Cảnh báo không đọc lúc ăn cơm, ăn vặt. Không nên tưởng tượng!
Edit: ĐẬU
Tống Tuyết Xuyên ở Tống gia thôn đã được nửa tháng, muốn nói ở cổ đại có chuyện gì không thể thích ứng được thì thật sự có rất nhiều. Ăn, mặc, ở, đi lại đều không vừa lòng cái nào hết, mà chủ yếu là do nhà bọn họ quá nghèo, nếu hắn xuyên đến một nhà giàu có thì lại là một cảnh tưởng khác.
Xếp đầu tiên trong bảng xếp hạng không vừa lòng nhất chính là ăn không đủ no. Dù sao Tống Tuyết Xuyên ở hiện đại cũng đã sống trên đời 30 năm, tuy rằng lúc nhỏ nhà nghèo ăn uống không tốt lắm nhưng chưa từng như bây giờ ăn không đủ no. Sau này kinh tế Thiên Triều phát triển càng lúc càng tốt, đồ ăn của bọn họ cũng dần phong phú lên.
Chủ yếu trình độ phát triển ở cổ đại quá thấp, sản lượng của cây nông nghiệp không thể so sánh với thời hiện đại, nông dân bận rộn cả năm mới miễn cưỡng đủ ăn, nhà ai mà có lương thực tồn trữ thì chính là đại gia. Nếu gặp phải nạn đói thì càng không thu hoạch được gì, cho nên việc ăn không no là chuyện hết sức bình thường.
Ở cổ đại việc mà Tống Tuyết Xuyên không thể thích ứng thứ hai chính là chuyện nhà vệ sinh. Chẳng qua là do nhà vệ sinh của Tống gia một lời khó mà nói hết, cái thứ đó căn bản không thể gọi là nhà vệ sinh, gọi là hố xí mới đúng*
(Giải thích luôn he, tại sao mà TTX lại gọi nó là hố xí mà không phải là WC. Vì TTX phân biệt WC là dạng giải quyết nhu cầu sinh lý mà bên trong đó nó có bồn rửa tay. Còn hố xí nó là dạng 1 cái lều đào cái hố để giải quyết là xong, như hố ngày xưa hay dùng ý.)
Lần đầu tiên Tống Tuyết Xuyên vào nhà vệ sinh của Tống gia đã sợ ngây người: Thật sự quá đơn sơ rồi! Vách tường nhà vệ sinh là bốn cái trụ gỗ cố định, xung quanh che chắn bằng nhánh cây, thế này không sợ chỉ một cơn gió liền thôi bay nhà vệ sinh sao???
Hơn nữa cái nhà vệ sinh này còn không có cửa, chẳng lẽ người cổ đại khi giải quyết nhu cầu không cần sự riêng tư sao? Không sợ lúc đang... thì có người tới vây xem sao? Cũng may là nhà hắn ít người, chỉ có hắn với Tống Xuân Vũ là dùng nhà vệ sinh, nếu không gặp phải nhà nhiều người, mỗi lần đi vệ sinh ngẫu nhiên gặp người cùng chí hướng thì thật hắn không thể tưởng tượng nổi.
Chờ khi Tống Tuyết Xuyên nhìn thấy cái hố đầy phân và nước tiểu, hai tấm gỗ để chân mơ hồ còn vương chút nước tiểu thì Tống Tuyết Xuyên đã chết lặng. Thật không biết phải đặt chân vào trong như nào.
Bất quá không thể để một người sống sờ sờ cứ thế nghẹn tiểu mà chết, cuối cùng Tống Tuyết Xuyên đành phải bảo vệ bàng quang của mình, cũng là lần đầu tiên tự trãi nghiệm giải quyết nhu cầu trong nhà vệ sinh cổ đại. Quá trình thật sự làm hắn kinh hoàng đến bây luôn hồn phách, bởi vì không nắm giữ tốt lực độ khiến tiểu huynh đệ phun nước quá mạnh, làm cho chân hắn bị bắn đầy phân và nước tiểu. Tống Tuyết Xuyên nghĩ trong đầu một câu: Nha! Thật cmn cuối cùng cũng lĩnh hội được cái mùi thúi này!
Sau khi ra ngoài Tống Tuyết Xuyên chà giày lên tường, đợi thân thể hắn tốt rồi, hắn nhất định phải xây một cái nhà vệ sinh thật mới thật hiện đại, nếu không thì thật sự phải xin lỗi sự hy sinh anh dũng đôi giày của hắn rồi.
Trãi qua sự đáng sợ khi lần đầu tiên sử dụng nhà vệ sinh, nên mỗi lần đi vệ sinh hắn đều rất cẩn thận. Nếu bi kịch xuất hiện lần nữa thì chắc chắn sẽ để lại bóng nha tâm lý mang tên “nhà vệ sinh cổ đại” trong lòng hắn. Chưa kể đến việc cái mũi của hắn bị hun đến nỗi muốn điếc* luôn rồi. (mũi điếc – mũi không ngửi được gì nữa. Mọi người có thể tra gg nhé ^^)
(Truyện chỉ đăng tại Wattpad của DườngĐườngTeam.)
Hiện tại thời tiết còn chút se lạnh, đợi mùa hè đến thì cái nhà vệ sinh kia sẽ tụ tập ruồi muỗi bay tán loạn, giòi bọ bò lúc nhúc. Tống Tuyết Xuyên không thể tưởng tượng nổi cái cảnh đó sẽ ớn như thế nào, hắn bây giờ thật hoài niệm WC, bồn cầu tự động ở hiện đại quá đi!!!
Đến lúc quét dọn nhà vệ sinh mới là điều hắn lo nhất, bởi vì phải trực tiếp dọn trong cái hố phân đó, cách dọn dẹp phân chính là dùng gáo trực tiếp múc phân bỏ vào thùng, rồi đem đến hố phân chung của Tống gia thôn mà đổ. Đoạn đường đó quả thật mùi “hương” bay xa ngàn dặm, trên người cũng không thoát khỏi dính chút mùi “hương” đó, phải về nhà tắm rửa thật sạch sẽ thì mới hết được. Lần đầu tiên Tống Tuyết Xuyên dọn nhà vệ sinh bị ghê tởm muốn chết, đã vừa dơ lại còn vừa thúi. May mắn hắn là nam nhân, chứ là một cô nương thì còn không phải bị cái mùi này ám muốn chết à!
Mà ngay từ đầu cũng không nghĩ phải quét dọn nhà vệ sinh, dù sao đây cũng là nơi người ta đại tiểu tiện, nhưng mà thấy phân nhiều đến độ sắp tràn ra ngoài hắn không thể không dọn. Cuối cùng cũng phải che mũi mà làm.
Cổ đại không có phân hoá học, phân bón để trồng trọt đều là phân người, cho nên nói phân với nước tiểu cũng rất là quý giá đó! Mọi người đi đại, tiểu tiện đều đi ở hố nhà mình, bộ chưa nghe qua câu “nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài” à? Nghe nói ở cổ đại còn có vụ trộm phân người, tuy nhiên nếu là Tống Tuyết Xuyên thì hắn rất hoan nghênh tên trộm đó đến trộm hết phân nhà hắn đi.
Cho nên Tống Tuyết Xuyên quyết định đợi đến khi thân thể hắn tốt rồi sẽ đem cái nhà vệ sinh này cải tạo lại đầu tiên.
Tống Tuyết Xuyên suy nghĩ thật lâu vẫn quyết định làm cái chỗ ngồi khi đi vệ sinh, chứ cái bồn cầu thì làm khó hắn quá rồi, hắn căn bản không làm được. Chờ về sau có tiền, thuê một thợ thủ công xem người ta có lẩm được hay không.
(Không được reup)
Ngày hôm qua Tống Tuyết Xuyên đã tìm tiểu thúc bàn chuyện, mời tiểu thúc sang đây hỗ trợ. Dù sao ở phụ cận thôn thì tiểu thúc cũng là thợ hồ có tay nghề giỏi nhất, ngược lại Tống Tuyết Xuyên và Tống Xuân Vũ cái gì cũng không biết.
Hôm qua Tống Tuyết Xuyên với Tống Xuân Vũ đã đem nhà vệ sinh cũ huỷ đi, ngay cả đá, gỗ cùng với gạch cũng đã chuẩn bị tốt. Hiện tại chỉ cần tiểu thúc sang là có thể động thổ.
Gạch sống thì mấy hôm trước tiểu thúc đã giúp hắn kiếm tới đây. Gạch ở cổ đại rất quý, chỉ có nhà giàu mới dùng gạch xây nhà, còn dân quê thì đều dùng gạch sống. Gạch sống là dùng bùn đất, rơm trộn đều với nước, sau đó đập lại thành hình chữ nhật, cuối cùng là đem ra chỗ râm mát để phơi sống cho đến kho khô lại là có thể dùng.
Thực nhanh đã thấy Tống tiều thúc chạy qua. Tống Tuyết Xuyên cùng tiểu thúc khách khí vài câu, mọi người lúc này mới bắt đầu khởi công, còn Tống Tuyết Xuyên thì đứng một bên phụ giúp.
Tống Tuyết Xuyên cùng tiểu thúc đào ao phân cho tốt, sau này phân với nước tiểu thải ra sẽ trực tiếp chảy ra ao phân, còn bên trong nhà vệ sinh vẫn sạch sẽ, vậy thì cùng với WC hiện đại không khác nhau lắm. Tuy khi dọn ao phân vẫn phải tự tay làm, nhưng ít nhất không phải cách mấy ngày lại đi xúc phân trong nhà vệ sinh.
Khi ao phân đã đào tốt, Tống Tuyết Xuyên cùng tiểu thúc đem đá lót đáy thật cẩn thận. Như vậy thì sau này phân trôi xuống cũng có thể rửa sạch, tiếc là cổ đại không có xi măng, nên phải dùng đá thay thế. Cuối cùng Tống Tuyết Xuyên kiếm được một miếng gạch mỏng để làm nắp đậy. Như vậy thì ngày thường cũng không ngửi được mùi hôi, đến khi súc ao phân rửa sạch là được.
Sau khi làm xong ao phân, lắp xong cái ống trúc thay cho ống thép, mọi người bắt đầu làm nhà vệ sinh. Đầu tiên tiểu thúc dùng đá làm tốt phần chân tường, rồi dùng gạch sống thêm bùn vàng trát lên để xây tường, sau khi tường xây xong thì dùng đầu gỗ làm mái, lại phủ thêm một tầng nhánh cây, cuối cùng là phủ cỏ tranh, thế là cái nhà vệ sinh của Tống gia cũng ra hình ra dạng.
Sau đó Tống Tuyết Xuyên với tiểu thúc bắt đầu làm chỗ ngồi. Cái chỗ ngồi thì mấy hôm trước đã nhờ tiểu thúc làm cho, Tống Tuyết Xuyên lên núi tìm một cục đá thích hợp, nhờ tiểu thúc đục một cái lỗ lớn ở giữa, thông một lỗ lớn từ đầu cục đá tới đuôi cục đá.
Chờ đem vị trí của chỗ ngồi đặt thích hợp, lại lấy ống trúc gắn vào để liên kết tới phần ao phân, cuối cùng đem đá vụn ra bên ngoài, lúc này nhà vệ sinh mới chân chính hoàn thành. Tống Tuyết Xuyên tính toán sau này rãi đá thành một con đường nhỏ dẫn từ nhà chính tới nhà vệ sinh, như vậy sau này trời có mưa khi đi vệ sinh cũng không sợ bùn dính chân.
Tống Tuyết Xuyên nhìn nhà vệ sinh rực rỡ hằn lên rất là hai lòng, tuy rằng không thể so sánh với nhà vệ sinh hiện đại, nhưng so với nhà vệ sinh của Tống gia trước kia đã tốt rất nhiều.
Tống Xuân Vũ đối với cái nhà vệ sinh này cũng rất yêu thích, nói thẳng ra đây là cái nhà vệ sinh sạch nhất trong thôn, nhóc còn muốn rũ đồng bọn sang đây để chiêm ngưỡng.
Tiểu thúc cười khen Tống Tuyết Xuyên thông minh, nói nhà giàu ở Tống gia thôn còn không có nhà vệ sinh tốt như vậy. Tống Toàn Phú cũng chính là phú hộ giàu nhất Tống gia thôn, chính là thời điểm giàu có đã mở một cửa hàng ở trấn trên.
Tống Tuyết Xuyên cũng rất cao hứng, về sau kho đi vệ sinh cũng không cần phải bóp mũi lại nữa. Tuy làm có hơi vất vả chút nhưng giá trị rất lớn! Hơn nữa mấy chuyện vặt vãnh này còn làm không được thì sau này còn làm được đại sự gì nữa.
Sau khi làm xong nhà vệ sinh, Tống Tuyết Xuyên giữ tiểu thúc ở lại ăn cơm, nhưng tiểu thúc nhất quyết không đồng ý, nói là chút việc này có gì mà tốn sức, hơn nữa bây giờ nhà bọn hắn đang khó khăn, sau này tốt lên rồi mời cơm cũng chưa muộn.
Tống Tuyết Xuyên biết là tiểu thúc lo nhà bọn hắn khó khăn nên mới từ chối, trong lòng phi thường cảm kích, về sau hắn nhất định phải báo đáp ân tình một nhà tiểu thúc. Hơn nữa hắn phải mai chóng lên trấn trên nhìn xem, dù sao cũng phải ra ngoài nhiều mới kiếm được con đường kiếm tiền.
_________
Cầu soát lỗi chính tả.