Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 135: Q.13 - Chương 135: Chiến Hạm Bạch Kình




Trong điện nghị chính hành tinh thủ đô của Lý gia ở Tinh vực Thiên Hà, một chàng thanh niên trẻ tuổi đẹp trai thần thái lười nhác đang nghe gia thần của mình sục sôi đề nghị: "Chủ công, Đường gia bị khủng bố tấn công có tính hủy diệt, tất cả nhà xưởng và nhân tài giỏi nhất đều bị tiêu diệt sạch, tất cả các ngành công nghiệp quân sự hậu cần đều bị hủy diệt! Thuộc hạ cho rằng đây là thời cơ tốt nhất, xin cho phép thuộc hạ dẫn binh đánh Đường gia, vì Lý gia mở rộng bản đồ!"

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này vừa nói vểnh râu kia lên, Gia chủ Lý gia lười biếng nhìn các đại thần xung quanh hỏi: "Các ngươi cảm thấy đề nghị của Lý gia lão đại nhân như thế nào?"

Gia lão họ Lý nghe vậy quét một vòng nhìn các gia thần xung quanh, những gia thần kia lập tức tán thành nói: "Thuộc hạ đồng ý đề nghị của gia lão đại nhân, thuộc hạ cũng cho rằng đây là thời cơ tốt nhất để công chiếm Đường gia."

Nhìn thấy bộ dạng dương dương đắc ý của Lý gia lão kia vì tất cả gia thần đều đồng ý ý kiến của ông ta, Gia chủ Lý gia nhăn mày, nhưng hắn cũng biết Lý gia lão kia đề nghị với mình chỉ là để cho người khác xem mà thôi, nếu mình không đồng ý thì ông ta cũng sẽ xuất binh đánh Đường gia. Nghĩ tới những thứ này, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài, đùa giỡn chén rượu trong tay, dùng thái độ giống như không có để ý chuyện này nói : "Được, cực khổ cho Lý gia lão đại nhân, công việc xuất binh do ngươi toàn quyền phụ trách."

Lý gia lão làm ra bộ dáng cung kính nói: "Thuộc hạ tuân mệnh!"

Gia chủ Lý gia vừa uống rượu vừa nói: "Có việc thì bẩm báo, không có chuyện gì thì lui hết xuống, ta còn phải đi dạy dỗ đám chó săn đặc chủng."

Không đợi các gia thần khác lên tiếng, Lý gia lão lập tức nói: "Không có chuyện lớn gì nữa, những việc nhỏ còn lại thuộc hạ xin tự xử lý."

Gia chủ Lý gia gật đầu nói câu vất vả ngươi rồi, rồi rời khỏi điện nghị chính này. Sau khi gia chủ đi, đại bộ phận gia thần đều vây quanh Lý gia lão thân báo cáo xin chỉ thị công tác. Còn những gia thần khác không có vây quanh ông ta, thì mang theo vẻ mặt phẫn nộ bất đắc dĩ nảy rời khỏi chỗ này.

Một cái gia thần có vẻ mặt nịnh nọt cúi người, giống như con chó pud hỏi Lý gia lão : "Gia lão đại nhân, không biết ngài lần này xuất chinh mục tiêu hàng đầu là hành tinh nào của Đường gia, chuẩn bị mang theo bao nhiêu binh lực?"

Lý gia lão vẫn không trả lời, một gia thần bên cạnh cười lạnh nói: "Ngu ngốc, còn phải hỏi cái đó là hành tinh sao? Đương nhiên là hành tinh Khải Tát gần chúng ta nhất!"

Lý gia lão bất mãn trừng mắt nhìn người lắm mồm kia, vì tên này lại đoạt mất cơ hội để mình giáo huấn người khác. Nhưng nhìn thấy mọi người đều đang trơ mắt nhìn mình, Lý gia lão vội nói : "Lần này bổn gia lão chuẩn bị xuất động 500 binh lực, bổn gia lão không tin 100 chiếc chiến hạm bạch kình không có hậu cần tiếp tế kia của hành tinh Khải Tát kia có thể dùng một chống năm!"

Tuy các gia thần đều nghe nói đến chiến hạm bạch kình kia rất lợi hại, nhưng bọn họ cũng không tin chiến hạm bạch kình có thể một đánh năm. Hơn nữa hiện tại Đường gia không nói đến hậu cần tiếp tế, ngay cả căn cứ bảo hành sửa chữa cũng không có, như vậy Đường gia như thế nào là đối thủ của Lý gia. Vì vậy các gia thần có cái cách nghĩ này liền ào ào hướng Lý gia lão thỉnh cầu theo quân xuất chinh.

Đứng ở trên ban công nhìn 500 chiếc chiến hạm chậm rãi biến mất trên bầu trời, Gia chủ Lý gia bất giác cười lạnh nói: "Nhị thúc, hi vọng ngươi không quên, Đường Long chỉ dựa vào hai mươi chiếc chiến hạm đã đoạt được một hành tinh, ngươi dùng cái đấu pháp liều mạng tiến công có thể không được tốt cho lắm." Nói xong, Gia chủ Lý gia vỗ vỗ đầu Hắc Báo đang ngồi chồm hổm bên cạnh mình.

Hai binh sĩ Đường gia đang ở trên tháp cảnh giới không gian gần hành tinh Khải Tát, vừa nhàm chán nhìn rada, vừa trò chuyện: "Thật sự là thật nhàm chán ah, huynh đệ phía dưới còn có thể tham dự hành động, bắt phần tử khủng bố, còn chúng ta cũng chỉ có thể cả ngày ở chỗ này nhìn xem cái này rada này mà ngẩn người." Một binh nhất tựa lưng vào ghế, ngửa đầu, dùng ngón tay xoay tròn mũ nói.

"Không cần phải càu nhàu nữa, nơi này của chúng ta chính là tiền tuyến chiến tranh, vẫn là quan sát rada rồi hãy nói." Một hạ sĩ đang theo dõi rada nói.

"Tiền tuyến chiến tranh gì chứ? Sao tôi không biết?" Binh nhất lập tức ngồi thẳng, giật mình hỏi.

Hạ sĩ bĩu môi nói: "Ngươi thật ngu ngốc? Chúng ta thống nhất Tinh vực Trung Châu, nếu cần mở rộng chỉ có thể phát triển theo hướng tinh vực Thiên Hà. Mà chúng ta là hành tinh duy nhất của Đường gia ở tinh vực Thiên Hà, không phải tiền tuyến chiến tranh chẳng lẽ là hậu phương chiến tranh à?"

Binh nhất gãi gãi đầu nói: "Ta đây biết rõ, nhưng là cái hành tinh Khải Tát này làm sao cũng không giống tiền tuyến chiến tranh, quân đội đóng quân ở đây của chúng ta chỉ có 100 chiếc chiến hạm bạch kình, muốn thành tiền tuyến chiến tranh, tối thiểu 500 chiếc chiến hạm bạch kình của hành tinh Trung Châu có phải điều 300 chiếc tới."

"Làm ơn đi, chiến hạm nhiều ít có thể phán đoán vấn đề có phải là tiền tuyến chiến tranh sao? Ta hỏi ngươi, thế lực phía trước chúng ta là thế lực gì?" Hạ sĩ trừng mắt nhìn binh nhất.

Binh nhất nhìn hạ sĩ, lơ đễnh nói: "Đương nhiên là thế lực Lý gia."

Hạ sĩ gật đầu nói: "Đúng rồi, Lý gia cùng chúng ta Đường gia đều là thế lực chế độ gia tộc, bọn họ muốn khuếch trương cũng chỉ có đánh ta, chúng ta muốn khuếch trương cũng chỉ có đánh bọn họ."

Binh nhất khó hiểu hỏi: "Không thể đánh thế lực chế độ khác sao? Gia chủ điện hạ chẳng phải đã tiêu diệt các thế lực chế độ khác mới thống nhất Tinh vực Trung Châu hay sao?"

"Vậy càn phải xem có thế lực chế độ khác chúng ta có thể đánh hay không, hiện tại chúng ta có thể đánh chỉ có Lý gia có sáu hành tinh hành chính kia." Hạ sĩ thở dài.

"Tương đương với thế lực của chúng ta, ngươi nói bọn họ có đánh chúng ta trước hay không?" Binh nhất có chút khẩn trương hỏi.

"Không biết, cho nên chúng ta mới phải gia tăng cảnh giới." Hạ sĩ lắc đầu.

"Ừm, ... Ừm?" Thần sắc binh nhất tản mạn đột nhiên phát hiện trên rada xuất hiện dị thường, sau khi nhìn kỹ lập tức nhấn còi cảnh báo đồng thời cũng kinh hoảng hô: "Lý gia phái 500 chiếc chiến hạm cao cấp, đột phá điểm cảnh giới ngăn cản bên ta! Cảnh báo chiến tranh! Cảnh báo chiến tranh!"

Hạ sĩ nhìn thấy binh nhất còn đang liều mạng gọi, bất giác đụng đụng hắn chỉ vào cảnh ngoài cửa sổ nói : "Đừng kêu, hạm đội chúng ta đã nghênh đón."

Binh nhất nhìn 100 chiếc chiến hạm màu trắng khổng lồ ngoài cửa sổ kia bất giác ngây ngô hỏi: "Sao tốc độ của bọn họ lại nhanh như thế? Ta vừa mới phát cảnh báo mà?"

"Quỷ mới biết, có thể là rada trên chiến hạm bọn họ hiện đại hơn cái này rada của chúng ta." Hạ sĩ nói xong vỗ vỗ vào cái rada hiển thị vị trí của địch nói

Binh nhất kinh ngạc nói: "Điều này sao có thể, rada tốt phải trang bị cho những tháp cảnh giới này của chúng ta mới đúng.”

Hạ sĩ cười nói: "Hài, xem bộ dạng lạnh như băng của bọn họ, có rada tốt vậy cũng sẽ không cho chúng ta dùng."

Binh nhất lo lắng hỏi: "Chúng ta chỉ có 100 chiếc chiến hạm, đối phương có 500 chiếc, chúng ta có cơ hội chiến thắng hay không?"

"Yên tâm đi, 500 chiếc chiến hạm của bọn họ cũng chỉ là chiến hạm cao cấp mà thôi, 100 chiếc chiến hạm này của chúng ta là chiến hạm bạch kình, đẳng cấp khác nhau, chúng ta tuyệt đối sẽ không thua." Hạ sĩ tràn đầy tự tin nói.

Lý gia lão kia nghe được nhân viên quan sát rada báo cáo: "Gia lão đại nhân, 100 chiếc chiến hạm bạch kình của địch đã triển khai trận hình phòng ngự đợi chúng ta! Các chiến hạm hỏi triển khai trận hình tấn công nào?" Bất giác cười lạnh nói: "Lại bày ra trận hình phòng ngự? Hừ! Truyền lệnh tất cả hạm bày ra trận hình đột kích tam giác. Chiến tranh không gian hiện đại chính là chiến tranh hao phí, chiến hạm của người nào nhiều thì là người chiến thắng, 500 chiếc chiến hạm của chúng ta tuyệt đối có thể tiêu diệt được 100 chiếc chiến hạm kia của địch! Truyền lệnh tất cả hạm không được lui về phía sau, dũng cảm tiến tới, thắng lợi thuộc về chúng ta!"

Hiện tại các chiến hạm của Lý gia đều hưng phấn bay thẳng về phía trước, ngăn đường tiến của chiến hạm Lý gia là 100 chiếc chiến hạm bạch kình, không gian yên ắng. Những người đàn ông cao to mặc vest đen điều khiển chiến hạm, vẻ mặt lạnh lùng giữ vững cương vị của mình, không ai tùy ý đi lại. Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc 500 chiếc chiến hạm của Lý gia tiến vào rada của chiến hạm bạch kình, mặc dù chưa đến phạm vị bắn, đồng thời cũng không có ai hạ lệnh, nhưng những sạ thủ không hẹn mà cùng nhấn cái nút bắn.

Hai binh sĩ đang ở trong tháp cảnh giới không gian kia kinh ngạc nhìn thấy 100 chiếc chiến hạm bạch kình còn chưa đến tầm bắn hiệu quả đột nhiên phóng ra gần triệu chùm laser. Hơn nữa càng khiến người ta khó mà tin được chính là, gần triệu chùm laser trên đường bay đã tụ hợp thành một trăm chùm laser cực lớn, cái này phải tính toán cực kỳ chính xác mới có thể đạt tới điểm này. Phải biết rằng khiến cái này phát bắn ra chùm laser vừa không thể phân tán lại vừa không thể ngưng tụ lại, quả thực là chuyện không thể nào làm được.

Rada trên chiến hạm của Lý gia sau khi cảm ứng được chùm laser hạm đội Đường gia bắn ra lập tức vang lên tiếng cảnh báo: “Địch bắn chùm laser, các chiến hạm khởi động thiết bị ngăn chặn! Năng lượng màng bảo vệ của các chiến hạm tập trung ở đầu chiến hạm!" Nghe được cảnh báo này Lý gia lão bất giác cười nói với người bên cạnh: " Người của Đường gia bị số lượng chiến hạm của chúng ta dọa sợ rồi, xa như vậy mà đã bắn. Chẳng lẽ bọn họ không biết không đạt tới tầm bắn của chùm laser thì chiến hạm có thể tránh được sao?" gia thần bên cạnh hắn là cũng lập tức cười nhạo hạm đội Đường gia chưa thành thục.

Không lâu sau chiến hạm của Lý gia đã nhìn thấy 100 chùm laser lớn kia, tuy kinh ngạc đối phương có thể bắn tập trung như thế, nhưng bởi vì chiến hạm sớm đã di chuyển đến nơi an toàn, cho nên tất cả mọi người đều an tâm chờ đợi những chùm laser cực lớn này đi qua hạm đội của mình. Nhưng một màn khiến bọn họ há hốc không nói nên lời đã xảy ra, những chùm laser này lúc đi qua con đường mà hạm đội đã nhường đường, lại khuếch tán ra. Một trăm đạo chùm laser cứ như vậy bỗng nhiên khuếch tán thành hàng trăm ngàn chùm laser, sau đó xuyên qua thân chiến hạm không thể chịu nổi một đòn tấn công vì tất cả năng lượng màng bảo vệ đều tập trung ở đầ chiến hạm.

Sau tiếng nor ầm ầm liên hoàn, Lý gia lão khiếp sợ phát hiện, chính trong khoảnh khắc này, mình đã tổn thất hơn 300 chiếc chiến hạm, số chiến hạm còn sống sót ngay cả con số 200 chiếc cũng không thể đạt được.

"Rút lui! Mau rút lui!" Đường gia lão hét khàn cả giọng. Một gia thần cẩn thận nhắc nhở: "Gia lão đại nhân, những nhân viên của các chiến hạm bị đánh chìm kia chúng ta còn chưa cứu..."

"Cứu cái rắm! Ngươi không thấy được những chiến hạm kia đều là phần thân bị nổ tung sao? Người ở bên trong đã sớm chết hết rồi! Mau rút lui, bằng không thì toàn quân chúng ta sẽ bị diệt!" Lý gia lão dữ tợn nói. Gia thần nhắc nhở gia lão kia vội nuốt nước miếng đi truyền đạt lệnh, mặc dù từ vỏ ngoài của những chiến hạm còn sống sót kia, chiến hạm bị đánh chìm ít nhất còn có một nửa có lẽ vẫn còn sống, nhưng nghĩ đến không mau bỏ chạy, e rằng mình sẽ không có vận may như bọn họ còn sống sót, sẽ bị quân địch trực tiếp khí hóa. Chẳng còn cách nào khác, giữ mạng quan trọng hơn, địch thật đáng sợ.

Sau khi mệnh lệnh được phát ra, không đến 200 chiếc chiến hạm còn hoàn hảo của Lý gia lập tức quay đầu chạy trốn, bọn họ hoàn toàn không để ý tới tín hiệu cầu cứu thảm thiết kênh liên lạc truyền đến, thậm chí dứt khoát cắt đứt tín hiệu liên lạc, chuyên tâm bỏ chạy.

"Hô, chiến hạm của chúng ta lại lợi hại như thế?" binh nhất trên tháp cảnh giới ngây ngô hỏi hạ sĩ.

Hạ sĩ cảm thán nói: "Tuy sớm đã nghe nói chiến hạm bạch kình rất lợi hại, thật không ngờ lại lợi hại như thế, ngay cả mặt còn chưa gặp thì đã tiêu diệt hơn 300 chiếc chiến hạm địch, chả trách gia chủ điện hạ chỉ phái 100 chiếc chiến hạm đến bảo vệ hành tinh tiền tuyến này. Có loại chiến hạm này, một ngàn chiếc chiến hạm địch đến tấn công cũng không phải là chuyện lớn gì."

Binh nhất bắt đầu tuyên bố tin tức thắng lợi với mặt đất, có chút hồi phục tinh thần nói: "Thật không thể tin, phát ra cảnh báo không bao lâu đã tuyên bố tin tức thắng lợi. Mạnh, thật sự là quá mạnh."

Binh nhất nói xong đột nhiên chỉ vào màn hình hiển thị hình ảnh chiến hạm bạch kình tiến đến gần những xác chiến hạm kia hỏi: "Ý? Bọn họ đang làm gì vậy?"

"Đần, bọn họ là đang cứu trợ những người còn sống sót. Con mẹ nó, người của Lý gia sao lại nhẫn tâm như thế, lại vứt bỏ hết bọn họ." hạ sĩ đã từng là binh sĩ cấp thấp đương nhiên hiểu được cảm giác bị vứt bỏ.

"Hắc hắc, cho nên nói Đường gia chúng ta là tốt nhất, quân quy Đường gia chúng ta quy định rõ nếu vứt bỏ chiến hữu thấy chết mà không cứu sẽ bị hình phạt. Đúng rồi, bọn họ cứu người thì cứu người, sao còn kéo những xác chiến hạm kia về?" Binh nhất khó hiểu hỏi.

Hạ sĩ đắc ý chỉ điểm nói: "Cho nên nói ngươi là ngu ngốc, hiện tại toàn bộ nhà xưởng của chúng ta đều bị hủy, có rất nhiều linh kiện sửa chữa chiến hạm đều không thể sản xuất được, kéo những xác chiến hạm này về có thể lấy được rất nhiều linh kiện hữu dụng từ bên trong, cái này gọi là sử dụng phế vật cũng gọi là tiết kiệm, hiểu hay không?"

"Hiểu, ta đây đương nhiên hiểu! Ta nói chúng ta lúc nào mới có thể được chuyển vị trí đến bộ đội chiến hạm? Cả ngày giám sát và điều khiển rada thật sự như vậy rất nhàm chán. Nếu như có thể được làm lính chiến hạm bạch kình thì thật là rất uy phong, nói không chừng một cuộc chiến, chúng ta sẽ thăng liền vài cấp." Binh nhất bất mãn nói.

"Đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày, trên dưới toàn quân có bao nhiêu người mong muốn được làm lính chiến hạm bạch kình, tinh anh nhiều như vậy ở đâu đến lượt lính ra đa chúng ta. Nếu muốn thăng quan, làm tốt công tác của mình, biểu hiện tốt, lúc đánh giá kiểm điểm cuối năm có thể thăng quan theo lệ thường." Hạ sĩ nói xong hung hăng vỗ một cái vào đầu binh nhất.

Binh nhất bất mãn sờ cái đầu nói: "Thiệt là, lại đánh đầu của ta. Mơ mộng một chút cũng không được sao? Từ nhỏ bị ngươi dạy đến lớn, còn chưa dứt, cẩn thận ta trở về tố cáo với dì, nói ngươi ỷ vào quân hàm cao hơn ta 1 cấp nên cả ngày khi dễ ta."

Hạ sĩ lần nữa vỗ một cái vào đầu binh nhất nói : "Được rồi, đừng gây sự nữa, bây giờ thông báo nhân viên sửa chữa mặt đất sửa chữa dãy ngăn cẳn biên giới." Nghe thấy lời này, binh nhất cũng không lầm bầm, bắt đầu chấp hành lệnh của sếp.

Cứ như vậy, tháp cảnh giới lần nữa làm việc có trật tự.

Mà giờ khắc này Sa Lệ đang lo lắng báo cáo với Đường Long: "Chủ công, hạm đội Lý gia tiến vào phạm vi cảnh giới của chúng ta lần này bọn họ đã điều động 500 chiếc chiến hạm cao cấp, mà chúng ta ở đó chỉ có 100 chiếc chiến hạm, xin ngài lập tức phái viện quân!"

"500 chiếc chiến hạm cao cấp ? Không cần lo lắng, 100 chiếc chiến hạm bạch kình của chúng ta có thể tiêu diệt được chúng." Đường Long lơ đễnh nói.

"Tuy ngài rất tín nhiệm năng lực chiến hạm bạch kình, nhưng là bất kể thế nào quân địch có binh lực gấp năm lần phe ta, nên phái viện quân để phòng ngừa vạn nhất." Sa Lệ vẫn lo lắng nói.

"Ha ha, ngươi đã nói địch quân binh lực gấp năm lần quân ta mà không phải sức chiến đấu gấp năm lần, cho nên không cần lo lắng." Đường Long nói đến đây, phát hiện Sa Lệ nhìn mình chằm chằm, đành phải bất đắc dĩ cười khổ nói: "Tốt rồi, sợ ngươi. Giữ lại 100 chiếc chiến hạm bạch kình phòng thủ hành tinh Trung Châu, 300 chiếc chiến hạm bạch kình khác ta sẽ điều bọn họ đến Hành tinh Khải Tát. Điều đi như vậy không có vấn đề gì, dù sao đợi sau khi nhân thủ Trần Kháng đến, chúng ta sẽ tấn công Lý gia." Bởi vì nhân viên điều khiển những chiến hạm bạch kình này đều là người máy, ngoại trừ Đường Tinh ra cũng chỉ có Đường Long mới có thể ra lệnh cho bọn họ, cho nên điều động những chiến hạm bạch kình này cần Đường Long tự mình ra mệnh lệnh.

Sa Lệ lập tức cúi chào nói : "Tuân mệnh!" Nói xong liền chuẩn bị rời đi, nhưng bị Đường Long gọi lại: "Chờ một chút, 100 chiếc chiến hạm bạch kình kia đã đến hành tinh Trái đất chưa?"

"Đến rồi, đã phối hợp với 10 chiếc chiến hạm X đang đóng giữ ở hành tinh Trái đất." Sa Lệ nói đến đây đột nhiên nhớ tới cái gì liền hỏi: "Chủ công, lúc tấn công Lý gia, tôi có thể tự mình ra trận không?"

Đường Long gật đầu cười khổ nói: "Hài, nếu như cô thích thì hãy đi cùng với hạm đội 300 chiếc chiến hạm bạch kình kia đi trấn giữ hành tinh Khải Tát, nhớ đem thei vật tư chiến lược tồn kho của chúng ta vận chuyển qua bên đó."

"Dạ!" Sa Lệ hưng phấn cúi chào, sau đó nhanh chóng chạy vội ra ngoài.

Đường Long lắc đầu âm thầm thầm nói: "Như thế nào những chị này lớn hơn ta mấy tuổi đều biến thành trẻ con thế này? Ngược lại ta đây tuổi trẻ lại như ông lão bảy tám chục tuổis?" Đúng lúc này một cái vệ binh đột nhiên xông vào báo cáo: "Chủ công! hạm đội đóng tại Hành tinh Khải Tát của ta đã tiêu diệt 312 chiếc chiến hạm của Lý gia, bắt làm tù binh hơn 7 vạn binh sĩ Lý gia! bên ta không có cái gì tổn thương, toàn thắng!"

Đường Long đắc ý gật đầu thầm nói: "Ta nói mà, muốn tiêu diệt 100 chiếc chiến hạm bạch kình do người máy điều khiển, tối thiểu phải có mấy ngàn chiếc chiến hạm mới được." Nói đến đây Đường Long nói với vệ binh kia: "Ngươi đem tin tức này truyền cho Bộ thông tin, để cho Bộ thông tin biên tập thành tin tức đặc biệt truyền bá ra ngoài."

"Dạ!" Vệ binh nhanh chóng lui xuống.

Lúc này đại sảnh xuất hiện một màn hình, Bộ trưởng an ninh đã bắt đầu dần dần thoát ly quân đội, chuyển sang phụ trách cảnh giới quốc thổ và bộ đội mặt đất —— Khiết Ti hiện ra trên màn hình, nàng kính cẩn chào Đường Long rồi nói: "Chủ công, Trần Kháng đã sắp tiến vào Tinh vực Trung Châu, hắn dẫn theo một ngàn chiếc chiến ham X cùng vạn tàu vận chuyển."

"Ừm? Sao lại mang nhiều chiến hạm đến đây? Không phải là sợ có người chặn đường cướp nhân tài của hắn đấy chứ?" Đường Long sau khi suy nghĩ một chút nói "Thông báo Lệ Vũ và Ưu Na theo đi cùng ta nghênh đón, thuận tiện bảo các nàng điều một ít quan viên rảnh rổi đi tham gia nghênh đón, làm cho không khí náo nhiệt liên một chút. Còn nữa lại ra lệnh tất cả hạm đội và bộ đội mặt đất ở trong trạng thái đề phòng."

"Dạ!" Khiết Ti cúi chào tắt máy.

Trần Kháng đắc ý nhìn biểu ngữ xinh đẹp do laser tạo thành hoan nghênh mình treo ở phía trên cảng vũ trụ kia. Hắn hiện tại rất đắc ý, bởi vì mình rốt cục cũng có thể nắm chắc trong tay kinh tế và quân bị của thế lực Đường Long. Nhìn thấy Đường Long mỉm cười nhìn mình, Trần Kháng vội khôi phục lại khuôn mặt tươi cười, bước nhanh tới cầm tay Đường Long cười nói: "Thật không dám, ngài Đường Long lại tự mình đến nghênh đón ta."

"Ha ha, Trần tiên sinh đang phải gánh vác hi vọng của Đường gia chúng ta thì tự mình đến nghênh đón ngài là chuyện nên làm." Đường Long cũng rất thân thiện với Trần Kháng.

Sau khi hai người chúc tụng lẫn nhau, Trần Kháng lấy ra một thẻ từ đưa cho Đường Long nói: "Trong danh sách ngày ghi chép những thông tin cơ bản của những nhân tài của tất cả các ngành nghề nhân tài con số lên đến 1 triệu người, những nhân tài này đều ở trên tàu vận chuyển. Đừng xem bọn họ là nhân tài cơ sở, lĩnh vực sở trường của bọn họ đều có chút tài năng. Đồgn thời trên đó cũng có danh sách những nhân tài tinh anh các nơi mà công ty săn đầu người của chúng tôi tìm được, ngài nhìn trúng người nào thì nói với chúng tôi, đảm bảo không bao lâu, những người này sẽ ra sức làm việc cho ngài.

"Ah, rất cảm ơn ngài." Đường Long hưng phấn đem thẻ từ giao cho Lệ Vũ, Lệ Vũ sau khi tiếp nhận thẻ từ cũng bất chấp lịch sự hay không, lập tức chỉ huy thuộc hạ đi đón những người kia xuống. Lệ Vũ hiện tại có thể an tâm, tuy 1 triệu nhân tài này cũng không nhiều lắm, nhưng cũng có thể khiến cho những ngành sản xuất bị ngưng trệ vận hành lại.

"Đúng rồi, ngài Đường Long, vì cám ơn ngài khách hàng lớn của công ty, bổn công ty đồng ý bán cho ngài 1000 chiếc chiến hạm X với giá mỗi chiếc là 100 triệu đồng Vũ Lai. Những thiết kế và trang thiết bị kèm theo của những chiến hạm này đều giống như những chiếc mà ngài đã mua, đều là đựng đầy súng ống đạn được. Ta biết rõ ngài ghét nhất chờ đợi, cho nên không đợi ngài đồng ý đã mang đến một ngàn chiếc X chiến hạm. Còn nữa, nếu như ngài đồng ý mua một ngàn chiếc chiến hạm X này, thì ngài đã phá vỡ kỷ lục là khách hàng một lần mua nhiều chiến hạm của công ty chúng tôi, công ty chúng tôi sẽ tặng ngài 20 ngàn tàu vận chuyển cao cấp đựng đấy các vật tư quân dụng. Những vật tư của những tàu vận chuyển cao cấp này, đều được bố trí sắp xếp giống như những chiếc tàu vận chuyển cao cấp mà trước đây ngài đã đặt mua. Đồng thời, tôi cũng đã không đợi ngài đồng ý cũng đã mang theo 20 ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đến, tin rằng ngài sẽ không để cho ta lại phải mang theo những chiến hạm và tàu vận chuyển cao cấp này quay trở về?” nói xong Trần Kháng cười hi hi nhìn Đường Long.

Đường Long ngẩn cả người, một ngàn chiếc chiến hạm X thêm hai chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư, chỉ tốn 100 tỷ đồng Vũ Lai? Đây chẳng khác nào là cho không? Phải biết rằng hai chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư, có thể duy trì năm hạm đội tiến hành 10 lần chiến đấu cường độ cao. Vốn còn tưởng rằng Trần Kháng muốn cướp lấy hành tinh của mình, nhưng nhìn thấy hắn rộng lượng tặng nhiều đồ như thế lại không giống lắm, nếu muốn cướp lãnh địa của đối phương còn có thể tăng cường sức chiến đấu cho đối phương sao?

Đường Long quay đầu nhìn Ưu Na, Ưu Na lập tức gật đầu mạnh. Hai chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư, có được những vật tư, ít nhất những năm gần đây không cần lo lắng vật tư quân dụng.

Nhìn thấy cái ánh mắt khát vọng kia của Bộ trưởng Bộ tài chính của mình, Đường Long lập tức hướng Trần Kháng cười nói: "Được, hàng rẻ như thế thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua, lát nữa ngươi tìm bộ trưởng tài chính của ta tính tiền nha."

Trần Kháng trong nội tâm vui vẻ, hắn không phải vui vì bán được một ngàn trăm triệu, mà vui mừng vì Đường Long tiếp nhận đợt chiến hạm này. Đã hoàn thành việc khống chế mạch kinh tế quân bị của Đường Long, hắn bây giờ theo đuổi chính là toàn lực tăng cường lực chiến đấu của Đường Long, để hắn nhanh chóng mở rộng địa bàn. Nếu như không phải lo lắng về những người giám sát thần bí trong tổ chức, cho dù miễn phí tặng những chiến hạm cho Đường Long cũng không thành vấn đề ah.

Nghĩ vậy, Trần Kháng đột nhiên nghĩ đến một phương pháp vẹn cả đôi đường, hắn nói với Đường Long: "Không biết Đường Long tiên sinh có thể nhờ chị ngài, nhờ nàng bán một chiếc chiến hạm bạch kình cho công ty của chúng tôi nghiên cứu có được không?"

"Các ngươi muốn chiến hạm bạch kình?" Đường Long nhíu mày, hắn đương nhiên biết rõ Trần Kháng cái tên buôn vũ khí này muốn chiến hạm bạch kình để làm gì. Hắn không phải sợ Trần Kháng dựa vào hàng mẫu thiết kế ra chiến hạm bạch kình, mà là sợ Trần Kháng đem chiến hạm bạch kình bán cho thế lực đối địch mình, phải biết rằng chiến hạm bạch kình hiện giờ toàn vũ trụ chỉ có mình mới có được. Hơn nữa đây là đòn sát thủ không kẻ địch nào địch lại, bị thế lực đối địch lấy được thì chẳng cần phải bàn nữa!

Phát hiện Đường Long thần sắc không muốn thì Trần Kháng lập tức nói : "Ngài yên tâm, nếu như chúng ta có thể chế tạo chiến hạm bạch kình, tuyệt đối cam đoan không bán raở tinh hệ Vô Loạn, hơn nữa giá cả cam đoan ngài sẽ hài lòng." Trần Kháng thử rất nhiều lần, biết rõ cái kia thần bí súng ống đạn được nhà xưởng không muốn bộc lộ thân phận của mình, cho nên không có mở miệng hỏi thăm Đường Long là ai bán chiến hạm bạch kình cho chị của hắn, mà là trực tiếp yêu cầu mua chiến hạm bạch kình. Có hàng mẫu, hắn không tin bằng vào năng lực tổ chức không thể chế tạo ra loại chiến hạm này.

Nhìn thấy bộ dạng Trần Kháng nhất định phải có được, Đường Long bắt đầu mưu tính: "Chiến hạm bạch kình trong trò chơi “chiến tranh” chỉ là hàng trung đẳng, với năng lực của Chị, nghiên cứu chế tạo ra hàng thượng đẳng cũng không phải là cái gì việc khó. Ừm, cứ làm như vậy đi."

Đường Long mặt lộ vẻ khó xử nói: "Nói thật với ngươi, chị của ta không thèm để ý vấn đề tiền tài, nếu như nàng để ý thì cũng sẽ không làm một ngàn chiếc chiến hạm bạch kình để thành lập hạm đội tư nhân."

Trần Kháng lo lắng cà lăm bắt đầu đứng dậy: "Cái kia... Cái kia..."

Đường Long cười nói: "Ai, không cần phải gấp gáp, bằng quan hệ của ta, ta có thể mượn một ít chiến hạm của chị. Chị của ta ưa số chẵn, ta có thể mượn 100 chiếc tới. Nhưng, ta cũng vậy ưa thích số chẵn, bán đi một chiếc cho ngươi, còn lại 99 chiếc, nghe rất không thoải mái nì."

Trần Kháng vừa nghe lập tức cười nói: "Nếu như ngài đồng ý chúng ta có thể mua lại 100 chiếc chiến hạm bạch kình." nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

"Ừm, không biết ngươi chuẩn bị bao nhiêu tiền để đổi lấy?" Đường Long cười hì hì hỏi.

“2000 chiếc chiến ham X và bốn mươi ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư giống như hồi nãy, cái giá này thế nào?" Trần Kháng cũng cười hì hì nói.

Đường Long lần nữa ngây ngẩn cả người, hiện tại ngu ngốc cũng biết Trần Kháng đang tặng chiến hạm cho mình. Tuy nhiên chiến hạm bạch kình đáng giá, nhưng hoàntooàn không có khả năng một chiếc trị giá 200 chiếc chiến ham X cùng 4000 chiếc cao cấp chiến hạm vận tải tràn đầy vật tư. Đường Long đang ngẩn người thì bị Ưu Na kéo tay áo, nhìn thấy Ưu Na vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, hai mắt tỏa ánh sáng giống như con nít muốn ăn kẹo, Đường Long bất giác ngẩn ngơ. Nhưng hắn rất nhanh có phản ứng trở lại, vội vàng nói với Trần Kháng: "Được, không thành vấn đề, ta lập tức điều 100 chiếc chiến hạm bạch kình đến, 2000 chiếc chiến ham X và bốn mươi ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư kia của ngươi lúc nào đưa tới?"

"Ta đây sẽ cho người chuẩn bị, chậm nhất không quá một tuần lễ sẽ đưa tới." Trần Kháng hưng phấn nói. Mình chẳng những không để cho người giám sát phát hiện ra sơ hở trong chuyện mình tặng chiến hạm cho Đường Long, mà còn mang về chiến hạm bạch kình mà tổ chức đang rất cần, lần này mình lập công lớn rồi.

"Được, Ưu Na ngươi phụ trách chuyện này." Đường Long nói với Ưu Na.

Ưu Na còn đang kéo tay áo Đường Long, vẻ mặt đỏ hồng nhanh chóng gật đầu, nàng thật sự là quá hưng phấn.

Dưới yêu cầu của Trần Kháng, những người máy canh giữ ở trong 100 chiếc chiến hạm bạch kình lập tức đi xuống, sau đó dưới sự ra lệnh của Đường Long bắt đầu tiếp nhận 1000 chiếc chiến hạm X đang đậu ngoài không gian kia. Những nhân viên điều khiển mà Trần Kháng mang đến, sau khi học những tư liệu của chiến hạm bạch kình lập tức lên phi thuyền, sau khi trải qua lái thử liền lái 100 chiếc chiến hạm bạch kình này đi. Còn về Trần Kháng, thì thảo luận với Ưu Na làm thế nào tiến hành tiếp nhận công tác kinh tế quân bị của 6 hành tinh kia của Đường Long.

Đường Long trở lại tòa thị chính còn chưa ngồi ấm đít, Sa Lệ còn chưa kịp đi thì đã giận dữ chạy vào. Cô ấy không them chào, lập tức nói với Đường Long: "Chủ công, nghe nói ngài sắp có ba nghìn chiếc chiến hạm X và sáu chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư, cái này có phải thật không?"

"Một nghìn chiếc chiến hạm X và hai chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư đều đậu ở bên ngoài vũ trụ, về phần hai nghìn chiếc chiến hạm X và sáu chục ngàn chiếc tàu vận chuyển cao cấp đựng đầy vật tư kia một tuần lễ sau mới có thể vận chuyển đến." Đường Long vừa nói, vừa cười hì hì nhìn xem cái Bộ trưởng bộ quốc phòng này đang kích động không thôi.

Sa Lệ sắc mặt vui mừng đột nhiên lộ ra vẻ lo lắng nói : "Chủ công, ngài mua nhiều chiến hạm như thế, chúng ta hoàn toàn không có nhiều binh sĩ như thế để điều khiển chúng. Phải biết rằng nhân viên của một chiến hạm X là 5000 người, ba nghìn chiếc chiến ham X thì cần 15 triệu người! Tất cả mặt đất bộ đội, hiến Binh bộ đội, cảnh sát bộ đội của tinh vực Trung Châu chúng ta cộng lại cũng chỉ mới hơn 10 triệu người ah!"

"Cái gì! Cần 15 triệu người?!" Đường Long vội nhảy dựng lên kinh ngạc nói, sau khi nói xong hắn buồn rầu gãi gãi đầu thầm nói: "Đáng giận, bảo ta chạy đi đâu kiếm hơn 10 triệu quân nhân đây, bồi dưỡng người dân bình thường thành quân nhân không những tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa dân số của chúng ta chỉ khoảng mấy tỷ, trong chốc lát tăng nhiều quân nhân như thế đối với dân chúng có ảnh hưởng rất lớn. Mẹ nó! Dân số, ta muốn dân số!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.