Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi

Chương 76: Chương 76: Cổ độc phát tác




Editor: Diep Thu Khinh

“ Không có việc gì đâu.” Trong mắt Thương Lung Tình xuất hiện tia kinh ngạc, nhẹ nhàng đáp trả. Vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, không nói thêm gì nữa.

Vậy Dịch Thủy Hàn này và Đông Phương Dịch Hàn chính là cùng một người rồi, lúc nàng nhìn thấy Tiểu Triệu và Tả Hữu hộ pháp đều cùng lúc xuất hiện, thì hết thảy liền sáng tỏ. Chỉ có điều nàng không hiểu, vì sao hắn lại lựa chọn bại lộ thân phận của mình vào lúc này?

“ Gia, trước hết người nên trở về đi thôi, nơi này còn lại sẽ do chúng ta xử lý.” Tiểu Triệu sắc mặt lo âu nhìn Dịch Thủy Hàn, hắn biết lần này Gia lại vận dụng nội lực, đoán chừng cổ độc rất nhanh sẽ phát tác, lần này nên làm gì đây? Gia có thể vì vương phi, đến nỗi sinh mệnh của bản thân cũng quên luôn?

“ Ừ, Lung nhi, chúng ta đi trước.” Dịch Thủy Hàn gật đầu một cái, đưa tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Thương Lung Tình, giọng điệu mang hàm ý hỏi thăm nói với Thương Lung Tình.

Vậy mà, mới vừa đi một bước, đột nhiên sắc mặt chợt biến đổi, “ phốc” một tiếng, máu từ trong miệng phun ra, cơ thể cũng dần dần mất đi ý thức, lập tức ngã xuống mặt đất. Thật may là Thương Lung Tình phản ứng nhanh, liền đưa tay đỡ lấy hắn.

“ Đã xảy ra chuyện gì?” Thương Lung Tình híp mắt, nhìn về phía Tiểu Triệu, ý bảo hắn cho nàng một lời giải thích.

“ Nguy rồi, cổ độc trong người Gia phát tác rồi, nên mới ngất xỉu.” Tiểu Triệu đang sốt ruột vô cùng, hắn không biết nên làm gì cho phải đây?

“ Cổ độc phát tác? Hắn trúng độc sao?” Thương Lung Tình bắt lấy tay của hắn, cau mày bắt mạch, biểu tình mờ mịt.

“ Nhanh lên, Tiểu Triệu, còn đứng ngây ra đó làm gì, vội vàng mang Gia về tìm Tiểu Thần đi.” Một số người vừa chạy tới đây, lớn tiếng rống giận, trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương và lo lắng.

“ A a, vương phi, để cho thuộc hạ đỡ vương gia đi.” Tiểu Triệu tiếp nhận Dịch Thủy Hàn từ tay Thương Lung Tình, phi thân về hướng Tiêu Dao vương phủ.

Thương Lung Tình vẻ mặt không thay đổi nhìn bóng lưng bọn họ vừa rời đi, trong lòng vô cùng kinh ngạc, cư nhiên người này lại bị trúng Chung Tình cổ, hơn nữa hiện tại nếu như không giải được cổ, tính mạng sẽ rất nguy hiểm. Có lẽ hắn đã trúng loại cổ độc này trong thời gian dài rồi, hơn nữa còn kèm theo những nhân tố khác nữa.

Bất tri bất giác bàn tay của Thương Lung Tình nắm lại thành quyền, trong lòng có một loại tình cảm không biết tên đang lan tràn, còn có nỗi lo lắng phiền não, lại không để ý ngoại thương của bản thân, vẻ mặt quái dị liếc nhìn mấy tên hắc y nhân trước mặt, nàng có loại cảm xúc muốn đem bọn hắn chặt thành trăm mảnh.

Die~n Đa`n Le^ Qui Đo^n

“ Đã xảy ra chuyện gì rồi, không phải đã nói không cho Gia sử dụng nội lực sao?” Thương Lung Tình mới vừa bước vào phòng của Thương Lung Tình liền nghe thấy tiếng rống giận của Tiểu Thần.

“ Chuyện này, chúng ta cũng không biết, thời điểm chúng ta tới, Gia đã động thủ rồi.” Tiểu Triệu vẻ mặt uất ức nói, hắn cũng không muốn Gia xảy ra chuyện gì, làm sao mà biết sẽ xảy ra tình huống như thế chứ!

“ Được rồi, đừng nói nữa... Vội vàng nghĩ biện pháp cứu Gia đi.” Phó Môn Chủ nhìn vẻ mặt vội vàng của ba người bọn họ, liền đúng lúc cắt đứt đoạn đối thoại của bọn họ.

“ Nghĩ cái rắm a, mấy ngày trước ta đã đặc biệt dặn dò, nếu có biện pháp, thì cần gì phải dặn dò cẩn thận như vậy chứ?” Tiểu Thần biểu tình tức giận, đến tột cùng Gia đã gặp chuyện quái quỷ gì? Thậm chí đến cả mạng cũng không cần.

“ Vậy bây giờ làm sao đây? Chẳng lẽ để cho Gia chờ chết sao?” Tiểu Triệu lo lắng hỏi, rốt cuộc nên làm gì đây? Lẽ nào Gia chỉ có thể chờ chết như vậy?

“ Khụ khụ... Lung nhi đâu rồi? Nàng ấy có sao không? Hiện tại nàng đang ở đâu?” Dịch Thủy Hàn vừa tỉnh lại, liền vội vã muốn biết tình trạng của Thương Lung Tình, không chút nào để ý đến tình trạng của bản thân.

“ Gia, nàng ta không có việc gì, người cảm thấy như thế nào rồi hả?” Dĩ nhiên Tiểu Triệu biết hắn đang quan tâm nàng, lập tức trả lời ngay vấn đề của hắn, vẻ mặt lo âu thăm hỏi Dịch Thủy Hàn.

“ Khụ khụ... Khá tốt.” Dịch Thủy Hàn đỏ bừng cả khuôn mặt, da mặt nhăn nhó, màu da trở thành màu đỏ trong suốt, tựa như có thể thấy có cái gì đó đang giãy dụa trong cơ thể đó, làm cho người ta nhìn mà trong lòng lạnh giá.

“ Cho dù có tốt hơn nữa, mạng ngươi cũng sắp mất rồi.” Thương Lung Tình đi vào, lạnh lùng nói.

“ Lung nhi, nàng đã đến rồi, thương thế của nàng không sao chứ?” Dịch Thủy Hàn vừa nhìn thấy Thương Lung Tình đi vào, ánh mắt sáng lên, không quên quan tâm thương thế của nàng.

“ Không có gì đáng ngại đâu.” Thương Lung Tình thản nhiên đáp trả, nhưng trong lòng lại ấm áp, nàng biết hắn thật sự quan tâm tới nàng, lo lắng cho nàng.

“ Vương phi, người có biện pháp cứu Gia sao?” Tiểu Thần nãy giờ luôn trầm mặc, đột nhiên cảm thấy vị vương phi này không hề đơn giản, nàng vừa vào cửa đã nói cho dù có tốt hơn nữa, mạng cũng sắp mất, điều đó chứng minh nàng biết Gia đang trúng loại cổ độc gì, hỏi với vẻ mặt chờ mong.

Vừa nghe xong câu đó, mọi người đều nhìn về phía Thương Lung Tình, vẻ mặt chờ mong. Bọn họ đã bó tay hết cách, trừ phi đi tìm nữ nhân kia, mà Gia có chết cũng không chịu đi, hiện tại chỉ có thể ký thác trên người Thương Lung Tình.

“ Lung nhi, nàng biết ta trúng loại độc gì sao?” Dịch Thủy Hàn cũng mang vẻ mặt chờ mong, mặc dù bây giờ Chung Tình Cổ đang di chuyển trong cơ thể hắn, nhưng hắn vẫn tận lực chịu đựng, không thể để cho người khác biết hắn khổ sở biết nhường nào.

“ Không biết, chỉ là, có thể thử xem.” Thương Lung Tình nhìn hắn, lạnh nhạt nói. Nàng đi tới bên giường, nắm lấy tay của hắn, bắt mạch, khẽ cau mày, trong ánh mắt hiện lên một thứ ánh sáng không rõ tên.

“ Như thế nào, như thế nào.” Thương Lung Tình mới vừa buông tay hắn xuống, Tiểu Triệu liền vội vã chạy tới hỏi.

“ Nên gọi ngươi là Đông Phương Dịch Hàn hay là Dịch Thủy Hàn đây?” Thương Lung Tình không trả lời vấn đề của Tiểu Triệu, ngược lại thản nhiên chất vấn Đông Phương Dịch Hàn.

“ Đều có thể.... Lung nhi, ta cũng không muốn lừa gạt nàng, về sau ta sẽ giải thích với nàng, được không?” Đông Phương Dịch Hàn sững sờ, bình tĩnh nhìn vẻ mặt của Thương Lung Tình, đột nhiên hắn có cảm giác hơi sợ nàng, vội vàng nói.

“ Cổ độc của hắn có thể giải, có điều, cần phải có một nữ nhân phối hợp, các ngươi đi tìm một người đến đây đi?” Thương Lung Tình liếc nhìn bọn hắn, lạnh nhạt nói. Trong lòng đè nén cảm giác khác thường, nhưng nàng không muốn truy cứu nó là gì.

“ Ách, nữ nhân? Xin hỏi vương phi muốn kiểu nữ nhân như thế nào?” Tiểu Triệu mờ mịt hỏi, Gia muốn giải cổ độc thì phải tìm đến nữ nhân à? Có quan hệ gì sao?

“ Ngươi nên hỏi hắn mới phải, hắn cần người như thế nào thì ngươi tìm người như thế đó đến.” Thương Lung Tình chỉ về phía Đông Phương Dịch Hàn, lạnh lùng nói, mắt cũng không thèm nhìn hắn lần nào nữa, tự mình rót một ly trà uống.

“ Có ý gì?” Đông Phương Dịch Hàn cũng mang vẻ mặt sững sờ, hắn cũng không biết tại sao muốn tìm nữ nhân thế nào thì phải hỏi hắn? Cái này thì có liên quan gì tới hắn chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.