Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 60: Chương 60: Như Ý Lộ




Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Trước mắt, nước hoa vừa mới nghiên cứu ra không thể lập tức đưa vào thị trường, Lý Dịch đi ra từ trong phòng, tâm lý còn đang suy nghĩ phương án có thể cải tiến, thời điểm đi ngang qua nhà bếp, cước bộ đột nhiên đình trệ, hơi nghi hoặc một chút nhìn vào bên trong.

Vừa rồi tựa hồ quên mất một chuyện.

Trong lòng còn đang nghi hoặc, sau một khắc, Lý Dịch thấy một đạo thân ảnh quen thuộc đi ra từ phòng bếp.

Trên gương mặt xinh đẹp của Liễu Như Ý đỏ ửng, ánh mắt mê ly, bước đi lung la lung lay, Lý Dịch đứng xa đã có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc.

Sắc mặt hắn hơi đổi, nhanh chóng xông vào nhà bếp, khi thấy bình sứ trên bàn trống không, trên mặt nhất thời hiện ra hắc tuyến.

Lại quay đầu nhìn bộ dáng Liễu Như Ý, không cần đoán cũng biết, khẳng định nàng vừa mới uống sạch bình rượu...

Cũng không biết nàng trâu bò tới đây, rượu kia Lão Phương hớp một ngụm đã bất tỉnh, nàng thế mà còn có thể đứng... Trong lòng Lý Dịch còn đang suy nghĩ, ngẩng đầu lên liền thấy đạo thân ảnh kia lắc mấy cái, sau đó cắm đầu ngã xuống.

Sau một cái chớp mắt, nhìn Liễu Như Ý mềm nhũn đổ vào trong ngực mình, khóe miệng Lý Dịch không khỏi nhếch lên nụ cười đầy ma mị.

- Tiểu Hoàn!

Sau một khắc, thanh âm Lý Dịch truyền ra từ nhà bếp, tiểu nha hoàn cuống quít chạy đến, chạy vào thấy một màn trước mắt, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ ngạc nhiên.

- Cô gia, nhị tiểu thư... Đây là thế nào?

- Còn đứng ngây đó làm gì, mau tới đây hỗ trợ!

Lý Dịch liếc Tiểu Hoàn một cái, tức giận nói.

Hắn thật không có kinh nghiệm chiếu cố một nữ nhân say, huống hồ hắn cũng không thể làm gì, không phải vậy, đợi đến lúc Liễu Như Ý tỉnh lại, biết hắn động tay động chân, sợ là sẽ rút kiếm chém hắn...

“A!”

Tiểu nha hoàn ứng tiếng, tuy trên gương mặt xinh đẹp còn hơi nghi hoặc nhưng vẫn bước nhanh qua.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần-

Thành công chế ra nước hoa, nhưng trước khi chính thức xuất ra bán, còn cần cho nó một cái tên vang dội.

Cứ bảo là nước hoa thì có chút quá phàm tục, làm một người văn hóa, ý nghĩ này trước tiên đã bị Lý Dịch phủ định.

Nếu không đặt là “Lục Thần”?

Lão Phương, Liễu Như Ý và Tiểu Hoàn nghe được cái tên Lý Dịch nói ra, trên mặt sững sờ.

Lục Thần?

Đây là cái quỷ gì?

- Thế nào, có vấn đề?

Lý Dịch nhíu mày nhìn ba người, biểu lộ gì đây?

Lục Thần làm sao? Thế mà xem thường cái tên Lục Thần này, phải biết, đây chính là nhãn hiệu nước hoa nổi danh nhất hậu thế, thế giới trước kia của hắn, chỉ cần nói ra hai chữ Lục Thần, có thể nói không ai không biết, không người không hay.

- Khục, cô gia, có lời ta không biết nên nói hay không?

Sau một lát, Lão Phương ho một tiếng, làm người đầu tiên phá vỡ trầm mặc.

- Vậy đừng nói.

Lý Dịch liếc hắn một cái.

Rõ ràng là một hán tử cao lớn thô kệch cẩu thả, không biết một chữ, cứ phải chảnh chó ra lời học vấn, “Không biết có nên nói hay không”, đây là câu mà Lão Phương ngươi có thể nói ra à?

Lão Phương gật đầu, nói:

- Vậy ta nói, cái tên này... Thật không dễ nghe.

Lý Dịch ngẩng đầu nhìn Lão Phương, vừa rồi rõ ràng hắn bảo đừng nói, con hàng này nghe không hiểu?

Lão Phương khó xử nhìn Lý Dịch, dưới tình huống bình thường, hắn sẽ không phản đối Lý Dịch, nhưng lần này... Hắn cảm thấy gọi là “Nước hoa Lão Phương” cũng nghe êm tai hơn “Lục Thần” gì đó mà cô gia vừa nói một vạn lần.

- Tiểu Hoàn, ngươi cảm thấy thế nào?

Lý Dịch quay đầu hỏi Tiểu Hoàn.

Gia hỏa Lão Phương này ngày càng không chất phác, hẳn nên học hỏi Tiểu Hoàn một ít, bất kỳ chuyện gì đều không phản đối hắn.

- Cô gia, ta... Ta cũng cảm thấy không dễ nghe.

Tiểu nha hoàn cúi đầu xoa xoa góc áo.

Nhỏ giọng nói.

Lý Dịch: “...”

- Ta cảm thấy không bằng gọi “Như Ý Lộ” đi...

Đúng lúc này, Liễu Như Ý bỗng nhiên mở miệng.

- Cái tên này không tệ!

Lão Phương sững sờ một, sau đó lập tức gật đầu mãnh liệt, hiển nhiên vô cùng đồng ý với đề nghị của Liễu Như Ý.

- Ta cũng cảm thấy cái tên này hay.

Tiểu Hoàn cũng gật đầu.

Nói thật, thời điểm Liễu Như Ý nói ra cái tên này, hai mắt Lý Dịch cũng có chút tỏa sáng.

Nước hoa có rất nhiều công hiệu, khu muỗi dừng ngứa, làm mát, sát trùng trừ độc..., công năng cường đại, có thể xưng là một trong các Thần Khí không thể thiếu trong sinh hoạt hàng ngày, có thể thỏa mãn các loại nhu cầu thường ngày, xưng nó là “Như Ý Lộ” rất thích hợp, bất quá.

Bất quá, hắn ngẩng đầu nhìn Liễu Như Ý đang lộ vẻ mặt chờ mong, nhất thời ánh mắt dần trở nên cổ quái.

Như Ý Lộ, Như Ý Lộ, thời điểm nàng nghĩ đến cái này tên, thật không có tư tâm gì chứ?

Chuyện nước hoa đều là công lao của mình, dựa vào cái gì phải dùng tên nàng để mệnh danh?

Dung mạo xinh đẹp thì có đặc quyền à?

Dựa theo cống hiến của hắn thì gọi “Lý Dịch lộ” mới thích hợp nhất.

Bên trong bốn người, có ba người đã thống nhất ý kiến, Lý Dịch trước mắt phải một đấu ba.

- Nếu không, gọi là “Lục Thần Như Ý Lộ” đi?

Hắn ngẩng đầu nhìn cái ba người, dò hỏi.

Nhìn thấy sắc mặt Tiểu Hoàn cổ quái, Liễu Như Ý và Lão Phương hiện vẻ ghét bỏ, Lý Dịch ngẫm lại, mở miệng lần nữa:

- Nếu không, “Như ý Lục Thần lộ” nghe cũng được mà.

Sự tình liên quan đến tên nước hoa được định đoạt trong vui vẻ như thế.

Làm một thanh niên tốt tiếp nhận giáo dục hiện đại, Lý Dịch cuối cùng vẫn quyết định tuân theo dân chủ, từ bỏ kiên trì với hai từ “Lục Thần”, quyết định nước hoa sắp đẩy ra thị trường sẽ lấy danh là “Như Ý Lộ“.

Đương nhiên, đối với việc Lão Phương làm phản, Lý Dịch gián tiếp biểu hiện bất mãn.

Phương thức bất mãn là, trong lúc Lão Phương đang nói về lý tưởng nhân sinh, nói về sau kiếm nhiều tiền, nhất định sẽ xây tòa nhà lớn, cưới tiểu thiếp xinh đẹp, hắn không thèm nhắc nhở lão rằng con sư tử nhà lão đang đứng sau lưng dự định gọi lão về nhà ăn cơm.

Lý Dịch không biết hôm đó Lão Phương có ăn cơm hay không, chỉ là hai ngày liên tiếp sau đó, bước đi của hắn có chút không giống bình thường, cũng không biết có phải vì bị phạt quỳ trên vỏ mít lâu quá hay không.

Lúc đầu cũng nghĩ nên làm thêm một phen tư tưởng giáo dục cho tiểu nha hoàn, nhưng thấy nàng cúi đầu đứng trước mặt mình, đáng thương xoa xoa góc áo, một câu Lý Dịch cũng không nói nên lời.

Mấy ngày kế tiếp, Lý Dịch lần nữa cho nhóm hài tử nghỉ dài hạn, cơ hồ dồn toàn bộ tinh lực đặt vào việc cải tiến trang bị chưng cất và cách điều chế nước hoa, sau khi tra duyệt số lượng lớn tài liệu trong thư viện, vô luận cải tiến hiệu suất chưng cất hay cách điều chế đều có tiến triển rõ ràng.

Trời thu dần dần dày, tháng tám đã tiến vào trung tuần, khoảng cách giữa Lý Dịch đến Trung Thu lần thứ nhất sau khi đi vào thế giới này càng gần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.