Edit: gitothemeow
____________
Nhưng mà hắn không biết, giờ khắc này trong phòng ngủ Tiểu Mỹ Nhân như đã có điều suy nghĩ mở mắt ra.
Dù sao cũng đã từng thật sự yêu thích, yêu đến tôn nghiêm không chừa lại một chút nào, làm sao có khả năng không nhận ra mùi vị tin tức tố của đối phương?
Tiểu Mỹ Nhân một mình ở trong phòng bụm mặt vừa khóc vừa cười, trái tim thật vất vả mới ấm áp lên đã hoàn toàn nguội lạnh.
Cậu cảm giác mình đối với Tra Công mà nói chính là một cái thứ đồ chơi rẻ tiền, thích thì nuôi ở bên người sủng vài năm, không thích thì đá một cái bay ra ngoài không chút lưu tình.
Mà đối phương dùng một loại thân phận khác để tới gần đùa bỡn cậu, càng làm cho Tiểu Mỹ Nhân buồn nôn cực độ.
Tiểu Mỹ Nhân hít một hơi thật sâu, bản thân tự vuốt bộ lông tức giận oan oan ức ức xuống (*), sau đó giả vờ cái gì cũng không biết, mỗi ngày như trước ngoan ngoãn cùng với Tra Công.
(*) ý là ẻm tức đến xù lông, ẻm nhịn lại chớ hỏng phải ẻm có lông thật đâu nha mng:v
Tiểu Mỹ Nhân là cái kiểu Omega thoạt nhìn rất ngoan, dung mạo tuyệt diễm, thời điểm mặt đầy vô tội mở to đôi mắt đen long lanh ngấn nước mà nhìn người, không khác gì một chú thỏ con mới sinh làm người đau lòng.
Bản thân cậu đặc biệt giống với thú con dễ dàng bị bắt nạt đến khóc.
Chỉ cần là tại thời điểm Tra Công ôm cậu đi tắm dùng lực mạnh một chút, đều sẽ bị Tiểu Mỹ Nhân nước mắt như mưa khóc đến tay chân luống cuống, cả trái tim đều triệt để biến hóa.
Sau khi ở chung với hình thức người yêu, không một Alpha có xu hướng tình dục bình thường nào có thể chống lại mị lực của Tiểu Mỹ Nhân.
Tra Công nhất thời bị ma quỷ ám ảnh mới muốn vứt bỏ Tiểu Mỹ Nhân sau khi ở chung càng lún càng sâu, hơn nữa hi vọng dựa vào nỗ lực đem một cái áo may ô khác đem vợ nhỏ đoạt về, đối với Omega của mình càng là nói gì nghe nấy.
Nhưng hắn không biết, khoảng thời gian này Tiểu Mỹ Nhân đã thu thập tin tức tố dự trữ từ hắn...
Đủ để sinh đứa nhỏ ra.
Khoảng cách dự tính ngày sinh chỉ còn một tuần, Tra Công tan tầm về nhà ngạc nhiên phát hiện không thấy vợ mình đâu. Hắn hoảng hốt mà tìm kiếm khắp biệt thự, cuối cùng phát hiện một bức thư chỗ bao gối.
Chữ viết của Tiểu Mỹ Nhân thanh tú đoan trang, từng nét bút khắc lại đều lưu lại mùi cam quýt ngọt ngào trên phong thư.
“Anh rất tốt, nhưng chúng ta không thích hợp. Em không quên được Lê Lê, cũng không xứng với anh, hi vọng chúng ta... kiếp sau gặp được nhau sớm một chút”
Tra Công cầm thư mà sửng sốt một thời gian dài.
Hắn không nói rõ được tư vị trong lòng mình rốt cuộc là gì, cuối cùng nên đố kị cái áo may ô nào của chính mình. Tra Công đỏ mắt phái người đi tìm, huyên náo dư luận xôn xao sôi sùng sục, hoàn toàn không để ý đến sự nghiệp và hình tượng của chính mình trước truyền thông.
Cuối cùng, Tra Công gần như hóa điên tìm được một chiếc giày của Tiểu Mỹ Nhân tại một cái vũng lầy bẩn thỉu.
Hắn ôm giày quỳ tại bờ một đêm, thời điểm lảo đảo đứng lên, không chịu nổi mà thẳng tắp ngã xuống vũng lầy dơ bẩn.
*
Mà cũng trong lúc đó, Tiểu Mỹ Nhân đã cùng người nhà nói rõ mọi chuyện nằm trên chiếc giường cọt cọt kẹt kẹt gặm táo tây.