xà Hạt Vương - Huyền Trùy, các kỹ năng có tính khống chế mạnh, sốc sát thương lớn cũng không dùng, chỉ đơn thuần sử dụng Nhu Quyền thử chiêu trước, thậm chí Quái Lực đều lười vận dụng.

Bùm! Gréc!!!

Lạch cạch! Lạch cạch!

Xà Hạt Vương - Huyền Trùy bị đánh lùi thì gầm lên giận giữ, bốn cái chân nhỏ, hai cái càng lớn và một cái đuôi khổng lồ liên tục gõ động rồi lao tới Chính Nam.

“Úi chà! Lớp vỏ giáp đủ dày a, Nguyên Anh Kỳ tầng 1 Không Chưởng chỉ làm nó lùi lại hai bước chứ không gây được chút sát thương nào.”

Ồ lên một tiếng đầy hứng thú, Chính Nam hoàn toàn bỏ qua việc tấn công từ xa mà lao vào cận chiến.

Lần lượt là các đòn Châm Huyệt được Chính Nam sử dụng chuẩn xác lên các khớp của đối thủ nhưng hiệu quả đều không như ý, liền Bát Quái - Lục Thập Tứ Chưởng đều được hắn đánh ra nhưng đối phương dường như lông tóc không thương, vẫn một bộ giận dữ gầm thét liên tục.

“Lớp vỏ dày quá, còn cứng nữa, chỉ dùng Nguyên Anh sơ kỳ nguyên khí và Nhu Quyền là đánh không xuyên qua được. Chưa nói tới phía sau lớp giáp đó không phải là kinh mạch như nhân loại mà chỉ toàn là “nước”, có xuyên qua cũng không mang lại tác dụng lớn a.”

Chính Nam xem như thử nghiệm xong, quyền cước bình thường của Nguyên Anh sơ kỳ hoàn toàn vô dụng. Nếu không sử dụng vũ khí hoặc chiêu thức mang tính xuyên thấu cao thì sợ rằng hắn có dùng Nguyên Anh trung kỳ thực lực thì hiệu quả cũng chẳng cao hơn là bao.

“Đấu trí với mày thì không có ý nghĩa, vậy thử dùng lửa đốt thử.”

“Kim Phược Thuật”

Sợi dây tinh thần vô hình trói buộc Xà Hạt Vương - Huyền Trùy đứng im tại chỗ để làm bia ngắm sống cho Chính Nam.

“Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật”

Một hỏa cầu khổng lồ từ miệng Chính Nam bao phủ lấy toàn bộ thân thể to lớn của Xà Hạt Vương - Huyền Trùy phát ra tiếng lép bép và mùi cháy khét.

“Có tác dụng không nhỉ, Nguyên Anh trung kỳ Hào Hỏa Cầu thuật a, đừng nói...”

Gréc!!!

Từ trong khói lửa bắn ra một đầu gai nhọn khổng lổ thẳng về phía Chính Nam, tốc độ cực nhanh. Nhưng đáng tiếc, hắn còn nhanh hơn như thế nhiều.

Chỉ thấy “Chính Nam” vỡ tàn thành từng con quạ rồi hợp lại ở một nơi khác không xa, đang xoa cằm lẩm bẩm: “Nội tại “Vô Dụng” của Hào Hỏa Cầu thuật quả nhiên là không đơn giản, nó gần như không chịu bất kỳ tổn thương gì luôn.”

Không phải vô lý bị xem là “Nhẫn Thuật vô dụng nhất”, đúng là thật sự vô dụng!

Thế nhưng đúng lúc Chính Nam lại nhận ra một chuyện khá thú vị. Xà Hạt Vương - Huyền Trùy giống như... mù rồi!?

Nó cứ đứng tại chỗ gào rú và quờ quạng càng và đuôi lung tung, không mục đích.

“Hẳn là... Hào Hỏa Cầu vừa rồi đốt mù mắt nó a! Tiếng lép bép kia là tròng mắt nó bị sức nóng ép nổ. Haha, xem ra cũng không phải là hoàn toàn vô dụng.” - Cười như phát hiện đại lục mới!

Đối phương mù rồi Chính Nam cũng hết muốn chơi, dù sao nhẫn thuật của hắn hầu hết là chướng nhãn pháp, đối phương không thấy đường thì còn lừa ánh mắt nó kiểu gì a. Vẫn là thương tình kết thúc nó sớm đi.

“Lôi Độn Chakra Hình Thức”

Toàn thân Chính Nam bùng lên từng đột lôi điện màu vàng, kèm theo đó là tiếng rít chói tai.

“Mỗi lần dùng chiêu này là lại thấy mình ngầu như Songoku! Để tao cho mày nếm thử chiêu thức mạnh nhất của tao, để xem lớp vỏ của mày cứng tới mức nào!?”

“Thuấn Thân Thuật”

Chính Nam thuấn thân lên ngay phía trên lưng Xà Hạt Vương - Huyền Trùy, dồn hết sức bình sinh vào một đấm này, chỉ đơn thuần là sức mạnh thân thể, không dùng chút “khí” nào cả.

“Quái Lực - Nhu Quyền - Thủ Phá Sơn”

Nắm đấm mang theo lôi điện được Chính Nam đánh thẳng xuống phần lưng của Xà Hạt Vương - Huyền Trùy, không chút trở ngại xé toang lớp vỏ cứng và dày của nó, tiếp tục xuyên qua lớp “nước” bên trong cơ thể, lại xuyên qua phần bụng rồi va chạm với mặt đất.

Ầm! Ầm! Ầm!

Cả cái tiểu bí cảnh đều rung chuyển, từng tiếng đá rơi, tiếng tường vỡ và tiếng sụt lún vang lên liên miên tới tận 5 phút mới dừng hẳn.

“Ký chủ bị khùng hả? Không có việc gì dùng công kích mạnh như vậy muốn khoe khoang đúng không? Muốn đánh vỡ bí cảnh đúng không? Có muốn ra ngoài không gian loạn lưu bên ngoài thử đập đá tới chết luôn không?”

Trang phú bà nhảy ra mắng xối xả, mắng tới Chính Nam đầu đầy chấm hỏi: “Bí cảnh này... còn có thể đánh vỡ sao?” - Nói, hắn nhảy ra khỏi cái kiệt tác lòng chảo ẩn hiện hình bát quái sâu tới hơn 3m của mình.

“[ Bí Cảnh ] chỉ là một vùng không gian nhỏ được Hệ Thống mở ra rồi dùng trận pháp và pháp tắc tạm thời cố định nó thành một hình thức mà thôi, có cái gì mà không thể đánh vỡ. Riêng cú đấm vừa rồi của ký chủ đã để nó hư hại bằng cả một ngày làm việc rồi.

Đi! đi! đi! Đi ra ngoài. Hôm nay [ Bí Cảnh ] đóng cửa bảo trì 6 giờ sửa chữa hư hại, 6 giờ sau mới có thể mở cửa lại được. Mọi phần thường đều bị cắt xem như chi phí sửa chữa.”

“A, khoan đã, cái khác tôi không cần nhưng Huyền Trùy chi Hồn cần a, tôi muốn xem thử tác dụng của nó như thế nào.”

“Không cần, ký chủ tổng cộng trải qua ba lần Thiên Địa Tẩy Lễ, một lần Thiên Vũ, Huyền Trùy chi Hồn đã hoàn toàn không có tác dụng, trực tiếp tịch thu sung vào công quỹ.

Cưỡng chế truyền tống bắt đầu sau 5 giây nữa. 5, 4, 3...”

“Aiz, chơi dại a!”

Chính Nam chỉ kịp than một câu rồi toàn than bị hút vào một cổng không gian, nháy mắt hắn đã thấy mình đứng trong phòng đăng ký.

“Ồ, thời gian bên trong và bên ngoài hoàn toàn giống nhau, đều đã trôi qua 30 phút a.”

“Tất nhiên, đã nói đồng bộ thời gian thực mà. Ký chủ cảm giác nhưng mình dùng chân thân đi vào [ Bí Cảnh ] nhưng thực ra bản thể được Hệ Thống đặt ở một nơi an toàn, còn thần hồn mới là thứ tiến vào tiểu bí cảnh. Cho nên nên chết trong bí cảnh thì chỉ bị trả ra ngoài thôi chứ không ảnh hưởng gì.”

“Ừm, thật tiện lợi. Loại tinh thần bí cảnh này rất có lợi cho việc thử nghiệm những thứ mới, nhưng theo tôi được biết là bị chết trong tinh thần bí cảnh cũng sẽ ảnh hưởng tới thần hồn a, liệu có di chứng gì không?”

“Hỏi rất hay. Di chứng tất nhiên là có, cho nên Trang mới giới hạn một người chỉ được vào bí cảnh một lần, trong vòng 24h không thể lại vào chính là để thần hồn người đó hồi phục lại a.”

“À, vậy thì tôi yên tâm.”

Ra khỏi phòng [ Bí Cảnh ] mới chưa được 1 giờ sáng, Chính Nam chẳng có việc gì làm đành phải đi dạo một vòng Thanh Vân Sơn kiểm tra hệ thống trận pháp xem có hư hại gì không.

3 giờ sáng, thật sự không nghĩ ra được việc gì để làm Chính Nam đành phải đi ngủ.

...

8 giờ sáng, Quảng Trường Chính.

Chính Nam, Vũ Tuyết phú bà, Vũ Vân và Lam Phụng và Lam Chiến đứng trước 23, à không, là 24 người của Ngân Lang chiến đội, bởi vì Gia Nguyệt phú bà từ hôm nay cũng là một thành viên rồi. Phía sau là hơn 200 đệ tử khác, lần này toàn bộ Thanh Vân Tông đều có mặt.

Trong bóng tối các thành viên Akatsuki khác cũng được Chính Nam triệu tập tới để theo dõi buổi lễ ra mắt lần này. Chỉ có Nguyệt Vịnh là vắng mặt.

Lam Phụng vẫn một bộ cao cao tại thượng tiểu Tông chủ, mở đầu câu chuyện: “Hôm nay tập trung mọi người lại đây sớm như vậy là để thông báo một tin vui lớn.

Khuya ngày hôm qua, Chính Nam đã thành công trong việc xây dựng một cổng dịch chuyển nối liền Thanh Vân Tông chúng ta với ba bí cảnh bên ngoài không gian, từ đó tạo điều kiện cho mọi người nơi để lịch luyện an toàn.

Chi tiết xin mời Chính Nam tới nói cùng mọi người.”

Chúng đệ tử đều đầy mặt mờ mịt không hiểu tiểu Tông chủ vừa mới nói cái gì nhưng trong bóng tối Tú Anh phú bà đã há hốc mồm: “Xây... xây dựng cổng dịch chuyển!? Siêu hình truyền tống trận hai chiều!? Lúc nào anh ấy có tạo nghệ trận pháp cao như vậy a!”

Truyền tống trận hai chiều loại nhỏ Tú Anh phú bà không lạ, Trần gia chính là nhờ sở hữu bí mật loại trận pháp này mới nhất cử trở thành Đại lục đệ nhất thương hội.

Người ta còn phải phi ngựa, thả bồ câu hoặc kéo xe để truyền tin, giao hàng thì người của Trần gia chỉ cần thả hàng và tin tức vào đầu bên này, đầu bên kia có thể ngay lập tức nhận được, tốc độ nhanh đâu chỉ gấp trăm lần.

Thế nhưng chi phí cho việc xây dựng, sử dụng và bảo trì loại trận pháp thần kỳ này cũng tiêu hao của họ gần một nửa thu vào, đó mới chỉ là loại nhỏ mà thôi. Tối đa chỉ có thể chuyển hàng dưới 1kg hoặc tin tức quan trọng có giá trị cao mới được dùng.

Chính Nam thì hay rồi, dùng để truyền tống người không nói, còn là truyền tống ra vào bí cảnh, chính là không gian khác a!

Nếu dùng để chuyển hàng kinh doanh hoặc đánh lén, vậy không phải... vô địch thiên hạ rồi sao!?

Tú Anh phú bà đã nghĩ ra vô vàn cách lợi dụng, tận dụng... thậm chí lạm dụng siêu hình truyền tống trận hai chiều để kiếm lợi cho Trần gia và Akatsuki rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.