Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi

Chương 92: Chương 92: Bàn luận




Edit: Tử Liên Hoa 1612

“Không có việc gì, là chúng ta đến sớm, ngươi chính là người sáng lập ra Kỳ Minh sao?” Hướng Tam có chút kinh ngạc nhìn Mục Tinh, không ngờ người này còn trẻ như vậy mà lại huấn luyện tập thể xuất sắc như thế.

“A, không phải, ta chỉ là người phụ trách, người sáng lập là một người hoàn toàn khác.” Ánh mắt Mục Tinh liếc về phía Thương Lung Tình một cái, cười khẽ trả lời Hướng Tam.

“Một người hoàn toàn khác? Có thể giới thiệu một chút không?” Hướng Tam có chút chờ mong nhìn Mục Tinh, hi vọng hắn có thể hỗ trợ dẫn mình đi gặp vị kỳ nhân ấy, xem thử có thể thuận tiện học một nửa chiêu thức kỳ lạ kia hay không...

“Thời gian chưa tới, nếu tới, tự nhiên các người sẽ gặp được.” Mục Tinh thoại lý hữu thoại nói, mắt nhìn bốn phía đánh giá một chút, vẫy tay cho những người phía sau về chỗ chờ đợi. (Thoại lý hữu thoại: câu nói có hàm ý khác.)

“Vậy à, thôi được rồi. Hiện tại chúng ta bắt đầu bàn luận.” Hướng Tam nhìn toàn bộ đội ngũ của bọn họ trong nháy mắt đã đứng đúng chỗ, hơn nữa còn nhanh chóng gọn gàng, động tác nhanh nhẹn, ý thức tập thể rất mạnh, trong lòng càng bội phục người sáng lập của bọn họ, hận không thể nhìn thấy hắn ngay lập tức.

“Được, bắt đầu đi, các ngươi muốn đánh thế nào?” Mục Tinh nhìn Hướng Tam, hỏi, trong lòng lại tò mò sao tiểu thư lại ở Kỳ môn này, còn ở cùng người kia, chẳng lẽ là môn chủ Kỳ Môn? Vậy có phải hắn sẽ có cơ hội luận bàn với môn chủ kia không?

“Trước tiên cứ đấu tay đôi đã. Bắt đầu từ ta và ngươi, được chứ?” Hướng Tam chợt nghĩ ra ý tưởng này, có chút chờ mong nhìn Mục Tinh. Trong lòng nghĩ hắn là người phụ trách Kỳ Minh, hẳn là võ công cũng có thể được người sáng lập chân truyền nhỉ? Như vậy chẳng phải là cũng giống như hắn đang đánh với người sáng lập sao? Tuy là có chút chênh lệch, nhưng miễn cưỡng cũng vẫn có thể.

“Được, bắt đầu đi.”

Nháy mắt, Hướng Tam vụt tới tấn công Mục Tinh, chỉ thấy Mục Tinh dễ dàng tránh được, quay lại tung một chưởng nhắm thẳng vào đầu gối Hướng Tam, Hướng Tam chạy nhanh né tránh, suýt chút nữa là bị đánh trúng, trong lòng có chút buồn bực, vì sao hắn không tấn công vào nơi khác mà lại cố tình nhằm vào đầu gối mình?

Cứ thế, hai người đánh qua đánh lại mãi mà vẫn không thể phân thắng bại, lại đánh tiếp...

“Lung Nhi, nàng thấy trong hai người bọn họ ai tốt hơn?” Đông Phương Dịch Hàn ở chỗ cách đó không xa xem bọn họ luận bàn, hứng thú hỏi Thương Lung Tình.

“Huynh thấy thế nào?” Thương Lung Tình nhìn thoáng qua rồi lập tức quay sang chỗ khác, lạnh nhạt hỏi ngược lại.

“Theo kinh nghiệm mà nói, có thể Hướng Tam sẽ hơn một chút, nhưng hắn quá nóng vội, chiêu thức hỗn loạn. Mà Mục Tinh kia là tiến lên từng bước chắc chắn, nếu còn kéo dài, có khả năng hắn sẽ thắng.” Đông Phương Dịch Hàn xem tình huống luận võ của bọn họ, phân tích tỉ mỉ.

Quả nhiên, Hướng Tam và Mục Tinh cách đó không xa bị Đông Phương Dịch Hàn nói đúng rồi, Mục Tinh càng chiến càng hăng, còn Hướng Tam thì mệt muốn chết, thể lực cạn kiệt, đột nhiên bị Mục Tinh chế trụ động mạch cổ, không dám lộn xộn. Mục Tinh toàn thắng...

“Đa tạ...” Mục Tinh lùi lại, khách khí nói.

“Tâm phục khẩu phục, tại hạ thẹn không dám nhận.” Hướng Tam cũng khách khí nói, trong lòng thầm than quả nhiên là người phụ trách mạnh mẽ, mặc dù những chiêu thức đó nhìn qua thì đơn giản, nhưng nếu bọn họ là địch nhân thì lại có thể chiêu nào chiêu nấy trí mạng...

“Tiếp theo tới chiến đấu tập thể chứ?” Mục Tinh nhìn Huớng Tam, cười khẽ đề nghị.

“Chiến đấu tập thể? Chiến pháp (sách lược và phương pháp tác chiến) thế nào?” Hướng Tam có chút mờ mịt nhìn Mục Tinh, không rõ lời hắn nói là có ý gì?

“A, bên ngươi chọn ra vài người, phía ta cũng chọn ra vài người, tự tạo thành tiểu đội để luận bàn.” Mục Tinh chậm rãi giải thích, trong lòng có chút buồn bực, bọn họ không hiểu? Nói như vậy, hẳn là bọn họ còn không biết thân phận thật sự của tiểu thư đúng không?

“A, được, chuyện này đơn giản.” Hướng Tam lên mặt tự mãn, vậy thì rất đơn giản, bên bọn họ nhiều tinh anh như vậy, tùy tiện tìm vài người nhất định cũng có thể thắng bên kia.

“Ừ, hiện tại bắt đầu, năm tiểu đội, bước ra.” Mục Tinh hô vang một tiếng, chỉ thấy từ giữa tập thể có năm người lập tức đứng ra khỏi hàng, bước lên trước một bước, bước chân chỉnh tề, vang dội hữu lực.

Chỉ thấy độ phối hợp của mấy người bọn họ cực kỳ tốt, có người công kích phía trên, có người công kích phía dưới, hơn nữa toàn nhằm vào bộ phận quan trọng, nếu là địch nhân, có thể nói là chiêu nào chiêu nấy trí mạng, hơn nữa bọn họ còn có thể nhanh chóng điều chỉnh vị trí của mỗi người

Tuy người của Kỳ môn có võ công không kém nhưng lại chỉ tự lo cho mình, không có sự đoàn kết phối hợp của tập thể. Nhưng mà một người đối phó năm người đương nhiên sẽ không có kết quả tốt! Rất nhanh, người bên Kỳ môn bị người của Kỳ Minh ào ào đánh bại.

Bên dưới vang lên một loạt tiếng “Ồ” ngạc nhiên, người của Kỳ môn hai mặt nhìn nhau, có chút không thể tin, đặc biệt là Hướng Tam, hắn khó tin dụi dụi mắt mình, nhìn mấy người trên sân. Mấy người kia là do hắn cố ý chọn ra những kẻ giỏi nhất, không ngờ vẫn thảm bại như thế!

“Các ngươi dùng chiến thuật gì vậy?” Hướng Tam tò mò xen lẫn chờ mong mà nhìn Mục Tinh, trong lòng cực kỳ muốn biết. Những chiêu thức đó chẳng những kỳ lạ, hơn nữa độ phối hợp vô cùng tốt, người bình thường mà bị vài người bọn họ đồng thời công kích, tuyệt đối rất khó chạy trốn.

“A, đây là tập thể, về phần chiến thuật gì, ta cũng không nói với các ngươi thế nago, chỉ có chủ tử của chúng ta mới biết được.” Mục Tinh tự hào nói, trong lòng cực kỳ cực kỳ sung sướng. Người trong thiên hạ không dám xem nhẹ Kỳ môn, bây giờ bọn họ thua dưới tay bọn hắn, đủ thấy tập thể của hắn mạnh cỡ nào, tiểu thư thật cao minh...

“Chủ tử của các ngươi là ai, có thể dẫn chúng ta đi gặp mặt người đó không?” Hướng Tam nghĩ nghĩ, nếu là chủ tử, thế thì gia của bọn họ đi gặp cũng coi như là ngang hàng nhỉ? Như vậy lúc gặp mặt chắc cũng không bị tính là coi thường đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.