Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 76: Q.9 - Chương 76: Quân đoàn nương tử (2)




"Không cần phải quan tâm tới họ, họ không phải một bộ phận của chúng ta, chúng ta nên nhanh chóng làm quen với cái căn cứ này, nó rất lớn đó, mong là mọi người không lạc đường."

Vưu Na nhìn mọi người cười nói.

Đám nữ binh vốn đã muốn thăm dò căn cứ lập tức hoan hô một tiếng, chạy vào bên trong căn cứ. Mà mấy sĩ quan cấp uý như Vưu Na lại đến đài chỉ huy, đây chính là cánh cửa của căn cứ, muốn biết nơi này phải dựa vào nó.

Lệ Vũ đeo kính nhìn thấy đài điều khiển của đài chỉ huy lập tức kinh hô:

"Thật là lợi hại, chỉ cần một cái đài chỉ huy đã lớn hơn không biết bao nhiêu lần căn cứ trước đây!"

"Đó là đương nhiên rồi, đây chính là căn cứ cấp 3, không tiên tiến sao được."

Ái Nhĩ Hi đang ngó đông ngó tây quay đầu lại cười nói.

"Căn cứ cấp 3? Tôi nhớ rằng căn cứ trước kia của chúng ta chỉ là căn cứ cấp 1, thật tuyệt, căn cứ cấp 3!"

Lệ Vũ nghe thấy Ái Nhĩ Hi nói, lập tức bắt đầu học theo Ái Nhĩ Hi ngó đông ngó tây.

Lăng Lệ im lặng nhưng đã thần thục điều khiển hệ thống vi tính của đài chỉ huy, hai tay nhanh chóng khởi động, đồng thời nhanh chóng nhìn mọi người nói:

"Cái bãi đổ bộ này có một khẩu lệnh, phàm là quân hạm liên bang tới nó sẽ tự động hiện ra. Bây giờ chúng ta hủy bỏ, đổi thành được chúng ta đồng ý mới có thể mở ra."

Chúng nữ đều gật đầu đồng ý, liên bang trong lòng các nàng không có bao nhiêu quan trọng, gia đình của mình sao có thể để cho người ngoài muốn vào thì vào, đương nhiên phải thay đổi. Đối với kỹ thuật vi tính của Lăng Lệ, các nàng tương đối tin tưởng, có nàng ra tay thì sẽ nhanh chóng hoàn thành mà thôi.

Lệ Vũ bắt đầu thực hiện trách nhiệm quản lý nội vụ của mình, nàng nhanh chóng quan sát tình hình của căn cứ, vừa xem tư liệu đã hô lên:

"Quá tuyệt vời! Cái bãi đổ bộ này của chúng ta có thể đồng thời chứa được 50 chiến hạm loại lớn, hơn nữa bộ duy tu, vận chuyển đều ở đây, mọi người nhìn xem!" Nói xong nàng nhấn một cái nút, vô số các loại cánh tay máy móc hiện ra trong bãi đổ bộ.

Ái Nhĩ Hi đắc ý vạn phần, giống như những thứ này đều là công lao của nàng vậy:

"Đó là đương nhiên, đây là địa phương nào? Nơi này chính là căn cứ cấp 3 đấy!"

Lệ Vũ lắc đầu nói:

"Sai rồi, ở đây không phải căn cứ cấp 3."

"Không phải căn cứ cấp 3?"

Ái Nhĩ Hi đang đắc ý lập tức tiu nghỉu, có vẻ uể oải nói:

"Ai, không phải cấp 3 thì là cấp 2 cũng không tồi."

Nàng thấy Ái Nhĩ Hi không hoài nghi gì những điều mình nói, thấy Lệ Vũ nói nó không phải căn cứ cấp 3 thì không phải cấp 3.

Lệ Vũ thấy Ái Nhĩ Hi khổ sở, không khỏi cười nói:

"Chị Ái Nhĩ Hi, ở đây tuy rằng không phải căn cứ cấp 3, nhưng em cũng đâu có nói nó là căn cứ cấp 2! Nói cho chị biết, đây chính là căn cứ cấp 4!"

"Căn cứ cấp 4? !"

Ái Nhĩ Hi lập tức nắm tay Lệ Vũ kích động hô.

Những sĩ quan nữ khác cũng hiện lên sự hi vọng nhìn Lệ Vũ. Sau khi được Lệ Vũ gật đầu, các nàng đều vui mừng hoan hô.

Ái Nhĩ Hi quấn quít lấy Lệ Vũ nói:

"Lệ Vũ tốt của chị, mau nhìn xem trong căn cứ này có những thứ gì, đừng làm cho chị phải khổ sở."

Lệ Vũ mỉm cười gật đầu, bắt đầu kiểm tra tư liệu, thế nhưng nụ cười của nàng nhanh chóng biến mất, trở thành bộ mặt dở khóc dở cười. Ái Nhĩ Hi lo lắng giục:

"Em làm sao vậy? Nói mau đi!"

Lệ Vũ bất đắc dĩ lắc đầu nói:

"Em sẽ truyền tư liệu lên màn hình, mọi người tự xem đi."

Nói xong một dãy ký tự đã xuất hiện trên màn hình chính.

Thấy những số liệu này, mọi người ai nấy đều ngẩn ra. Chỉ thấy trên màn ảnh viết:

Bảng thống kê thiết bị của căn cứ hậu cần số 1 Liên bang Vạn La:

Bãi đổ bộ cấp 4, có thể dung nạp 50 chiến hạm cở lớn, bộ phương tiện duy tu chuyển vận đều có đủ, vô số linh kiện có trong kho. (diện tích tổng cộng 10 vạn m2 )

40 căn phòng cho binh sĩ, có thể chứa được 400 người. (diện tích cộng 1000 m2)

WC 40 loại đơn giản. (diện tích tổng cộng 40 m2)

Một kho súng, trong đó có chứa 400 súng lục laser loại nhỏ sản xuất năm 3400 theo lịch vũ trụ. ( diện tích 5m2 )

Một phòng quần áo và đồ dùng hàng ngày, bên trong có chứa 400 bộ quân phục sản xuất năm 3413. (diện tích tổng cộng 10 m2)

Động cơ năng lượng vĩnh viễn một cái, năng lượng một ngày 20 độ. (diện tích 2000 m2)

Một cái bể bơi lớn có thể dung nạp 1000 người đồng thời tắm rửa. (diện tích tổng cộng 1 vạn m2 )

Nhà máy chế tạo thực vật nước ngọt một cái, sản lượng mỗi ngày có thể cung cấp cho 200 người ăn. (diện tích tổng cộng 300 m2)

Diện tích căn cứ 12 vạn m2 (các thông đạo đã tính cả bên trong)

Năng lượng vòng phòng hộ của căn cứ: 10 độ.

Thấy dòng cuối cùng, Ái Nhĩ Hi vốn đang há hốc mồm lập tức hét lớn:

"Vòng phòng hộ 10 độ? ! Vậy chẳng phải nó còn kém hơn cả tàu vận chuyển hay sao? Vậy mà nó là vòng phòng hộ của một căn cứ hay sao? Còn nữa, toàn bộ căn cứ này chỉ có mấy thứ đó? Không còn gì nữa? Một căn cứ sao lại đơn giản tới vậy!"

Vưu Na và Toa Lệ nhìn một chút, đều nhận thấy sự bất đắc dĩ bên trong mắt đối phương. Vưu Na lắc đầu thở dài nói:

"Xem ra quân bộ cố ý, bọn họ không cho chúng ta một căn cứ hoàn chỉnh."

"Căn cứ này không bằng cả căn cứ cấp 1! Chúng ta sẽ kháng nghị tới quân bộ, yêu cầu trở về căn cứ cũ!"

Ái Nhĩ Hi tức giận cầm lấy dụng cụ liên lạc của đài điều khiển.

Sau khi ra lệnh cho bãi đổ bộ đóng lại, Lăng Lệ nhàn nhạt nói:

"Vô dụng thôi, ở đây không có hệ thống truyền tin."

Ái Nhĩ Hi nhìn dụng cụ liên lạc trong tay sửng sốt một hồi, sau đó ngã xuống mặt đất, bất đắc dĩ than thở:

"Lẽ nào chúng ta bị nhốt ở chỗ này?"

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện hô lớn:

"Chị Khiết Ty, chị chẳng phải có cơ giáp hay sao? Có thể dùng nó để liên lạc!"

Khiết Ty lắc đầu nói:

"Vô dụng, Cơ giáp chỉ có thể liên lạc trong phạm vi một tinh cầu, vượt quá phạm vi đó cơ giáp chỉ có thể liên hệ trong vòng 100 vạn km, ở đây cơ giáp không thể nào liên lạc được với bên ngoài."

Ái Nhĩ Hi không nói gì, ủ rũ đứng bên cạnh đài điều khiển. Vưu Na thấy tất cả mọi người buồn chán, nhớ tới Đường Long nói mình là đại tỷ, nên đi lên một bước nhìn mọi người cười nói:

"Được rồi, không cần uể oải như thế, dù sao vài ngày nữa sếp sẽ tới đây, đến lúc đó sẽ có biện pháp giải quyết. Hiện giờ chúng ta đi trấn an các chị em một chút, tin rằng các nàng đã phát hiện ra cái căn cứ này không giống như trong tưởng tượng. Còn nữa, mong mọi người cực khổ một chút, giúp các chị em an bài phòng ở đi."

Nghe thấy Vưu Na nói, các sĩ quan nữ bắt đầu tỉnh táo lại, đúng rồi, vài hôm nay sếp sẽ bị đưa tới đây, chuyện phiền não này giao cho sếp là được rồi, việc quan trọng nhất hiện giờ là thu xếp cho ăn ở.

Ái Nhĩ Hi lập tức hô:

"OK, chúng ta nhanh chóng tới xem cái bể bơi 1 vạn m2, xem nó xa hoa tới mức nào!"

Nói xong nàng kéo Lệ Vũ giống như một làn gió chạy ra khỏi đài điều khiển.

Những sĩ quan nữ khác thì cười cười bước ra thông báo cho chị em mình. Toa Lệ đi tới chỗ Vưu Na, khóe miệng nở một nụ cười, xem ra đại tỷ Vưu Na của mình đã có thể tự đảm đương công việc được rồi.

***

Vừa rời đi, sĩ quan cấp úy tóc vàng đã liên lạc với cấp trên.

"Nhiệm vụ hoàn thành?"

Một sĩ quan cấp tá có chút đẹp trai hỏi.

"Dạ thưa Sếp, nhiệm vụ đã hoàn thành, Liên đội SK23 đã tiến vào trụ sở mới."

Sĩ quan cấp úy tóc vàng cúi chào trả lời, nhưng mà nàng còn tiếp tục hỏi:

"Sếp, các nàng chỉ là một liên đội nho nhỏ… không cần phải cho cả một cái căn cứ cấp 4 để sử dụng chứ?"

Sĩ quan cấp tá đầu tiên là nghi hoặc: "Căn cứ cấp 4?" rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ nói:

"Hóa ra các ngươi nói tới bãi đổ bộ hay sao, yên tâm, chỉ có bãi đổ bộ là cấp 4, vì muốn cho binh đoàn xây dựng nhanh chóng hoàn thành việc xây dựng nên phải tạo một cái bãi đổ bộ cấp 4, còn cơ sở bên trong không đạt tiêu chuẩn cấp 1 đâu."

Nói xong liền danh sách cơ sở bên trong cho sĩ quan cấp úy tóc vàng xem.

"Ha ha, hóa ra các nàng thảm như vậy!"

Xem xong tư liệu sĩ quan cấp úy tóc vàng vui vẻ hẳn lên.

Lúc này sĩ quan cấp tá nói:

"Được rồi, các ngươi nhanh chóng rời khỏi vành đai vẫn thạch đi, không lâu nữa nơi này sẽ bị cách ly tín hiệu."

"Xin Sếp yên tâm, chúng tôi đã rời khỏi vành đai vẫn thạch, hiện đang bay tới thủ đô, tầm 12h sẽ tới vành đai của thủ đô."

Sĩ quan cấp úy tóc vàng tươi cười nói.

Sĩ quan cấp tá gật đầu nở nụ cười cổ quái, nhỏ giọng nói:

"Ta đã mua rượu vang đỏ, muốn cùng ngươi cô cùng nhau thưởng thức."

Sĩ quan cấp úy tóc vàng liếc người bên cạnh một chút, phát hiện không ai chú ý thì nhỏ giọng hồi đáp:

"Trở về gọi điện cho sếp."

Nói xong nàng có chút bối rối tắt liên lạc.

Vào lúc này, dụng cụ phá sóng to lớn được bố trí ở vành đai vẫn thạch và tinh hệ Văn Mân đã bắt đầu hoạt động, căn cứ hậu cần đặc biệt số 1 mất đi liên lạc với Liên bang Vạn La.

Thủ đô liên bang Tinh Đặc Luân, bên trong dinh thự của Tổng chỉ huy bình loạn - đại tướng Khảm Mục Kỳ, Khảm Mục Kỳ đang bố trí điều động quân đội với sự trợ giúp một một đống các sĩ quan tham mưu. Đừng thấy mọi người trong phòng bận rộn khẩn trương, kỳ thực Khảm Mục Kỳ lại vô cùng nhàn hạ. Hắn điều động quân đội nhưng chẳng phải động tay động chân, ngay cả não cũng chẳng phải nghĩ đã có thể có được kế hoạch điều động binh lực.

Vì sao không cần động não, xin đi, hắn là ai? Hắn là tổng chi huy bình loạn, đám quan tham mưu bên cạnh bày cho đẹp à? Có bọn họ là có tất cả. Ngoại trừ kế hoạch tác chiến bố trí không cần hắn động não, thì ngay cả vấn đề chỉ huy tác chiến cũng không cần hắn động não, bọn quan chỉ huy hạm đội ở bên dưới rất có bản lĩnh.

Vừa nghĩ tới chuyện tuyên bố ai là quan chỉ huy hạm đội, Khảm Mục Kỳ vui vẻ, bắt đầu hồi tưởng lại lần hội nghị vừa rồi:

"Các vị, bản quan bắt đầu tuyên bố người chỉ huy các hạm đội trong chiến dịch bình loạn này."

Khảm Mục Kỳ ngữ khí uy nghiêm, đảo mắt nhìn gần một vạn người ngồi trong phòng khách này.

Có thể ngồi trong cái hội nghị quan quân này, cấp thấp nhất đều là chuẩn tướng, trong vạn người ngồi đây, người có quân hàm thiếu tướng cũng gần bốn, năm ngàn người.

Có lẽ chúng ta không nên hoài nghi vì sao quân đội liên bang lại có nhiều tướng như vậy, thực ra người hơi hiểu thế sự cũng biết, gần 9 phần tướng trong này đều là nhờ chuyện đi cửa sau, vỗ mông ngựa mà có được. Cho nên đừng nhìn những ngôi sao vô cùng chói mắt ở đây, nếu như luận năng lực chỉ huy tác chiến mà nói, thì chỉ cần mấy sĩ quan cấp úy ở cơ sở cũng đủ đánh cho bọn họ đầu rơi máu chảy.

Đương nhiên, trong những tướng quân này cũng có những người từ cơ sở và dùng quân công của mình tiến lên, tuy rằng họ đều là người đã từng đánh hải tặc, dẹp loạn, nhưng năng lực chỉ huy chiến đấu luôn cao hơn gấp mấy lần so với đám người còn lại. Số tướng quân chân chính trong đám người này chỉ khoảng mấy trăm người, hơn nữa phần lớn là thiếu tướng và chuẩn tướng.

Cho nên trong cái hội nghị quân sự này, người nào càng nhiều sao thì bao tử lại càng lớn, mấy người gầy gầy lại mang khí thế đáng sợ hơn mấy người mập mạp, bưu hãn nhiều.

Khảm Mục Kỳ cố ý không nhìn tới đám cấp dưới đang dùng ánh mắt nóng như lửa nhìn mình, hắn không phải không để ý tới thể diện của mình, nhưng mà nói tới năng lực bày binh bố trận, con mẹ nó, bọn này toàn là não heo! Bảo bọn chúng đi đánh giặc quả thực là chịu chết! Cho nên Khảm Mục Kỳ im lặng sửa lại tên những người đã được ghi trong danh sách.

"Quan chỉ huy hạm đội đầu tiên —— thiếu tướng Trương Phách Long!"

Khảm Mục Kỳ nói câu này làm cho mọi người phải ngẩn ngơ, không nghĩ tới Khảm Mục Kỳ lại chọn một người hàng thật!

Lại nói một chút, một số hệ phái khác Khảm Mục Kỳ mời dự họp quân nghị không chuẩn bị tham gia, bởi vì ai cũng biết người đảm nhiệm chức quan chỉ huy hạm đội phải là người của Khảm Mục Kỳ, người ngoài chỉ tới giúp vui mà thôi.

Nhưng mà Khảm Mục Kỳ tuyên bố điều này đã làm xáo trộn biên chế của hơn 30 vạn chiến hạm, đồng thời còn làm đám thủ hạ của hắn bị mất đi quyền chỉ huy hạm đội, đây chính là chuyện dẫn tới nội loạn trong phe cánh, ai nấy hôm nay đều hưng phấn ngồi xem.

Một thiếu niên anh tuấn chừng 20 tuổi đeo quân hàm thiếu tướng, uy nghiêm bước tới trước mặt Khảm Mục Kỳ, ba một tiếng nghiêm ưỡn ngực cúi chào.

Mà Khảm Mục Kỳ thì nhận một thanh gươm chỉ huy màu trắng thì tay thủ hạ đưa cho người thanh niên này. Sau khi người hanh niên hai tay tiếp nhận gươm chỉ huy, thắt ở bên hông thì cúi chào, đứng ở phía sau Khảm Mục Kỳ.

Thông qua màn hình ba chiều, cả hội nghị quân sự đều chứng kiến cảnh tượng này. Trong hàng ghế của hội nghị có một thanh niên thiếu tướng anh tuần tiêu sái, mắt xanh tóc màu đỏ nhìn thiếu tướng tóc đen bên cạnh mình, nói thầm:

"Đại tướng Khảm Mục Kỳ sao lại cho người của hệ phái khác làm quan chỉ huy hạm đội vậy?"

Tên thiếu tướng kia lười nhác, híp mắt cười nói:

"Người ta là thiếu soái đấy, cho hắn làm quan chỉ huy có gì không thích hợp."

Tên thiếu tướng mắt xanh tóc đỏ này định nói thì chợt nghe đến Khảm Mục Kỳ nói:

"Quan chỉ huy hạm đội số 2—— thiếu tướng Ngụy Phi!"

Thiếu tướng tóc đỏ giật mình, mà bên thiếu tướng thần tình lười nhác kia hai mắt sáng lên sau đó nhanh chóng biến mất.

Tên thiếu tướng mắt xanh tóc đỏ thấy đồng bọn không phản ứng chút nào, vội vã kéo hắn nói:

"Nhanh lên một chút đi! Không sẽ trái với quân pháp đó!"

Thiếu tướng Ngụy Phi gật đầu, đứng dậy sửa sang lại quần áo một chút, sau đó nhanh chân bước lên, quan tướng bốn phía đều nhìn hắn với ánh mắt ghen tỵ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.