Tiểu Ma Y Chín Tuổi

Chương 84: Chương 84: Chương 22.2: Tắm bồn Trúc Cơ.




Mở nắp bình, đổ ra ba giọt Trúc Cơ dịch vào trong làn nước suối, thoáng chốc nước suối vốn trong suốt đã hóa thành một màu đỏ đậm, thùng tắm bình thường bỗng trở thành Huyết Trì nhìn thấy ghê người.

Từng âm thanh tư tư vang lên, hai giây sau, trong thùng bay lên từng làn sương trắng, chất lỏng sôi trào, tiếng bọt nước ục ục, nhìn biến hóa như vậy, trong mắt Chỉ Yên không khỏi xẹt qua một tia kinh diễm, lẳng lặng đứng ở một bên quan sát.

Mười phút trôi qua, biến hóa trong thùng cũng ngừng lại, hơi nước lượn lờ, toàn bộ đan thất thoáng chốc như ảo mộng chốn thiên tiên.

“Không sai biệt lắm, cởi bỏ quần áo mà vào đi thôi!” Phi lão gật gật đầu, rất vừa lòng đối với sự biến hóa của Trúc Cơ dịch, thân mình nhẹ nhàng lại ẩn vào trong không gian càn khôn, lúc này trong đan thất chỉ còn một mình Chỉ Yên.

Nhanh chóng cởi bỏ quần áo, thân thể nhẹ nhàng nhảy vào trong thùng nước, hơi nước nóng rực quanh quẩn, làn da truyền đến từng trận đau đớn, cả người Chỉ Yên chấn động, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên vẻ thống khổ.

“Luyện Trúc Cơ không phải là trò đùa, không thể không có ý chí vững mạnh, một khi đã bắt đầu bắt buộc phải kiên trì tuyệt đối, dù thống khổ khó chịu, chỉ cần khẽ cắn môi nhẫn nhịn liền sẽ trôi qua.” Chỉ Yên vừa có ý định trốn tránh thì thanh âm của Phi lão từ không gian càn khôn đã truyền đến, như thể đã sớm biết trước hết thảy.

Nghe nói vậy, Chỉ Yên rùng mình một cái, thân thể từ từ chìm vào trong nước, mặc dù thống khổ, nàng cũng phải kiên trì mà đi xuống.

Chất lỏng đỏ đậm tiếp xúc với da thịt mềm mại, thẩm thấu qua da, đi tới từng tế bào, ẩn nấp vào trong toàn bộ cơ thể, dược hương di động, mùi hương nồng đậm gay mũi.

Làn da bị kích thích bởi làn nước ấm nóng, trải qua hai phút, một thân trắng như tuyết lại trở nên đỏ đậm như máu, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp đỏ như trứng tôm bị nấu chín, chân mày còn vương hơi nước, liễm diễm lưu quang, vô cùng thống khổ.

Hàm răng cố gắng cắn chặt, cực lực chịu đựng từng cơn đau cứ chốc chốc lại đánh đến.

Chất lỏng đỏ đậm xâm nhập vào da thịt, ở trong cơ thể đánh thẳng về phía trước, không ngừng tập kích từng kinh mạch nhỏ nhất trong cơ thể, da thịt xưng lên như thể sắp không chịu nổi mà rách ra, đau đớn dị thường.

Xem xét bên trong, âm dương khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, thể lực tiêu hao theo từng trận đau đớn, từng dòng khí nóng lưu chuyển trong thân thể, giao nhau rồi hợp lại thành dóng khí nóng lớn hơn.

Một lần lại một lần, một dòng lại một dòng, từng chút từng chút va chạm khiến thân thể Chỉ Yên cũng dần thích ứng được với độ nóng của nước trong thùng, nhưng Chỉ Yên biết, sự thích ứng này cũng chỉ là tạm thời mà thôi, một khi dòng khí nóng đó đạt đến mức lớn nhất với nguồn năng lượng khổng lồ, điều chờ đợi nàng chính là cơn đau đến cắt da cắt thịt, cơn đau đến tột cùng.

Hai tay đặt trên thành thùng gỗ, Chỉ Yên thở dài một hơi, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện rõ sự mệt mỏi.

Không biết khi nào, lớp nước tầng ngoài bắt đầu xuất hiện năng lượng linh lực rất nhỏ, nhè nhẹ từng đợt từng đợt hướng tới bên trong cơ thể mà xâm nhập vào, so với sự đau đớn lúc trước, lần xâm nhập này tương đối nhẹ nhàng, toàn thân như sắp bị hòa tan, bủn rủn vô lực, mềm nhũn ngã vào một bên thùng gỗ.

Nhưng mà, sự ôn hòa ngắn ngủi này đổi lại lại là sự đau đớn gấp ba lần mới bắt đầu.

Năng lượng tụ tập, hơi nước quanh quẩn bao lấy xung quanh Chỉ Yên, hơi thở vững vàng, hai tròng mắt khép kín, lông mi tinh xảo đọng lại từng giọt hơi nước li ti trong suốt.

“A..”Chỉ Yên hô nhỏ một tiếng, cả người đau đến co rút, khuôn mặt đỏ bừng thoáng chốc trở nên tái nhợt đến trong suốt, cơ hồ có thể thấy từng mạch máu bên trong.

Đau, cả người đều đau!

Bàn tay nhỏ bé nhanh chóng nắm chặt thành thùng, các đốt ngón tay trắng bệch, cánh tay run run.

Trong cơ thể nàng bây giờ là một dòng khí lớn mạnh, nhanh chóng hướng đến phía kinh mạch chủ, răng rắc răng rắc, xé rách thoát phá, ngay đến thần kinh cũng cảm thấy quặn đau cùng thống khổ khó chịu, hai tai như có tiếng nổ vang.

Da thịt tinh tế đỏ lên phát tử, sưng tấy khó coi, vẻ xinh đẹp đáng yêu của Chỉ Yên trong giây lát trở nên vô cùng thê thảm, nếu đi ra ngoài, hiển nhiên sẽ chẳng có ai nhận ra nổi.

“Muốn trở nên cường đại, nhất định phỉa chịu được những thống khổ mà thường nhân không bao giờ chịu được!” Nghe tiếng hô, Phi lão thương tiếc an ủi, thanh am trầm thấp, giống như có một lực lượng khổng lồ, trong nháy mắt khiến tinh thần Chỉ Yên trở lại trạng thái trấn định.

Đúng vậy, muốn trở nên cường đại, một chút thống khổ như vậy có là gì?

E sợ với thống khổ, cả đời nhất định chỉ có thể làm một người tầm thường trong biển người.

Mà nàng....Chỉ Yên ánh mắt vi liễm, khẽ xẹt qua một tia kiên định, nàng nhất định phải trở nên cường đại, nhất định không làm kẻ đứng sau, nhất định phải là đứng trên người khác.

Hàm răng căn chặt, cánh môi thoát phá, máu tươi chói mắt bỗng chốc phun ra, uốn lượn chảy xuống từ khóe miệng, hiện lên vẻ mị hoặc khác lạ.

Vẫn là thống khổ như trước, chẳng những kêu rên, một lần lại một lần, giống như mãnh thú không ngừng xé rách thân hình nho nhỏ của Chỉ Yên.

(í hị hị hị .....đọc đoạn này sao tâm hồn trong sáng của Ú cứ bị lôi vào trong tối....)

Kinh mạch trong cơ thể một lần lại một lần bị lực đạo đánh vào mà mở rộng ra, trải qua sự chứa trị của âm dương khí, so với trước lại càng thêm cứng cỏi, thoát phá xé rách, chữa trị dung hợp, ...lần lượt gây ra cho nàng nỗi đau cực hạn.

Đến tận khi thần kinh trở nên chết lặng, thanh âm khàn đi không thể nghe được nữa, dòng khí cường hãn trong cơ thể dường như mới an tĩnh trở lại.

“Hôm nay xem như thuận lợi trôi qua, lại mất nửa canh giờ, đợi cho thân thể nhuận dưỡng lại liền có thể đứng dậy.” Cảm giác được dòng khí cường hãn vừa rồi không còn, Phi lão vuốt râu, thở ra một hơi nói.

Nhìn Chỉ Yên khó chịu, hắn làm sao nớ chứ?

Không biết bắt đầu khi nào, tiểu nha đầu đáng yêu này đã ảnh hưởng lớn đến nỗi lòng của hắn như vậy, có nagf ở đây, hắn cảm giác được vạn năm cô tịch của mình có được sức sống, trở lại tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, nàng xuất hiện làm cho hắn cảm nhận được tình thân mà rất lâu rồi mình chưa từng có.

Nghe được lời nói của Phi lão, Chỉ Yên hoàn toàn trầm tĩnh lại, dựa vào thành thùng mà bắt đầu an dưỡng.

Trúc Cơ dịch có hai loại thuộc tính, một loại bá đạo cường hãn, đánh sâu vào từng kinh mạch, tế bào trong cơ thể, một loại ôn nhu tinh tế, chuyên môn chữa trị vết thương sau đó, chủ yếu tái tạo kết cấu cơ thể, tác dụng nhuận dưỡng.

Lúc này thuộc tính bá đạo cường hãn đã hao hết, còn lại là loại nhuận dưỡng cơ thể, chữa trị vết thương ở quá trình trước đó.

Nước trong thùng gợn nhẹ, ôn nhu võ về da thịt Chỉ Yên, hơi ấm nhè nhẹ khuếch tán, một tầng năng lượng thản nhiên nổi lên, thẩm thấu vào trong cơ thể Chỉ Yên, từ trong ra ngoài, thân thể có phần thoải mái dễ chịu.

Thòi gian thoáng chốc trôi qua nữa canh giờ, Chỉ Yên từ trong thùng đứng lên, huyết trì dưới thân hóa thành màu đen đục ngầu, bên trong lại tán ra mùi hôi nhè nhẹ, Chỉ Yên nhíu mày, nhìn bên ngoài thân thể bao trùm một lớp vật chất màu đen, trong lòng không nhịn được mà nổi lên một cơn ghê tởm.

Trúc Cơ dịch đồng thời lại đem tạp chất trong cơ thể bài trừ hết ra ngoài, như những gì vừa thấy, thì ra trong cơ thể nàng lại chứa nhiều rác như vậy, không thấy thì không biết, vừa thấy đã bị dọa cho nhảy dựng.

Cùng Phi lão nói một vài câu, chờ cho hắn rút về phòng nhỏ trong rừng trúc, Chỉ Yên liền dùng ý niệm tiến vào vòng tay càn khôn, phù phù một tiếng nhảy vào làn nước sông.

Nước sông trong suốt một màu xanh ngọc bích dập dờn, hai bờ sông trăm loại hoa lay động, mùi thơm nức mũi, Chỉ Yên đắm mình trong nước, nhẹ nhàng tẩy trừ dơ bẩn trên người, đợi cho hết thảy tẩy sạch mới nhận ra thân thể của mình đã biến đổi không ít, làn da trắng nõn nà, tựa như gấm vóc, mềm mại khó cưỡng lại.

Nhẹ lắc mình, chìm hẳn đầu xuống dòng nước, mái tóc dài tản ra, ở trong nước bồng bềnh xinh đẹp, nhẹ nhàng vỗ về hai má, như vui đùa trong nước, chân răng lại truyền đến cảm giác ngứa nhè nhẹ, khanh khách, cười vui xuất thủy, đôi mắt long lanh linh động như ngọc, vô cùng xinh đẹp.

Ở trong nước nô đùa một trận, Chỉ Yên đứng dậy buộc tóc mặc quần áo, buộc lại tóc, hết thảy xong, Phi lão mơi từ trong rừng trúc đi ra.

Thấy bộ dáng của nàng, con ngươi màu bạc hiện lên tia tán thưởng “ Không sai không sai..”

Phi lão gật gật đầu, đối với ngày đầu tiên luyện Trúc Cơ của Chỉ Yên rất vừa lòng.

“Trúc Cơ ít nhất phải luyện ba tháng, có Trúc cơ dịch, không lâu sau ngươi liền có thể đột phá khỏi trình độ hiện tại, nâng cao hơn một bậc.” Mà như Phi lão nói không lâu nữa, dựa vào công hiệu của Trúc Cơ dịch mà tính, hẳn là còn khoảng một tháng nữa.

“Cám ơn!” Chỉ Yên gật gật đầu, tự đáy lóng cảm tạ nói.

Tăm bồn xong, nàng cảm giác tinh thần khoan khoái, trong cơ thể âm dương khí đã có một chút biến hóa, tuy nhiên cách mức độ cân bằng còn kém khá xa, chỉ còn có kiên trì, tin tưởng không lâu sau sẽ có thể đạt được mục đích, hoàn thành mong muốn.

“Ha ha, tiểu nha đầu còn dùng những lời khách khí với ta sao?” Phi lão nhướng mày nhìn Chỉ Yên, nhịn không được mà chế nhạo nói.

“Phi lão thật tình đối đãi, câu cảm tạ này thật phát ra từ tận đáy lòng!” Chỉ Yên ánh mắt nghiêm túc, nhìn vào mắt Phi lão nói.

“Tốt, câu cảm tạ này, ta nhận.” Phi lão gật gật đầu, trên mặt nhiễm một tia cảm động.

“Được rồi, sau đó mỗi ngày rút ra hai canh giờ để tắm bồn, không đến một tháng, thực lựa của ngươi chắc chắn sẽ tăng mạnh, tiếp theo trong thời gian tới tốt nhất không nên luyện đan.” Phi lão cảnh cáo, âm dương khí trong cơ thể nàng đang mất cân bằng, muốn duy trì hiện trạng thì không thể luyện đan.

“Yên tâm, ta sẽ chú ý.” Chỉ Yên gật gật đầu, sau đó đi dạo một vòng quanh khu trồng thảo dược.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.