Kỷ Hiểu Nguyệt không thể nhớ nổi mình đã trở lại văn
phòng như thế nào.
1%! Nếu
game cứ tiếp tục phát triển… Vậy sẽ là bao nhiêu???
Kỷ Hiểu
Nguyệt ngẩn người trước màn hình game. Tử Y Nữ Hiệp lúc này đang quay vòng vòng
tại chỗ, thật không có cốt cách nữ hiệp chút nào. Đến khi cột máu giảm mạnh, Kỷ
Hiểu Nguyệt mới nhận ra mình đang bị hai yêu quái tấn công từ hai phía! Chỉ cần
nhìn kích thước đầu yêu quái cô đã biết mình không phải đối thủ của chúng, Tử Y
Nữ Hiệp vội thi triển khinh công, nhanh chóng chạy trốn. Nào ngờ hai tên đại
yêu quái vẫn nhất quyết đuổi theo đến cùng. Đã vậy, trên đường chạy trốn, các
tiểu yêu khác cũng nhân cơ hội mà lao đến.
Kỷ Hiểu
Nguyệt cảm thấy vô cùng tức giận. Trước kia cô đuổi đánh yêu quái, giờ thì
ngược lại, yêu quái lại đuổi đánh cô. Sự đời đổi thay, đúng là sự đời đã thay
đổi rồi!
Cái tên
Phong Diệp Vô Nhai trời đánh! Từ khi có Phong Diệp Vô Nhai, yêu ma bắt đầu
hoành hành, thật chẳng còn biết kiêng nể gì ai nữa!
Tử Y Nữ
Hiệp ôm hận bỏ trốn, đúng lúc nhìn thấy Ta Là Một Con Rồng đăng nhập, cô vội
vàng gửi lời mời gia nhập tổ đội. Nào ngờ Ta Là Một Con Rồng lại lặng im không
hề hồi đáp.
Hoa Hồ
Diệp chết tiệt này! Đến lúc quan trọng chẳng khác gì đồ bỏ đi!
Nhóm
yêu quái đã tổ đội từ lúc nào ập đến tấn công, Tử Y Nữ Hiệp chỉ còn cách quay
người đánh trả, dĩ nhiên cô không thể đấu lại quân địch đông như vậy, nếu Tử Y
Nữ Hiệp chết một lần nữa sẽ bị giáng từ Tiên giới xuống Phàm giới. Bỗng một làn
sương mờ từ đâu xuất hiện, dừng lại bên cạnh Tử Y Nữ Hiệp.
Áo giáp
vàng rực rỡ dưới ánh mặt trời, mái tóc đen rối tung bay trong gió, khí thế như
Chiến Thần giá lâm. Dáng vẻ uy nghiêm cùng một con chuột lớn lông trắng bay bên
cạnh, chẳng cần nghĩ cũng biết đấy là ai!
Thần
kìa! Thần đã xuất hiện rồi! Tử Y Nữ Hiệp mắt đã ngân ngấn nước.
Phong
Diệp Vô Nhai ngạo nghễ đứng trên Ngự Thiên Kiếm, khinh thường liếc nhìn hai con
tiểu yêu đang kêu gào dưới chân, nhẹ vung tay lên - đánh địch phải đánh tướng
trước, những tia sét nhanh, mạnh, chuẩn xác đánh thẳng vào hai đại yêu quái làm
một tên chết, một tên bị trọng thương, những con tiểu yêu khác thấy thế lập tức
đều sợ hãi bỏ chạy. Sau khi tản ra xung quanh, chúng vẫn trốn sau những tảng
đá, hình như đang đợi cơ hội.
Tử Y Nữ
Hiệp thật sự bị sốc.
Đại
Thần đúng là Đại Thần! Một chiêu đã có thể quyết định thắng bại! Tốc độ ấy, khí
thế ấy, một người đã từng chứng kiến nhiều cảnh choáng ngợp như Tế Nguyệt Thanh
Thanh cũng không khỏi thán phục!
Phong
Diệp Vô Nhai nhìn Tử Y Nữ Hiệp bằng nửa con mắt, không nói một lời xoay người
chậm rãi bỏ đi.
Ý gì
đây? Ban ơn không cần báo đáp sao? Với hiểu biết của cô về Đại Thần, hắn tuyệt
đối không có thứ tình cảm này!
Khi
nhóm tiểu yêu quái nhô đầu ra lần nữa, Tế Nguyệt Thanh Thanh rốt cuộc cũng hiểu
ra Đại Thần đang tìm cách “giậu đổ bìm leo”!
Phải
làm sao đây? Theo hay không?
Không
theo sẽ bị đánh, chắc chắn sẽ bị giáng xuống Phàm giới, lúc ấy tổn thất thật vô
cùng nghiêm trọng. Vốn bản tính thù dai, Đại Thần chắc chắn sẽ điều động tất cả
đám tiểu yêu, tiểu quái đến đánh cô!
Đi theo
hắn ta, vậy… rất mất mặt!
Tử Y Nữ
Hiệp còn đang do dự thì Phong Diệp Vô Nhai đã sắp đi xa. Đám tiểu yêu quái lại
lập tức vung đao lên chém.
A a a!
Cô thật không còn đường nào để lựa chọn nữa!!!
Tử Y Nữ
Hiệp vội vàng bay theo Phong Diệp Vô Nhai.
Cuối
cùng, Ta Là Một Con Rồng cũng hồi âm:
“A!
Tế Nguyệt, cậu thật sự đi theo Phong Diệp Vô Nhai rồi hả?”
Ôi, cái
tên đáng ghét này, hắn lại công khai gửi tin lên kênh Thế Giới rồi!