Tiểu Hành Tinh

Chương 10: Chương 10




Edit: Tiêu Vân

Chương 10.

Trước khi tổ chương trình gửi thông báo quay cho bọn họ, Tư Đồ Nhã đã kéo bốn người vào một nhóm chat.

Lần này đi quay chương trình không thể mang theo người quản lí, cũng không thể mang thêm trợ lý, tới tận lúc này rồi, bọn họ mới phát hiện hai người sắp phải vào chương trình này đứa nào cũng không thể khiến người khác yên tâm.

Hứa Đường Chu tương đối nghe lời, nhưng mà cậu chưa từng có kinh nghiệm ở lĩnh vực này, bất cứ lời nói hành động nào cũng có thể bị phóng địa trước ống kính, cậu là cái người rất dễ phạm sai lầm đó.

Mà Lăng Triệt thì lại không như vậy, hắn tuy là chưa từng tham gia chương trình giải trí, những được cái là hắn có vô số kinh nghiệm đối mắt với ống kính. Những kinh nghiệm này thường xuyên khiến hắn cảm thấy gò bó, không có người quản lí chú ý đến, hắn rất có khả năng không phối hợp với sự sắp xếp bất cứ lúc nào. Nếu mà nghiêm trọng thì, đứt gánh nửa đường đi luôn cũng không biết chừng.

Tư Đồ Nhã tận tình khuyên bảo ở trong nhóm chat nói rất nhiều, về phần Hứa Đường Chu, Hoàng Thiên đã nói với Hứa Đường Chu rồi, nhưng mà Hứa Đường Chu vẫn là ngoan ngoan nghe dặn. Phần lớn lời trong đó, đều là Tư Đồ Nhã nói cho Lăng Triệt nghe.

Tư Đồ Nhã: [Lăng Triệt, cậu có đang xem tin nhắn không đấy?]

Avatar của Lăng Triệt đều đang sáng, nhưng cả quá trình hắn không nói một câu nào ở trong nhóm chat.

Tư Đồ Nhã hỏi lại lần nữa.

Cả phải năm phút sau, Lăng Triệt mới trả lời.

Lăng Triệt: [.]

Hứa Đường Chu: “…” Chỉ một dấu câu thôi hả?

Tư Đồ Nhã không tiếp tục truy vấn, dường như đã quen với cách thức nói chuyện như vậy, quay ra hỏi vấn đề cuối cùng.

Tư Đồ Nhã: [Chu Chu, tổ khách mời có 2 Alpha kể cả Lăng Triệt trong đó, hai đứa cùng nhau quay chương trình, không tránh được phải tiếp xúc nhiều, thuốc ức chế kì phát tình của cậu đã tiêm chưa?]

Câu nói này, có thể hiểu rằng Tư Đồ Nhã là đăng suy nghĩ cho an toàn của Hứa Đường Chu, cũng có thể hiểu là…cô không muốn cậu và Lăng Triệt hai người ở trong chuong trình cọ ra lửa gây ra tin đồn, bất kể thế này, nếu mà thật sự xảy ra chuyện như thế, vẫn là Lăng Triệt tổn thất nhiều hơn chút.

Cái vấn đề lúng túng này, nói cho cùng hai người giới tính khác nhau, một khi Omega phát tình, Alpha có mặt ở hiện trường cũng sẽ bị động phát tình theo. Omega chưa bị đánh dấu và Alpha ở riêng với nhau cứ luôn giống như một quả bom hẹn giờ không ổn định, vẫn nên chuẩn bị công tác phòng tránh một cách kĩ lưỡng.

Những lời này Tư Đồ Nhã thân làm Alpha không tiện nói thẳng, Hoàng Thiên hiểu, vì thế anh ta giành trả lời: [Đã tiêm rồi, thuốc ức chế của Chu Chu ít nhất còn phải nửa năm mới hết hiệu lực. Ngoài ra, biết là phải lên chương trình, Chu Chu gần đây chủ động uống thuốc điều chỉnh độ mẫn cảm tin tức tố, cũng đã chuẩn bị vòng cổ, ngăn mùi Mist, đảm bảo sẽ khôn ảnh hưởng đến Lăng Triệt.]

Việc tư quy về việc tư, Hoàng Thiên phân rõ ranh giới một cách rõ ràng.

Đứng ở góc độ của Hứa Đường Chu mà thấu hiểu, chủ động vạch rõ quan hệ với Lăng Triệt

Hứa Đường Chu đang ở bên cạnh Hoàng Thiên: “Thật ra thân thể của em không thoải mái lắm…”

Cụ thể là không thoải mái như thế nào, đương nhiên là “Cực kì muốn bị Lăng Triệt đánh dấu” gì đó, nhưng mà nghe thì dâm đãng quá đi mất, cậu không nói ra được.

Hoàng Thiên vỗ vỗ vai cậu: “Nói như thế này bọn họ mới yên tâm, người như chị Nhã, khôn khéo lắm đấy.”

Tư Đồ Nhã trả lời tỏ rằng vậy là yên tâm rồi.

Mà Lăng Triệt chỉ lạnh nhật gửi một tin nhắn: [Vậy là tốt nhất.]

Gửi xong tin nhắn này, avatar của hắn cũng tối đi, trực tiếp offline luôn rồi.

Chủ đề chính thức kết thúc.

Hứa Đường Chu thở dài một hơi.

May mà anh Hoàng nói như vậy, Lăng Triệt trông có vẻ không muốn dây dưa quan hệ gì với cậu.

Hoàng Thiên nói với Hứa Đường Chu: “Cậu nhớ này, nghe nói người như Lăng Triệt giấc ngủ nông, rất dễ bị đánh thức, có khó chịu sau khi rời khỏi giường, cho nên bình thường buổi sáng cậu đừng có nói chuyện với hắn. Còn nữa là hắn rất kén ăn, có thể chiều cậu ta được thì chiều cậu ta chút. Ngoài ra tóc của cậu ta là cấm kị, đừng có đụng vào tóc của cậu ấy.”

“Taị sao vậy?” Hứa Đường Chu tò mò, “Đụng rồi thì sẽ làm sao?”

Hoàng Thiên: “Không thì cậu cứ thử xem?”

Hứa Đường Chu nhớ lại Lăng Triệt vừa nãy: “Dạ thôi dạ thôi.”

Chọc vào rồi còn biết biến hình nữa cơ.

Hai người phải giả làm bạn bè, không thể nào đến mấy thứ này cũng không biết, trước đây đã nói là để cho bọn họ có cơ hội tìm hiểu nhau một chút, nhưng lại vẫn không có thời gian.

Bây giờ chỉ có thể lâm thời bái Phật, nhớ được cái gì thì nhớ cái đấy thôi.

Hoàng Thiên cứ như một ông bố gìa dặn đi dặn lại, chỉ sợ Hứa Đường Chu gây lỗi gì.

Anh đều đã chào hỏi một tiếng trước với đạo diễn và trợ lí theo quay rồi, hi vọng ống kính của bọn họ có thể đối tốt với Hứa Đường Chu một ít, đối phương đương nhiên là ừ ừ vâng vâng, nhưng nói thẳng ra thì, Hoàng Thiên cũng không dám tin tưởng hết phần được.

Nói cho cùng chương trình này nhờ “hố” mà nổi.

Đến ngoài phòng quay chụp, Hoàng Thiên đã bị chặn lại.

Sau khi vẫy tay tạm biết Hứa Đường Chu, Hoàng Thiên vẫn không yên tâm đi một bước quay đầu lại nhìn ba lần, khiến cho Hứa Đường Chu không thấy một chút không nỡ chia xa.

Những chăm sóc kĩ lượng mấy ngày nay của Hoàng Thiên, nếu không phải Hoàng Thiên quá trẻ, cậu cũng muốn gọi Hoàng Thiên một tiếng bố ơi rồi.

Thương cảm đó còn chưa bay đi, Hứa Đường Chu vừa xuống xe, trước mặt đã đón lấy một ống kính đen xì xì. Tổ chương trình thế mà đã quay từ lúc bọn họ xuống xe bên ngoài phòng quay chụp rồi, hơn nữa hoàn toàn không thông báo trước.

Hứa Đường Chu có chút hoảng sợ không chốc lát đó, trên khuôn mặt lạnh lùng đó hiếm có hiện lên chút hoang mang.

“…”

Trợ lý Mạt Mạt đi theo quay dẫn theo camera man bọn họ cười cười chào hỏi: “Good morning Chu Chu! Cậu là người thứ ba đến đấy!”

Hứa Đường Chu không thấy good một miếng nào.

Ống kính này sắp dí sát măt cậu luôn rồi.

Nói không căng thẳng là không thể nào, tất cả những kinh nghiệm đối mặt với ống kinh cậu có cũng chỉ là quay một cái quảng cáo mà thôi, hơn nữa đạo diễn quảng cáo muốn đẹp thế nào thì quay thế đấy, mà vị đại ca này, cứ như hận không thể quay rõ ràng được cậu có bao nhiêu lỗ chân lông vậy.

“Chào buổi sáng.” Hứa Đường Chu cố gắng tỏ ra chấn định một chút.

Mạt Mạt là một cô gái nhỏ Beta, mặt hồng hồng dẫn cậu đến chỗ kí tên đi kí tên.

Sổ kí tên làm rất là tinh xảo, trên bìa viết mấy chữ “Chuyến du lịch hoàn hảo của chúng ta” blink blink, bên trong còn viết “Tôi tự nguyện tham gia chuyên du lịch lần này” các kiểu blabla như kiểu hợp đồng.

Hứa Đường Chu đối với việc quay chương trình giải trí, đến lúc này mới có chút cảm giác chân thật.

Hàng kí tên đã có hai người kí tên rồi, Hứa Đường Chu nhận ra, đó là chữ kí của Lục Thừa An và Miffi, cũng là đôi tình nhân AB đó, bọn họ còn đến sớm hơn cả cậu nữa.

Cũng tức là Lăng Triệt còn chưa có tối.

Hứa Đường Chu cầm bút, từng nét từng nét viết tên của mình xuống: Hứa Đường Chu.

Mạt Mạt dẫn cậu vào phòng quay chụp, có thể là cảm thấy sự căng thẳng của cậu, Mạt Mạt vừa đi vừa hỏi những câu hỏi không quan trọng làm sôi động, lại hỏi: “Cậu chỉ mang một vali thôi à, bên trong chứa những thứ gì đấy?”

Hứa Đường Chu: “???”

Chị gái này mất trí nhớ rồi à? Cái danh sách đi kèm những vật phẩm cấm mang đó không phải cô gửi à?

Trừ quần áo ra còn mang được cái gì nữa?!

Cho dù trong lòng Hứa Đường Chu có ‘diss’ sự sắp xếp của chương trình như thế nào đi chăng nữa, đợi tí nữa cậu vào phòng quay chụp, mới bị hù một trận: trong studio bố trí hoa lệ, khu vực trung tâm trống một khoảng, thế mà lại đặt cả 5 cái vali. Còn có thể mang nhiều tới vậy cơ à?!

Lục Thừa An và Miffi, cũng chính là chủ nhân của 5 cái vali đó chào hỏi với cậu trước, bật cười trước hình ảnh cậu một mình một vali đứng đó.

“Quả nhiên là tấm chiếu mới mua.” Lục Thừa An lớn tuổi hơn những nười khác một chút, anh ta năm ngoái vừa mới lấy giải Thị Đế, khí chất đàn ông thành thục phong độ nhẹ nhàng.

(Ảnh Đế là giải cho điện ảnh, Ảnh Thị là giải cho truyền hình.)

“Người ta đâu có giảo hoạt gian trá được như anh.” Miffi còn là một nam diễn viên tuổi còn nhỏ, lúc cười lên còn lộ ra răng nanh, “Chu Chu, tôi có thể gọi cậu là Chu Chu được chứ? Tôi thấy fan của cậu hình như đều gọi cậu là Tể Tể.”

(Xin phép để “Bé con” thành lại “Tể Tể” nha, nghe dễ thương quá đi mất, [chảy máu mũi])

Trong phòng quay chụp đã sắp xếp chỗ ngồi, đối diện là một hàng người đen xì xì, sáu vị khách mời, mỗi người một camera man theo quay thì thôi, còn có cả đạo diễn phó đạo diễn trợ lí ghi chép tại hiện trường vân vân các kiểu.

Hứa Đường Chu ngồi ngay bên cạnh Miffi, nhiều ống kính như vậy khiến cho cậu không thể thích nghi được

Vốn là cậu ngồi rất ngay ngắn, càng căng thẳng thì trông lại càng lạnh nhạt, làn da trắng nõn như một khối ngọc, khiến cho người khác không biết nên tiếp cận với cậu thế nào.

Lục Thừa An và Miffi tốt tính hóa giải sự căng thẳng và mất tự nhiên của cậu, cậu có hơi kinh ngạc: “Sao anh biết được vậy?”

Miffi bảo: “Em gái tôi là Omega, sau khi cậu đại ngôn Mist, cô bé liền rất là thích cậu, biết chúng ta sẽ cùng tham gia chương trình, ngày nào cũng nhắc tới cậu trước mặt tôi.”

“Em không có đại ngôn Mist.” Hứa Đường Chu mặt hơi đỏ, “Chỉ là quay một cái quảng cáo tuyên truyền sản phẩm mới thôi.”

Miffi hiểu lầm cũng không hoảng loạn: “Vậy à, sớm muộn sẽ thế thôi, tin tôi đi.”

Lục Thừa An nắm tay Miffi, tin tức tố trên người ôn hòa như người anh ta vậy, có mùi như mùi hoa lan, mở lời cũng rất là ôn hòa: “Tin Tiểu Mễ nhà chúng tôi đi, em ấy linh lắm đó.”

(Miffi hán việt là Mễ Phi á, nên anh An bảo là Tiểu Mễ nhà ảnh)

Hứa Đường Chu: “Thật vậy hả? Cảm ơn lời tốt của anh nha.”

“Được thôi.” Miffi đột nhiên lộ ra nụ cười thần bí, Hứa Đường Chu này không có giống với vẻ ngoài của cậu một chút nào cả.

Không lâu sau, đôi chị em Beta cũng đến.

Chị tên là Hạ Nguyệt, em tên là Hạ Tinh, bọn họ cũng không có khoa trương như đám Lục Thừa An, nhưng vẫn là có ba cái vali, hành lí của con gái cũng phải chuẩn bị nhiều hơn con trai nhiều.

Sau khi bọn họ tới, MC với tài nói nổi tiếng trong nước Thích Mộc cũng tới, đợi người vừa tới đủ, cô sẽ liền chính thức bắt đầu tuyên bố quy tắc của chương trình.

Nhưng mà thời gian đã trôi qua nửa tiếng đồng hồ, Lăng Triệt cẫn chưa có đến.

Lúc này đã lỡ mất thời gian mà tổ chương trình đã hẹn.

“Nghe nói Lăng Triệt đang chuẩn bị concert.” Hạ Tinh nói, “Anh ta cùng một thầy dạy nhảy với tôi, gần đây đều luyện nhảy ở trong phòng nhảy, nếu như mà tối qua cũng luyện đến tối muộn, hôm nay có thể không dậy nổi.”

Hạ Nguyệt cách cả mấy ghế cong eo nhìn qua đây: “Hứa Đường Chu chắc là biết chứ.”

Hứa Đường Chu tự dưng không không bị nhắc tới: “Hửm?”

Cậu không có biết!

Cho nên tối qua rốt cuộc Lăng Triệt đã làm gì?!

“Tôi, không rõ lắm.” Hứa Đường Chu lấy hết diễn xuất cả đời mình ra., “Anh ấy gần đây rất bận.”

May ở chỗ biểu cảm trên mặt cậu vốn đã không phong phú, cho nên nhìn thì rất là ổn định, thật ra trong lòng hoảng lắm rồi.

Nói như vậy sẽ không xảy ra lỗi lầm gì cả.

Ai mà biết được mọi người đều nhớ ra cái thiết lập bạn tốt của cậu với Lăng Triệt, đến Thích Mộc cũng nói: “Không thì Chu Chu cậu gọi cho cậu ấy một cuộc, bọn tôi xem tình hình còn điều chỉnh thời gian.”

Ở hiện trường có bao nhiêu người đợi như vậy.

Rất nhiều người đều hiểu rõ trong lòng mục đích Lăng Triệt tham gia chương trình, nếu không dựa vào cái gì mà bọn họ có thể mời được Lăng Triệt.

Một Hứa Đường Chu bỗng dưng xuất hiện, thế mà lại “gắn mác” bạn tốt với Lăng Triệt, còn không phải là bổi vì cậu là một Omega sạch sạch sẽ sẽ không có lịch sử đen để đào.

Bọn Hạ Trình nhắc đến cái này, hoặc là định chơi xấu, hoặc là không có ý tốt gì, Hứa Đường Chu không biết.

Nhưng Thích Mộc thân làm một MC có tố chất tốt, hỏi như vậy hoàn toàn là cống hiến cho lượt xem của chương trình rồi, cái này nhất định là highlight đầu tiên sau khi chương trình phát sóng.

Hứa Đường Chu suýt chút nữa đã bị vạch trần rồi.

Cậu lấy điện thoại ra, tìm trong danh bạ tên của Lăng Triệt.

Miffi sát đến gần, dùng âm lượng người khác tuyệt đối nghe không thấy hỏi nhỏ: “Có không?”

Hứa Đường Chu biết Miffi có ý tốt, cậu gật đầu nhẹ, ngón tay lướt màn hình điện thoại dùng lại, hai chữ “Lăng Triệt” xuất hiện trong danh bạ.

May quá! Hoàng Thiên đoán được đã lưu lại số điện thoại của Lăng Triệt cho cậu! Hiện trường trở nên rất yên tĩnh.

Thích Mộc chê không thú vị, bảo người của chương trình đổi điện thoại gọi cho Lăng Triệt, còn bật loa ngoài tới hiện trường. “Tút” một hồi lâu, cuối cùng lúc được tiếp điện thoại mọi người đều rất hưng phấn.

“Alo?” Giọng của Lăng Triệt vang lên, có chút buồn ngủ, hình như còn đang ngủ, vì thể nên nghe trầm thấp.

Hứa Đường Chu nhắm mắt dẹp xuống cái manh động muốn nói “Xin chào”, cố như rất tự nhiên nói: “Anh đang ở đâu đấy?”

“Trên đường.” Lăng Triệt không có hỏi lại cái gì, đáp lại, “Kẹt xe rồi, phía trước không biết là xảy ra chuyện gì nữa, phiền quá đi mất.”

Lăng Triệt trước giờ cứ kiêu ngạo không gò bó như vậy, hắn sẽ không thu liễm lại.

Cho nên, hắn rất có thể dứt khoát ngủ luôn trên xe, hơn nữa còn không che giấu.

“Ồ.” Hứa Đường Chu không biết nói thêm gì nữa.

Thích Mộc viết ra chỉ thị trên bảng thật nhanh, Hứa Đường Chu dưới sự chỉ thị của Thích Mộc đọc mấy chữ đó ra, “Anh có biết em là ai…không?”

Là sao?

Hứa Đường Chu nghẹn họng.

Bên Lăng Triệt bên đó đột nhiên im ắng.

Lăng Triệt từ lúc nhận điện thoại thì chưa từng hỏi là ai, mà âm thanh của Hứa Đường Chu không tính là có chút đặc biệt gì, qua hiệu ứng ống nói của phòng quay chụp, nếu không phải là người quen, thật sự là không nhất định có thể lập tức nhận ra được.

Hứa Đường Chu biết được chính mình dẫm trúng hố của tổ chương trình.

Dưới ánh nhìn của mọi người, cậu gần như dừng lại hô hấp, nhịp tim đập nhanh.

Từ sau lần tiệc đầu năm đó ra, bọn họ cũng chưa tùng gặp măt, cho nên nói một cách nghiêm túc thì, Hứa Đường Chu và Lăng Triệt chỉ gặp mặt một lần.

“Tể Tể.”

Giây lát sau, giọng khàn khàn của Lăng Triệt nói.

“!!!” Nhịp tim Hứa Đường Chu lệch mất một nhịp, tai cũng đột nhiên nóng lên.

Trước khi Lăng Triệt cúp máy còn dùng ngữ khí mà chỉ với người quen mới dùng: “Coi tôi như đồ ngu à.”

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn học Tể Tể không có chút hiểu biết gì cả đối với bạn bạn Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.