Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 100: Q.13 - Chương 100: Bình Đẳng




Hai tuần sau, một đội chiến hạm gần ngàn chiếc chầm chậm tiến vào hành tinh Trung Châu, hạ cánh trên mặt biển rộng lớn. Trên chiếc thuyền lớn nghênh đón hạm đội kia là các thành viên gia tộc và gia thần trực hệ do Đường Nạp Văn dẫn đầu. Đường Nạp Văn đứng trên đầu tàu sau khi nghe tháp điều khiển báo cáo số lượng chiến hạm, bất giác chau mày ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn không hiểu Trần Kháng mang theo nhiều chiến hạm như vậy đến đây làm gì, mình đặt có 30 chiếc, còn em mình thì đặt 20 chiếc chiến hạm cấp X, cho dù cộng thêm 6 chiếc do 3 vị gia lão thúc phụ đặt mua, cũng chỉ có 56 chiếc. Cho dù Trần Kháng muốn mang theo vài chiếc tàu vận chuyển để chở những nhân viên giao chiến hạm về, cung không thể có nhiều chiến hạm đến như thế. Lẽ nào …

Nghĩ đến đây, Đường Nạp Văn quay lại nhìn ra phía sau không xa, phát hiện Đường Long khuôn mặt mừng rỡ nhìn lên trời, bất giác hừ một tiếng, ông ta biết Trần Kháng tại sao lại mang đến nhiều chiến hạm như vậy, dám chắc là cái tên nhóc Đường lại cũng đặt mua một loạt chiến hạm. Đường Nạp Văn lúc đầu có chút lo lắng, Đường Long mua nhiều chiến hạm như thế không lẽ muốn tạo phản, nhưng nghĩ đến Đường Long hoàn toàn không có đủ binh lính để lái chiến hạm, bất giác yên tâm, lầm bầm: “Hừ, không có căn cơ mà còn tiêu tiền lãng phí như thế, tiêu hết 100 tỷ đó xem người làm thế nào!” liền không thèm để ý đến nữa.

Hạm đội của Trần Kháng chầm chậm hạ cánh trên mặt biển, trước khi hạ cánh, mọi người đã nhìn thấy hạm đội này gồm 76 chiếc chiến hạm cấp X, 400 chiếc tàu vận chuyển cao cấp, 500 tàu chở hàng dân dụng cỡ lớn. Nhìn thấy những thứ này Đường Nạp Văn lập tức thở phào, ông ta biết Đường Long đợt này mua 20 chiếc chiến hạm cấp X, 400 tàu vận chuyển cao cấp. Như vậy tính ra binh lục của Đường Long bao gồm 23 chiếc chiến hạm cấp X, 440 chiếc tàu vận chuyển cao cấp. Mặc dù binh lực của Đường Long lớn mạnh, nhưng mình có 40 chiếc chiến hạm cấp X, em trai có 30 chiếc chiến hạm cấp X, so sánh binh lực 70 và 23, hoàn toàn không cần phải lo sợ Đường Long tạo phản. Còn về việc 440 chiếc tàu vận chuyển cao cấp, Đường Nạp Văn không thèm chú ý đến. Nhưng nếu như ông ta biết được 400 chiếc tàu vận chuyển cao cấp này chứa đầy vật tư chiến đấu, e rằng phải mở to mắt ra nhìn.

Thật ra thì không những Đường Nạp Văn không xem những chiếc tàu vận chuyển này ra gì, các thế lực gần đó cũng không xem trọng những chiếc tàu vận chuyển này. Bởi vì bọn họ đều chiến đấu gần hành tinh hành chính, bổ sung rất thuận tiện. Nếu như vậy thì cần gì phải mang theo tàu vận chuyển không có sức chiến đấu để làm gì? Chi bằng lấy tiền mua tàu vận chuyển để mua chiến hạm còn có lợi hơn.

Đường Long mở to mắt nhìn Trần Kháng và Đường Nạp Văn cùng vài người nữa tiến hành giao nhận chiến hạm, sau khi khó khăn lắm chờ được bọn họ giao nhận xong, lập tức chạy xông lên trước. Còn những gia thần đi theo chủ của mình nhanh chóng phát hiện trên biển còn có 20 chiếc chiến hạm cấp X và 400 chiếc tàu vận chuyển cao cấp vẫn chưa chuyển giao, bọn họ toàn bộ đều nghi ngờ nhìn ngó xung quanh. Đợi đến khi Đường Long chạy lên trước, trong lòng giật mình, thì ra những thứ này là của tên nhóc Đường Long này, như vậy thì vũ lực của Đường Long đứng ở vị trí thứ 3 trong gia tộc?

Đường Hải Đông đi theo bố mình đến đây sau khi ý thức được điều này, hai mắt phát sáng nhìn Đường Long, trong lòng thầm lên kế hoạch phải làm sao nâng cao giao tình giữ mình và Đường Long. Đường Hải Đông đương nhiên hiểu rõ vũ lực đứng thứ 3 gia tộc, rất có lợi cho mình. Còn Đường Hải Nam đang đứng bên cạnh ông anh của mình thì chau mày nhìn Đường Long rồi lại nhìn Đường Hải Đông, hăn đã từ trong ánh mắt của ông anh mình nhìn ra được ông anh mình muốn lôi kéo Đường Long. Đối với điểm này hắn chỉ có thể thở dài, hắn là vì chuyện Đường Long xử gia thần mà chán ghét Đường Long, đồng thời đem chuyện mình ghét Đường Long nói cho gia thần dưới quyền biết, hi vọng những gia thần đó có thể tránh xa Đường Long ra.

Kết quả đương nhiên là lý tưởng rồi, mặc dù hai gia thần của Đường Long đi khắp nơi thăm hỏi lôi kéo quan hệ với các gia thần, nhưng ngoài những gia thần trực hệ của Đường Long ra, những gia thần khác đều né tránh Đường Long, không qua lại với hắn. Nhưng ai biết được Đường Long lại có thể có được vũ lực mạnh mẽ như thế, nhìn cặp mắt phát sáng của những gia thần kia thì biết được họ đang nghĩ gì, xem ra mình vô tình đã đắc tội với một gia thần lớn rồi!

Thật ra Đường Hải Nam lo lắng quá mức, mặc dù lời đồn đại Đường Hải Nam ghét Đường Long cũng đã đồn đến tai Đường Long, đồng thời tình hình những lãnh chúa khác đối xử không nóng không lạnh với mình cũng đã có gia thần báo cáo với Đường Long, nhưng một người tự cho mình là trung tâm như Đường Long hoàn toàn không thèm bận tâm. Hắn ra lệnh cho gia thần đi lôi kéo cũng chỉ là nhất thời, bây giờ hắn sớm đã quên mình đã bố trí những nhiệm vụ này cho gia thần.

Nhìn thấy Đường Long chạy đến, Trần Kháng vội vã nói xin lỗi Đường Nạp Văn, cười nói với Đường Long: “Xin chào ngài Đường Long, những món hàng ngài cần đã được đưa đến, xin mời ngài kiểm tra.” Nói xong liền móc ra một bảng điện tử đưa cho Đường Long.

Đường Long mặc dù lấy làm lạ sao Trần Kháng lại trở nên khách sáo lịch sự đến thế, nhưng cũng để ý đến lắm, thuận tay nghía qua một lượt bảng điện tử rồi trả lại cho Trần Kháng, đồng thời gấp rút nói: “Giúp tôi vận chuyển đến bờ biển lãnh địa của tôi.” Nói xong liền muốn đi lên chiến hạm mình đã mua, nhưng hắn nhanh chóng dừng bước, quay người lại cúi người hành lễ với Đường Nạp Văn: “Chủ công, xin thứ lỗi thuộc hạ xin cáo lui trước.”

Đường Nạp Văn vốn định xử phạt Đường Long vì tội bất tuân trên dưới, nhìn thất Đường Long thoát được nạn này, chỉ đành thầm tiếc trong lòng, gật đầu đồng ý.

Lên chiến hạm, Trần Kháng cười nói với Đường Long: “May mà ngài nhanh trí, nếu không Đường Nạp Văn sẽ lấy cớ ngài bất tuân trên dưới bắt ngài giam lại, đất đai và chiến hạm của ngài cũng sẽ bị tịch thu.”

Đường Long cười nham hiểm nói: “He he, Lão già đó muồn nắm thóp của ta, nhưng đâu có dễ như vậy! Chỉ cần ta cung kính đối với ông ta, ông ta cũng không dám mạo hiểm khiến các gia thần thất vọng để trừng phạt tôi.”

Trần Kháng lắc lắc đầu: “Cho dù nông ta không dám xử phạt ngài ngay trước mặt, cũng sẽ tìm lý do khiến ngài diệt vong. Ngài nên cẩn thận, 1 triệu người vượn này của ngài mà xuất hiện, ông ta nhất định sẽ đối phó với ngài.”

Đường Long gật đầu, hắn nghĩ một hồi rồi nói với Trần Kháng: “Đúng rồi, tôi thật không hiểu, tôi đối xử với lão già đó rất chi là cung kính, hơn nữa cũng không có cuồng vọng tự đại, càng không nói đên tôi muốn tạo phản, tại sao ông ta lại muốn đối phó với tôi?”

Trần Kháng chớp chớp mắt nói: “Ngài còn nói không có cuồng vọng tự đại, ngài nghĩ xem ai trong túi có đến 100 tỷ tiền Vũ Lai, còn chạy đi đến nương nhờ người khác. Hơn nữa nương nhờ thì nương nhờ đi, đến địa bàn của người ta chưa được bao lâu, thì đã ra sức mua vũ khí mở rộng thế lực của mình, ngài nghĩ mà xem có người đứng đầu nào mà không đề phòng những thuộc hạ như vậy?”

“Ếh! Tại sao ngài không nói với tôi? Còn ra sức hỏi tôi có mua chiến hạm không?” Đường Long kinh ngạc nhìn Trần Kháng, hắn không ngờ rằng mình sớm đã bị gia chủ đề phòng, còn cho rằng mình hoàn toàn không để lệ dã tâm gì.

“Làm ơn đi, tôi là dân buôn vũ khí đường nhiên là phải hỏi ngài có cần mua vũ khí hay không, lẽ nào phải hỏi là ngài có mua quần trong hay không? Nhưng, ngài cũng không cần lo lắng đến thế, Đường Nạp Văn tạm thời sẽ không ra tay với ngài, quan trọng nhất bây giờ là ngài tăng cường thế lực của mình, tốt nhất là tìm cơ hội nuốt gọn hành tinh Trung Châu.” Trần Kháng nói một cách an ủi.Kỳ thực thì là Trần có ý ép Đường Long nhanh chóng chiếm lĩnh hành tinh Trung Châu, bởi vì theo báo cáo của nội gián do tổng giam đốc sắp xếp, có vài vị Tổng giám đốc trong thời gian này tâm tình vô cùng vui mừng, thậm chí còn lén lút bày yến tiệc chúc mừng, điều này cũng đủ để chứng minh người đại diện của họ đã đạt được một thế lực nhất định. Tổng giám đốc đã bắt đầu lo lắng, đã ra lệnh cho mình trong năm nay nhất định phải để cho Đường Long có một thế lực nhất định.

Đường Long nghe thấy lời này dung ánh mắt kỳ lạ nhìn Trần Kháng, khiến cho Trần Kháng cả người không tự tại hỏi: “Sao ngài lại nhìn tôi như thế, có vấn đề gì sao?”

Đường Long vẻ mặt trầm ngâm, dùng một giọng nói lạnh lùng hỏi: “Ngài đứng về phía bên nào? Tại sao lại nhiệt tình cổ vũ tôi tạo phản đến thế?”

Trần Kháng trong lòng lo lắng, thầm nghĩ tiêu rồi, tên nhóc Đường Long này đã nhìn ta không ổn. Nhưng Trần Kháng cũng không phải là người chưa từng trải qua trường hợp này, lập tức cười nói: “Kha khà, nói thật với ngài, tôi cổ động ngài tạo phản, kỳ thực cũng là ý của công ty. Đừng có lấy làm ngạc nhiên, tôi có báo cáo về tình hình của ngài cho công ty, công ty và tôi đều cho rằng một người như ngài không nên chịu ủy khuất làm lính cho người khác, mà phải tung hoành vũ trụ! Bây giờ công ty của tôi đang đánh một ván lớn, đánh cuộc xem ngài có thể trở thành một vĩ nhân thống nhất vũ trụ không! Ha ha, không cần lấy làm lạ tại sao công ty của tôi lại nhiệt tình như thế, kỳ thực bây giờ trong vũ trụ, các công ty buôn bán vũ khí đều có mục tiêu ủng hộ của mình. Tất cả các công ty đều đang đánh cuộc, chỉ là công ty của tôi đã đem tiền đặt cuộc hết vào ngài mà thôi. Chỉ cần ngài thống nhất vũ trụ, vậy thì công ty của tôi sẽ trở thành công ty buôn bán vũ khí lớn nhất vũ trụ! Tin rằng ngài sẽ không để chúng tôi thua cuộc đâu nhỉ?” Nói xong Trần Kháng cẩn thận dò xét vẻ mặt của Đường Long.

Đường Long nghe xong lời này chau mày, xem ra chị gái máy tính nói không sai, cái ông Trần Kháng này có chút kỳ lạ, hắn và công ty của hắn lại cho rằng mình có thể thống nhất vũ trụ? Nịnh hót thì cũng không cần nịnh đến mức đó? Đường Long lúc này đã quên đi mất lời nói thống nhất vũ trụ là do mình nói ra. Đường Long thầm nghĩ: “Cái tên Trần Kháng này đang giở trò gì vậy? Có rất nhiều người còn giỏi hơn mình, sao không đánh cược bọn họ, ngược lại lại đánh cược mình? Thôi bỏ đi, nếu như đã dám đánh cược mình, vậy thì minh xem có thể vớt được chút lợi ích gì không.”

Nghĩ đến đây Đường Long cười hì hì hỏi: “Nếu công ty của ngài đã ủng hộ tôi, vậy thì tôi có được ích lợi gì?”

Vừa nghe thấy lời này của Đường Long, gánh nặng trong lòng Trần Kháng liền hạ xuống, hắn vội cười nói: “Giá cả vật phẩm quân dụng đồng loạt giảm một nửa, đồng thời còn giúp ngài thu thập thông tin tình báo, ngài thấy sao?”

Đường Long nghi ngờ nhìn Trần Kháng một hồi rồi hỏi: “Tốt như vậy sao? Điều kiện của ngài là gì? Đừng nói với tôi là ngài không cần bất kỳ điều kiện nào?”

Trần Kháng vội nói: “Ah, công ty chúng tôi là công ty thương mại, đương nhiên là phải có lợi nhuận thì mới làm. Yêu cầu của chúng tôi rất đơn giản, chỉ cần ngài về sau chỉ mua sản phẩm quân dụng của công ty chúng tôi, chỉ cần ký hợp đồng những thứ này sẽ cung ứng cho ngài với giá cả giảm nửa. Còn nữa đó là hãy để chúng tôi giúp ngài xây dựng kinh tế trong phạm vi thế lực của ngài, đến lúc đó ngài chỉ cần phụ trách thu thuế, không cần phiền não về những vấn đề kinh tế nữa. Chỉ cần ngài đồng ý những vấn đề này, chúng ta có thể ký hợp đồng ngay.”

Trần Kháng biết, hai điều này là tổ chức vì muốn tiêu diệt người đại diện mà chuẩn bị, hợp đồng như vậy thường là vào lúc thế lực của người đại diện suy yếu mới ký với họ. Tin rằng trước kia có nhiều người đại diện nhìn thấy điều kiện như tế đều chần chừ, nhưng họ đang ở trong thời gian sáng tạo sự nghiệp phát triển có chút khó khăn, những người đại diện kia chắc chắn không muốn bỏ điều kiện có lợi như thế mà bỏ hợp đồng. Nhìn những ghi chép trên tư liệu, Trần Kháng bắt đầu cười vui vẻ chờ đợi Đường Long gật đầu ký hợp đồng.

Nhưng phản ứng của Đường Long khiến cho ông ta kinh ngạc, bởi vì đột nhiên Đường Long lại lắc đầu nói: “Không làm!” Hắn căn bản không biết Đường Long đang mắng thầm hắn : “Trần Kháng chết bầm! Ông quả thật đúng như là lời chị gái máy tính nói, muốn đánh vào mạch sống thiết bị vũ khí kinh tế? Mơ cũng đừng hòng!”

Trần Kháng ngạc nhiên hét lớn: “Ah, tại sao không làm? Chỉ cần ngài đồng ý thì có thể mua chiến hạm với nửa giá, giống như chiến hạm X chỉ cần 10 tỷ! Còn nữa kinh tế lãnh địa từ nay về sau ngài không cần phải lo, tiền thuế mỗi tháng là gấp mấy lần! Điều kiện tốt như vậy tại sao ngài không đồng ý?”

Đường Long lắc đầu nói: “Tôi sao có thể dồng ý được? Như thế những thuộc hạ kia của tôi làm gì? Tất cả đều ra trận? Hoàn toàn không cần nhiều người đến thế!”

“Ơ….” Trần Kháng ngây người, cái tên Đường Long này lại vì một cái lý do như thế mà từ chối ký hợp đồng? Hắn là tên ngốc chắc? Có tiền có thế lực còn sợ sắp xếp không nổi nhiều thuộc hạ dư ra như thế? Tùy tiện để cho họ làm thái thượng hoàng ở một hành tinh nào đó là được rồi! Đương nhiên những lời này không nên nói ra, Trần Kháng chỉ có thể dùng lý do khác để khuyên Đường Long: “Nếu như ngài cho rằng thuộc hạ của mình quá nhiều không dễ sắp xếp, chúng tôi có thể giúp ngài sắp xếp những thuộc hạ đó. Ngài xem, chỉ cần ký hợp đồng, bất kỳ vấn đề gì công ty chúng tôi cũng sẽ giúp ngài giải quyết.”

“Như vậy thì thuộc hạ của tôi sẽ biến thành thuộc hạ của các người sao? Không được!” Đường Long vẫn lắc đầu không đồng ý ký.

Trần Kháng đã nói ra hết những lợi ích sau khi ký hợp đồng, Đường Long vẫn không chịu gật đầu, đã nói đến mức khô cả cổ họng, Trần Kháng đột nhiên đập mạnh xuống bàn lạnh lùng nói: “Nếu như ngài không ký, vậy thì sau này chúng ta sẽ chấm dứt mọi giao dịch!”

Đường Long nghe thấy lời này lập tức nhảy dựng lên chỉ vào mặt Trần Kháng, giận dữ hét lớn: “Giỏi nhỉ! Ông dám uy hiếp tôi! Ông đây có tiền có lính có chiến hạm! Muốn mua đồ sợ không mua được sao? Chọc giận tôi ông có tin là tôi tìm đến công ty của ông, tiêu diệt toàn bộ không?” Nói xong liền đưa tay xuống eo, chỗ để khẩu súng vũ trụ.

Trần Kháng sau khi nói ra những lời đó thì đã sớm hối hận, đợi đến khi Đường Long chỉ vào mặt mắng cho một trận thì càng thêm hối hận, ông ta thầm trách mình:” Mình sao lại ngu đến thế? Lẽ nào đã quên tên Đường Long này là thằng lưu manh ưa mềm không ưa cứng?” Khi nhìn thấy Đường Long móc súng ra, ông ta vội chai mặt cúi đầu khom người cười: “Tôi nói đùa với ngài thôi, một khách hàng lớn như ngài chúng tôi cầu còn không được nữa là, làm sao dám uy hiếp ngài? Nếu như ngài không cùng chúng tôi buôn bán, chúng tôi phải uống gió Tây bắc. Vì để bày tỏ sự xin lỗi với ngài, chúng tôi sẽ tặng ngài 10 chiếc chiến hạm cấp X coi là quà xin lỗi, ngài là nhân vật lớn có chí lớn xin hãy tha thứ cho lời nói đùa của tôi?”

Đường Long nghe thấy có thể có được 10 chiếc chiến hạm cấp X miễn phí, vôi vàng cười nói: “Ây da, nhìn ngài kia, tôi cũng chỉ là nói đùa với ngài thôi, đâu có giận ngài đâu, Ah, 10 chiếc chiến hạm cấp X kia tôi từ chối thì bất kính nên đành nhận vậy. Đúng rồi, 10 chiếc chiến hạm cấp X này đều kèm theo tặng phẩm là 20 chiếc tàu vận chuyển cao cấp đúng không? Đường Long lúc này trong lòng vui sướng gấp mấy lần, không ngờ tuy tiên nói vài câu, không những có thể thoát khỏi việc ký hợp đồng, còn có thể vớ được 10 chiếc chiến hạm cấp X nữa.

Trần Kháng vội gật đầu cười: “Đương nhiên, đương nhiên, đây chính là ưu đãi đặc biệt dành cho ngài, chỉ cần là chiến hạm cấp X của ngài, bất kể là mua hay được tặng, mỗi chiếc đều có thể được tặng 20 chiếc tàu vận chuyển cao cấp.” Lúc này khuôn mặt Trần Kháng mặc dù miệng thì cười, nhưng trong lòng thì lại đau khổ, bởi vì ông ta cảm thấy giao tình giống như huynh đệ giữa mình và Đường Long xây dựng được cách đây không lâu, trong cái khoảnh khắc mà mình nhắc đến bản hợp đồng thì đã biến mất rồi. Tin chắc rằng sau này sẽ không thể xuất hiện được giao tình như thế. Thật đáng tiếc cho giao tình này, trong lúc nói chuyện phiếm với Đường Long, mình quả thật cảm thấy rất thoải mái, nhẹ nhõm. Đáng tiếc, sau này mình sẽ không thể nào cảm thấy thoải mái như thế được nữa, sau này giữa mình và Đường Long đều đeo lên cái mặt nạ giả tạo, sẽ đối đầu không khoan nhượng vì lợi ích của mỗi bên.

Hai người lại giống như bạn tốt nói chuyện với nhau, tranh chấp hồi nãy dường như chưa từng xuất hiện. Rất nhanh, 20 chiếc chiến hạm, 400 chiếc tàu vận chuyển, 500 tàu dân dụng cỡ lớn hạ cánh trên mặt biển vùng đất của Đường Long. Xung quanh có rất nhiều người và binh lính, tiếng hoan hô của họ lần này càng lớn hơn, bởi vì bọn họ chưa từng nhìn thấy có nhiều chiến hạm như thế đậu trên mặt biển. Đương nhiên, nguyên nhân hoan hô của họ còn là vì trong 3 tháng dưới sự thống trị của Đường Long, được ăn no, có chỗ ở ổn định, túi tiền thì ngày càng nhiều lên, đã bắt đầu quen với việc coi vinh quang của Đường Long là vinh quang của mình.

Trần Kháng nhìn thất đám đông trước mặt, bất giác nói với Đường Long: “Ngài Đường Long, những người vượn ngài cần đều ở trên phi thuyền kia, xin ngài hãy nói với dân chúng nhường đường, để bọn họ xuống phi thuyền.”

Đường Long gật đầu với những gia thần đến đón mình, Bành Văn Long và Trương Khai trong số gia thần lập tức chỉ huy cảnh sát yêu cầu dân chúng nhường chỗ. Nghe thấy có một đoàn người sắp xuống, dân chúng lập tức nhường một khoảng bờ biển rộng, đồng thời bàn luận với nhau xen người xuống là ai.

Một chiếc phi thuyền chở khách chầm chậm lái về phí bến, cửa của mấy chục khoang đổ bộ mở ra, tiếp đó bước ra là mấy chục người đàn ông cao to mặt và mu bàn tay đều mọc đầy lông, trán và má cao cao, thân mặc bộ giáp da màu đỏ, chân đi đôi ủng màu đỏ, thắt lưng là dây lưng bự màu đỏ, eo tròn vai rộng, thân hình cao 2m3…. Không, không phải là đàn ông cao to, nhìn dáng vẻ của họ thực ra là vượn gorilla (đại tinh tinh)!

Tất cả mọi người bao gồm những gia thần của Đường biết được nhóm người vượn này sẽ đến, nhìn thấy những người này rõ rằng là đại tinh tinh chứ không phải là ngươi vượn bước ra khỏi phi thuyền, bất giác toàn bộ đều ngây ra đó. Tiếp theo những người dân vừa tỉnh lại đều kinh ngạc kêu lên, toàn bộ trẻ con đều khóc lên, bọn họ không hiểu được tại sao lãnh chúa lại đưa nhiều đại tinh tinh đến để làm gì.

Trần Kháng hoàn toàn không để ý đến tại sao họ lại ngây người ra, hắn lấy ra một bản điện tử chỉ vào một dãy số nói với Đường Long: “Những người mà ngài nhìn thất là những hắc vượn nhân chuyên dùng để chiến đấu, bọn họ là những người có sức mạnh nhất trong số người vượn, đồng thời cũng là người nóng nảy nhất. Tổng số đợt này đưa đến là 200 ngàn, vì để những người vượn này không nổi tính ***, tỉ lệ đực cái là 50:50.

Nhìn dáng vẻ những hắc vượn nhân cường hãn hung tàn từ phi thuyền đi xuống, ngoan ngoãn xếp thành hàng trật tự, Đường Long bất giác hiếu kỳ hỏi: “Không phải nói là bọn họ là những người dễ nóng nảy nhất sao? Sao bọn họ lại ngoan ngoãn yên lặng như vậy?”

Trần Kháng cười nói: “Bọn họ trước kia khi chưa trở thành quân nhân là vậy, nhưng sau khi trải qua huấn luyện, bọn họ đã học được cách khống chế mình. Đúng rồi, hãy đeo cái này, đợi sau khi tất cả mọi người vượn đều tập trung đầy đủ, xin ngài hãy ấn cái nút này, như vậy ngài sẽ trở thành chủ nhân mà bọn họ trung thành. Chỉ cần ngài trở thành chủ nhân, bất luận sau này ngài có sỉ nhục bọn họ, bọn họ đều sẽ không phản kháng ngài.” Trần Kháng nói xong liền móc ra một thứ giống như tai nghe đưa cho Đường Long.

Đường Long không lên tiếng gật đầu đông ý, sau đó liền cúi đầu, nắm chặt cái tai nghe đó không biết đang suy nghĩ gì. Không biết là trải qua bao lâu, khi Đường Long ngẩng đầu lên, 1 triệu người vượn theo chủng tộc đã xếp hàng trật tự trên bến.

Trần Kháng phát hiện Đường Long vì nhìn long của những người vượn kia phát hiện có nhiều màu sắc, lộ vẻ nghi ngờ, liền biết được Đường Long hoàn toàn không để tâm đến những lời giải thích của mình, đành phải giải thích lại lần nữa: “Ngài xem, đám người vượn thân hình cao lớn, tóc rậm rạp, lông màu đen, là hắc vượn nhân vừa nãy đã giới thiệu, sở trường của bọn họ là chiến đấu giáp lá cà. Còn đám bạch vượn nhân kia thân hình nhỏ bé, dáng vẻ giống như thiếu nữ, tóc trắng mỏng manh kia, bọn họ tai thính mắt tinh miệng mồm lanh lợi, sở trường là thông tin, giám sát và điều kiển. Đám lục vượn nhân kia dáng người không cao, tứ chi nhỏ bé, tóc màu xanh lá cây kia, bọn họ tứ chi linh hoạt phản ứng nhanh nhẹn, sở trường bắn súng và điều khiển phi thuyền. Đám hoàng vượn nhân có hình dạng rất giống con người, tóc màu vàng kia, bọn họ đầu óc thông minh cơ trí, là loài có cơ cấu đại não gần với con người chúng ta nhất trong số tất cả các loài vượn người, hơn nữa bọn họ có sở trường thiên tính chỉ huy, tham mưu kế hoạch, là lựa chọn tốt nhất cho chức vụ sỹ quan chỉ huy người vượn.”

Trần Kháng nói đến đây ra hiệu Đường Long nên deo cái tai nghe kia lên, Đương nhiên, trước lúc đó, Trần Kháng đã sử dung chức năng của chiến hạm, chiếu hình ảnh của Đường Long lên không trung, để cho toàn bộ người vượn đều có thể nhìn thấy Đường Long. Bởi vì máy nhận chủ của người vượn mặc dù có thể thu thạp mùi của chủ nhân truyền đến đại não, để bọn họ nhớ mùi của chủ nhân. Nhưng không biết làm sao, tiền đề bắt buộc đó là phải để cho những người vượn nhìn thấy dáng vẻ của chủ nhân mới được, nếu không hoàn toàn không thể thành công.

Đường Long suy nghĩ một lát rồi hỏi Trần Kháng: “Bọn họ có nghe hiểu lời ta nói không?”

Trần Kháng gật đầu nói: “Trong tai của bọn họ đã được lắp đặt một cái máy, những lời nói của chúng ta sẽ được tự động chuyển thành sóng điện não của bọn họ, để bọn họ có thể hiểu được lời nói của chúng ta có ý gì. Nhưng do bọn họ hoàn toàn không hiểu tiếng người vượn, đồng thời cũng không có người tiến hành nghiên cứu vấn đề này, cho nên lời bọn họ nói ra chúng ta hoàn toàn không thể nghe hiểu được.”

Đường Long ừ một tiếng, quay người nói với toàn bộ gia thần: “Hãy nối với tất cả các loa trên các chiến hạm, ta có lời muốn nói.” Trần Kháng cho rằng Đường Long muốn nói công dụng của những người vượn này với dân chúng, cho nên không chú ý. Rất nhanh, gia thần đã mang tới micro nối thông với các loa trên tất cả các chiến hạm đưa cho Đường Long.

Cầm lấy micro, Đường Long không nói gì, trước tiên giơ cao cái tai nghe, sau đó vứt mạnh xuống đất, đồng thời dùng chân dẫm lên. Nhìn được hình ảnh này từ màn hình ảo, những người vượn kia hoàn toàn không biết được cai tai nghe kia là gì, dùng toàn bộ ánh mắt kỳ lạ nhìn Đường Long, bọn họ hoàn toàn không hiểu được chủ nhân trước mắt của mình này vứt cái đồ đó xuống đất rồi dẫm hư là có ý gì.

Trần Kháng ngạc nhiên nhìn Đường Long dẫm hư cái tai nghe, hắn đương nhiên biết Đường Long không muốn trở thành chủ nhân của những người vượn này, mà là muốn trở thành sếp của những người vượn này. Trần Kháng thầm oán trách trong lòng: “Làm ơn đi! Bọn họ là người vượn đó! Ngươi không khống chế bọn họ, nói không chừng bản tính người vượn trỗi dậy sẽ tiêu diệt hết toàn bộ những người có mặt! Đến lúc đó xem ngươi có khóc hay không, xem ngươi còn dám tự nhận là Đấng cứu thế hay không! Nhưng mà, he he, mặc dù ta rất mong chờ việc này xảy ra, nhưng ai biểu ta còn phải nhờ ngươi để thăng quan phát tài, cho nên đành phải giải quyết giúp ngươi! Uhm, thật là may mà ta đã sớm biết cái tên ngốc tự cho là mình đúng Đường Long này sẽ làm như thế, cho nên trước khi xuất phát đã cho những người vượn này ngửi mùi của ngươi, nếu không bây giờ sẽ gặp xui rồi. Còn về bây giờ để cho ngươi đứng ra để ra oai, chỉ là để cho những người vượn kia nhìn thấy hình dáng của ngươi mà thôi, cái đồ kia ta còn có một cái nữa.” Nói xong liền đút tay vào túi.

Lúc Trần Kháng nghĩ đến những việc này, Đường Long đã cầm micro cao giọng nói: “Các huynh đệ người vượn, ta là Đường Long, ta sẽ là huynh đệ của các người, tô sẽ đảm bảo dẫn dắt các người có một cuộc song hạnh phúc, ta …” Lời nói của Đương Long nói đến đây đột ngột ngừng lại, bởi vì những người vượn kia lại đồng loạt quỳ xuống, hơn nữa ồ ồ hai tiếng, sau đó ngẩng đầu cung kính nhìn Đường Long. Lúc này Trần Kháng đứng bên cạnh Đường Long cười nham hiểm rút tay từ trong túi ra.

Đồ ngốc cũng biết được đám người vượn này đang làm gì, cho rằng những người vượn này là vì cảm động mình mà quỳ xuống, Đường Long vui mừng nói: “Hãy nhanh đứng dật, nhanh đứng dậy! Mọi người không cần phải hành đại lễ như thế, xin các huynh đệ người vượn hay tin tưởng ta, chỉ cần đi theo ta, đảm bảo các người có thể có được một cuộc sống hạnh phúc!”

Tất cả các người vượn đều gãi gãi đầu, nhìn xung quanh, sau đó mới nhẹ răng cười đứng dậy, đồng thời bắt đầu gãi gãi người. Chỉ cso những hoàng vượn nhân ( người vượn có tóc màu vàng) kia sau khi nghe lời của Đường Long liền đứng dậy, sau đó dùng ánh mắt như đang suy nghĩ nhìn chằm chằm Đường Long.

Sau khi Đường Long giảng một bài, mới để binh sỹ mặc giáp đặc chủng dẫn những người vượn này đến quân doanh chuyên dùng của bọn họ. Còn Trần Kháng đợi sau khi linh kiện của 3 cái máy chế tạo thức ăn được dỡ xuống xong, mới từ biệt Đường Long, dẫn theo thuộc hạ của mình bay ra ngoài không gian. Còn về những chiếc chiến hạm và tàu vận chuyển sớm đã được bọn người Sa Lệ tiếp nhận, từng chiếc từng chiếc lái đi.

Không lâu sau, Đường Nạp Văn ở phủ gia chủ và các gia thần của hành tinh Trung Châu đều biết chuyện Đường Long mua 1 triệu người vượn. Người như Đường Nạp Văn đương nhiên biết mua người vượn gồm người vượn làm đồng và người vượn quân nhân, không cần nghĩ cũng biết được cái tên Đường Long nàu mua nhất định là người vượn quân nhân, hơn nữa nhất định là người vượn quân nhân binh chủng chiến hạm.

Đường Nạp Văn nghiến răng lầm bầm: “Mẹ nó! 1 triệu người vượn của hắn có thể xây dựng được 200 chiếc chiến hạm cấp X! Hắn có nhiều lính như vậy muốn làm gì?”

Đường Hải Nam một mình ở bên cạnh Đường Nạp Văn lập tức nói thêm vào: “Còn muốn làm gì nữa, Đương nhiên là tạo phản rồi! 100 tỷ của hăn vừa đủ để mua 200 chiếc chiến hạm cập X!”

Đường Nạp Văn chau mày, ánh mắt lạnh lùng nói: “Tạo phản…”

“ Cha, bây giờ hắn tạm thời còn chưa có đủ năng lực để tạo phản, nhưng chúng ta nếu như bỏ mặc không lo, e rằng nguy cơ diệt tộc sẽ giáng xuống! Chi bằng chúng ta ra tay trước, hãy để con một đao chém chết hắn giải quyết vấn đề!” Đường Hải Nam nham hiểm nói. Hăn cho rằng dù gì thì cũng đã đắc tội với Đường Long rồi, vậy thì đắc tội hắn đến chết! Chính vì thế, Đường Long vô tình có thêm nhiều kẻ địch.

Đường Nạp Văn trừng mắt nhìn mắng con “Ngu ngốc! Bây giờ Đường Long có có dấu hiệu tạo phản, hơn nữa cũng không có phạm tôi gì, ngươi vô cớ giết gia thần, không sợ các gia thần khác nghi ngờ sao? Nói đến đây, ông ta nhìn thấy miệng của Đường Hải Nam mở ra, không đợi hắn nói ra liền lập tức nói: “Ám sát cũng không được! Chỉ cần Đường Long chết một cách kỳ lạ, ai cũng biết là do chúng ta làm! Lẽ nào ngươi muốn để cho Đường gia chúng ta vì thế mà diệt vong sao?”

“Vậy thì phải làm sao? Lẽ nào để mặc hắn ngày càng mạnh lên sao?” Đường Hải Nam ảo não nói.

Đường Nạp Văn sờ sờ cằm cười nói: “Hừ hừ, kiếm cái cớ không phải là đơn giản hơn sao, chỉ cần trong hội nghị thường kỳ vài ngày tới, con tìm vài gia thần đứng ra đề nghị hắn đi đánh hành tinh Hồng Sư là được.”

Đường Hải Nam hai mắt sang lên vui mừng nói: “Đúng rồi, những chiến hạm cổ quái kia của Khải Tát gia cũng đủ để tiêu diệt binh lực của Đường Long, cho dù hắn muốn bỏ chạy cũng có thể lấy tội danh chiến công bất lợi, nếu như hắn không chịu đi càng có thể giết hắn ngay tại chỗ!” Nói đến đay, Đường Hải Nam đột nhiên nghi ngờ hỏi: “Ơ… nhưng mà nếu như hắn thành công, vậy thì sẽ khó mà tiêu diệt được hắn?”

Đường Nạp Văn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Hừ, cái nài mà khó giải quyết? hãy để hắn tiếp tục tấn công hành tinh Khải Tát, cho dù hắn có thể may mắn vượt qua được cửa ải hành tinh Hồng Sư, cũng chưa chắc vượt qua được cửa ải hành tinh Khải Tát. Chỉ cần hắn thất bại một lần, vậy thì hẵn sẽ xong đời!”

“Ah, cha thật anh minh!” Đường Hải Nam liền nịnh hót.

Sau khi Đường Nạp Văn đắc ý cười một trận liền nói với Đường Hải Nam: “Được rồi, con đi chuẩn bị mấy gia thần đứng ra đề nghị, nhớ rõ, chức vị của những gia thần này không được quá cao cũng không được quá thấp, không nên tìm những người thân cận với ngươi.”

“Vâng, con đã hiểu” Đường Hải Nam hành lễ rồi cáo lui.

Rất nhanh, hội nghi thường kỳ của Đường gia bắt đầu, nhận được thông báo Đường Long vẫn còn muốn ngủ tiếp, không suy nghĩ liền nói: “Không đi! Ta muốn ngủ!” Sau đó quay người ngủ tiếp. Nhưng mà người đến thôn báo, Ưu Na không tha cho hắn, mà kéo tai hắn lên cười mắng: “Chủ công! Dây nhanh đi, nếu ngài đến trễ sẽ bị gia chủ xử chết!” Còn Sa Lệ đứng bên cạnh, thì cười thầm.

Tai thì đau cộng thêm cái câu nói khủng bố đó, khiến Đường Long lập tức nhảy bật dậy, đồng thời vừa lầm bầm vừa thay y phục: “Có lầm không vậy, đến họp trễ mà cũng bị xử tội chết! Cái gia quy của Đường gia này thật là biến thái!”

Không tránh đi chỗ khác, nhìn Đường Long thay đồ, Ưu Na bất giác cười: “Chủ công ngài họp xong thì phải về ngay, nếu không những người gia thần mà ngài triệu tập về họp sợ rằng sẽ nghĩ ngài không muốn họp mà nghĩ không thông đi tự sát”

Đường Long đành gật đầu nói: “Biết rồi, ta họp xong sẽ lập tức trở về triệu tập cuộc họp.” Nói xong Đường Long lập tức mắng: “Những người ở đây thật là biến thái, động một chút không phải là xử chết, thì là tự tử!”

Ưu Na nghe thấy lời này chỉ là nhìn Sa Lệ cùng nhau cười không nói gì, sau đó hai người liên động thủ kéo Đường Long ra khỏi phòng, đẩy lên xe bay. Còn về hai ngươi Ưu Na và Sa Lệ, đương nhiên là đi theo dự họp cùng Đường Long, bởi vì hội nghị thường kỳ đều phải báo cáo tình hình của lãnh địa, nếu như để Đường Long đi một mình, hắn hoàn toàn không biết báo cáo gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.