Tiểu Idol Ngọt Ngào Đột Nhiên Xuất Hiện

Chương 12: Chương 12




Edit: NN

Beta: KL

Anh nói: “Thích là được rồi, mỗi tuần tôi đều sẽ bảo người đưa qua cho em.”

Khương Ấu cong mi rụt rè nhắn lại một chữ được.

Biết anh có xem vòng bạn bè, mấy ngày gần đây Khương Ấu đều sẽ đăng trạng thái, có thể là ăn một cây kem hoặc là ảnh chụp phong cảnh ven đường về nhà.

Thi thoảng còn có cả ảnh cô ôm búp bê thỏ làm bằng vải, dáng vẻ mỉm cười cực kì dễ thương.

Mặc dù cô đăng rất thường xuyên nhưng chỉ để cho một mình anh thấy mà thôi.

Lúc thấy được ảnh tự sướng của cô, ở nước ngoài chỗ Tề Lễ Dự chỉ mới có 8 giờ sáng.

Anh vừa mở mắt đã rời giường, click mở vòng bạn bè của người nào đó lên, quả nhiên đã thấy cô đăng trạng thái mới rồi.

Cô nàng mặc bộ đồ ngủ màu hồng, tay ôm con thỏ tim tím dán sát vào mặt, ánh đèn phòng ngủ này thiên về sắc ấm nên khi nhìn cô gái ấy cười đến nỗi híp cả mắt đặc biệt làm người khác cảm thấy ngọt ngào.

Tề Lễ Dự nhẹ nhàng sờ lên khóe môi, ngồi trên giường click mở tấm hình ra nhìn thật lâu, đợi tâm tình tốt hơn một chút anh mới nhấn vào chỗ lưu ảnh.

Người đàn ông khẽ khàng cười một tiếng, vui vẻ rời giường.

Đi được hai bước, Tề Lễ Dự mới chợt nhớ ra cái gì đó, khom lưng cầm lấy điện thoại, nhấn nhấn vài cái đem tấm ảnh ấy đổi thành hình nền điện thoại.

Sau khi cài đặt thành công, người đàn ông nhấn vào màn hình khóa rồi lại nhấn thêm lần nữa.

Cô nàng ngọt ngào lập tức xuất hiện trên màn hình.

Tề Lễ Dự lại cười tiếp, bây giờ mới thật sự buông điện thoại mà ra đi rửa mặt.

Sau bữa ăn sáng, trợ lý đi theo anh và khách hàng bàn chuyện hợp tác, kết quả trợ lý phát hiện ra một chuyện, tâm tình của tổng tài hôm nay cực kỳ tốt, cho dù bị ép giá vẫn nở nụ cười bình tĩnh.

Thật ra trợ lý rất muốn nói...tổng tài ngài đừng cười nữa, ngài không thấy vẻ mặt vị khách kia đã đen xì rồi sao.

Bên kia bị ép giá vài phần trăm nhưng vì muốn nắm bắt được Tề thị, còn nhìn thấy bộ dạng nắm chắc thắng lợi của Tề Lễ Dự nữa cho nên đối phương mới đành phải miễn cưỡng mà ký hợp đồng.

Vì thế chuyến đi dự kiến mất khoảng nửa tháng chỉ trong một hôm đã hoàn thành xong.

Tâm trạng gần đây của Tề Lễ Dự rất vui vẻ, mọi người xung quanh anh đều có thể nhận ra.

Tề tổng trước đây quá lạnh lùng, trong mắt chỉ có mỗi công việc, y chang một người máy được lập trình sẵn.

Tuy là lâu lâu Tề tổng cũng trưng ra bộ mặt đen ngòm nhưng bây giờ đã có hơi người hơn rất nhiều rồi.

Đây cũng là cảm giác của quản gia nhà Tề Lễ Dự.

Ngay cả sau khi Tề Lễ Dự đi công tác về, anh vẫn cứ nhìn vào màn hình điện thoại mà mỉm cười.

Quản gia rất vui mừng, mặc dù băn khoăn không biết hẹn hò qua mạng có đáng tin cậy hay không nhưng vẫn vì Tề tổng mà thấy vui vẻ thay.

Thật ra thì...khi Tề Lễ Dự trở về từ chuyến công tác ấy, rốt cuộc anh cũng có thời gian để thường xuyên mở lên khung chat với cô.

Thi thoảng có thể thấy được bên kia đang gõ chữ...

Tuy rằng không nhận được tin nào nhưng nhiêu đó cũng đủ để chứng minh rằng anh ở trong lòng cô vẫn chiếm một vị trí nhất định như trước kia.

Đó chẳng phải là bằng chứng cho thấy anh có thể một lần nữa đến gần hơn với cô ấy sao.

Không biết được kiếp trước cô thích mình ở chỗ nào nên giờ mới mệt mỏi như vậy, nhưng anh vẫn không đành lòng mà buông tay.

Đủ thời gian để thích nghi thì anh có thể hành động ngay lập tức.

____”Tôi về rồi.”

Lần họp nhóm tiếp theo được ghi hình ở công viên giải trí thuộc thành phố G.

Mặc dù nhóm nhạc nữ 7-S luôn bị đối thủ gọi là nhóm nhạc mì ăn liền nhưng bọn họ lại có thể đem lại một đống lợi nhuận khổng lồ, thế cho nên công ty ký hợp đồng với các cô ấy cũng không chấp nhặt chút tiền cỏn con này, thẳng tay bao trọn cả công viên giải trí rộng lớn để họ dành cả ngày ở trong đó.

Sau vài lần lên hot search, rốt cuộc đạo diễn của buổi họp nhóm cũng chịu quay hình Khương Ấu.

Phóng phát sóng trực tiếp ngắm nhìn cô nàng yên tĩnh kia, không hiểu sao có rất nhiều fan mẹ.

[Nhìn xem con gái chúng tôi đáng yêu đến cỡ nào! Còn vô cùng đáng thương đứng ở một bên như thế!]

[Gì kỳ cục thế! Mấy người này bị cái quái gì vậy! Sao không ai để ý đến con gái bọn tôi thế!]

[ Vậy là bà không biết chuyện hồi trước rồi! Ấu Ấu chưa bao giờ có fan, 7-S càng nổi tiếng càng không ai thèm đếm xỉa gì tới Ấu Ấu hết á!]

[Đúng vậy...Lần trước ở siêu thoại có một bạn fan vô tình gặp được Ấu Ấu ở sân bay, nghe nói Ấu Ấu đã cực kì cảm động luôn ấy!]

[Mấy bà xem Weibo của Ấu Ấu đi, chỉ được tặng mỗi một con gấu bông thôi mà con bé đã vui sướng đăng lên Weibo rồi, rõ ràng trên Weibo có nhiều fan như thế mà lại không có ai theo đuổi offline.]

[Nói mới nhớ...Ấu Ấu vẫn chưa có hậu viện hội đúng không...? Trong nhà có 7 cô nhưng chỉ mỗi con bé là không có!]

[Còn không phải là vì cô là người cuối cùng được công ty thêm vào sao, thực tế thì không có nhiều fan lắm, càng không phải nói đến những fan trung thành.]

Đoàn đội nhìn chằm chằm vào anh Viễn, rốt cuộc bây giờ nhìn thấy bình luận này anh ấy mới vui mừng mà cười rộ lên.

“Hậu viện hội của Ấu Ấu có thể bắt đầu chuẩn bị rồi.”

Lúc trước có chuẩn bị thì cũng chỉ là một cái vỏ rỗng, bây giờ có người thảo luận rồi, cứ như thế mà thuận lý thành chương(*) lập ra thôi.

(*)Sự việc cứ thế mà diễn ra thuận lợi

Mà Khương Ấu ở trên màn hình thì hoàn toàn không biết điều đó, cô chỉ nghe thấy tổ đạo diễn nói những quy tắc phức tạp kia, sau đó tiếp tục cầm tấm thẻ trắng để đi đóng dấu vào các trò chơi khác nhau.

Đây là công viên giải trí lớn nhất thành phố G với rất nhiều trò chơi thú vị, chỉ có cái trò tàu lượn siêu tốc quay tròn kia trông rất đáng sợ.

Nhưng tổ đạo diễn đã sắp xếp trật tự các trò chơi, ai nhiều tem hơn thì sẽ được xếp hạng cao, hiệu ứng sân khấu đêm nay lại càng hoành tráng hơn nữa.

Vừa nói quy tắc xong, vài thành viên đã nhìn trò tàu lượn siêu tốc xoay tròn ở hạng nhất mà nóng lòng muốn thử.

Đạo diễn nhìn ra mấy cô đang nôn nóng, cố tình kéo dài thời gian một tí rồi mới cho mọi người xuất phát.

Lần này Khương Ấu mắc áo tay phồng ren trắng và quần jean, vẫn đeo một chiếc túi xách trên người.

Cô chớp mắt nhìn bảng xếp hạng trên tấm thẻ.

Người xem hiếm khi được nhìn theo góc nhìn của cô, tuy không nhiều nhưng vẫn một vẫn có một ít.

Bọn họ vẫn đang đoán xem hôm nay có viên kẹo đường nào trong túi xách hay không...

Đôi mắt Khương Ấu đảo tới chỗ tàu lượn siêu tốc xoay tròn rồi dừng lại một lát, điện thoại trong túi chợt đổ chuông không ngừng.

Cô rất kinh ngạc khi lấy điện thoại ra.

Người quay phim lập tức dí sát lại, muốn quay được nội dung bên trong.

Kết quả đã bị Khương Ấu cẩn thận nhìn thấy, cô cầm màn hình điện thoại che ở phía trước ngực, nhìn người cầm máy phía sau ống kính mà lên án.

“Không thể quay đâu ạ.”

Anh Viễn đã từng nhấn mạnh, nếu đã cầm điện thoại trong chương trình thì nhất định không thể bị quay lại những nội dung trong đó.

Nếu không cô sẽ không được uống trà sữa nữa!

Cô vừa nghĩ đến trà sữa ở trong lòng, vừa không để ý mà thuận miệng lẩm bẩm ra ngoài.

Micro đã thu âm được câu nói này rồi phát lên cho khán giả nghe.

Nhận lấy một tràng spam hahaha trên màn hình.

[Thì ra người đại diện của Ấu Ấu cũng đáng yêu như vậy sao! Muốn phạt cô ấy lại dùng đến cách này!]

[Nói vậy không phải là con gái chúng ta siêu siêu siêu thích trà sữa sao! Mau đi lấy giấy ra ghi lại đi! Lần sau sẽ tặng thật nhiều cho con gái uống!]

Bị ánh mắt vô tội của Khương Ấu nhìn tới, ống kính dừng một chút, lặng lẽ di chuyển sang chỗ khác.

Khương Ấu thở phào nhẹ nhõm, bây giờ mới lấy tay ra xem.

Khung chat của mọi người nhảy hết lên, Ứng Điền Hạo, Giang Uyển và...Tề Lễ Dự!

Hai mắt Khương Ấu bỗng sáng bừng lên! Click vào khung chat của người đàn ông này trước.

___ Không cần bận tâm bảng xếp hạng làm gì, chọn trò mà em thích chơi ấy, vòng quay ngựa gỗ cũng không phải là một lựa chọn tệ.

Khương Ấu nhìn màn hình cười một lúc, ngước mắt lên nhìn vào ống kính một cái, sau đó lại nở nụ cười đánh chữ tiếp.

___ Anh đang xem em phát trực tiếp hả?

Bên kia gửi đến một chữ “Ừ.”

Khương Ấu không mở lên xem, tầm mắt nhìn lướt qua một chấm đỏ khác, Ứng Điền Hạo bảo cô không cần đi chơi cái trò đầu tiên đó, trong khi Giang Uyển lại giống như một người chị gái, liệt kê cho cô một tràng dài mấy trò chơi không đáng sợ.

Khương Ấu lần lượt lướt qua các tin nhắn.

Cuối cùng là sự quan tâm của mấy bạn trong đoàn đội, phần lớn bọn họ cũng đều nhắc cô không cần tranh giành bảng xếp hạng ấy.

So với lần đầu phát sóng trực tiếp khi cô mới đến thế giới này, đúng là lần này có rất nhiều người quan tâm tới cô.

Cô mỉm cười một nụ cười rất ngọt ngào, sau đó nhìn vào ống kính, chớp chớp đôi mắt một cách đáng yêu, giọng điệu mềm mại như đang làm nũng: “Cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm đến tôi! Tôi không muốn chọn mấy trò cảm giác mạnh đâu, chúng ta chơi trước trò... vòng quay ngựa gỗ kia đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.