Đến đây, để ta nhìn xem huyết mạch Tước Long nó mạnh mẽ như thế nào?!
Đế Nguyên Quân không hề lo sợ mà thản nhiên lớn tiếng quát.
Nam Thiên Vẫn cũng vì thế mà chiến ý sôi trào hơn nữa, toàn thân khí lực được đẩy cao lên rồi nắm chặt song quyền hướng về phía Đế Nguyên Quân đánh tới.
Phía bên ngoài, một tầng mờ ảo long thủ trông cực kỳ bền chắc như một tấm áo giáp vừa labor vệ vừa như là một thứ vũ khí tấn công mạnh mẽ.
“Tước Long Cốt Thủ!”. Nam Thiên Vẫn hùng hổ lao tới vừa lớn tiếng quát. Thanh âm to lớn cùng thanh âm xé gió quyền kình réo lên.
Ban đầu, hắn tung ra một trong những đại chiêu thức liên quan đến huyết mạch của mình, chiêu thức này được xem là một trong những tuyệt kỹ mà gia tộc Nam Thiên sử dụng và duy chỉ có huyết mạch mới có thể kích phát được tiềm năng của chiêu thức này.
Mặc dù khởi điểm của nó cũng chỉ là Địa cấp hạ phẩm công pháp mà thôi nhưng được sự trợ giúp thêm từ huyết mạch “Tước Long” cũng như thực lực của bản thân mà uy lực của nó được đẩy cao hơn nữa.
Với thực lực hiện tại của Nam Thiên Vấn thì cũng chỉ có thể kích phát nó đạt tới địa cấp trung phẩm uy lực mà thôi. Nhưng với chừng đó cũng quá đủ đối với hắn rồi.
“Muốn đấu tay không sao?”. Nhận thấy công kích đang tới gần, Đế Nguyên Quân vẫn bình thản mà nói.
Đáp lại những quyền kình mạnh mẽ kia, Đế Nguyên Quân vẫn không hề thúc đẩy một chút hỗn độn linh hải nào cả, mà thay vào đó là huyết khí ở ngay phía dưới quả tim lại đang điên cuồng sôi sục.
Cảm giác toàn thân như đang bị một cái lò lửa đốt từ phía bên trong cơ thể đi ra vậy, lồng ngực Đế Nguyên Quân cảm nhận được sức nóng mà huyết khí mang lại đang ngày một dâng cao. Đối diện với công kích này lại khiến cho huyết khí đã động nay càng động mạnh mẽ hơn.
Quyền kình đầu tiên sắp tới, Đế Nguyên Quân toàn thân vận lực rồi dần dần điều tiết hướng về phía cánh tay phải của mình rồi tung mạnh một quyền đáp trả.
Rầm rầm!
Ngay lập tức, hai quyền va chạm với nhau tạo thành một trận rung động nhẹ rồi dần dần lan tỏa ra xung quanh, khí lực cùng với sức nóng của huyết khí pha trộn với nhau đang điên cuồng đào thoát ra ngoài.
Nhưng ngay khi vừa chạm quyền vào nhau, Đế Nguyên Quân thình lình bị đẩy lùi ra sau hơn mười bước chân mới có thể ổn định trở lại.
Với nhục thân sánh ngang với Thức Nhân cảnh tầng thứ hai thứ ba đối cứng trực diện với Ngưng Hải cảnh tầng bảy đỉnh phong mà chỉ bị đẩy lùi ra sau mà thôi. Thậm chí trên người còn không để lại một chút thương tổn nào hết, mà chỉ duy có trên nắm tay hơi đỏ lên một chút.
“Cũng thật là cứng”. Bị đẩy lùi nhưng Đế Nguyên Quân vẫn không hề có một chút gợn sóng, mà gương mặt hắn vẫn thư thái như không có chuyện gì.
“Hahaha. Ngươi chỉ được như thế thôi sao?”. Nhận thấy bản thân thắng thế, Nam Thiên Vấn hả hể cười nói.
“Muốn đối cứng thì tiểu gia ta luôn sẵn sàng”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân nói ra rồi một mực lao lên.
Địa cấp hạ phẩm quyền pháp, Thốn Quyền!
Ngay lập tức, Đế Nguyên Quân thôi động một bộ quyền pháp đánh tới. Tay phải thu lại rồi phát lực đánh mạnh ra một quyền, từ phía bên trên quả đấm dần dần xuất hiện một tầng mỏng sương khí đang vờn quanh rồi dần dần tích tụ lại bao bọc lại.
Nam Thiên Vấn cũng không hề cam chịu yếu thế, hắn tiếp tục tích tụ một lượng linh hải đổ đồn về phía cánh tay của mình rồi đánh mạnh ra một quyền ngênh đón trực tiếp.
Ngay sau khi va chạm, thân thể Đế Nguyên Quân cũng vì thế mà bị đánh lùi ra xa hơn hai mươi bước. Nhưng chỉ với chừng đó không đủ để hắn phải suy nghĩ, rất nhanh, Đế Nguyên Quân lại tiếp tục lao lên.
Rầm rầm rầm rầm!
Gần nửa nén hương qua đi, Đế Nguyên Quân điên cuồng lao lên đánh tới, mỗi một lần như vậy hắn lại bị đánh bay ra ngoài ngày một xa hơn. Và trên hai quả tay của hắn cũng vì thế mà ngày càng thâm bầm hơn, ẩn ẩn phía bên dưới như đang có máu bị đông tụ lại.
Trông có vẻ đau đớn!
Và hai cánh tay của hắn cũng vì thế mà đang không ngừng run lên nhè nhẹ.
“Tên này điên sao?”. Nam Thiên Vẫn thầm nghĩ. “Bị ta đánh lui nhiều lần như vậy vẫn không chịu từ bỏ, hắn không hề bị thương?”.
Ngay từ lúc bước vào trận chiến này, Nam Thiên Vẫn như đang muốn đánh giết Đế Nguyên Quân một cách nhanh nhất. Nhưng khi chân chính bắt đầu, không biết từ đầu mà trong đầu hắn xuất hiện lên một cái cảm giác kỳ lạ. Nó giống như bị một thứ gì đó vô hình kìm nén lại đa phần cự lực mà hắn đánh ra nếu không hắn sẽ chết.
Một cái cảm giác sợ hãi vô hình đang dần dần lấn áp!
Nam Thiên Vấn cũng vì thế mà chỉ có thể đánh ra được hai ba phần thực lực mà thôi, cũng chính vì thế mà Đế Nguyên Quân vẫn có thể kiên trì chỉ với nhục thân mềm yếu của mình hiện tại. Đối với người luyện thể ở trình độ hiện tại chắc chắn đã bị những quyền kình của Nam Thiên Vấn làm cho bị trọng thương nặng rồi nhưng ngay từ khi đối một quyền đầu tiên, Đế Nguyên Quân nhận thấy được sự thua kém quá lớn nên đã âm thầm thúc đẩy một ít linh hải đi đến bảo vệ những nơi trọng yếu nên hắn gần như không bị thương tổn gì nhiều.
“Phù… Chung quy là vẫn quá yếu, năm trăm quyền đánh ra và bị đẩy lùi liên tiếp hơn trăm lần”. Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lẩm nhẩm.
Mặc dù thua thế là vậy nhưng hắn cũng có thu hoạch không hề tệ một chút nào, nhục thân của hắn hiện tại cũng được tôi luyện lên một tầng nhỏ mới, cảm giác da thịt như đang ngày một trở nên cứng chắc hơn nữa.
“Không thể phủ nhận là huyết mạch của ngươi cũng có chút thực lực”. Đế Nguyên Quân nói. “Tiếp tục thôi”.
“Hừ, ta chỉ tung ra có hai phần thực lực mà ngươi đã bị đánh bay không biết bao nhiêu lần mà vẫn muốn tiếp tục hay sao?”. Nam Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng. “Ta mà tung ra toàn lực thì nhà ngươi chết chắc”.
“Thật không?”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân chỉ nở một nụ cười nhẹ rồi nói. “Ban nảy chỉ mới khởi động mà thôi, ta vẫn còn chưa nóng người đâu?”.
“Ra tay toàn lực đi, nếu không như vậy sẽ thật sự nhàm chán”.
“Cái gì?”.
“Ngươi đã muốn chết thì ta thanh toàn”.
“Tước Long Giác Đấu!”. Nam Thiên Vẫn một lần nữa hét lớn, đồng thời khí lực trên người hắn cũng được đẩy cao lên đến cực hạn mà không hề dấu diếm một chút nào.
Một quyền đánh ra, cảm giác như khu vực xung quanh như đang bị chùng xuống, một cảm giác áp lực vô hình dần dần lan tỏa xung quanh. Uy lực của nó mạnh mẽ đâu chỉ gấp hai mươi lần thôi đâu.
Tốc độ tung quyền của hắn mặc dù nhanh nhạy nhưng…
Nam Thiên Vấn khí thế bừng bừng đột nhiên giật mình một cái, gương mặt hung hăng của hắn cũng dần dần ngưng kết lại, đồng tử cũng vì thế mà co rút lại gần như toàn bộ mà thốt lên. “Không thể nào“.
Trước mắt hắn, một quyền gần như là mạnh nhất được đánh ra nhưng lại bị Đế Nguyên Quân dễ dàng chụp lại. Hắn có cảm giác như đầu nắm tay của mình như bị một thứ gì đó nhẹ nhàng bao bọc rồi hút lấy. Một cảm giác hết sức khó tả.
“Sao vậy?”. Đỡ lấy một quyền, Đế Nguyên Quân nhàm chán nói. “Toàn lực của ngươi đấy sao? Đừng làm ta thất vọng chứ?”.
“Ngươi… ngươi là pháp thể song tu”. Giật mình một hồi lâu, Nam Thiên Vấn khóe miệng có chút run lên.
“Rất ngạc nhiên sao?”. Trước sự kinh ngạc của Nam Thiên Vấn, Đế Nguyên Quân lại cười.
Nhưng xung quanh đám người lại vì thế mà một phen giật mình, thanh âm của Nam Thiên Vấn mặc dù không quá lớn nhưng cũng đủ để cho đám người xung quanh nghe thấy được.
“Cái gì?”.
“Pháp thể song tu”.
“Thật không thể tưởng tượng được”.
“Mười hai, mười ba tuổi lại là cường giả pháp thể song tu???”.
“…”. Phía bên dưới đám đông nghị luận sôi nổi, trên gương mặt họ vẫn không hề kìm nén được vẻ giật mình xen lẩn vẻ sợ hãi. Một người vừa mới bước chân vào tu luyện lại là một cường giả pháp thể song tu. Điều này đâu phải mấy ai cũng có can đảm để làm tới.
Phải biết, mỗi một người tu luyện lấy duy nhất một nguồn được gọi là chính tu, một loại tu luyện tập trung toàn bộ tài nguyên cùng sức lực để tôi luyện lấy một khả năng mạnh mẽ nhất của con người.
Và người tu luyện có đến hàng ngàn loại tu luyện có liên quan đến nhau nhưng được phần ra ba loại chính đó là pháp tu, thể tu và hồn tu.
Pháp tu là ý chỉ về những người tu luyện thực lực bản thân lên đến những cảnh giới cao cấp hơn bằng việc hấp thụ linh khí trong thiên địa để bản thân sử dụng. Còn thể tu lại dùng chính tài nguyên có sẳn ở bên ngoài tác động mạnh lên cơ thể của mình rồi dần dần đúc kết một cơ thể cứng rắn bền chắc. Cuối cùng là hồn tu, một loại tu luyện dạng siêu linh với năng lực chính đó là sự mạnh mẽ của linh hồn, thần thức cũng là một dạng ở trong đó.
Từ việc tu luyện một loại chính tu nào đó có thể khiến một người đạt tới cảnh giới cao cấp với một đẳng cấp tuyệt đối bởi toàn bộ tài nguyên cũng như sức lực đều được đổ dồn đến để tu luyện. Còn việc tu luyện theo kiểu song tu này lại là một việc hoàn toàn khác biệt, mặc dù thiên đạo đầy đủ cùng với khả năng thiên phú của từng người nhưng gần như toàn bộ những người đi theo đường song tu này lại không thể đạt đến đẳng cấp cao nhất, mà chỉ là kẹt giữa hai loại năng lực mà thôi.
Và việc kiểm soát được cả hai loại năng lượng mạnh mẽ cùng một lúc lại là một điều cực kỳ khó khăn. (Cái này là dung hợp hai dạng tu luyện lại làm một nha các đh, không giống những bộ truyện kia là tách riêng ra từng loại đâu hey)
Nhưng cũng có không ít người thành công trong việc này và thực lực của họ cũng thuộc dạng đỉnh tiêm của người tu luyện nhưng khó khăn cũng như thiếu sót đối với họ là cực kỳ to lớn. Bởi vì tài nguyên cần phải tiêu tốn một lượng cực kỳ lớn và cực kỳ trân quý mới có thể.
Đại đa số những người chọn con đường song tu đó là pháp tu cùng với hồn tu, bởi vì hai dạng năng lượng này vô tình lại không hề bài xích nhau mà là đang hỗ trợ lẫn nhau. Và thể hồn song tu cũng giống như vậy. Nhưng pháp thể song tu lại là hoàn toàn khác.
Hai cái dạng năng lượng mạnh mẽ lại cùng chảy trong cơ thể của một con người nên bị thiên đạo xem như là một dạng cao cấp mà con người không được phép đạt đến nên việc tu luyện kiểu này bị đè ép rất nhiều.
Thiên đạo sinh ra để cai quản vạn vật, đặt ra thế gian quy tắc, kiểm soát gần như là mọi thứ và nó lại là một thứ cực kỳ tham lam cũng như tràn đầy tính ghen ghét.
Nhưng chính cái tính ghen ghét đó lại vô tình khiến người đi theo pháp thể song tu có thực lực so với người đồng cảnh giới mạnh hơn đâu chỉ gấp nhiều lần khi họ có thể tu luyện đến điểm cuối cùng nhưng….!
Việc con người nhập thiên đố cùng pháp thể song tu là một trong hai loại cấm kỵ mà nó áp đặt xuống phía bên dưới. Một người có thể nhập thiên đố và vượt qua nó là có thể được xem như đạt được kiểm tra của thiên đạo nhưng còn pháp thể song tu nhập thiên đố đâu phải điều dễ dàng.
Khó khăn là con người chọn tu luyện loại này phải kích phát pháp thể cả hai phải nhập thiên đố đồng thời nếu không. Thiên đạo trừng phạt đánh xuống đâu thể thứ mà con người tưởng tưởng được. Uy lực của nó vượt xa hoàn toàn khi một người pháp tu khi nhập thiên đố.
Đã từng có người pháp thể song tu nhập thiên đố mà một trong hai loại lại không thể đạt tới cảnh giới đó để tiến nhập lôi quang liền bị vô tận tử lôi đánh xuống khiến thân thể vụn nát, thần hồn câu diệt nên không thể tiến nhập được vào trong luân hồi.
Chính vì thế mà loại tu luyện này mà những người tu luyện xem nó chính là cấm kỵ mà bản thân không nên động chạm vào!
- --
Ps: Các đh đọc chương này chắc chắn có nhiều người cảm thấy khó hiểu đây. Hehe...