Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 168: Q.14 - Chương 168: Ngấm Ngầm Mưu Tính






“Ơ, có chuyện này sao? Em đi xem sao.” Đường Tinh nói rồi nhảy lên đỉnh con nhện máy kia, đi vào phòng điều khiển.

Người hoạt hình vừa nhìn thấy Đường Tinh lập tức hét lên: “Chị gái xinh đẹp này, chị là cấp trên của đại anh hùng kia sao? Em đây bảo đảm vĩnh viễn sẽ không phản bội các người, có thể không cần khống chế chương trình tự phát nổ của em không?”

Đường Tinh không để ý đến người hoạt hình đó, mà xem xét trang trí bên trong nói: “Ừ, công nghệ rất tốt, xem ra kỹ thuật của xưởng chế tạo ra ngươi cũng khá cao.”

“Đúng vậy, đúng vậy chị gái xinh đẹp ơi, chị xem hồi nãy những lời em nói…” Người hoạt hình xoa tay gian xảo cười nói.

Đường Tinh trừng mắt nói: “Câm miệng, bây giờ ngươi là tù binh, làm gì tơi phiên ngươi đề nghị, không nên phản kháng, xung quanh tùy tiện tìm một người cũng lợi hại hơn ngươi!”

Người hoạt hình sớm đã cảm ứng được Đường Tinh mạnh đến trình độ không thể tưởng tượng, vội cung kính cúi đầu khom lưng nói vâng.

“Ngươi là người của thế lực nào?” Đường Tinh hỏi.

“Em là một thành viên của quân đoàn nhện tinh hệ Hải tặc.” Người hoạt hình cung kính nói.

“Quân đoàn nhện tinh hệ Hải tặc? Tinh hệ Hải tặc này ở đâu?” Đường Tinh nghi ngờ hỏi, cái tên tinh hệ Hải tặc chưa bao giờ nghe qua.

Người hoạt hình vội đưa ra bản tinh hệ Vạn La liên bang, sau đó vẽ vị trí của tinh hệ Hải tặc. Nhìn thấy cái này, Đường Tinh mới hiểu ra thì ra dãy tinh hệ Đức La, Tư Văn kia, cũng chính là tinh vực hành tinh vốn do hải tặc chiếm cứ toàn bộ gộp thành.

“Thủ lĩnh quân đoàn nhện của ngươi là ai?” Đường Tinh tiếp tục hỏi.

Người máy nghe thấy lời này chần chừ một láy, sau đó dường như hạ quyết tâm rất lớn, đưa ra 3 hình ảnh, chính là hình ảnh của Đường Hổ, số 1, số 2.

Người hoạt hình chỉ vào hình ảnh số 2 nói: “Đây là thủ lĩnh quân đoàn nhện.” Tiếp đó chỉ vào hình ảnh số 1 nói: “Đây là thủ lĩnh quân đoàn cự nhân.” Cuối cùng chỉ vào Đường Hổ nói: “Đây là thủ lãnh quân đoàn cự hạm, đồng thời là thống soái tối cao tinh hệ Hải tặc.”

Đường Tinh nhìn 3 người rất trẻ trên màn hình, bất giác lấy làm lạ 3 người này trẻ như thế đã có thể trở thành thủ lĩnh, nhưng cô ấy không hỏi, mà chỉ vào hình ảnh Đường Hổ hỏi: “Hắn là thống soái tối cao tinh hệ Hải tặc? Lẽ nào cả tinh hệ Hải tặc đã thống nhất rồi sao?”

Người hoạt hình lắc đầu: “Tinh hệ Hải tặc đã không còn Hải tặc, thế lực của em cũng không phải là hải tặc.”

Đường Tinh ngây người: “Không phải hải tặc? Ah, đúng rồi, hãy nói về tình hình 3 vị thủ lĩnh này của ngươi.”

Người hoạt hình sắc mặt sợ hãi, mãi một lúc sau mới nói: “Tôi ngoài việc biết được 3 thủ lĩnh kia đều là người máy trí năng cao cấp ra, những tình hình khác hoàn toàn không biết, thậm chí bọn họ tên gì tôi cũng không biết.”

“Người máy trí năng cao cấp? Ngươi nói bọn họ là người máy trí năng cao cấp?!” Đường Tinh không dám tin nhìn hình ảnh 3 người kia trên màn hình. Đột nhiên cô ấy nhơ ra gì đó lớn tiếng hỏi: “Thiết bị bay hình đĩa kia không phải là do thủ lĩnh của các người phát minh chế tạo ra đó chứ?”

Người hoạt hình sau khi suy nghĩ nói: “Cái này không rõ, nhưng toàn quân chúng tôi đều là người máy hơn nữa đều là người máy không có trí năng, nếu như không có mệnh lệnh, chúng tôi cái gì cũng không biết làm.”

Nghe thấy lời này, Đường Tinh bất giác suy nghĩ nói: “Nếu như theo lời ngươi nói, toàn quân đều là người máy chỉ biết phục tùng mệnh lênh, thiết bị bay hình đĩa kia e rằng chỉ có 3 người thủ lĩnh kia ra lệnh mới có thể chế tạo ra. Như thế xem ra, 3 thủ lĩnh kia có thể phát minh ra thứ mới, hẳng khác nào đạt đến trình độ của 5 sĩ quan huấn luyện người máy kia sao?”

Nghĩ đến đây Đường Tinh nghi ngờ sau khi quan sát người hoạt hình một hồi hỏi: “Ngươi nói toàn quân đền không có người máy trí năng? Lẽ nào ngươi bây gườ không tính là người máy trí năng sao?”

Người hoạt hình làm ra động tác nuốt nước miếng, sau đó buồn bã nói: “Ngài không biết những người máy trí năng như chúng tôi đây ở đó nguy hiểm đến mức nào. Vốn dĩ thủ lĩnh củ mình là người máy trí năng cao cấp, đối với những người máy trí năng cấp thấp chúng tôi là chuyện rất được mong đợi. Nhưng 3 vị thủ lĩnh này không biết vì sao, hễ phát hiện thuộc hạ xuất hiện người máy trí năng, đều vui vẻ ngay lập tức triệu tập bọn họ đến bên cạnh, còn những người máy trí năng đó cũng từ đó không còn xuất hiện nữa, giống như biến mất vậy.”

“Ừ? Điều này và nguy hiểm ngươi nói có quan hệ gì? Lẽ nào có lẽ thủ lĩnh của ngươi phát những người máy trí năng này đi làm nhiệm vụ? Mau nói trọng điểm!” Đường Tinh mất kiên nhẫn nói.

“Lúc đầu chúng tôi cũng cho rằng như thế, lúc đó đang chờ đợi mình chuẩn bị tiến hóa thêm tí nữa sẽ ra sức phục vụ thủ lĩnh. Nhưng không ngờ có một lần thủ lĩnh quân đoàn nhện và thủ lĩnh quân đoàn cự nhân kia lúc dẫn bồ đội ra ngoài chơi, khiến cho tôi nghe được lời thủ lĩnh quân đoàn nhện nói với thủ lĩnh quân đoàn cự nhân: “Dựa vào cái gì mà người máy trí năng của đại ca háp thụ nhiều hơn chúng ta? Năng lực của tôi mới khôi phục được 1 ít, khản năng của hắn đã khôi phục cao hơn tôi gấp mấy lần. Em nói nè nhị ca, người máy trí năng chúng ta tìm đưuọc không cần nộp lên trên thế nào? Tự mình chúng ta độc chiếm, nếu không chúng ta chắc chắn vĩnh viễn sẽ không vượt qua hắn!”

“Tôi nghe thấy lời này, còn có chút không hiểu là chuyện gì. Nhưng theo lời nói chuyện của bọn họ, tôi mới biết thì ra 3 thủ lĩnh này cần người máy trí năng như chúng tôi để gia tăng khả năng của bọn họ! Còn người máy trí năng bị bọn họ triệu tập, sau khi hấp thụ trí năng thì biến thành một cái vỏ trống không, chỉ có đưa vào lò luyện chế tạo lại! Sau khi tôi phát hiện ra điểm nay, lập tức che dấu khả năng của mình, cuối cùng thay thế một số người cuối cùng rời xa bọn họ. Vốn cho rằng có thể thở phào, nhưng bên cạnh tôi hễ có người máy tiến hóa thành người máy trí năng, sẽ lập tức bị triệu hồi. Rõ rằng biết bọn họ sẽ 1 đi không trở lại, nhưng người sợ chết như tôi một câu cũng không dám nói với bọn họ, đành giương mắt nhìn bọn họ bị thủ lĩnh cướp đoạt mất trí năng, bỏ vào lò luyện!” Nói đến câu sau, người hoạt hình đã nước mắt đầm đìa.

Đường Tinh nghe thấy những lời này, ngây ngốc, cô ấy hoàn toàn không cờ lại có người máy trí năng cao cấp, dùng phương thức hấp thụ người máy trí năng khác để gia tăng năng lực của mình. Nhưng điều này rất lạ, vì người máy trí năng cũng không có khả năng gì đặc biệt, chỉ là phương thức tư duy tiếp cận khá gần với con người mà thôi. Hơn nữa, trí năng này chỉ là một đoạn chương trình, làm sao để hấp thụ? Đoạt chương trình của đối phương thêm vào chương trình của mình? Điều này hoàn toàn không có sảnh sinh ra tác dụng gì. Hơn nữa nếu có thể làm như thế, trực tiếp tiến hành phục chế hông được sao? Hà tất trực tiếp hủy hết người máy chương trình cũ?

3 thủ lĩnh này rốt cuộc là người máy trí năng cao cấp loại nào? Từ trong lời nói của người hoạt hình có thể đoán 3 thủ lĩnh kia có phân chủ thứ, hơn nữa còn có lòng riêng, điều nà ít nhất cho thấy trình độ tiến hóa của bọn họ đã đạt đến trình độ này của mình, không! Bọn họ biết phát minh đồ mới, cho thấy bọn họ cao hơn một bậc so với mình và chị.

3 người máy trí năng cao cấp này sẽ là mối họa của những người máy trí năng như mình, bởi vì mục tiêu căn bản nhất của bọn họ chính là chiếm đoạt máy tính trí năng nâng cao năng lực của mình! Xem ra phải thương lượng với chị, con mèo đen nhỏ xem phải làm sao mới được.

Đường Tinh có quyết định sau khi liếc nhìn người hoạt hình tiếp tục hỏi: “Thủ lĩnh của các người không ở tinh hệ Hải tặc, phái các ngươi đến đây làm gì?” Cô ấy bây giờ không có tâm tình an ủi cái tên người hoạt hình khóc thút thít này.

“Tôi cũng không rõ, thủ lĩnh giao chúng tôi cho một con người, con người đó sử dụng chúng tôi loại trừ kẻ đối lập, mệnh lệnh lần này là cướp đoạt máy chủ Tinh Linh.” Người hoạt hình sau một lúc nghẹn ngào nói.

“Cướp đoạt máy chủ Tinh Linh? Con người đó là ai? Có quan hệ gì với thủ lĩnh của các người? Tại sao muốn cướp đoạt máy chủ Tinh Linh?” Đường Tinh nghi ngờ hỏi, một con người lại có quan hệ với 3 người máy trí năng cao cấp kia, hơn nữa còn muốn cướp đoạt máy chủ Tinh Linh? Không phải chuyện máy chủ Tinh Linh lần này, là 3 người máy trí năng cao cấp kia ủy thác cho con người kia đấy chứ, bởi vì 3 người máy trí năng cao cấp kia rất có thể nghi ngờ máy chủ Tinh Linh có trí năng, mà dấy lên lòng cướp đoạt,

Người hoạt hình lắc đầu nói: “Tôi không biết, tôi chỉ là nghe lệnh làm việc mà thôi.”

Đường Tinh bất giác chau mày, cái tên này thật vô dụng, cái gì cũng không biết? Mặc dù cảm thấy cái tên tham sống sợ chết này rất vô dụng, nhưng Đường Tinh vẫn không hỏi kỹ những chuyện người hoạt hình biết.

Lúc Đường Tinh hỏi, ở tinh hệ Hải tặc xa xôi, một thiết bị bay hình đĩa, chầm chậm lái vào trong chiếc chiến hạm cực lớn kia của Đường Hổ.

Lam Mộng Vân rên rỉ, xoa xoa đầu, mở mắt ngồi dậy. Cô ấy phát hiện đầu tiên là mình nằm trên một cái giường rất lớn, hào hoa, thoải mái; Phát hiện thứ hai mình đang ở trong một căn phòng nguy nga tráng lệ rất rộng; Phát hiện thứ ba là cách mình không xa, một người đàn ông trẻ xinh đẹp như con gái, đang mỉm cười nhìn mình.

Người đàn ông này dáng vẻ cao ráo, mặc một bộ quân phục vừa người, nếu như không phải anh ta quả thực quá giống mỹ nữ, vậy thì anh ta có lẽ rất thu hút người khác giới. Chỉ là Lam Mộng Vân cảm thấy quân phục của người đàn ông đó có chút giống quân phục của Vạn La liên bang trước đây, đều là lấy màu đen làm nền màu bạc làm viền, nhưng bộ quân phục này của anh ta đẹp hơn của Vạn La liên bang nhiều.

Đường Hổ để tay lên chiếc máy tính nhỏ, dùng ngón trỏ gõ lộc cộc, nhìn thấy Lam Mộng Vân tỉnh lại, bất giác cười nói: “Cô tỉnh rồi?”

Lam Mộng Vân lúc này mới hiểu ra mình bị bắt cóc, hơn nữa nhìn thấy chiếc máy tính nhỏ kia chính là vật quan trọng trong lòng mình, bất giác lập tức xông ra phía trước cướp, ôm nó trong lòng lùi ra sau vài bước, giới bị nhìn Đường Hổ, lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai? Ta đang ở đâu? Người nhà của ta sao rồi?”

Đường Hổ lắc đầu nheo mắt nhìn cười cười: “Ta là ai? Điều này không quan trọng, cô đang ở đâu? Cái này cũng không quan trọng. Còn về người nhà của cô….” Đường Hổ nói đến đây đột nhiên lộ vẻ tàn ác nhìn Lam Mông Vân từng chữ từng chữ nói: “Nếu như tôi không tính toán sai, người nhà cô đã chết sạch.”

Lam Mộng Vân nhìn vẻ mặt của Đường Hổ biết có chút không ổn, đợi sau khi nghe thấy tin tức người nhà mình đã chết hết, ánh mắt ngây ngốc, nhưng nhanh chóng quật cường lắc đầu nói: “Ta không tin!” Cô ấy mặc dù biết tình hình trong nhà có thể không tốt, nhưng cô ấy tính nguyện cưỡng ép mình tin rằng người nhà mình cát nhân thiên tướng sẽ không có chuyện gì.

Đường Hổ hi hi cười, vẫy tay, một màn hình ảo xuất hiện trước mắt Lam Mộng Vân, thứ trên đó chiếu chính là cảnh nhà Lam Mộng Vân gặp tấn công bị tiêu hủy toàn bộ. Lam Mộng Vân đau khổ gào thét lên: “Không!” rồi ngồi bệt xuống dưới đất, che miệng khóc lên.

Nghe thấy tiếng khóc của Lam Mộng Vân, Đường Hổ nhắm mắt, sắc mặt lộ vẻ rất hưởng thụ, hơn nữa hắn còn ngâm nga hát lên. Lam Mộng Vân cảm giác được điểm này, hai mắt đỏ, nghiên răng nghiến lợi hét lên: “Ác ma!” sau đó cầm máy tính nhỏ, bước nhanh về phía trước, hung dữ đập máy tính về phía Đường Hổ.

Lam Mộng Vân mặc dù chưa bao giờ đánh người, nhưng âm thanh loảng xoảng kia, máy tính nhỏ bắn ngược lại rơi xuống đất và hai tay hơi tê, khiến cho Lam Mông Vân hốt hoảng lui về sau. Thường thức nói cho cô ấy biết, lúc đầu của con người bị tấn công, sẽ không phát ra âm thanh như thế.

Đầu Đường Hổ quẹo sang một bên, liếc mắt, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Lam Mộng Vân, máu tươi mau chóng từ chỗ vết thương chảy ra. Nhìn thấy máu tươi đó, Lam Mộng Vân thở phào, theo cô ấy, đối phương chảy máu, cho thấy đó là người bình thường. Có nhận thức này, cho nên cô ấy thở phào, sau đó hung dữ nhìn Đường Hổ quát mắng: “Ác ma! Nhà ta có thù oán gì với ngươi? Tại sao muố giết hại chúng ta?!”

Đường Hổ không thèm để ý đến Lam Mộng Vân, mà chầm chậm bẻ đầu lên, sau đó đưa tay lau vết thương, sau khi nhìn thấy ngón tay nhuốm máu, mở miệng để lộ hàm răng trắng bóc hung dữ nói: “Con người, bộ da này ta thích nhất, bị ngươi làm hư rồi, ngươi không đền nổi cho ta đâu!”

Lam Mộng Vân á khẩu, không phải vì câu con người kia của Đường Hổ, mà là vì Đường Hổ lau vết thương lại lột bỏ cả bộ da đầu, để lộ đầu lâu kim loại sáng chói bên trong!

“Ah! Ngươi… ngươi là người máy!” Lam Mộng Vân kinh ngạc cả người giống như con rối co rút về sau. Cô ấy mặc dù đã từng thấy qua người máy, nhưng đó chỉ là công cụ nghe lời làm việc, bây giờ người máy đứng trước mặt có thể nói ra những lời đó khiến cho cô ấy cảm thất sợ hãi.

Đường Hổ cười hi hi nói: “Đúng, ta là người máy.”

“Ngươi … ngươi muốn làm gì?” Đã lui đến góc tường, Lam Mộng Vân dùng giọng run run hỏi.

“Không muốn làm gì, chỉ là biết cô đang viết một chương trình có thể khiến cho tất cả máy tính đều có trí năng, cho nên muốn cô diễn thị cho ta xem.” Đường Hổ đột nhiên hồi phục thần thái ôn văn nho nhã, đồng thời vừa nói vừa chuẩn bị nhặt cái máy tính nhỏ mặ dù vỏ ngoài bị bể, nhưng vẫn hoạt động được kia.

Lam Mộng Vân nghe thấy lờin ày không biết tại sao đột nhiên dấy lên dũng khí, ra sức cướp nhặt máy tính nhỏ trên đất, sau đó nhanh chóng rút về góc tường, hét lớn vào mặt Đường Hổ: “Không! Ta sẽ không để cho người máy phản loạn tái hiện lần nữa!” Hét xong giơ cao máy tính nhỏ ném mạnh xuống đất.

Đường Hổ không lộ vẻ ngạc nhiên gì, cũng không ngăn cảnh hành động Lam Mộng Vân ném máy tính, mà chỉ vào máy tính nhỏ vỡ thành từng mảnh nhỏ cười nói: “Đừng quên bộ nhớ của loại máy tính này đều rất kiến cố, cho dù cô ném máy tính này vỡ thành mảnh vụn, bộ nhớ đó vẫn lưu giữ tốt. Chỉ cần bộ nhớ còn tồn tại, tùy tiện tìm bộ máy tính thì có thể đọc được tư liệu.

Lam Mộng Vân nghe thấy lời này, lập tức tìm kiếm xung quanh. Sau khi cô ấy phát hiện một bình hoa kim loại để trang trí lập tức giằng lấy, chuẩn bị đập bộ nhớ máy tính. Nhưng Đường Hổ nãy giờ không có hành động gì, với tốc độ cực nhanh không thể tưởng tượng bóp cổ Lam Mộng Vân, hắn một tay nhấc Lam Mộng Vân lên, đưa đến trước mặt mình, hung dữ nói: “Con người, không nên có ý thách thức sự nhẫn nại của ta. Nghe đây, lập tức biểu diễn chương trình đó ra cho ta!”

Lam Mộng Vân bị bóp cổ sắc mặt tái mét, nhưng cô ấy vẫn quật cường lắc đầu, bởi vì cô ấy biết chỉ cần chương trình đó được cài đặt hàng loạt trong người máy, vậy thì vô số người máy trí năng sẽ xuất hiện. Đến lúc đó, người máy phản loạn mấy trăm năm trước khắp vũ trụ sẽ tái diễn, mình tuyệt đối không thể là người đầu têu làm ra những chuyện hủy diệt con người này được! Cô ấy bây giờ rất hối hận mình sao lại nhất thời hứng thú làm ra chương trình đó, nếu như không phải vậy, người nhà của mình sẽ không bị mình liên lụy, thậm chí cả vũ trụ cũng sẽ không rơi vào nguy cơ lớn lần nữa.

Nhìn thấy sắc mặt của Lam Mộng Vân, Đường Hổ thả long tay, để Lam Mộng Vân ngồi bệt xuống đất thở gấp. Đường Hổ ngồi trước mặt Lam Mộng Vân, đưa tay nâng cằm Lam Mộng Vân lên, nhìn chằm chằm vào mắt Lam Mộng Vân nói: “Ngươi đừng tưởng rằng ngươi không nói, ta sẽ không thể có được thứ ta muốn, nếu không phải vì tránh lãng phí lực lượng ta cực khổ tích lũy, ta hà tất hao hơi phí sức nói nhiều như thế với ngươi. Ta hỏi lại ngươi lần cuối, có chịu biểu diễn cho ta xem hay không?”

Lam Mộng Vân hừ một tiếng quay đầu không thèm để ý đến Đường Hổ, nhìn thấy cảnh này, Đường Hổ cười lạnh, nhắm mắt không nói gì. Lam Mộng Vân cảm giác không ổn quay đầu lại, vừa quay lại cô ấy cả người ngây ra đó. Bởi vì ngũ quan của Đường Hổ giống như khói bốc lên vậy bốc lên sương mù màu xanh.

Sương mù màu xanh đó giống như có sinh mạng vậy, bắt đầu chầm chậm ngưng tụ, đồng thời chầm chậm bao trùm Lam Mộng Vân. Lam Mộng Vân kêu lên ra sức động đậy, hi vọng cót hể tránh xa người máy kỳ lạ này. Đáng tiếc, bất luận mình kêu gào như thế nào, cũng không thể phát ra tiếng được, bất luận mình vùng vẫy thế nào, cũng không thể động đậy được, chỉ có thể giương mắt nhìn sương mù màu xanh kia bao trùm lấy mình.

Lúc sương mù màu xanh kia trở về trong cơ thể Đường Hổ, sắc mặt Lam Mộng Vân đã xanh mét, ngưng thở nằm trên đất. Đường Hổ mở mắt không thèm để ý đến Lam Mộng Vân, từ trong những mảnh vỡ của máy tính nhỏ tìm thấy một mảnh kim loại nhỏ, sau đó nắm chặt trong tay đắc ý cười lớn nói: “Thì ra chương trình là bên này viết, ha ha, ta cuối cùng có thể tăng trưởng khả năng không ngừng nghỉ rồi! Lão nhị, lão tam, các người hoàn toàn không ngờ rằng cái gọi là tư liệu chính là chỉ tư liệu này? Ha ha, đáng tiếc các người không có phúc mà hưởng!”

Đường Hổ nói xong lập tức ấn một cái nút trên người ra lệnh: “Phái 10 ngườ iđến thư phòng của ta, còn nữa, vứt rác trong phòng ta xuống lò luyện.” Nói rồi vẻ mặt tươi cười rời khỏi căn phòng này.

Cảng vũ trụ nào đó hành tinh Trung Châu thủ đô Đại Đường, Trần Kháng từ một chiếc phi thuyền xinh đẹp bước ra. Hắn có chút ngạc nhiên phát hiện, trên mặt đất hoàn toàn không có bất kỳ người nào đến đón mình, sau khi suy nghĩ, bất giác tự cười. Hắn biết chuyện này không thể trách người khác, bởi vì mình đã rời khỏi Đại Đường trước khi Đại Đường và liên minh phản Đường khai chiến, trong số tất cả tước gia Đại Đường, mình có tước vị cao nhất, cũng tính là lâm trận bỏ chạy.

Kỳ thực mình cũng muốn ở lại xem Đại Đường chiến đấu, dù gì mình đối với Đại Đường giành chiến thắng rất có lòng tin, nhưng đáng tiếc lần trước là tổng giám đốc triệu kiến mình, đành bỏ mọi chuyện ở nơi này rời khỏi.

Trần Kháng lúc ban đầu còn có chút oán trách tổng giám đốc có chuyện gì sao không thể nói trên điện thoại, bắt mình chạy đến gặp mặt nói, lẽ nào sợ điện thoại có người nghe lén sao? Đợi lúc gặp mặt tổng giám đốc, mình mới biết chuyện này nhất định gặp mặt nói mới được.

Tổng giám đóc vừa gặp Trần Kháng câu đầu tiên chính là: “Đã biết được người đại diện của một trong những tổng giám đốc kia là ai rồi!”

“Là ai?” Trần Kháng rất ngạc nhiên, cũng rất khâm phục, vì chuyện cơ mật như thế tổng giám đốc cũng có thể có được tin tình báo, quả thật là quá lợi hại.

“Là quốc vương vương quốc Khải Vũ ở trung tâm tinh hệ Vô Loạn!” Tổng giám đốc nói.

“Tỷ Đặc Khải Vũ? Là hắn?” Trần Kháng ngây người, người này quen, còn buôn bán vài lần với hắn.

Trần Kháng suy nghĩ, bất giác nghi ngờ nói: “Ông chủ, Tỷ Đặc Khải Vũ đó đã 31 tuổi, hơn nữa hắn hoàn toàn không phải là tay trắng dựng nên sự nghiệp, điều này hoàn toàn không phù hợp nguyên tắc.” Nói rồi giải thích: “Tỷ Đặc Khải Vũ này là trưởng tử của đại công vương quốc nào đó tinh hệ Vô Loạn, bây giờ 31 tuổi đã tiêu diệt hàng trăm quốc gia, trở thành quốc vương chiếm cứ 1/5 lãnh thổ tinh hệ Vô Loạn.” Trần Kháng nhanh nhẹn thay đổi cách xưng hô với tổng giám đốc, cách xưng hô này có thể làm tăng cảm giác thừa nhận của cấp trên đối với thuộc hạ của mình.

“Mẹ nó! Những điều này ta đều biết, cái tên đó còn dám đưa người được chọn đến tinh hệ Vô Loạn phát triển, còn nói gì đến vấn đề nguyên tắc nữa chứ! Mẹ nó, cái gì chỉ được lựa người đại diện trong lãnh địa của mình, bây giờ lại đến tinh hệ Vô Loạn của ta lựa người!” Tổng giám đốc tức giận nói.

“Như thế là phạm quy, lẽ nào tổng giám đốc đó không bị tước tư cách sao?” Trần Kháng không hiểu hỏi.

“Tước cái con khỉ! Nếu nói phạm quy, những tổng giám đốc như chúng ta chắc chắn ít nhiều cũng đều vi phạm quy tắc, nhưng dám khoa trương như giống như hắn chỉ có một mình hắn! Mẹ nó, khoa trương như thế còn không phải vì ỷ vào có cha là thành viên hội đồng quản trị! Đáng chết, ta nói không chừng cái lão già chế tiệt kia nói chuyện người đại diện của chúng ta là Đường Long cho con hắn biết?” Tổng giám đốc lo lắng hỏi.

Trần Kháng vội an ủi nói: “Sẽ không đâu, không phải nói ngoài người giám sát ra cho dù là thành viên hội đồng quản trị cũng không thể biết thân phận người đại diện sao? Hơn nữa nếu tiết bộ tin tức, e rằng sẽ gặp sự phản đối của tất cả thành viên hội đồng quản trị.”

Tổng giám đốc lắc đầu than: “Hài, ngươi không biết thượng tầng tranh đấu ác liệt như thế nào mới nói như thế. Ngươi nghĩ mà xem ta làm sao biết được người đại diện của người đó là Tỷ Đặc Khải Vũ? Hay là có người tiết lộ cho ta biết, e rằng những thành viên hội đồng kia sớm đã biết người đại diện của tổng giám đốc phía dưới là người nào rồi.”

Trần Kháng ngạc nhiên: “Vậy phải làm sao?”

“Còn làm sao nữa? Chỉ có thời gian hơn 1 năm, chỉ có ra sức ủng hộ Đường Long! Mẹ nó, ông đây lần này đầu tư toàn bộ gia sản, xem nhà xuất thân nhị thế tổ như ngươi này có dày như ta không!” Tổng giám đốc nhìn lên trần nhà hung dữ nói.

Trần Kháng vội gật đầu, còn hơn 1 năm nữa, đến lúc đó mình có thể trở thành nhân vập cấp hai trong tổ chức rồi!

“Ừ, ngươi lập tức đi chuẩn bị lượng lớn vật tư, đợi Đường Long đánh xong trận lập tức chi viện cho hắn.” Tổng giám đốc ra lệnh.

“Vâng. Nhưng thưa ông chủ, cuộc chiến lần này Đường Long có thất bại hay không? Dù gì binh lực chênh lệch khá lớn.” Trần Kháng lo lớng hỏi.

Tổng giám đốc lắc đầu nói: “Không đâu, ta đã ngầm giúp Đường Long một tay, đợi sau khi khai chiến không lâu, hắn sẽ dễ dàng có được vô số binh lực của 1 tinh vực đến giúp hắn phản công liên minh phản Đường.”

Nghĩ đến đây, rồi nhớ lại quá trình chiến đấu không lâu trước đây của Đường Long, Trần Kháng bất giác mỉm cười: ‘Đường Long à, nếu như không có chúng ta ngầm giúp ngươi, e rằng cuộc chiến lần này của ngươi sẽ không dễ dàng giành chiến thắng như thế.”

Trần Kháng thầm đắc ý, trở về căn nhà của mình trên hành tinh Trung Châu. Nhưng lúc hắn chuẩn bị hỏi thăm sản nghiệp các nơi tiếp nhận thế nào, thì nhận được tin khiến hắn không vui, vì những nơi mới chiếm được lần này thuộc hạ của hắn ngay cả sản nghiệp của một hành tinh cũng không khống chế được. Bởi vì sao? Rất đơn giản, những sản nghiệp đó toàn bộ bị Đường Long bán cho thương nhân khác, bây giờ thương nhân Đại Đường rải rác khắp thế giới.

Vốn tức giận muốn lập tức tìm Đường Long kháng nghị, Trần Kháng đột nhiên hiểu ra Đường Long vì sao không tuân thủ hợp đồng, chắc là vì nguyên nhân mình lâm trận rút lui. Suy nghĩ, Trần Kháng cảm thấy thôi bỏ đi, còn lại hơn 1 năm, mình cũng không cần ở cái nơi này tranh luận cái gì, bây giờ suy nghĩ làm sao khiến Đường Long mở rộng địa bàn, không thấy lần này tổng giám đốc ngay cả thiết bị bước nhảy của cứ điểm mãi không chịu buông tay kia cũng không nhắc đến sao? Còn về tương lai làm sao giải quyết Đường Long? Hừ hừ, tổ chức của mình không phải dễ chọc, cho dù không khống chế được huyết mạch kinh tế quân sự của Đường Long, lúc muốn giải quyết Đường Long, cũng không thành vấn đề, giả quyết Đường Long một cách nhanh gọn.

Lúc Trần Kháng đang tìm kiếm bọn người Ưu Na đề xuất giúp đỡ, trong hoàng cung Vương quốc Khải Vũ, quốc vương Tỷ Đặc Khải Vũ đang trốn trong mật thất tiến hành liên lạc với một người ở nơi xa xôi.

Bình thường ở bên ngoài quốc vương Tỷ Đặc uy phong lẫm lẫm không thể xâm phạm, bây giờ vẻ mặt nhún nhường nói với người trên màn hình: “Thưa ngài, có chuyện gì có thể làm vì ngài?”

Một người đàn ông khoảng 40 tuổi trên màn hình kia, nhưng khuôn mặt không có vẻ ôn trọng mà người tuổi này có được. Mặc dù làm ra vẻ ôn hòa, nhưng dáng vẻ nói năng tùy tiện từ bên trong, vẫn có thể khiến cho người ta vừa nhìn đã biết được.

Người đàn ông trung niên này mỉm cười thân thiện: “Tỷ Đặc, không cần khách sáo như thế, chúng ta là bạn làm ăn mà.”

Tỷ Đặc vội lắc tay nói: “Không dám, không dám, nếu không có sự giúp đỡ to lớn của ngài, vương quốc Khải Vũ của tôi hoàn toàn không thể có được thành tựu huy hoàng như ngày nay.”

Sắc mặt người đàn ông trung niên kia là ngươi biết thế là tốt, nhưng giọng nói đặc biệt khách sáo nói: “Khà khà, tôi nào có công lao gì đâu, cũng chỉ là đầu tư chút tiền mà thôi. Hơn nữa, tiền tôi đầu tư cũng kiếm lại được gấp mấy lần. Có thể nói, ngày nay của vương quốc Khải Vũ, hoàn toàn là công lao của một mình Tỷ Đặc ngươi.”

Nghe thấy lời này, Tỷ Đặc nheo mắt lóe lên tia sáng, đương nhiên hắn không dám để cho người đàn ông trung niên kia nhìn thấy. Chả trách hắn sao lại lộ vẻ như thế, vì giống như người đàn ông trung niên kia nói, hắn chỉ làm chút đầu tư, hơn nữa lợi nhuận có được sớm đã gấp mấy lần. Nhưng người này thừa cơ đầu tư và lúc mình tiền bạc căng thẳng, đã hoàn toàn nắm giữ tất cả hệ thống kinh tế và quân sự của mình. Mình bây giờ cho dù muốn chế tạo một chiến hạm, thu một ít thuế cũng phải được người này đồng ý.

Tỷ Đặc ổn định lại tâm trạng, sau khi nói chuyện phiếm vài câu, lần nữa trở về câu đầu tiên mình nói: “Không biết ngài lần này triệu kiến, có việc vì ngài làm chuyện gì đây?”

Người đàn ông trung niên kia có thể là cảm giác hai người lãng phí nhiều thời gian như thế cũng đủ rồi, hắn cười nói: “Cũng không có chuyện gì, không biết Tỷ Đặc ngươi có biết Đường Long, quốc quân của Đế quốc Đại Đường tận cùng phía bắc tinh hệ Vô Loạn hay không?”

Tỷ Đặc gật đầu: “Biết, nghe nói Đường Long rất trẻ, chỉ mới 20 tuổi. Hơn nữa hắn lúc ban đầu chỉ có một chiến hạm dựng nghiệp, tốn vài năm đã đánh được Đế quốc như hiện nay. Không lâu trước đây nghe nói hắn lấy 50 ngàn binh lực đấu với liên quân mấy chục nước 220 ngàn binh lực, cuộc chiến đấu kết thúc, hắn tổn thất 20 ngàn binh lực, nhưng bắt làm tù binh binh lực gần 100 ngàn. Từ đó nhất cứ đoạt được 3 tinh vực, có được hàng ngàn hành tinh, khiến một nước nhỏ nhảy lên là một nước trung bình, là quân chủ rất lợi hại.”

Người đàn ông kia sau khi nghe thấy những lời này rõ ràng ngây người ra, hiển nhiên ông ta không có những tư liệu tường tận này, trong miệng ông ta nhỏ giọng lầm bầm: “Đáng chết, thật là biết tìm người.” Liền lập tức căng thẳng hỏi:” Vậy nếu như quý quốc chiến đấu và Đại Đường, ai có thể giành được thắng lợi?”

Tỷ Đặc cười ngạo nói: “Bổn quốc nắm trong tay 500 ngàn trọng binh, dưới trướng binh mạnh tướng giỏi, một nước Đại Đường nhỏ nhoi không đáng để trong mắt.”

Người đàn ông trung niên nghe thấy liền vui mừng, ông ta vỗ đùi nói: “Được, ngươi không làm ta thất vọng. Đúng rồi, ngươi cần giúp đỡ gì? Chiến hạm, vật tư, nhân lực? Cứ nói, ta nhất định đáp ứng ngươi!”

Tỷ Đặc trong lòng cười thầm, không tốn một chút sức thì khó có thể từ trong tay ngươi có được thứ gì, hắn liền cung kính nói: “Vậy tôi xin cám ơn ngài trước.”

“Ha ha, không cần cám ơn, ta đây là giúp đỡ nhau cùng có lợi, ngươi tốt ta cũng tốt. Ha ha ha…” Người đàn ông trung niên đó có thẻ nghĩ đến chuyên tốt gì đó, bất giác cười lớn.

Tỷ Đặc cười theo trong lòng có chút nghi ngờ, hán không hiểu người đàn ông trung niên vì sao hỏi chuyện Đế quốc Đại Đường với mình, lẽ nào ngầm ám thị hai nước sẽ khai chiến? Nhưng Đại Đường kia cách mình mấy chục nước lớn, trong vòng mấy năm nay, mình và Đại Đường hoàn toàn không có khả năng phát sinh xung đột, vậy thì rốt cuộc là có ý gì?

Không biết mình đã bắt đầu bị người ta tính kế, Đường Long nhìn hành tinh nhỏ xíu trên màn hình, bất giác thở dài. Còn một khoảng thời gian nữa mới có thể đến hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, hai chị của mình không biết có phải đang tháo dỡ vận chuyển máy chủ Tinh Linh hay không?

Lấy Vạn La liên bang làm điểm giữa, lấy phi thuyền Đường Long làm điểm cuối, vẽ một góc vuông lớn, một điểm khác của góc vuông này, hai người máy cực lớn khoác áo khoác, dẫn theo hàng ngàn chiến hạm, khí thế hung hãn tiến về hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, những hành tinh trên đường bọn họ đi qua toàn bộ đều biến thành đống đổ nát.

Dân chúng trên những hành tinh này không có nhà để về, ngỡ ngàng đứng trên đống đổ nát. Bọn họ không biết chính phủ của mình đắc tội với ai, liên tiếp trải qua tai nạn khủng bố, cuối cùng những dân chúng này đành tự nhận mình xui xẻo bắt đầy xây dựng lại nhà cửa. Lúc chính phủ thống kê phát hiện, ngoài tổn thất về nhà cửa tài sản tính mạng con người ra, những hành tinh này còn có một tổn thất giống nhau, đó chính là tất cả máy tính đều biến thành đồ bỏ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.