Tiêu Dao - Truyền Thuyết Thánh Chiến

Chương 20: Chương 20: Sang thế Minh giới (1)




Sau khi ngất đi, Trần Phong phảng phất như chìm vào một cơn ác mộng. Hắn mơ thấy mình đến một nơi kỳ quái vô cùng, bên trái chỉ thấy nóng bức phi thường nhưng không có ánh lửa, bên phải lại buốt giá lạ lùng nhưng không có băng sương,hai luồng sức mạnh này dồn ép thân thể hắn, khiến hắn cảm thấy đau đớn đến cùng cực. Trần Phong hét lên, điên cuồng muốn xé tung chính bản thân mình, hắn chạy bán sống bán chết, tuy nhiên nơi này chỉ là một mảng đêm tối đen kịt, căn bản không nhìn được lối ra, thậm chí bước chân cũng khó.

Trần Phong ôm đầu quỳ dưới đất, hắn chịu một cơn đau chưa từng gặp phải. Sau đó hai bên trái phải có ánh sáng lóe lên, hắn cố nhịn đau quan sát, bên trái không ngờ lại là Thích điểu màu đen, thân thể nó tỏa ra sức nóng con người khó lòng chịu nổi, bên phải là Huyết Oán Kiếm, thân kiếm phát ra hơi lạnh run người. Trần Phong cuối cùng đã hiểu được, giờ đây hắn đang ở trong chính thân thể mình.

- Chủ nhân, người đã tỉnh lại rồi!

Tiên Cụ vui sướng khi thấy mắt Trần Phong đã mở ra.

- Ta hôn mê bao lâu rồi?

Trần Phong hỏi.

- Ba ngày ba đêm.

Linh Tường đáp.

- Trong khi ta hôn mê, có chuyện gì lạ xảy ra không?

Trần Phong hỏi tiếp.

- Có. Cơ thể người toát ra rất nhiều mồ hôi, như thể nước đang sôi vậy, thế nhưng thân nhiệt lại lạnh giá như băng.

Lạc Anh nói.

- Đó là do sức mạnh của Huyết Oán Kiếm và Thích điểu trong cơ thể ta không hòa hợp với nhau.

- Vậy hiện giờ sao rồi? Hình như mọi chuyện đã ổn rồi.

Tiên Cụ lo lắng.

- Ta cũng không rõ, sau khi hôn mê, ta mơ thấy bị giam trong thân thể của chính mình, rồi lại thấy Thích điểu đại chiến cùng Huyết Oán Kiếm. Nhưng không hiểu vì sao, trong thân thể ta hai luồng nóng lạnh không tiếp tục phân khai nữa mà dung hợp lại làm một, do đó ta mới tỉnh lại.

- Công chúa Kiển Xá sở hữu huyễn thuật lợi hại nhất của Ma tộc. Nếu như nguyên thần của chủ nhân thức tỉnh, linh lực được giải phong, Thích điểu cũng bị khống chế hoàn toàn, khi đó đối đầu với ả không còn là vấn đề phải bàn. Tiếc rằng hiện tại dã tính của Thích điểu vẫn chưa thuần phục hoàn toàn, không hiểu cần phải đợi đến khi nào.

Lạc Anh băn khoăn.

- Không thể đợi.

Trần Phong đáp.

- Không ai biết được đến khi nào nguyên thần của ta mới thức tỉnh, linh lực mới giải phong. Nếu như tiếp tục chờ đợi quá lâu, trong khoảng thời gian này Ma tộc nhất định sẽ hoành hành ngang ngược, Thần tộc ắt bị chúng công phá, rồi đến lượt phàm trần.

- Chủ nhân, vậy bây giờ chỉ còn Huyết Oán Kiếm thôi.

Linh Tường nói.

- Sức mạnh của Huyết Oán Kiếm chưa thể phát huy được. Ta cho rằng nó đang tìm chủ nhân, chính là vị hoàng tử phàm trần ấy.

- Người đó chắc đã chết từ lâu rồi, hồn phách hẳn được lưu tại Minh giới.

Ngự Nô góp lời.

- Chúng ta quên mất một người.

Sầm Hàm hỏi.

- Ai?

- Công chúa của Thần tộc chúng ta. Nếu như có thể tìm thấy nàng, nàng nhất định có thể đối phó được Kiển Xá, bởi vì nàng sở hữu huyết thống thuần khiết nhất của Hoàng tộc.

- Kiển Xá nói rằng ả đã giết Công chúa ba trăm năm trước, chuyện này thật giả còn chưa rõ.

- Chúng ta tới Minh giới rồi khắc biết, chuyện không thể chần chừ, đi thôi.

Muốn tới Minh giới, nhất định phải xuyên qua hoang mạc của Ma giới, bởi vì Minh giới nằm ở nơi tận cùng Ma giới, chốn oan hồn tụ tập, do vậy mà Thần sáng tạo mới chọn nơi đó làm cửa vào cho Minh giới.

- Có sát khí!

Chưa đi được xa lắm, Ngự Nô dừng chân lại.

- Tuyết tộc tinh linh!

Tế Qua nói. Hắn thấy lúc này không khí xung quanh trở nên lạnh, bầu trời có tuyết rơi lác đác, đây chính là linh lực mà chỉ Tuyết tộc tinh linh mới có.

- Hỏa tộc tinh linh cũng đã đến!

Lạc Anh nói.

Trần Phong cảm thấy sự tình bất ổn. Nếu chỉ đơn giản là Ngũ tộc tinh linh, sao lại có sát khí? Bọn họ đứng yên bất động, đợi cho chân tướng lộ diện.

Từng người một nối đuôi nhau, tổng cộng có mười hai tinh linh mau chóng xuất hiện trước mặt nhóm Trần Phong, tay cầm nhiều lại binh khí khác nhau, những đôi cánh giang rộng cũng không cùng loại. Sát khí phát ra chính từ thân thể họ.

Mười hai người này vừa tiếp đất, từ phía sau họ lại có mấy chục tinh linh khác bay tới. Nhóm này hạ xuống trước mặt Trần Phong, nửa quỳ trên mặt đất, nói:

- Thưa chủ nhân, Thập nhị tinh cung đã bị Ma tộc khống chế rồi. Chúng tôi đuổi theo tới đây nhưng không nỡ lòng hạ thủ giết bọn họ.

- Nói vậy là Cung chủ của Thập nhị tinh cung đã chết rồi.

Ngự Nô nói.

- Đúng vậy, bị Thích khách Ma tộc sát tử.

- Ngự Nô, người trong Thập nhị tinh cung luôn trung thành một dạ, sao lại có thể bị Ma tộc khống chế?

Trần Phong hỏi.

- Đây là huyễn thuật mà chỉ có thuộc Hoàng tộc như Kiển Xá mới sở hữu, tên gọi Ma Tâm quyết. Huyễn thuật này có thể khống chế được tâm trí người khác, nhưng tiền đề bắt buộc là phải giết chết chủ nhân trực thuộc của họ. Chúa tể Thần tộc và Thương Xá đồng quy vu tận, Cung chủ Thập nhị tinh cung cũng bị hạ sát, do đó mà họ trở thành vô chủ.

Ngự Nô giải thích.

- Vậy làm cách nào để giải trừ ngoài việc tàn sát.

- Có hai biện pháp, một là giết Kiển Xá, hai là tìm cho ra Công chúa, bởi chỉ nàng mới giải trừ được Ma Tâm quyết, vì nàng chính là chủ nhân đích thực của Thập nhị tinh cung.

- Vương hậu hiện đang bị Ma tộc giam giữ, liệu người có thể nào bị khống chế như Thập nhị tinh cung không?

Trần Phong lo âu hỏi.

- Không thể. Vương hậu tuy không có huyết thống thuần khiết của Hoàng tộc, nhưng người ngoài không thể làm tương tổn được vì người có sự bảo hộ của Địa Táng.

- Địa Táng là gì?

- Địa Táng là một tộc người, nữ nhân trong tộc này được định sẵn trở thành Vương hậu trong tương lai, vì Hoàng tộc và Địa Táng tộc kết hợp sẽ sinh ra đời sau có huyết mạch thuần khiết, linh lực siêu cường của Hoàng tộc. Người trong Địa Táng tộc cũng có linh lực siêu cường, nhưng không có khả năng tấn công mà chỉ tồn tại dưới dạng phòng ngự bên trong thân thể. Loại linh lực siêu cường này ngay cả Thần Vương cũng không thể nào phá được, do đó, Kiển Xá càng không thể.

Ngự Nô đáp.

- Nói như vậy nghĩa là Vương hậu vẫn an toàn ở Ma tộc. Như vậy cũng tốt, không thì chúng ta phải chạy đông chạy tây mất rồi.

- Thưa chủ nhân, còn Thập nhị tinh cung phải giải quyết sao đây?

- Ta tới vây họ lại, mọi người đi trước đi, ta sẽ đuổi theo sau.

Tế Qua nói.

Nhóm Trần Phong không để ý tới Thập nhị tinh cung nữa, tiếp tục tiến về phía trước. Thập nhị tinh cung cản trở, nhưng bị Tế Qua ngăn lại.

- Cùng là người trong Thần tộc chúng ta, không nỡ lòng hạ sát thủ với các ngươi.

Tế Qua nói xong, triệu hồi vô số tuyết hoa, chôn vùi người trong Thập nhị tinh cung vào bên trong. Tuyết hoa biến thành băng khối, nhìn xuyên qua có thể thấy được dáng vẻ cương ngạnh của Thập nhị tinh cung.

- Tuyết tộc tinh linh, các ngươi mau đi tìm những người còn lại thuộc Thần tộc, sau đó tập hợp lại nghe lệnh ta.

Tế Qua nói với đám tinh linh Tuyết tộc.

- Rõ, thưa chủ nhân!

Tuyết tộc tinh linh đồng thanh đáp, sau đó biến mất nơi tận cùng những bông hoa tuyết rơi lác đác.

Đi được mấy ngày, cuối cùng đoàn người đã tới được lãnh địa Ma tộc. Cát vàng khắp mọi nơi, như che lấp cả bầu trời. Cát bị gió thổi mang theo sức mạnh cường đại, năm vị Vua tinh linh Ngũ tộc đều phải dùng huyễn thuật ảo hóa phòng hộ kết giới mới không bị cát vàng làm tổn hại.

Những trận gió cát quá lớn, không cách gì tiến lên được, nhóm Trần Phong đành phải nghỉ ngơi bên rìa ngoài. Trời lúc này đã tới hoàng hôn, gió cát dần dịu bớt, ánh tịch dương tà tà chiếu nơi đại mạc tạo nên một mỹ cảnh rộng lớn bao trùm, tựa dã tâm của bá chủ.

Vài con chim ưng dũng mãnh bay trên cao, lưu lại những tiếng kêu vang vọng, như điềm báo của tử vong. Vua tinh linh Ngũ tộc đã hợp lực tạo nên một kết giới phòng hộ siêu mạnh, che chắn toàn bộ, tuy nhiên họ vẫn đề cao cảnh giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.